Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 4278
Chương 4358
Chẳng mấy chốc, khi Diệp Quân và Phương Ngự trò chuyện thì lại có thêm một vài người nữa lục tục đi vào đại điện, mỗi người đi vào là lại giảm đi một suất, không lâu sau trong đại điện đã có hai mươi hai người, nghĩa là chỉ còn lại tám suất.
Một hai triệu người giành nhau tám suất!
Rất nhiều thiếu niên thiên tài đều bất bình phẫn nộ, nhưng không ai dám lên tiếng.
Không ai dám đắc tội những thế gia và tông môn hàng đầu đó.
Đây là đặc quyền của bọn họ!
Không phục?
Nhẹ là chết một mình, nặng thì chết cả tộc.
Tuy bây giờ có Quan Huyên Pháp, nhưng thế lực phía trên muốn giết chết thế lực phía dưới thì bọn họ có cả nghìn cách, hơn nữa còn có thể làm được thần không biết quỷ không hay.
Không đắc tội nổi!
Phương Ngự nhìn tòa đại điện mà thở dài một hơi, có phẫn nộ, đương nhiên hơn cả vẫn là bất lực, vả lại sự phẫn nộ kia cũng chỉ là thoáng qua.
Gã là con cháu thế gia nên biết rất rõ, ở nơi này, đôi khi chỉ một câu thậm chí là một ánh mắt thôi cũng có thể mang đến tai họa lớn cho bản thân và gia tộc.
Diệp Quân nhìn đại điện đó, với thực lực của hắn đương nhiên có thể nhìn thấy rõ mọi thứ trong đại điện, kể cả những gì họ nói.
Trong đại điện bày rất nhiều đồ ăn thức uống, thậm chí còn có cả mỹ nữ nhảy múa để tăng thêm phần vui vẻ.
Diệp Vân ngồi một chỗ, cầm kiếm nhắm mắt dưỡng thần.
Phía đối diện gã ta là Nạp Lan Cổ của tộc Nạp Lan, phía sau gã là một đám con cháu của tộc Nạp Lan.
Mặc dù vẫn còn một số người nữa, bọn họ đều có thân phận và gia thế, nhưng đương nhiên đều không bằng tộc Nạp Lan và Diệp tộc.
Thực lực tổng thể của hai tộc này vẫn chưa phải quá lớn, nhưng địa vị của họ lại là hai tộc đặc biệt nhất toàn vũ trụ.
Nạp Lan Cổ nhìn Diệp Vân, cười: “Diệp huynh, làm một ly chứ?”
Nói rồi gã ta nâng ly lên.
Diệp Vân mở mắt nhìn Nạp Lan Cổ, gã ta không từ chối, nâng ly rượu lên uống cạn.
Lúc này, một thiếu niên cách đó không xa cũng nâng ly lên cười khẽ: “Vân huynh, Cổ huynh, tại hạ mời hai huynh một ly”.
Diệp Vân nhìn tên trước ngực thiếu niên đó rồi dời mắt, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Tộc Nam Lăng!
Tộc Nam Lăng vốn không có danh tiếng mấy, thực lực cũng kém xa, nhưng tới vũ trụ Quan Huyên, gia tộc họ lại có một người đặc biệt.
Nam Lăng Nhất Nhất!
Hiện giờ Nam Lăng Nhất Nhất đã là Thánh Vương nội các của thư viện Quan Huyên, tuy cô ấy chưa bao giờ thừa nhận mình là người của tộc Nam Lăng, nhưng ai biết suy nghĩ thực sự của cô ấy là gì? Vì thế, người phía dưới đều sẽ nể mặt tộc Nam Lăng vài phần, không dám làm quá.
Dù sao Nam Lăng Nhất Nhất không chỉ là Thánh Vương của nội cách mà còn có chút quan hệ với Viện trưởng…
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương