Hãy Nhớ Rằng, Ngươi Sẽ Phải Chết

Chương 1: Why?



Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Hãy Nhớ Rằng, Ngươi Sẽ Phải Chết

[Thức tỉnh đi.] Dưới đống tàn tích của thành phố này, có những con người vô tình bị mắc kẹt dưới đấy, vẫn còn sống sót bằng một cách thần kỳ nào đó. "Này, có ai ở đây không?" "Có tôi." "Đây là đâu vậy?" "Có ai biết chuyện gì đã xảy ra ở đây không? Sao mà chỗ này hoang tàn đổ nát quá vậy?" "Đằng kia! Có người ở đằng kia!" Từ dưới những tàn tích đổ nát ấy, giọng của từng người một vang lên mồn một rõ, tất nhiên là, không ngoại trừ Grey.
Bức tường bê tông đổ ào xuống trước mặt một Grey đang bị một thanh sắt kim loại đè lên một cách đầy đau đớn. "Có ai không?! Giúp tôi với!" Grey hét lên một tiếng để thu hút sự chú ý của những con người đằng xa, tất nhiên là không một ai mà không bỏ mặc như vậy được. Từ phía bên phải của đ·ống đ·ổ n·át, cậu nghe được vài tiếng bước chân kêu lên tiếng ken két của kim loại, tiếng lê lết của một vật thể và tiếng rống lên của những thứ kỳ lạ thay. "Cái... cái gì vậy?" Là chúng, một đám sinh vật xanh lá cây có hai răng nanh nhọn hoắc nhô ra ở hai bên quai hàm, chúng trang bị lên mình một bộ giáp sát và mũ sắt, phần mũ sắt để lộ ra hai đôi mắt đỏ ngầu như thể đang chuẩn bị vồ lấy cậu vậy. Tầm sáu tên cả thảy. "Đằng kia có người! Mau cứu cậu ta ra khỏi đó ngay, có bọn goblin ở đằng ấy! Gọi quân viện trợ ngay đi!" Trong số sáu tên goblin ấy, có hai tên cầm giáo, một tên cầm nỏ, một tên cầm cung, một tên cầm theo hai cây song kiếm và một tên cầm theo một chiếc chùy sắt loại nhỏ tầm sáu ki-lô-gram. Chúng bắt đầu áp sát lại gần cậu thiếu niên tóc đen đang bị gì đè lên bởi một thanh sắt, với sức người như cậu thì có mà mơ mà đẩy chúng ra được. Những tên goblin bắt đầu phân tán lực lượng ra, hai tên goblin cầm cung và nỏ đứng ở vị trí tương đối xa theo đường thẳng nhưng trong tầm bắn, ước lượng bằng mắt chắc là một đến hai mét, một tên cầm giáo đi cùng với tên song kiếm ở bên trái và tên cầm giáo còn lại đi cùng với với cầm chùy sắt đứng ở bên phải. "Hây yaaa!" Từ bên phía cánh phải của đám goblin, một chàng trai với thân hình nhỏ gọn tầm một mét sáu mươi phi thẳng ra với tốc độ chóng mắt, cậu ta cầm một thanh đoản kiếm giơ thẳng ra phía trước như tên bắn. Mục tiêu nhắm về phía tên goblin cầm giáo đang đứng ở bên phải. Bất ngờ thay, tên goblin lại có phản xa nhạy bén mà xoay mình về phía chàng trai cao tầm một mét sáu mươi ấy. Hắn nhấc chân phải và tay phải đang cầm cây giáo lên rồi phóng thẳng tới chàng trai cao một mét sáu mươi ấy. Chàng trai cao một mét sáu mươi bất ngờ giảm tốc và thả cơ thể rơi phịch xuống mặt đất, mũi giáo cắm phập xuống mặt đất ngay trước mắt họ. "Ha! Đồ ngu, mày chỉ có một cây giáo mà mày lại ném đi thế à!" Thật ra cậu ta mới là đồ ngu. Đối phương rõ ràng là đang cầm giáo lại có thể t·ấn c·ông tầm xa bằng cách ném thẳng cây giáo đi, cậu ta còn sống sót đến giờ này là do ăn hên mà ra, đồng thời cũng do tên goblin ngắm trượt, nếu không thì c·hết cả lũ, đã vậy còn có tên cầm chùy sắt kế bên. "Thấy cậu ta rồi, hỗ trợ Red xử lí mấy con goblin ấy đi! Chúng ta sẽ cứu cậu thanh niên đang bị kẹt dưới đống thanh sắt kia!" (May quá, có người tới rồi. Cứ tưởng là c·hết tới nơi.) Cậu thanh niên đang bị kẹt dưới đống thanh sắt cảm thấy lòng nhẹ nhõm hẳn, cứu viện đã tới. "Cậu không sao chứ?"
(Bộ nhìn vậy mà còn hỏi không sao nữa hả?) May là, cậu không hề nói như vậy tẹo nào. "Này, hai cậu kia. Mỗi người chia ra hai bên sườn của cậu ta, chúng ta sẽ nhấc thanh sắt này lên." Theo lệnh của người đàn ông râu ria tóc đen trang bị giáp sắt kín từ đầu tới chân, chỉ để lộ ra hai hốc mắt ở trên phần mũ giáp sắt, bắt đầu tiến hành giải cứu chàng trai đang bị kẹt dưới thanh sắt. "Một, hai, ba!" Cả ba người cùng lúc dồn lực vào hai cánh tay để nhấc thanh sắt đang đè lên người chàng trai đó, cơ thể cậu thể cậu ta bắt đầu có thể động đậy chút ít. "Ráng lên!" Cả ba người họ vẫn đang tiếp tục dồn lực vào cánh tay và nâng cao thêm một chút, chàng trai cuối cùng cũng có thể bò ra khỏi thanh sắt đang đè lên mình. Cả ba người đang nâng thanh sắt cũng đồng thời buông hai tay ra và thở hồng hộc. "Phù, đúng là... mặc nguyên một bộ giáp sắt thế này quả là một ý tưởng tồi. Ta rã hết mồ hôi vì nóng rồi đây này."
(Bọn họ là quân đôi à? Ủa? Mà khoan, q·uân đ·ội nghĩa là như thế nào? Là một nhóm chỉ biết b·ạo l·ực thôi hả? Chắc vậy?). Chàng trai nghĩ vậy. "Nhân tiện, tên cậu là...?" Người đàn ông mặc giáp sắt hỏi tên cậu, chàng trai trả lời. "À, tôi... tôi tên Grey. Cảm ơn ông vì đã giúp." (Grey? Tại sao mình lại bảo là Grey? Bộ mình tên là Grey hả?) Đột nhiên, một cơn đau đầu ập tới, khiến cậu hơi chóng mặt. "Nhân tiện, tôi tên Jack. Cậu là Grey đúng không? Hân hạnh. Này, sao thế? Chóng mặt hả?" Grey bất giác ôm đầu, bước đi hơi lảo đảo. Dấu hiệu cho thấy, có lẽ cậu bị chóng mặt. "Không... tôi..." Không thể giữ nổi bình tỉnh về mặt thị giác và đầu óc, Grey dần ngã nhào xuống mặt đất và ngủ th·iếp đi, có điều... "Thưa tướng quân, dấu hiệu cũng giống với những kẻ khác. Chóng mặt và dường như, không rõ danh tính của bản thân." "Hừm... Trước mắt, cứ đưa những người này về doanh trại. Còn bây giờ thì..." Cả ba người quay người lại, hướng mắt về chàng trai tên Red đằng xa. "Đỡ này, đỡ này! Hây yaa!" Red đang một mình chiến đấu với một tên cầm giáo và một tên cầm chuỳ sắt sáu ki-lô-gram. Tốc độ ra đòn và né đòn của cậu ta là nhanh khủng kh·iếp, còn hai tên goblin cầm cung và nỏ không dám giương ra bắn vì sợ trúng đồng bọn. Đó hẳn cũng là một lợi thế? Chả biết nữa. "Mau qua đó hỗ trợ cậu ta." "Rõ!" "Rõ!" Theo lệnh của Jack, cả hai người đàn ông rút một cây dao găm từ bao dao ra, đi chầm chậm về phía hai tên goblin cầm giáo và tên goblin cầm song kiếm ở bên trái, còn Jack thì rút một thanh kiếm bằng sắt bóng loáng từ bao kiếm ra. Nó bóng loáng và tuyệt đẹp, dưới sự phản chiếu của ánh trăng thì nó còn đẹp hơn thế. Hẳn là một cây kiếm mới. "Chuẩn bị c·hết đi, lũ goblin." Jack vào thế ra đòn, tăng tốc độ chạy của hai bàn chân. Cùng lúc đó, hai người đàn ông với dao găm trên tay cũng đã gần áp sát hai tên goblin cầm giáo và chuỷ sắt ở bên trái. Vút. Tên goblin cầm nỏ giương nỏ ra và bắn thẳng về phía Red, cung tên từ cây nỏ lao thẳng với vận tốc không đổi về phía chân Red. Tên cắm phập vào chân, Red ngã nhào xuống đất, dù sao cũng chỉ là một tên lính mới nên chưa thể học cách chịu đứng và cân bằng cơ thể bằng chân khi b·ị t·hương được. "Khốn!" Red đánh rơi thanh đoản kiếm xuống và tên goblin cầm giáo đá thanh đoản kiếm của cậu ra xa hòng chặn con đường phản đòn của cậu, song... Tên goblin cầm giáo bất giác cảm thấy đầu của hắn có gì đó đau nhói, không phải như vậy. Mà là, hắn b·ị c·hém làm đôi. Thanh đại đao ấy chém theo chiều từ trên xuống theo lực hấp dẫn, chẻ đôi tên goblin cầm song kiếm. Trong khi đó, hai người đàn ông kia đang đối phó với bốn tên goblin ở phía bên đó, vậy giờ thì, Jack chỉ cần xử lí tên goblin chuỳ sắt còn lại này là xong. "Có vẻ như đồng bọn của mày đang gặp khó khăn nhỉ? Muốn qua giúp không?" Jack hỏi tên goblin cầm chuỳ sắt với tông giọng mỉa mai cùng với ý đồ rằng: "Mày đừng có hòng mà bước chân qua bên đấy." "Gư.... Gyaaaaaa!" Tên goblin cầm chuỳ sắt gầm rú lên như thể đang sắp hóa điên, hắn bắt đầu chuyển sang tư thế phòng thủ. Tên goblin cầm chuỳ sắt vào tư thế chân phải đặt lên phía trước và tay phải giơ lên để chuẩn bị đập mạnh với giáp sắt của Jack. "Ồ? Cũng biết thủ thế đấy chứ nhỉ? Có vẻ như mày không phải goblin cấp thấp." Jack dùng hai tay nhấc thanh đại đao đang bị ông ta kéo lê lết trên mặt đất, chuẩn bị vào tư thế chém. Tất nhiên là, lão ta biết rằng nếu so về độ linh hoạt trong chiến đấu, thanh đại đao của lão sẽ chẳng bao giờ bì nổi với cây chuỳ sắt ấy, mặc dù cây chuỳ sắt cũng nặng tầm sáu ki-lô-gram nhưng về sự đồ sợ thì không đọ bằng, vậy nên, lão sẽ dùng đến một thứ khác để biến cây chuỳ sắt ấy thành điểm yếu của hắn. "Nếu dám thử, thì đập nát bộ giáp sắt của tao xem nào?!" "Gyaaaa!" Tên goblin lao lên như tên bắn và tung ra các đòn nhanh như chớp, vì cơ bản, chuỳ sắt, có độ linh hoạt cao... ít nhất là nếu so với thanh đại đao của Jack. Tên goblin đập từng nhát một lên giáp sắt của Jack. Hắn cứ đập rồi chuỳ sắt văng ra, cứ tiếp tục như vậy ở khắp mọi nơi. Hắn đập loạn xạ ngầu. Tên goblin cảm thấy rằng nếu cứ đập loạn xạ ngầu như vậy thì chả ăn thua mấy nên hắn ta đổi chiến thuật. Đập thẳng và dồn dập vào một điểm nhất định. Vì thứ Jack đang mặc chính là giáp sắt nên nếu tên goblin này muốn đập xuyên thủng lớp da thịt của con người như Jack, hắn buộc phải phá hủy chúng. (Đau thật đấy, mặc dù mình mặc giáp sắt.) Vì cứ mỗi lần đập, xung chấn từ giáp sắt tạo lên lớp da thịt nên sẽ cảm thấy hơi đau nhói. Tiếng keng két khi cây chuỳ sắt v·a c·hạm với phần bụng của lớp giáp sắt kêu lên và thanh đại đao của Jack không có lấy một vết chém, cho đến khi... tên goblin đập qua được phần bụng của giáp sắt của Jack nhưng đồng thời, cây chuỳ sắt của hắn gần như bị hỏng do bị móp, nhất là các phần gai sắt nhô lên từ cây chuỳ ấy. Jack nhấc thanh đại đao lên chém một đường chéo lên vai của tên goblin, cơn đau như điện bất giác ập tới khiến tên goblin buông tay v·ũ k·hí và Red đang nằm một đống ở đằng ấy đã lấy được thanh đoản kiếm, cậu tức tốc lao thẳng lên người tên goblin kia. Cậu dùng chân ghì chặt cổ nó và đâm một nhát chí mạng ở sau gáy, xuyên thủng cổ họng, máu màu xanh lá cây của tên goblin bắn lên mặt cậu. "Mau qua giúp hai người kia, nhân tiện... cậu đi được không?" "Vâng!" Red gặt đầu. Cả Jack và Red đều nhanh chân chạy đến chỗ hai người đàn ông kia đang phải đối phó cùng lúc với bốn tên goblin nhưng giờ thì... lực lượng đã cân bằng. "Mấy người còn ổn chứ?" "Thưa tướng quân, có lẽ vậy." Bốn người họ đang bị vây quanh bởi bốn tên goblin. Jack thủ thế như ban nãy, Red thì vào tư thế phóng khoáng giống một chiến binh và hai người đàn ông thì nom giống như sát thủ vậy. "Red, cậu xử lý tên cầm giáo. Norman và George, hai người xử lí tên cầm song kiếm. Tôi sẽ xử lí hai tên cầm cung và cầm nỏ." Vì ba trong số bốn họ không ai có v·ũ k·hí tầm xa nên phải phân bổ lực lượng như thế này, miễn là không có gì nguy hiểm cho cả họ và Grey đang nằm b·ất t·ỉnh ở bên kia. Red bắt đầu di chuyển như tên bắn, tuy nhiên, lần này thì khác. Cậu ta di chuyển qua trái, rồi lại qua phải, lúc thì nhảy lúc thì chạy. Tên goblin bối rối vì không hiểu đối phương đang làm trò gì cả nhưng sau cùng, hắn mắc kệ và chuẩn bị nhắm phóng thẳng mũi giáo của hắn về phía đối thủ. "Úi chà?!" Mũi giáo phóng xuyên thẳng về phía ngang vụt qua má của Red, cậu có thể cảm thấy một gió nhẹ. Mũi giáo lao thẳng vào bức tường bằng bê tông ở đằng sau lưng Red và mũi giáo bị hỏng. "Giờ thì mày hết v·ũ k·hí rồi nhé!" Ngay lập tức, cậu ta tức tốc lao đến chỗ tên goblin vừa phóng ngọn giáo về phía mình, nhưng, cứ tưởng rằng hắn đã hết vũ khi thì lại lầm to. Hắn rút một con dao găm từ bao dao ra và cầm ngược cán dao, m·ũi d·ao hướng về phía hắn. "Cái gì?!" Thanh đoản kiếm giữa cậu và dao găm tên của goblin v·a c·hạm nhau và kêu lên tiếng keng, tia lửa do v·a c·hạm kim loại xuất hiện từ thân đoản kiếm và dao găm của tên goblin. Tên goblin vừa ngay lúc chặn đứng đòn t·ấn c·ông của Red, hắn lập tức đá vào chân cậu để cậu mất thăng bằng nhưng lần này, Red đã có thể giữ thăng bằng cho cơ thể vì dù sao, đó cũng chỉ cũng là một đá mà thôi. "Hây yaaaaa!" Red dồn lực vào cánh tay để dùng thanh đoản kiếm đánh bật dao găm của hắn, tên goblin cảm thấy rằng, nếu cứ tiếp tục giữ thì sẽ thua nên hắn nhanh chóng bỏ đòn thủ đi và tận dụng cơ thể nhỏ bé của mình mà lăn nhào xuống đất, qua háng của Red và nhân cơ hội, hắn dùng dao găm đâm vào chân còn lại của Red. Với hai cái chân vừa bị cung tên bắn, vừa bị dao găm đâm xuyên thủng, cậu ta hẳn là sẽ không giữ nổi thăng bằng. 'Gya, gya, gya, gya!" Tên goblin cười khoái chí vì chiến tích của mình, hắn lập tức nhảy bổ lên người của Red lúc này chân đang lảo đảo mà cố giữ thăng bằng. "Tránh ra!" Với sức khoẻ vốn dĩ hơn goblin, Red vẫn có thể giữ m·ũi d·ao găm bằng tay trái đang chĩa về ngực của mình. Lúc này đây, Red đang nằm gục xuống mặt đất với tư thế ngửa lên trời, tên goblin thì đang ghì chặt dao gắm của hắn ta xuống ngực của Red ngày một mạnh hơn. "Gyaaaaaaaaaaaa!" Tên goblin dùng một chân của mình một đập xuống bụng của Red bằng đầu gối để cậu không còn lực mà đỡ nhưng hắn chả ngờ tới việc cậu sử cánh tay còn lại chặn đòn t·ấn c·ông từ dao gắm của hắn. Dao găm của tên goblin đâm trúng tay phải của cậu, cánh tay phải của cậu ngay lập tức rỉ máu. "Gya?!" Hắn ngạc nhiên vì cú chặn đòn này và nhân cơ hội đối phương đang bối rối, Red dùng chân trái giục lên bằng đầu gối vào mông của tên goblin và hắn b·ị đ·ánh văng ra xa. "Tuyệt!" Tuy nhiên, cậu nhận ra rằng, hai chân của mình đang b·ị t·hương, không thể đứng lên nổi và hành động vừa rồi quả là một sự ngu ngốc vì cậu thả đối phương đi để hắn nhặt giáo. Tên goblin ngay lập tức đứng dậy và chạy lại chỗ cây giáo của hắn đang nằm lăn lốc ở gần bức tường bê tông, hắn nhặt lên và bắt đầu tiến về phía của Red bằng cách chạy. (Thôi xong rồi!) Red lập tức nhặt thanh đoản kiếm của mình lên, tên goblin cầm giáo đâm xuống mặt của Red nhưng cậu đã dùng thanh đoản kiếm chặn lại. Tên goblin bức bối nên dùng chân đá vào bụng của cậu liên hồi nhưng Red vẫn không chịu buông thanh đoản kiếm. Càng giữ chặn đòn bằng thanh đoản kiếm, tên goblin càng dùng chân húc thẳng vào bụng cậu ngay một mạnh hơn. Tên goblin sau đó buông mũi giáo ra khỏi thanh đoản kiếm hòng tung ra một đòn khác mạnh hơn, Red cũng nhân cơ hội có một không hai này lăn sang một bên, ngay vừa lúc cây giáo của tên goblin cắm phập xuống đất. (Cứ tưởng cú nãy là mình toi đời rồi chứ!?) Nhưng như thế là chưa xong, vì tên goblin ngay lập tức rút cây giáo ra và đi về phía Red đang nằm, vậy nên, cậu ngay lập tức thủ thế khi đang nằm. (Mình sẽ phóng thanh đoản kiếm này vào bụng hắn và kết liễu bằng một đòn duy nhất!) Để làm được điều đó, cậu phải để tên goblin áp sát lại gần và thừa cơ thực hiện thần tốc, nếu không thì cậu toi mạng. (Ba người kia không biết sao rồi?) Nhưng, chuyện đó thì cứ để sau. Mạng cậu sắp toi tới nơi chứ đừng nói là mạng sống của kẻ khác. Tên goblin cầm giáo đã đứng trước mặt Red và chuẩn bị giơ cây giáo lên để cắm phập xuống đất. (Cơ hội đây rồi!) Red lập tức phóng thanh đoản kiếm về phía tên goblin lúc hắn đang giơ cây giáo lên, đối phương đã không tránh được mà hứng trọn cả thân thanh đoản kiếm cắm thẳng vào bụng, máu màu xanh lá cây lập tức bắn ra và tên goblin gục xuống bằng đầu gối. Red lập tức bò tới bằng hai tay về phía tên goblin, trong khi đó thì tên goblin đang cố rút thanh đoản kiếm ra và hắn đã làm được, tuy nhiên, không còn khoẻ như trước nữa. Red ngay tức khắc đổ ào cả cơ thể về phía tên goblin nay đã bị trọng thương và dùng tay quàng qua cổ của tên goblin để siết chặt cổ họng, ngăn chặn đường thở duy nhất của một sinh vật sống có hình dạng giống con người này. "Gyaaaaaaaaaaaaaa!" Tên goblin lập tức dùng cả hai tay và hai chân đập thẳng vào bụng của Red khiến lực của cánh tay đang siết chặt cổ của tên goblin ngày một nhẹ đi nhưng cậu nhất quyết không buông tay. Tên goblin thì ngày càng không thở nổi mà phản kháng mạnh hơn, miệng của hắn bắt đầu sủi bọt mép. "C·hết đi! Tên sinh vật màu xanh lá cây tởm lợm!" Tên goblin đã tắt thở, Red cũng buông tay mà ngã nhào xuống đất. (Không biết bên kia sao rồi?) Cậu tự hỏi bản thân như vậy thêm một lần nữa và quay đầu về phía ba người đàn ông nọ. Hai người đàn ông tên Norman và George đã hạ thành công tên goblin cầm song kiếm, cả ông lão kia nữa, tên goblin cầm nỏ và cung cũng vừa mới bị hạ cùng một lúc. Giờ thì, cả ba bọn họ đang tiến về phía Red. "Chỉ là một tên goblin mà thương tích như thế hả?" "Thôi nào Norman, cậu ta chỉ mới là lính mới. Lúc hồi mới làm Nhà thám hiểm, cậu cũng suýt nữa bị một tên goblin g·iết c·hết đấy." "Im đi George!" Trong khi George đang chọc nghẹo chuyện ngày xưa của Norman trong khi cậu ta vừa bảo Red là ngay cả một goblin hạ cũng chả xong thì ông lão Jack mở lời. "Hai người cõng Red và cậu Grey đang nằm ở đằng kia đi. Có vẻ như bọn goblin vừa chưa đi đâu, lúc nãy tôi có nghe được tiếng của chúng." "Rõ!" "Rõ!" Theo lệnh của tướng quân, George cõng Red còn Norman lại chỗ Grey để cõng cậu và vừa hay, quân viện trợ cũng đến nhưng... "Ê, đùa nhau đấy hả?" Từ cánh phải, cánh trái, mạn sườn phải, mạn sườn trái, trước mặt, nói chung là bốn phương tám hướng, lũ goblin một lượt xuất hiện ngày một đông. Bao nhiêu tên tất cả? (Một, năm, mười, mười lăm... không hay rồi, ít nhất là trên năm mươi tên tất cả. Giỡn mặt nhau hả?) Jack vừa đếm số lượng quân địch, vừa nghĩ. "Mấy cậu kia, mau tới giúp tướng quân nhanh!" Từ đằng xa, quân cứu viện lập tức xuống lưng ngựa và chạy lại chỗ của năm người họ đang bị vây quanh bởi hơn năm mươi tên goblin. Số v·ũ k·hí chúng cầm rất đa dạng từ rìu sắt, chuỳ sắt, dây xích, kiếm, song kiếm, cung bắn, nỏ, kích, giáo, mã tấu,.. và hơn hết, có tới hơn mười tên có kích cỡ khổng lồ tầm hai mét rưỡi, song song với đó, số lượng con người cũng tầm cỡ ba mươi đến bốn mươi. Rõ ràng là chênh lệch nhau về quân số. "G·ay go rồi." Không những thế... "Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!" Một tiếng rống như sư tử gấp trăm lần vang vọng từ phía ngoài rìa của thành phố đổ nát và tiếng trống kèn vang lên inh ỏi. "Đùa nhau?!" "Chúng ta c·hết ở đây hả?!" "Ê này, hay là bỏ cả năm người họ đi! Chúng ta c·hết chắc!" "Cậu điên à, đó là tướng quân đấy! Làm sao mà bỏ?!" "Thì thay bằng người khác! Chứ cậu muốn c·hết à?!" Những tên binh sĩ bắt đầu cãi cọ và chạy toán loạn tới nơi, còn tướng quân của họ cũng biết rõ rằng, tiếng rống và trống kèn inh ỏi này nghĩa là gì. (Gobro. Vua của goblin... Vậy hoá ra, đây là mục đích của chúng?) Khu tàn tích này chính là thành Verse nổi tiếng là khu vực giao thương của thế giới, nên bọn goblin muốn đánh chiếm nơi này chặn con đường giao thương và kinh tế giữa các quốc gia cũng chả có gì là lạ nhưng... bọn chúng định lấy nơi này làm cứ điểm mới? Cơ sở để Jack đưa ra phán đoán như vậy là vì, có tên Gobro, vua của goblin đang ở đây. (Có lẽ...) "Tất cả nghe đây! Hiện giờ, đánh chắc ăn mà thắng là không thể! Tên Gobro đã ở đây rồi! Vậy nên bây giờ, chúng ta sử dụng chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh! Nếu ai sợ hãi thì cứ đi bỏ chạy, tuy nhiên, đến cuối cùng thì các người vẫn chỉ là những hèn mọn mà thôi!" Nghe được lời nói của tướng quân Jack vang to, đám lính cũng bừng tỉnh. Những kẻ vừa nãy sợ hãi cháy toán loạn nay cũng đã ngưng, vì họ không muốn trở thành kẻ bỏ trốn. Phập. Tiếng cung tên bắn ra từ nỏ của một tên goblin tầm đó cắm phập vào đầu của tên lính con người đang ở trong cự li cực gần từ hắn, người đó ngã nhào ra c·hết ngay tức khắc. "Theo lệnh ta, chạy ngay!" Ngay tức khắc, toán lính ngay lập tức nhanh chân chạy ùa ra khỏi khu tàn tích, tuy nhiên, vẫn còn một vài người ở lại chặn đứng những tên goblin. Chốt là để những người kia chạy thoát đồng thời mang theo ba mươi bốn người đang b·ất t·ỉnh thoát khỏi đây, chốt là để cứu Red, Jack, Norman, George và Grey. Đặc biệt là Red vì đang nằm la liệt vì hai chân đang b·ị t·hương Nhóm năm người của tướng quân Jack chạy vụt lên phía trước, bỏ mặc Red ở đằng sau, nhưng theo lệnh của của lão thì có vẻ như một số thứ sẽ thay đổi. "Này! Còn tôi thì sao?!" "George, Norman. Cả hai người ở lại cầm chân chúng được không? Giao Grey lại cho tôi. Tôi sẽ nhờ hậu phưởng gửi người đến giải cứu rồi nhanh chân t·ẩu t·hoát, tên Gobro đang ở gần đây rồi." Không nói ra bằng lời, cả hai chỉ nhìn nhau rồi gật đầu rồi chạy thụt lùi và chậm về phía sau. Họ sẽ cầm chân địch cùng những người ở đó. "Tướng quân, ngài đây rồi! Chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?!" "Trước mắt, cứ chia nửa lực lượng ra. Một nửa sẽ chạy rút khỏi khu tàn tích, nửa còn lại sẽ cầm chân địch và cũng nhanh chóng t·ẩu t·hoát. Bảo đội quân cầm chân sử dụng chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh kết hợp với vừa chạy vừa đánh, hạn chế t·hương v·ong nhất có thể." "Ngoài ra, hãy hỗ trợ Norman và George trị thương cho Red. Anh hãy sử dụng thần giao cách cảm của mình gọi quân viện trợ ngay đi." "Rõ!" Dưới mệnh lệnh của Jack, người đàn ông mang theo cây quyền trượng trong như pháp sư lao thẳng về phía trận địa của kẻ địch - hay nói thẳng ra là đám goblin, anh ta sử dụng thần giao cách cảm, một loại phép thuật giao tiếp thông tâm trí giữa những người khác. "Tất cả nghe đây, theo lệnh của tướng quân, chúng ta sẽ chia lực lượng thành hai! Một nửa chặn đòn, một nửa rút chạy khỏi thành phố hòng báo tin về cho hậu phương! Hạn chế giao tranh nhằm giảm thiểu t·hương v·ong nhất có thể!" Nhưng, đằng sau mệnh lệnh này của Jack là vì... (Ta xin lỗi.) Lão ta định sử dụng quân cầm chân như một con tốt thí để nửa còn lại chạy bán sống bán c·hết rút khỏi đây rồi mới gọi hậu phương đến, từ bây giờ cho đến lúc đó, chắc chắn chín mười phần thì đội quân cầm chân cũng sẽ t·ử t·rận và khu tàn tích của thành phố Verse sẽ rơi vào tay Gobro và đội quân của hắn. Nhưng làm gì có chuyện lũ goblin lại ngu muội đến thế? Từ lúc nào ở ngoài rìa thành phố, một toán lũ goblin cầm những món v·ũ k·hí lạnh với giáp sắt tranh bị đầy mình cùng những con chó săn hoang dã, bên trong thành phố giờ cũng ngập tràn những tên goblin khổng lồ, nhưng khác vói đám lâu la thông thường, đám lâu la goblin khổng lồ đều có hai chiếc sừng trên đầu và răng nanh sắc nhọn. Cung tên cũng bắn từ phía khắp nơi dội thẳng xuống thành phố tàn tích này, nhìn từ trên trời thì cứ như mưa vậy. Hiện giờ, ở bên cạnh Jack là hai binh sĩ với phong cách chiến đấu với một người là chiến binh với trên tay đang cầm một thanh kiếm, giắt sau lưng cô gái đó là một thanh đoản kiếm và con dao găm và kẻ còn lại là theo phong cách phòng thủ với một cơ thể to xác cùng với giáp, mũ sắt cùng với một cái khiên sắt cầm trên tay trái. "Lisa, cô làm gì ở đây?" Jack hỏi cô gái tóc vàng nâu chiến binh đang cầm trên tay thanh kiếm với cán dài và lưỡi kiếm cong giống như hiện tượng trăng khuyết. "Hỏi nhiều quá để làm gì? Ông định biến cả đội quân cầm chân của Anthony (người đàn ông pháp sư vừa nãy) thành đội quân cảm tử hay gì?" Nhìn ra được ý đồ của mình, lão cũng chả tỏ vẻ ngạc nhiên. "Chỉ còn cách đó mà thôi, lực lượng lại quá chênh lệch và giờ thì nhìn mà xem? Cả thành phố này giờ bị đám goblin bao vây hết cả rồi. Tôi có thể thấy một tương lai nơi cái chỗ này, xác của chúng ta bị xé toạc thành nhiều mảnh nhỏ đấy." "Grahhhhhhhhhhhh!" Tiếng gầm rú của Gobro - vua của những goblin ngày một rõ hơn. Họ có thể nghe được tiếng rống như sư tử nhưng to gấp trăm lần ở phía bắc của thành phố, cùng với tiếng đổ ào ào của các toà nhà bằng bê tông và đá. "Có vẻ như chúng ta gặp vài kẻ ngang đường rồi đây?" Trong lúc đang chạy thục mạng, cả ba người bọn họ (thực ra thì Grey hiện đang được Jack cõng sau khi lão ta lệnh cho George và Norman ở lại cầm chân, nên nếu tính luôn cả cậu, thì là bốn) gặp hơn mười tên goblin đang ở ngay trước mắt, bọn chúng đang trong tư thế chiến đấu, sẵn sàng bất kỳ lúc nào. "Đến lúc đi săn rồi. Fred, giúp tôi một tay!" "Biết rồi!" Lisa và Fred lập tức cầm chắc v·ũ k·hí của họ trên tay. Cả ba người họ buộc phải g·iết hết mười tên goblin ngáng đường này thì may ra mới có đường mà tầu thoát, còn không thì toang cả lũ. "Nãy lão già, ổn không đấy?" Lisa biết rõ thể trạng của Jack đang ở đâu vì đã quá tuổi sáu mươi, nhưng có lẽ nhìn lão thì chả giống tẹo nào. "Lão già này tuy đã sắp xuống lỗ, gần đất xa trời, tuy nhiên, đừng có xem thường lão già này nhé." Cả ba người họ cùng lúc xông lên chỗ hơn mười tên goblin đằng ấy, dẫn đầu cả ba người họ là Fred to còn chạy trước. "Tôi sẽ mở đường máu! Còn Jack, lão lo mà bảo toàn cái mạng. Lão đang cõng trên lưng thằng nhóc vướng tay vướng chân đó đấy! Có c·hết thì bảo sao xui!" "Đừng có lo cho mạng sống của lão già này, lo cái mạng của nhóc trước đi! Thằng to xác lắm lời!" "Im đi, lão già xuống lỗ!" Fred lao thẳng với bộ giáp sắt cồng kềnh phát ra tiếng uỵch uỵch cùng tiếng keng két khi di chuyển do giáp sắt gây ra, thanh đại đao của Fred cũng đang lê trên mặt đất với lưỡi kiếm thì cắm trên mặt đất và bị kéo đi, trong khi cậu ta đang cầm cán kiếm bằng một tay. Kh·iếp thật, cân nặng của thanh đại đao ấy chắc phải hơn mười ki-lô-gram, nghĩa là lão Jack mạnh tới mức nào? "Này, đằng kia! Vẫn ổn chứ! Tôi cứu được Red rồi!" Từ đằng xa vọng lại ở phía sau, người đàn ông cầm quyền trượng lúc nãy cùng George, Red đang được Norman cõng trên lưng cùng những người khác đã đến kịp lúc, có vẻ như họ đã phá được vòng vây của đám goblin. Mà có lẻ như, người đàn ông cầm quyền trượng có vẻ như là pháp sư chưa chữa trị cho Red, chắc là do không có thời gian chăng? "Tướng quân, chúng tôi đã thành công thoát ra khỏi nhóm goblin rồi. Tôi cũng đã cho một số người chạy về hướng Tây, nơi có ít lũ goblin nhất, chạy bọc lên phía Bắc để báo cho hậu phương. Chúng ta tốt nhất nên nhanh chóng thoát ra khỏi đây, vì tên Gobro đã vào trung tâm thành phố rồi." "Có lẽ là vậy nhỉ?" (Làm gì có chuyện: "có lẽ là vậy"? Mà nên nói là: "Chắc chắn là vậy rồi") Jack chợt nghĩ thoáng như vậy nhưng dù sao thì, mặc kệ đi. Cứ lo bảo toàn mạng sống cái đã. Cùng lúc đó bảy tên goblin xông thẳng đến nhóm Lisa, Fred và Jack, tuy nhiên, cùng lúc đó thì nhóm của người đàn ông pháp sư cùng với George, Red đang cõng bởi Norman trên lưng cũng đã tái hợp lại với đội của Jack. Bảy tên goblin đang lao lên có tới ba tới cầm hai cây mã tấu bằng hai tay, hai tên cầm song kiếm, một tên cầm rìu sắt và một tên cầm kiếm lưỡi cong, còn trong khi đó, ba tên sử dụng vũ khi tầm xa với hai tên cầm nỏ và một tên cầm cung và đặc biệt, có một tên goblin cầm cung có mang theo thanh kiếm lưỡi cong giắt sau lưng và cung tên của hắn được làm bằng kim loại với dây cung được làm bằng dây da. Với cây cung được tạo ra bởi thứ đấy, gã goblin ấy là gã có v·ũ k·hí tầm xa nguy hiểm nhất. Còn bên phe của Jack thì sao? Lực lượng tương đối cân bằng với năm pháp sư cầm trượng trong đó có ba pháp sư chiến đấu và hai pháp sư trị liệu, sáu binh lính chiến đấu theo phong đấu sĩ/chiến binh, ba người là phòng thủ, năm sát thủ và bốn xạ thủ. "Theo lệnh tôi, ba người trong nhóm sát thủ xử lí hai tên cầm song kiếm và tên kiếm lưỡi cong. Sáu đấu sĩ tách thành hai nhóm nhỏ với một nhóm đối đầu với một tên mã tấu và một rìu sắt, một nhóm hỗ trợ nhóm xạ thủ và pháp sư. Ba người phòng thủ lao lên trận địa địch và làm tâm khiên "thịt" tất cả xạ thủ hỗ trợ tầm xa cho cả đội và đồng thời, cùng với năm pháp sư, các người xử lí quân địch tràn lên ở đằng sau." Dưới mệnh lệnh của Jack, nhóm binh lính bắt phân tán lực lượng và chia nhóm để xử lí kẻ địch theo lệnh của thủ lĩnh. (Không biết chiến thuật này có hiệu quả không đây?) Jack lo sợ cũng là dễ hiểu, vì kẻ địch ngày một đông hơn. Lisa với thân hình nhỏ nhắn ngay lập tức chặn đứng đòn đánh cây mã tấu của kẻ địch và dùng cùi chỏ của cánh tay bên trái đập thẳng vào trán của tên goblin cầm mã tấu và cô dùng đầu gối đập vào bụng hắn, tên goblin cầm mã tấu hét lên đau đớn và cùng lúc đó, một chàng trai đấu sĩ khác chạy lên và bổ một nhát chém bằng cây kiếm sắt nhọn vào đầu tên goblin khiến máu màu xanh lá cây của hắn bắn tung toé. Nhóm pháp sư cũng bắt đầu niệm phép, phép thuật từ quyền trượng xuất hiện và bắn ra những đòn ma thuật, có cái mạnh, cái yếu lần lượt bắn về phía lũ goblin ở đằng sau cả bọn, nhóm cung thủ chia thành hai đội hai - hai với mỗi đội xử lí hai hướng của bọn goblin. Ba trong số năm nhóm sát thủ lần lượt hạ gục tên cầm song kiếm, tuy nhiên, không may một trong số ba tên sát thủ đã bị tên goblin cầm kiếm lưỡi cong chém cắt cổ và máu đỏ tươi bắn phụt ra như nước. Nhóm goblin xạ thủ bắt đầu dùng cung và nỏ bắn về phía nhóm sát thủ và xạ thủ để đáp trả, cung tên bay trúng bụng của hai đấu sĩ, trong khi đó thì Lisa b·ị b·ắn trúng chân do đang tập trung xử lí tên cầm rìu sắt. Tên goblin cầm rìu sắt nhân cơ hội đập đầu vào mặt Lisa khiến cô chảy máu mũi và lùi lại, tên goblin nhảy bật lùi. Hắn định giơ rìu sắt lên ném nhưng lại thôi vì hắn biết rõ, kẻ địch cũng đông chả kém nên hắn không làm liều. Lão già Jack đang cõng Grey trên lưng như một gánh nặng vung thanh đại đao vào bán kính khoảng bảy, tám cen-ti-mét và hai tên cầm mã tấu bị thanh đại đao của Jack chém sượt qua bụng, tuy nhiên, tên cầm kiếm lưỡi cong lại không may mà bị chặt đứt cánh tay trái - cánh tay mà tên goblin này cầm kiếm lưỡi cong. Những tên goblin xạ thủ cũng bắt đầu đợt bắn cung thứ hai, lần này nhắm thẳng vào đội quân phòng thủ kiêm vai trò xung phong. Fred cùng hai thành viên thuộc nhóm phòng thủ kiêm vai trò xung phong sử dụng tâm khiến khiên sắt cùng thanh đại đao bằng sắt đâm thẳng về phía ba tên goblin xạ thủ tầm xa, ba tên goblin xạ thủ cũng vừa đúng lúc nhả tên khỏi dây cung và dây nỏ. Cung tên bắn trúng tay của phải của một cung thủ phe loài người, phe pháp sư bắt đầu lộ rõ điểm yếu khi không thể cùng lúc thi triển nhiều phép cùng một lúc, trong khi lũ goblin từ đằng sau đang tràn như n·ước l·ũ. Red cũng giống như Lisa, với cơ thể linh hoạt vốn có cùng thanh đoản kiếm (nay đã được người đàn ông pháp sư ban nãy trị thương) đâm trúng cánh tay phải của tên goblin cầm rìu sắt, lúc này thì Lisa đang b·ị t·hương nên đòn t·ấn c·ông không may hiệu quả vì cô đang dùng tay ôm cái mũi đang chảy máu. Tên goblin cầm rìu sắt chặt vào tay của Red nhân lúc cậu rút thanh đoản kiếm ra khỏi cánh tay phải của tên goblin, Lisa ngay lập tức đá vào lưng tên goblin cầm rìu sắt, mặc cho cô đang dùng tay ôm mũi để ngăn máu chảy, nếu không thì cô sẽ ngã quỵ mà b·ất t·ỉnh vì mất máu. (Đau!) "Lisa, cô không sao chứ?!" "Tôi... không." "Chắc không?! Tôi đang thấy cô ôm tay ngăn chảy máu mũi đấy, bị gì à?" "Tôi bị tên goblin cầm cây rìu sắt đằng kia dùng đầu đập vào mũi." (Nghe ngộ vậy?) Cậu nghĩ chuyện này khá ngớ ngẩn. "Dù sao thì, tên goblin cầm rìu sắt chưa xong đâu." Vụt. Đợt bắn cung tiếp theo từ đội xạ thủ của nhóm goblin tiếp tục nả nhưng chỉ có một, vì đội phòng thủ kiêm vai trò xung phong của Fred cũng hai người đang ông đang nhóm xạ thủ nhưng cùng lúc đó, goblin từ đằng sau đang dần áp đảo nhóm xạ thủ và pháp sư. Hai pháp sư chiến đấu thi triển phép "Lửa cầu" bắn ra một quả cầu bằng lửa từ viên thuỷ tinh, nó được gắn trên cây quyền trượng của pháp sư có thân làm bằng gỗ, một pháp sư thi triển phép "Băng gai" nhằm tạo nên những cây gai bằng băng đâm chồi lên từ mặt đất, mục tiêu nhắm thẳng vào đám goblin ở đằng sau phía họ. Nhóm pháp sư trị liệu liên tục sử dụng phép "Ánh sáng trị liệu" để trị liệu cũng như phép "Tăng cường" để cường hoá thể lực cho cả đội. Mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển vì tên Gobro, vua của goblin nay họ đã có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Hắn đang ở đằng xa cùng với hai mươi tên goblin khổng lồ cao ba mét đang hộ tống hắn. "Tất cả, nhanh chân lên! Tên Gobro đang ở gần rồi!" Tiếng rầm rầm của mặt đất do bước chân của Gobro vang lên, rung chấn ngày một mạnh hơn từng chút một. Đội phòng thủ kiêm vai trò xung phong cũng đang gặp bất lợi khi không chỉ tên goblin đặc biệt cầm cung có khả năng cận chiến, mà còn có thêm một toán goblin hơn mười lăm tên xuất hiện, bọn chúng bao vây đội phòng thủ. Đội phòng thủ đáp trả dữ dội nhưng không hiệu quả, một trong số ba người thuộc đội phòng thủ bị đám goblin đánh hội đồng và một tên goblin cầm thanh đoản kiếm leo lên đầu của cậu ta và đâm thanh đoản kiếm vào hốc mắt của một thành viên đội phòng thủ và một tên goblin khác cầm giáo đâm vào khe hở ở vùng cổ của giáp sắt. Thành viên của đội phòng thủ ấy đồng thời bị ba tên goblin cầm xích sắt quấn quanh chân và kéo ngã quật xuống. Đám goblin lâu la xung quanh nhanh chóng tháo dỡ mặt nạ của người đó và đâm một lần nào vào cổ họng, chấm dứt kết liễu mạng sống của thành viên đấy. (Không xong rồi, đám goblin ngày một nhiều hơn. Chống đỡ nổi không đâ-?!) Đang nghĩ, Fred bỗng bị một thứ gì đó kéo ngã quật xuống. Đó là do dây xích của đám goblin. (Thôi xong rồi!) "Fred!" Lisa hét lên tên của Fred khi thấy cậu bị đám goblin kéo ngã quật xuống mặt đất trong khi dây xích sắt đang quấn quanh hai chân của cậu ta. "Lisa, cẩn thận!" Ba cung tên nhắm về phía của Lisa và Red, Red đẩy Lisa ra để đỡ đòn và ba mũi tên cắm trúng lưng của cậu và tên goblin cầm rìu sắt ném rìu sắt của hắn về phía Lisa trong lúc cô lộ sơ hở và đầu của rìu sắt đâm trúng lưng cô, máu chảy ra như lũ. Lũ goblin ở phía bên pháp sư lần lượt g·iết c·hết hai pháp sư trong đó có một pháp sư chiến dấu và một pháp sư trị liệu, một thành viên khác của đội sát thủ và bốn thành viên của đội chiến binh lần lượt bị g·iết c·hết một cách dã man do quân số của đám goblin từ bốn phương tám hướng ngày một đông hơn, cùng lúc đó, một thành viên thuộc đội cung thủ bị một tên goblin cầm giáo phòng thẳng về phía người đó và bị cây giáo đâm xuyên bụng và t·ử t·rận ngay tức khắc. Jack thì vẫn tiếp tục vừa vung thanh đại đao, vừa sử dụng giáp sắt như là một lợi thế. Còn ở phía Red và Lisa, cả hai bọn họ đang gần cửa tử. "Fred... mau... đứng dậy... đi..." Lisa thở thều thào vì cây rìu sắt găm trúng lưng, cô thậm chí còn sắp không thở nổi. Giáp của Lisa đã bị hỏng từ lúc nào... "Có lẽ... nào..." Có một tên goblin sử dụng phép phân huỷ? Và câu trả lời là, đúng là như vậy. "Mọi người, nhìn ở đằng kia! Đằng sau tên goblin khổng lồ cao hai mét ở hàng hai phía Bắc! Hướng Fred và đội phòng thủ! Có một tên goblin sử dụng phép phân huỷ!" "Lisa... cô... sao lại bất cẩn.... như vậy?" "Tôi... không biết..." Tên goblin vừa ném rìu sắt lập tức tiến thẳng về phía Lisa và Red, hắn nhặt cây mã tấu từ đồng bọn đã bị g·iết tiến về phía họ. "Đứng lên... chạy đi... Lisa..." "Tôi... không..." Cả hai nằm bằng giọng thở thuề thào, chuẩn bị ngất... không... chuẩn bị c·hết. Tử thần đang ở ngay trước mắt họ, không ai khác, chính là tên goblin. Jack không thể cứu họ vì ông ta đang bị chặn đứng bởi đám goblin, Grey thì vẫn đang nằm b·ất t·ỉnh trên mặt đất. Đống khỏi bụi và lửa đang ngày một dày đặt khiến con người thở không nổi, trong khi đám goblin thì cứ bình tĩnh. Tên Gobro nay đã đến gần nhóm của Jack lúc nào chả hay, gã vung nắm đấm lên từ trên cao chuẩn bị quét sạch đội xạ thủ và pháp sư. Cùng thời điểm ấy, đám goblin đã tràn vào và tàn sát các binh lính con người. (Chúng ta sẽ t·ử t·rận ở đấy sao?!) Jack thầm nghĩ rằng, thế là hết sao? C·hết trong sự nhục nhã, bại trận dưới tay lũ goblin? "Ha... tại sao... mọi chuyện lại diễn ra thế này? Chúng ta đã làm gì sai sao?" "Lisaaaaaaaaaaaa!" Red hét lên, tên goblin đâm xuyên bụng của cô gái chiến binh, kết liễu mạng sống của cô. "Tên goblin chó c·hếtttttttt!" Red chửi rủa, cố gắng nhấc cơ thể đang bị cung tên găm trên lưng. Còn Fred? Cậu vẫn chống trả nhưng không mấy đáng kể. Lũ goblin ở phía Fred ngày một đông, khiến cậu chính là thành viên cuối cùng của đội phòng thủ. Đám goblin trèo lên người Fred và cố gắng tháo gỡ giáp sắt, đám goblin lâu la lũ lượt đè lên hai bàn tay của cậu để ngăn chặn cậu giơ tay chống trả. "Tránh ra! Tránh xa tao ra! Gyaaaaaaaaaa! Tránh xa người tao ra! Tao sẽ g·iết chúng mày! Giết sạch chúng mày!" Lũ goblin cuối cùng cũng đã tháo được mặt nạ sắt của cậu và bắt đầu đấm, đá lên mặt Fred. Rầm! Một tiếng rung chấn trên mặt đất rung lên đầy dữ dội, nó đến từ cú đấm trời giáng của tên Gobro, một mình hắn quét sạch hậu phương. Giờ nhìn lại mới thấy, tên Gobro đeo trên đầu một cái vương miệng hình tròn bằng vàng gắn đầy đá quý, da của hắn xanh đậm hơn đám goblin, quanh eo hắn có gắn đai lưng và giắt một thanh đại dao sau lưng. Với cơ thể khổng lồ thì cho dù nó nặng bấy nhiêu thì chẳng có vấn đề gì. Phập, xoẹt. Lần lượt kiếm, giáo, rìu,... lần lượt những món v·ũ k·hí lạnh đang được cầm trên tay bởi đám goblin đâm xuống mặt của Fred, cậu ta cũng chính thức t·ử t·rận. Giờ đây, lực lượng của phe loài người quá chênh lệch chỉ còn khoảng năm, sáu người. Làm sao mà đấu lại với lực lượng kẻ địch hơn con số một trăm? Quân viện trợ chắc chắn sẽ không đến vì họ không biết tin rồi kẻ địch sẽ quét sạch mạng của cả lũ, bao gồm cả lão già Jack đồng thời cậu trai trẻ Grey cũng sẽ m·ất m·ạng chẳng hay vì đang b·ất t·ỉnh. Tên Gobro sau khi kết liễu mạng sống của các pháp sư và xạ thủ, hắn tiến lên giẫm đạp lên xác của các tử sĩ không thương tiếc. Lũ goblin từ bốn phương tám hướng dồn phe loài người ở trung tâm, bọn goblin thì đang vây thành vòng tròn. (Còn George và Norman thì sao?!) Jack chợt nghĩ rồi nhìn về phía họ nhưng… “Không…” Lão bất giác mở miệng, cả hai người đàn ông ấy cũng đã t·ử t·rận. Xác của họ bị giẫm lên như những con côn trùng nhỏ bé. Fred, Lisa, George và Norman đều đã t·ử t·rận. Anthony (ngươi đàn ông pháp sư ban nãy được Jack giao nhiệm vụ cầm chân) thì vẫn còn sống nhưng thương tích chằn chịt khắp người, cánh tay trái của anh ta đã bị chặt còn chân phải thì bị gãy xương. Ở phía trước tiền tuyến, Fred bị lũ goblin đâm nát cả mặt giờ đây đã tắt thở, còn Lisa thì nằm phịch xuống tắt thở trong khi Red vừa g·iết c·hết tên goblin quăng rìu sắt lúc nãy nhưng chuẩn bị c·hết tới nơi. Đám goblin từ tất cả mọi hướng giờ đây đã bao vây bọn họ. Hết đường lui rồi à? “Anh có nghĩ chúng ta sẽ c·hết ở đây không, Anthony?” Jack nhìn người đàn ông pháp sư Anthony rồi hỏi một câu vu vơ như vậy, có lẽ lão nghĩ rằng đến đây là hết rồi chăng? Cái mạng của lão già này sẽ c·hết dưới tay của lũ goblin khốn kh·iếp và kinh tởm. “Chả biết nữa.” (Dù sao thì, lão già này cũng đã gần sáu mươi rồi. Sắp đến tuổi gần đất xa trời rồi nhỉ? C·hết dưới tay goblin nhưng một cách anh dũng cũng không phải là một ý tưởng tồi đâu nhỉ?) Lão già Grey vẫn cứ nghĩ vu vơ như vậy rồi lão lại ngước đầu nhìn lên trời nhìn ánh trăng chiếu rọi xuống mặt đất. Ồ? Trăng máu à? Hoá ra đây là lý do lưỡi kiếm của lão cùng đồng minh và kẻ thù có màu đỏ. C·hết như thế này cũng tuyệt đấy chứ? Cùng lúc đó, lũ goblin bắt đầu giương cung và nỏ về phía nhóm còn sót lại của Jack và một Red đang nằm ở đằng kia, hơn năm mươi mũi tên đang chĩa vào họ. Đám goblin cầm v·ũ k·hí cận chiến thì bao quanh cười ha hả, những tên goblin khổng lồ thì vẫn cứ làm tròn trách nhiệm được giao. Và rồi, vô số cung tên dội thẳng như mưa xuống nhóm Jack…

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.

Chương trước Chương tiếp