Gọi Bạn Là Chồng
Chương 32
Học sinh ngồi phía dưới có hơi đứng hình vì sự xuất hiện của nàng Tấm vừa rồi, kế đó là một trân hú hét rồi tới tiếng xì xầm. Thiên An tay bắt đầu có hơi run, hơi liếc nhìn về phía cánh gà, nhận được ánh mắt cổ vũ của cậu bạn thân, cậu nhẹ nhàng hít thở rồi nói tiếp câu thoại của mình.
“Dì gọi con có việc gì thế ạ?”
Bên dưới vẫn không ngớt tiếng xì xầm, mà tại lớp 8A1, ban đầu cũng rất kinh ngạc về tạo hình của cậu nhưng rồi cũng trở nên bình tĩnh, nhưng nét mặt vẫn có chút tự hào về lớp trưởng lớp mình. Vài cậu bạn lớp 8A2 xuýt xoa hơi nghiêng người hỏi thăm nhà hàng xóm.
“Ê, nhỏ đó mới chuyển đến lớp tụi mày hả, bây giờ mới thấy, trông xinh dễ sợ.”
Mấy đứa lớp 8A1 nén cười trong lòng, có chút thương xót nhìn nhà hàng xóm, không nỡ để tụi nó mơ mộng đẹp, họ hít sâu bình tĩnh nói.
“Tụi mày thấy mặt ‘nhỏ’ đó lạ hả? Chắc chưa?”
Tụi lớp 8A2 hơi đơ ra, chưa kịp để tụi nó load thông tin, lớp 8A1 lại cung cấp thêm manh mối cho hàng xóm truy tìm sự thật.
“Tụi mày có thấy là lớp tao hôm nay xếp hàng rất tự giác không?”
“Ừ, cũng thắc mắc á, bình thường là có lớp trưởng tụi bay tập hợp, sao nay chẳng thấy đâu.”
“Nó bận diễn kịch trên sân khấu á?”
“Vậy hả? Diễn vai nào vậy, sao không thấy.”
Lớp 8A1 lại nén cười, hất mặt lên phía sân khấu.
“Nó đang diễn đấy thây.”
“…”
Lại một khoảng lặng trôi qua, tụi lớp 8A2 dường như đã đặt tay vào cánh cửa sự thật, giờ chỉ cần đẩy chốt một cái là được.
“Đừng nói với tụi tao là…”
Lớp 8A1 khiêm tốn gật đầu, sau đó tiếp tục quay lên cổ vũ cho bạn bè lớp mình, để lại một đám con trai với gương mặt hóa đá.
Hoài Nam đứng phía sau cánh gà, hơi nghiêng người ra cũng sẽ thấy toàn bộ khán đài phía dười, nhìn biểu cảm phấn khích của đám học sinh khi nhìn cậu bạn của mình, hắn không vui nổi. Đáng ra không nên đồng ý cho cậu hóa trang như vậy, quá bắt mắt rồi.
Mặc kệ bên dưới ồn ào, hỗn loạn, bên trên sân khấu vẫn tiếp tục vở diễn của mình.
Dì ghẻ không chút ưa mắt nhìn đứa con chồng này, chống tay hạnh họe bước đến trước mặt Tâm, giọng nói chanh chua cất lên.
“Kêu mày ra để hỏi tội chứ gì nữa. Tao dặn mày sao hả Tấm? Nhà cửa lúc nào thì cũng phải tinh tươm, cơm nước lúc mẹ con tao dậy thì phải có sẵn, công việc này nọ trong cái nhà này phải được hoàn thành hết. Giờ mày nhìn nè, nhà cửa vậy đó, rồi cơm nước đâu cũng hổng có thấy, sáng giờ mày đi đâu? Làm gì hả con nhỏ kia?”
Nói rồi mụ đưa tay đẩy Tấm ngã xuống, nàng Tấm yếu thế không thể làm gì, chỉ có thể đưa tay quệt đi giọt nước mắt… ngưng, ai chứ Tấm lớp này hổng có như vậy à nghen.
Tấm tặc lưỡi, chống tay đứng lên, xong đứng trước mặt hai mẹ con Cám chỉ tay.
“Ê, người chứ có phải là trâu, là ngựa đâu mà làm dữ vậy? Cái nhà này chắc có mình tui ở á? Thấy nhà dơ thì tự cầm chổi mà quét đi, nó nằm kia một đống kia. Không có cơm thì xách cái thân xuống bếp mà nấu chứ ai hầu cho? Bộ thấy tụi nhịn riết rồi muốn leo lên đầu tui ngồi đúng hông? Đừng có quên là cái sổ đỏ nhà này là tui đứng tên á nha, coi chừng tui tổng cổ ra đường ở à.”
Hai mẹ con nhà Cám nín thin, dì ghẻ ôm tim nói với con gái.
“Con ơi, con ơi, nay nhỏ đó nó uống lộn thuốc hả? Sao nó chửi thấy ghê vậy con.”
Cám xanh mặt lắc đầu.
“Con mà biết thì con làm mẹ của mẹ.”
Bỗng từ bên ngoài có tiếng thông báo nhà Vui mở hội kén vợ, các thôn nữ gần xa không phân biệt gia cảnh đều có thể đến. Mẹ con Cám nghe thế lộ rõ vẻ vui mừng, nhất là Cám, biết đâu sẽ có cơ hội trở thành Hoàng Hậu thì sao, lúc đó sẽ là một bước lên mây.
Hai mẹ con cười hí hí, sau đó chuồn đi chuẩn bị để đi hội. Tấm vẫn đứng đó xoa cằm suy nghĩ.
“Kén vợ cho Vua à? Nghe nói Vua cũng rất đẹp trai, hmmm…mình cũng nên kiếm chồng rồi nhỉ.”
Nói rồi Tấm cũng đi vào trong chuẩn bị. Một lát sau, trên sân khấu xuất hiện mụ dì ghể và Cám lại xuất hiện trên sân khấu, trên người là áo gấm lụa lạ, trang trức có bao nhiêu gắn lên hết.
“Ôi chu choa, con gái mẹ quá là chói lóa, con chắc chắn sẽ trở thành Hoàng Hậu, lúc đó mẹ cũng sẽ được nhờ, hưởng vinh hoa phú quý há há há.”
Tấm lúc này sau khi chưng diện xong cũng đi ra, hai mẹ con nhà nọ kinh ngạc trố mắt ra nhìn. Học sinh bên dưới cũng kinh ngạc không kém, chỉ là thay đổi một chút về trang phục, dặm thêm một chút son đỏ hơn một chút, hình tượng cô Tấm trở xinh đẹp sắc sảo hơn ban nãy.
“Chị định đi đâu đó?”
Cám khó chịu khi nhìn Tấm xinh đẹp hơn mình, giọng nói trở nên rất chua ngoa. Mà Tấm dường như không quan tâm lắm tới cô em này, vẫn chăm chú chỉnh chang lại y phục và trang sức trên người. Cám tất nhiên không chịu để Tấm có cơ hội đi, liền quay sang nũng nịu với mẹ.
Dì ghẻ vỗ tay trấn an con gái, rồi ghé tai Cám thì thầm gì đó để Cám đi ra sau nhà, rồi mụ chầm chậm bước tới gần Tấm cười cười nói.
“Ôi Tấm của mẹ, con cũng định đi hội à?”
“Chứ hổng lẽ bận bộ này đi tắm heo hả dì?”
Dì ghẻ nhăn mặt, xong lại phải cố nặn ra nụ cười từ tốn nói.
“Haizzz, chuyện là mẹ cũng muốn con đi cùng lắm, mà khổ nỗi dì tám nhà bên nhờ nhà mình nấu giúp hai nồi chè, mà mẹ với em con thì không biết làm, chỉ có con đảm đang biết nấu thôi à. Dì tám đối với ba con trước đó có ơn, người ta nhờ có chút chuyện mình cũng không thể từ chối vậy được.”
“Ý dì là muốn tôi ở nhà nấu chè á hả?”
“Chậc, cũng bất đắc dĩ mà con. À hay là… con ráng nấu xong đi rồi đi chơi hội, nấu hai nồi chè có nhiêu thời gian đâu mà, ha con ha.”
Tấm lưỡng lự suy nghĩ, sau cùng cũng thỏa hiệp. Mẹ kế vui mừng kêu Cám mang rổ đậu ra đặt lên bàn. Nhìn rổ đậu đã bị trộn lẫn đậu trắng và đậu đen, dì ghẻ âm thầm cười trộm, rồi giả bộ trách mắng Cám.
“Ối trời, con đi đứng lắc lư kiểu gì mà để đậu trộn lẫn thế kia, có biết dì Tám chỉ đưa có nhiêu đây đậu thôi hay không?”
Nói rồi lại quay sang nhìn Tấm một cách bất đắc dĩ.
“Ây da em con nó hậu đậu, con đứng trách nó nhé. Thôi thì con ráng ngồi lựa ra rồi nấu nghen, nhanh lắm không sao đâu. Mẹ với em đi trước đây, tạm biệt con.”
Nói rồi hai mẹ con kéo nhau chạy đi. Tấm đăm chiêu nhìn rổ đậu một lúc rồi cười khẩy.
“Có điên mới ngồi lựa.”
Rồi Tấm lấy cái điện thoại mới mua của mình ra, bấm gọi cho ai đó.
“Alo bạn yêu, nhà mày bán chè đúng không? Kêu mẹ mày nấu cho tao hai nồi chè, một đậu trắng, một đậu đen, chiều tao đi chơi về ghé lấy nha, tiền bao nhiêu thì cứ nhắn qua cho tao biết… ừ vậy nhá, bái bai.”
Tấm cúp máy sau đó vui vẻ xách váy chạy đi chơi.
Hoàng cung hôm nay cực kỳ náo nhiệt, các thiếu nữ ai nấy cũng ăn diện, trang điểm hòng được lọt vào mắt xanh của Vua. Tấm lại không ham chen vào đám đông, vội kiếm đường lẻn ra chỗ nào đó thông thoáng, đi sao rồi bị lạc đến một khu vườn. Tấm vui thích chạy nhảy mà đánh rớt chiếc hài của mình lúc nào không hay.
Một lúc sau, đoàn người của nhà Vua lại đi dạo qua nơi này.
Đến lúc Hoài Nam ra sân, lập tức tới phiên các bạn nữ hú hét.
“Hoài Nam, Hoài Nam, đẹp trai quáaaaa!”
“Dì gọi con có việc gì thế ạ?”
Bên dưới vẫn không ngớt tiếng xì xầm, mà tại lớp 8A1, ban đầu cũng rất kinh ngạc về tạo hình của cậu nhưng rồi cũng trở nên bình tĩnh, nhưng nét mặt vẫn có chút tự hào về lớp trưởng lớp mình. Vài cậu bạn lớp 8A2 xuýt xoa hơi nghiêng người hỏi thăm nhà hàng xóm.
“Ê, nhỏ đó mới chuyển đến lớp tụi mày hả, bây giờ mới thấy, trông xinh dễ sợ.”
Mấy đứa lớp 8A1 nén cười trong lòng, có chút thương xót nhìn nhà hàng xóm, không nỡ để tụi nó mơ mộng đẹp, họ hít sâu bình tĩnh nói.
“Tụi mày thấy mặt ‘nhỏ’ đó lạ hả? Chắc chưa?”
Tụi lớp 8A2 hơi đơ ra, chưa kịp để tụi nó load thông tin, lớp 8A1 lại cung cấp thêm manh mối cho hàng xóm truy tìm sự thật.
“Tụi mày có thấy là lớp tao hôm nay xếp hàng rất tự giác không?”
“Ừ, cũng thắc mắc á, bình thường là có lớp trưởng tụi bay tập hợp, sao nay chẳng thấy đâu.”
“Nó bận diễn kịch trên sân khấu á?”
“Vậy hả? Diễn vai nào vậy, sao không thấy.”
Lớp 8A1 lại nén cười, hất mặt lên phía sân khấu.
“Nó đang diễn đấy thây.”
“…”
Lại một khoảng lặng trôi qua, tụi lớp 8A2 dường như đã đặt tay vào cánh cửa sự thật, giờ chỉ cần đẩy chốt một cái là được.
“Đừng nói với tụi tao là…”
Lớp 8A1 khiêm tốn gật đầu, sau đó tiếp tục quay lên cổ vũ cho bạn bè lớp mình, để lại một đám con trai với gương mặt hóa đá.
Hoài Nam đứng phía sau cánh gà, hơi nghiêng người ra cũng sẽ thấy toàn bộ khán đài phía dười, nhìn biểu cảm phấn khích của đám học sinh khi nhìn cậu bạn của mình, hắn không vui nổi. Đáng ra không nên đồng ý cho cậu hóa trang như vậy, quá bắt mắt rồi.
Mặc kệ bên dưới ồn ào, hỗn loạn, bên trên sân khấu vẫn tiếp tục vở diễn của mình.
Dì ghẻ không chút ưa mắt nhìn đứa con chồng này, chống tay hạnh họe bước đến trước mặt Tâm, giọng nói chanh chua cất lên.
“Kêu mày ra để hỏi tội chứ gì nữa. Tao dặn mày sao hả Tấm? Nhà cửa lúc nào thì cũng phải tinh tươm, cơm nước lúc mẹ con tao dậy thì phải có sẵn, công việc này nọ trong cái nhà này phải được hoàn thành hết. Giờ mày nhìn nè, nhà cửa vậy đó, rồi cơm nước đâu cũng hổng có thấy, sáng giờ mày đi đâu? Làm gì hả con nhỏ kia?”
Nói rồi mụ đưa tay đẩy Tấm ngã xuống, nàng Tấm yếu thế không thể làm gì, chỉ có thể đưa tay quệt đi giọt nước mắt… ngưng, ai chứ Tấm lớp này hổng có như vậy à nghen.
Tấm tặc lưỡi, chống tay đứng lên, xong đứng trước mặt hai mẹ con Cám chỉ tay.
“Ê, người chứ có phải là trâu, là ngựa đâu mà làm dữ vậy? Cái nhà này chắc có mình tui ở á? Thấy nhà dơ thì tự cầm chổi mà quét đi, nó nằm kia một đống kia. Không có cơm thì xách cái thân xuống bếp mà nấu chứ ai hầu cho? Bộ thấy tụi nhịn riết rồi muốn leo lên đầu tui ngồi đúng hông? Đừng có quên là cái sổ đỏ nhà này là tui đứng tên á nha, coi chừng tui tổng cổ ra đường ở à.”
Hai mẹ con nhà Cám nín thin, dì ghẻ ôm tim nói với con gái.
“Con ơi, con ơi, nay nhỏ đó nó uống lộn thuốc hả? Sao nó chửi thấy ghê vậy con.”
Cám xanh mặt lắc đầu.
“Con mà biết thì con làm mẹ của mẹ.”
Bỗng từ bên ngoài có tiếng thông báo nhà Vui mở hội kén vợ, các thôn nữ gần xa không phân biệt gia cảnh đều có thể đến. Mẹ con Cám nghe thế lộ rõ vẻ vui mừng, nhất là Cám, biết đâu sẽ có cơ hội trở thành Hoàng Hậu thì sao, lúc đó sẽ là một bước lên mây.
Hai mẹ con cười hí hí, sau đó chuồn đi chuẩn bị để đi hội. Tấm vẫn đứng đó xoa cằm suy nghĩ.
“Kén vợ cho Vua à? Nghe nói Vua cũng rất đẹp trai, hmmm…mình cũng nên kiếm chồng rồi nhỉ.”
Nói rồi Tấm cũng đi vào trong chuẩn bị. Một lát sau, trên sân khấu xuất hiện mụ dì ghể và Cám lại xuất hiện trên sân khấu, trên người là áo gấm lụa lạ, trang trức có bao nhiêu gắn lên hết.
“Ôi chu choa, con gái mẹ quá là chói lóa, con chắc chắn sẽ trở thành Hoàng Hậu, lúc đó mẹ cũng sẽ được nhờ, hưởng vinh hoa phú quý há há há.”
Tấm lúc này sau khi chưng diện xong cũng đi ra, hai mẹ con nhà nọ kinh ngạc trố mắt ra nhìn. Học sinh bên dưới cũng kinh ngạc không kém, chỉ là thay đổi một chút về trang phục, dặm thêm một chút son đỏ hơn một chút, hình tượng cô Tấm trở xinh đẹp sắc sảo hơn ban nãy.
“Chị định đi đâu đó?”
Cám khó chịu khi nhìn Tấm xinh đẹp hơn mình, giọng nói trở nên rất chua ngoa. Mà Tấm dường như không quan tâm lắm tới cô em này, vẫn chăm chú chỉnh chang lại y phục và trang sức trên người. Cám tất nhiên không chịu để Tấm có cơ hội đi, liền quay sang nũng nịu với mẹ.
Dì ghẻ vỗ tay trấn an con gái, rồi ghé tai Cám thì thầm gì đó để Cám đi ra sau nhà, rồi mụ chầm chậm bước tới gần Tấm cười cười nói.
“Ôi Tấm của mẹ, con cũng định đi hội à?”
“Chứ hổng lẽ bận bộ này đi tắm heo hả dì?”
Dì ghẻ nhăn mặt, xong lại phải cố nặn ra nụ cười từ tốn nói.
“Haizzz, chuyện là mẹ cũng muốn con đi cùng lắm, mà khổ nỗi dì tám nhà bên nhờ nhà mình nấu giúp hai nồi chè, mà mẹ với em con thì không biết làm, chỉ có con đảm đang biết nấu thôi à. Dì tám đối với ba con trước đó có ơn, người ta nhờ có chút chuyện mình cũng không thể từ chối vậy được.”
“Ý dì là muốn tôi ở nhà nấu chè á hả?”
“Chậc, cũng bất đắc dĩ mà con. À hay là… con ráng nấu xong đi rồi đi chơi hội, nấu hai nồi chè có nhiêu thời gian đâu mà, ha con ha.”
Tấm lưỡng lự suy nghĩ, sau cùng cũng thỏa hiệp. Mẹ kế vui mừng kêu Cám mang rổ đậu ra đặt lên bàn. Nhìn rổ đậu đã bị trộn lẫn đậu trắng và đậu đen, dì ghẻ âm thầm cười trộm, rồi giả bộ trách mắng Cám.
“Ối trời, con đi đứng lắc lư kiểu gì mà để đậu trộn lẫn thế kia, có biết dì Tám chỉ đưa có nhiêu đây đậu thôi hay không?”
Nói rồi lại quay sang nhìn Tấm một cách bất đắc dĩ.
“Ây da em con nó hậu đậu, con đứng trách nó nhé. Thôi thì con ráng ngồi lựa ra rồi nấu nghen, nhanh lắm không sao đâu. Mẹ với em đi trước đây, tạm biệt con.”
Nói rồi hai mẹ con kéo nhau chạy đi. Tấm đăm chiêu nhìn rổ đậu một lúc rồi cười khẩy.
“Có điên mới ngồi lựa.”
Rồi Tấm lấy cái điện thoại mới mua của mình ra, bấm gọi cho ai đó.
“Alo bạn yêu, nhà mày bán chè đúng không? Kêu mẹ mày nấu cho tao hai nồi chè, một đậu trắng, một đậu đen, chiều tao đi chơi về ghé lấy nha, tiền bao nhiêu thì cứ nhắn qua cho tao biết… ừ vậy nhá, bái bai.”
Tấm cúp máy sau đó vui vẻ xách váy chạy đi chơi.
Hoàng cung hôm nay cực kỳ náo nhiệt, các thiếu nữ ai nấy cũng ăn diện, trang điểm hòng được lọt vào mắt xanh của Vua. Tấm lại không ham chen vào đám đông, vội kiếm đường lẻn ra chỗ nào đó thông thoáng, đi sao rồi bị lạc đến một khu vườn. Tấm vui thích chạy nhảy mà đánh rớt chiếc hài của mình lúc nào không hay.
Một lúc sau, đoàn người của nhà Vua lại đi dạo qua nơi này.
Đến lúc Hoài Nam ra sân, lập tức tới phiên các bạn nữ hú hét.
“Hoài Nam, Hoài Nam, đẹp trai quáaaaa!”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương