Hắn Ta Có Bạch Nguyệt Quang
Chương 30: Kẻ điên lại thêm một kẻ điên
Bạc Quân phóng xe chạy về nhà, màn đêm ở Berlin nước Đức không khác gì ban ngày, ánh đèn chói lóa khắp nơi xen lẫn tiếng nhộn nhịp của con người. Đường phố so với lúc sáng còn có phần đông đảo hơn. Một du khách người anh tên Richard Shawn, chia sẻ: “Cuộc sống về đêm ở Berlin giống như một chuyến phiêu lưu đầy mê hoặc. Mỗi ngày bạn lại khám phá thêm một điều gì đó mới mẻ hơn”.
Ở nơi nam nữ thác loạn nhất, bọn họ thậm chí còn công khai quan hệ tán tỉnh khi điệu nhạc vừa cất lên. Tọa lạc tại một khu vực sửa chữa tàu cũ ở phía đông thủ đô nước Đức, đây là nơi tập trung các câu lạc bộ, quán bar, bia, hồ bơi,…Vào sâu thêm một chút, ra khỏi ngoại ô Berlin có một nơi xem “tình dục” là một thứ giải trí. Đó là câu lạc những kẻ mất ngủ, nói thẳng ra là cậu lạc bộ buôn bán dâm. Đáng ra nó sẽ chẳng còn hoạt động đâu nhưng gần đây Bạc Quân đã cố tình duy trì nó.
Bởi vì ở đó có người vẫn đang lãnh chịu hình phạt_Tạ Quế Chi.
Nhắc đến những thiên đường tình dục ở châu Âu, đương nhiên là người ta nghĩ ngay đến Tây Ban Nha, mại dâm ở đây là hoạt động hợp pháp. Khu đèn đỏ được đan xen với đường phố, là một điểm thu hút du lịch. Nhưng mà như vậy thì quá đơn giản, chính vì mại dâm ở đó được công nhận nên đưa Tạ Quế Chi đến đó thì quá dễ dàng cho ả.
Cái chết đối Tạ Quế Chi mà nói, không phải quá nhân từ sao?
Để ả sống với thân phận như vậy, rồi từ từ cho người bào mòn ả. Dù sao tính tình ả như vậy, ở đó chắc chắn sống không được tốt.
Bạc Quân vừa chạy được nửa đường, từ trong lề lao ra một bóng người quần áo rách rưới. Bạc Quân đạp thắng, hắn nâng mắt nhìn. Tạ Quế Chi bây giờ không còn chút bóng dáng ngày xưa, mái tóc vàng của ả dường như ít đi rất nhiều, quần áo tơi tả không chỗ nào lành lặn, đôi mắt hằn lên những tia máu trong rất đáng sợ. Tạ Quế Chi chẳng còn quan tâm tới cái gì là tranh đoạt hảo huyền hay chiếm lấy ai nữa, ả vòng qua cửa xe nơi chỗ Bạc Quân ngồi, dùng sức đập mạnh.
Bạc Quân thiếu kiên nhẫn hạ cửa xuống, liền nghe giọng nói khàn đặc của Tạ Quế Chi, so với giọng nói thanh thót ngày xưa đúng là một trời một vực.
“Giết tôi đi!”
Câu đầu tiên mà ả phát ra là như vậy. Mấy năm nay số lần Tạ Quế Chi tự sát không ít nhưng đều bị người ở đó dùng mọi cách để khiến ả sống. Tạ Quế Chi biết Bạc Quân đứng sau vụ này, thay gì dằn vặt ả như vậy chi bằng giết ả đi thì tốt hơn.
Bạc Quân cong cong môi, con ngươi màu đỏ thâm thúy âm trầm. Hắn thản nhiên nói, giống như đang nói một chuyện tầm phào:
“Sớm hay muộn cũng chết.”
Tạ Quế Chi kích động vươn tay vào, bàn tay ả bây giờ thô ráp hơn hẳn ngày xưa. Ả gào thét:
“Giết tôi đi! Giết tôi đi!”
Bạc Quân nhíu mày, lông mi giật giật, hắn thở ra một hơi.
“Ha, cút.”
Bạc Quân không quan tâm bàn tay ả đang thò vào, hắn lạnh lùng kéo kính lên, sau đó phóng xe đi mất.
Tạ Quế Chi nhìn xe hắn đã khuất xa khỏi tầm mắt, máu từ lòng bàn tay chảy xuống, đôi mắt khô khốc khiến ả chẳng còn khóc được nữa.
Khi một người muốn chết sẽ chẳng có gì ngăn cản được người đó, Tạ Quế Chi chưa thể chết được là do ả vẫn sợ hãi cái chết. Muốn mượn tay ai đó để kết thúc cuộc sống của mình. Sống một đời trong dằn vặt, đau đớn.
__
Nhã Âm khoanh chân ngồi trên giường, cô đang tập trung tính kế. Sau khi nghe những gì Bạc Quân đã làm trong mấy năm gần đây, Nhã Âm có thể phần nào hiểu được dáng vẻ của hắn lúc bấy giờ. Nhã Âm đúng là rất sốc nhưng mà Bạc Quân chắc hẳn phải chịu đau đớn và cô đơn hơn cô nhiều nên tính tình mới khùng khùng như vậy.
Cho nên, Nhã Âm kết luận rằng nếu muốn Bạc Quân trở lại như trước kia thì cô phải cho hắn thật nhiều tình thương!
Tèn tén ten!
[Kế sách khôi phục Bạc Quân ngày xưa của Nhã tỷ!]
Ta là hệ thống Nghiên Trác, ngày hôm nay ta sẽ làm người dẫn chương trình, giới thiệu với các ngươi về bảng kế hoạch vô tri mà Nhã tỷ đã sáng tạo.
Xin hỏi phía bên trái, làm cách nào để một người trở nên yêu cuộc đời, yêu thiên nhiên, yêu trẻ nhỏ, yêu người già?
Xin hỏi phía bên phải, làm cách nào để thoát khỏi sự giam cầm của hắn?
Bước thứ nhất, ngày nào cũng câu dẫn hắn để xin hắn tháo sợi dây xích, trở nên có ích với hắn để hắn không tiếp tục nhốt cô nữa. Tạo cho hắn sự tin tưởng!
Bước thứ hai, ở bên cạnh quan tâm hắn, cho hắn thật nhiều tình thương, để hắn nghĩ rằng cô sẽ không bỏ rơi hắn nữa. Khiến cho trái tim hắn tràn đầy tình yêu!
Ai ơi hưởng lấy kẻo chầy
Xem hoa chớm nở, chờ ngày vu quy.
Kính thưa quý vị, điều quan trọng nhất để dẫn đến một đám cưới đó là tình yêu đôi lứa, điều quan trọng thứ hai là…có ai đoán được không ạ?
Đó là sự chấp thuận của hai bên gia đình!
Cho nên,
Bước thứ ba chính là thúc đẩy quan hệ của hai bên thông gia, thuyết phục gia đình, đòi sống đòi chết.
Bước thứ tư, tận lực câu dẫn hắn, đăng kí kết hôn, sinh con đẻ cái cho hắn, trở thành ngôi nhà hạnh phúc. Gạo nấu thành cơm, ăn cơm trước kẻng, cưới hỏi liền tay!
Bước thứ năm, chung sống với hắn tới già, bách niên giai lão.
Các bạn có nghe rõ gì chưa?
Đúng thật là vô tri đúng không nào!
Phía bên trái có đồng ý không ạ?
Có!
Phía bên phải có hết sức đồng ý không ạ?
Có!
Tất cả mọi người có nhiệt liệt cổ vũ cho Nhã tỷ không ạ!?
[Có ó ó ó]
Nhã Âm: “…” Ngưng ngay việc đem suy nghĩ của ta ra để dẫn chương trình.
Nghiên Trác bay bay trên đầu cô, nó bĩu môi.
[Tại vì ta thấy tỉ lệ thành công của ngươi là 0,000000…]
“…” Đủ rồi! Im miệng.
[…] Đùa thôi mà.
Nhã Âm xoa trán, đầu tiên phải tìm cách thoát khỏi sợi dây xích này đã.
Nhã Âm mải mê suy nghĩ không để ý tới ánh mắt nhìn chằm chằm mình nãy giờ. Bạc Quân nới lòng cổ áo, hắn trầm thấp hỏi:
“Đang nghĩ gì thế bé cưng?”
Nhã Âm đang tập trung vào Nghiên Trác, vẫn chưa phát giác ra có gì không đúng, thuận miệng trả lời:
“Cách câu dẫn Bạc Quân.”
Bạc Quân có hơi khựng lại, chớp chớp mắt, trong mắt xuất hiện điểm sáng. Hắn từ từ tiến lại gần vòng ra đằng sau cô, có chút hứng thú cất giọng:
“Hửm…? À, vậy em định làm gì?”
“Liều mạng câu dẫn-…ủa.”
Nhã Âm giật mình quay sang, phát hiện Bạc Quân đang ghé mặt sát lại gần. Nhã Âm không cẩn thận quẹt trúng môi hắn, mặt cô đỏ ửng. Bạc Quân cong cong mắt, con ngươi như thiêu đốt:
“Bé cưng nhớ tôi như vậy, muốn hôn?”
Nhã Âm kịch liệt lắc đầu, “H-hôn? Không, không muốn!”
“Muốn sao? Thật hết cách.”
Nhã Âm: “???” Tai có vấn đề?
Bạc Quân bật cười, bàn tay thon dài nâng mặt cô lên, ngón tay khẽ miết nhẹ lên môi, hắn cúi người hôn vào môi cô. Vốn dĩ chỉ định chạm nhẹ một cái nhưng chạm vào rồi lại dứt ra không được, buông cũng không xong. Yết hầu Bạc Quân lăn lộn, hắn trực tiếp đè cô lên giường hôn, môi lưỡi hòa vào nhau, tiếng động vai lên khiến người ta phải ngại ngùng.
Bạc Quân liếm môi, đôi mắt híp lại nóng rực, gương mặt lại có chút ửng đỏ rất mê người, hắn công khai dụ hoặc.
“Bé cưng…đến đây thử câu dẫn tôi xem.”
Bạc Quân một đường đi xuống, để lại vết hôn trên khắp người cô, vết cũ chưa tan nay lại chồng thêm vết mới. Mắt Nhã Âm quay cuồng, cả mềm oặt nằm trên giường.
Đáng yêu ghê.
“Hửm? Sao lại không chủ động câu dẫn tôi đi nào…a, đến đây.”
Hắn lúc nào cũng như vậy, nguy hiểm lại cực kì câu nhân, khiến người ta muốn cùng hắn trầm luân mãi mãi.
Nhã Âm: “…” Thất bại từ bước đầu.
Nhã Âm thẹn quá hóa giận, cô lựa chọn nhắm mắt không nhìn hắn nữa.
Chưa đâu, chưa kết thúc đâu.
Ngày mai kế hoạch mới chính thức bắt đầu.
Bạc_yêu quái hồ ly_Quân chuẩn bị tiếp chiêu của ta đi!
Ở nơi nam nữ thác loạn nhất, bọn họ thậm chí còn công khai quan hệ tán tỉnh khi điệu nhạc vừa cất lên. Tọa lạc tại một khu vực sửa chữa tàu cũ ở phía đông thủ đô nước Đức, đây là nơi tập trung các câu lạc bộ, quán bar, bia, hồ bơi,…Vào sâu thêm một chút, ra khỏi ngoại ô Berlin có một nơi xem “tình dục” là một thứ giải trí. Đó là câu lạc những kẻ mất ngủ, nói thẳng ra là cậu lạc bộ buôn bán dâm. Đáng ra nó sẽ chẳng còn hoạt động đâu nhưng gần đây Bạc Quân đã cố tình duy trì nó.
Bởi vì ở đó có người vẫn đang lãnh chịu hình phạt_Tạ Quế Chi.
Nhắc đến những thiên đường tình dục ở châu Âu, đương nhiên là người ta nghĩ ngay đến Tây Ban Nha, mại dâm ở đây là hoạt động hợp pháp. Khu đèn đỏ được đan xen với đường phố, là một điểm thu hút du lịch. Nhưng mà như vậy thì quá đơn giản, chính vì mại dâm ở đó được công nhận nên đưa Tạ Quế Chi đến đó thì quá dễ dàng cho ả.
Cái chết đối Tạ Quế Chi mà nói, không phải quá nhân từ sao?
Để ả sống với thân phận như vậy, rồi từ từ cho người bào mòn ả. Dù sao tính tình ả như vậy, ở đó chắc chắn sống không được tốt.
Bạc Quân vừa chạy được nửa đường, từ trong lề lao ra một bóng người quần áo rách rưới. Bạc Quân đạp thắng, hắn nâng mắt nhìn. Tạ Quế Chi bây giờ không còn chút bóng dáng ngày xưa, mái tóc vàng của ả dường như ít đi rất nhiều, quần áo tơi tả không chỗ nào lành lặn, đôi mắt hằn lên những tia máu trong rất đáng sợ. Tạ Quế Chi chẳng còn quan tâm tới cái gì là tranh đoạt hảo huyền hay chiếm lấy ai nữa, ả vòng qua cửa xe nơi chỗ Bạc Quân ngồi, dùng sức đập mạnh.
Bạc Quân thiếu kiên nhẫn hạ cửa xuống, liền nghe giọng nói khàn đặc của Tạ Quế Chi, so với giọng nói thanh thót ngày xưa đúng là một trời một vực.
“Giết tôi đi!”
Câu đầu tiên mà ả phát ra là như vậy. Mấy năm nay số lần Tạ Quế Chi tự sát không ít nhưng đều bị người ở đó dùng mọi cách để khiến ả sống. Tạ Quế Chi biết Bạc Quân đứng sau vụ này, thay gì dằn vặt ả như vậy chi bằng giết ả đi thì tốt hơn.
Bạc Quân cong cong môi, con ngươi màu đỏ thâm thúy âm trầm. Hắn thản nhiên nói, giống như đang nói một chuyện tầm phào:
“Sớm hay muộn cũng chết.”
Tạ Quế Chi kích động vươn tay vào, bàn tay ả bây giờ thô ráp hơn hẳn ngày xưa. Ả gào thét:
“Giết tôi đi! Giết tôi đi!”
Bạc Quân nhíu mày, lông mi giật giật, hắn thở ra một hơi.
“Ha, cút.”
Bạc Quân không quan tâm bàn tay ả đang thò vào, hắn lạnh lùng kéo kính lên, sau đó phóng xe đi mất.
Tạ Quế Chi nhìn xe hắn đã khuất xa khỏi tầm mắt, máu từ lòng bàn tay chảy xuống, đôi mắt khô khốc khiến ả chẳng còn khóc được nữa.
Khi một người muốn chết sẽ chẳng có gì ngăn cản được người đó, Tạ Quế Chi chưa thể chết được là do ả vẫn sợ hãi cái chết. Muốn mượn tay ai đó để kết thúc cuộc sống của mình. Sống một đời trong dằn vặt, đau đớn.
__
Nhã Âm khoanh chân ngồi trên giường, cô đang tập trung tính kế. Sau khi nghe những gì Bạc Quân đã làm trong mấy năm gần đây, Nhã Âm có thể phần nào hiểu được dáng vẻ của hắn lúc bấy giờ. Nhã Âm đúng là rất sốc nhưng mà Bạc Quân chắc hẳn phải chịu đau đớn và cô đơn hơn cô nhiều nên tính tình mới khùng khùng như vậy.
Cho nên, Nhã Âm kết luận rằng nếu muốn Bạc Quân trở lại như trước kia thì cô phải cho hắn thật nhiều tình thương!
Tèn tén ten!
[Kế sách khôi phục Bạc Quân ngày xưa của Nhã tỷ!]
Ta là hệ thống Nghiên Trác, ngày hôm nay ta sẽ làm người dẫn chương trình, giới thiệu với các ngươi về bảng kế hoạch vô tri mà Nhã tỷ đã sáng tạo.
Xin hỏi phía bên trái, làm cách nào để một người trở nên yêu cuộc đời, yêu thiên nhiên, yêu trẻ nhỏ, yêu người già?
Xin hỏi phía bên phải, làm cách nào để thoát khỏi sự giam cầm của hắn?
Bước thứ nhất, ngày nào cũng câu dẫn hắn để xin hắn tháo sợi dây xích, trở nên có ích với hắn để hắn không tiếp tục nhốt cô nữa. Tạo cho hắn sự tin tưởng!
Bước thứ hai, ở bên cạnh quan tâm hắn, cho hắn thật nhiều tình thương, để hắn nghĩ rằng cô sẽ không bỏ rơi hắn nữa. Khiến cho trái tim hắn tràn đầy tình yêu!
Ai ơi hưởng lấy kẻo chầy
Xem hoa chớm nở, chờ ngày vu quy.
Kính thưa quý vị, điều quan trọng nhất để dẫn đến một đám cưới đó là tình yêu đôi lứa, điều quan trọng thứ hai là…có ai đoán được không ạ?
Đó là sự chấp thuận của hai bên gia đình!
Cho nên,
Bước thứ ba chính là thúc đẩy quan hệ của hai bên thông gia, thuyết phục gia đình, đòi sống đòi chết.
Bước thứ tư, tận lực câu dẫn hắn, đăng kí kết hôn, sinh con đẻ cái cho hắn, trở thành ngôi nhà hạnh phúc. Gạo nấu thành cơm, ăn cơm trước kẻng, cưới hỏi liền tay!
Bước thứ năm, chung sống với hắn tới già, bách niên giai lão.
Các bạn có nghe rõ gì chưa?
Đúng thật là vô tri đúng không nào!
Phía bên trái có đồng ý không ạ?
Có!
Phía bên phải có hết sức đồng ý không ạ?
Có!
Tất cả mọi người có nhiệt liệt cổ vũ cho Nhã tỷ không ạ!?
[Có ó ó ó]
Nhã Âm: “…” Ngưng ngay việc đem suy nghĩ của ta ra để dẫn chương trình.
Nghiên Trác bay bay trên đầu cô, nó bĩu môi.
[Tại vì ta thấy tỉ lệ thành công của ngươi là 0,000000…]
“…” Đủ rồi! Im miệng.
[…] Đùa thôi mà.
Nhã Âm xoa trán, đầu tiên phải tìm cách thoát khỏi sợi dây xích này đã.
Nhã Âm mải mê suy nghĩ không để ý tới ánh mắt nhìn chằm chằm mình nãy giờ. Bạc Quân nới lòng cổ áo, hắn trầm thấp hỏi:
“Đang nghĩ gì thế bé cưng?”
Nhã Âm đang tập trung vào Nghiên Trác, vẫn chưa phát giác ra có gì không đúng, thuận miệng trả lời:
“Cách câu dẫn Bạc Quân.”
Bạc Quân có hơi khựng lại, chớp chớp mắt, trong mắt xuất hiện điểm sáng. Hắn từ từ tiến lại gần vòng ra đằng sau cô, có chút hứng thú cất giọng:
“Hửm…? À, vậy em định làm gì?”
“Liều mạng câu dẫn-…ủa.”
Nhã Âm giật mình quay sang, phát hiện Bạc Quân đang ghé mặt sát lại gần. Nhã Âm không cẩn thận quẹt trúng môi hắn, mặt cô đỏ ửng. Bạc Quân cong cong mắt, con ngươi như thiêu đốt:
“Bé cưng nhớ tôi như vậy, muốn hôn?”
Nhã Âm kịch liệt lắc đầu, “H-hôn? Không, không muốn!”
“Muốn sao? Thật hết cách.”
Nhã Âm: “???” Tai có vấn đề?
Bạc Quân bật cười, bàn tay thon dài nâng mặt cô lên, ngón tay khẽ miết nhẹ lên môi, hắn cúi người hôn vào môi cô. Vốn dĩ chỉ định chạm nhẹ một cái nhưng chạm vào rồi lại dứt ra không được, buông cũng không xong. Yết hầu Bạc Quân lăn lộn, hắn trực tiếp đè cô lên giường hôn, môi lưỡi hòa vào nhau, tiếng động vai lên khiến người ta phải ngại ngùng.
Bạc Quân liếm môi, đôi mắt híp lại nóng rực, gương mặt lại có chút ửng đỏ rất mê người, hắn công khai dụ hoặc.
“Bé cưng…đến đây thử câu dẫn tôi xem.”
Bạc Quân một đường đi xuống, để lại vết hôn trên khắp người cô, vết cũ chưa tan nay lại chồng thêm vết mới. Mắt Nhã Âm quay cuồng, cả mềm oặt nằm trên giường.
Đáng yêu ghê.
“Hửm? Sao lại không chủ động câu dẫn tôi đi nào…a, đến đây.”
Hắn lúc nào cũng như vậy, nguy hiểm lại cực kì câu nhân, khiến người ta muốn cùng hắn trầm luân mãi mãi.
Nhã Âm: “…” Thất bại từ bước đầu.
Nhã Âm thẹn quá hóa giận, cô lựa chọn nhắm mắt không nhìn hắn nữa.
Chưa đâu, chưa kết thúc đâu.
Ngày mai kế hoạch mới chính thức bắt đầu.
Bạc_yêu quái hồ ly_Quân chuẩn bị tiếp chiêu của ta đi!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương