Hãy Nhớ Rằng, Ngươi Sẽ Phải Chết

Chương 7: An unlucky day



Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Hãy Nhớ Rằng, Ngươi Sẽ Phải Chết

Sau khi khóa huấn luyện đã kết thúc, tất cả các nhóm cũng đã bắt đầu tiến hành quá trình đi săn để mà trả tiền chuộc. Có một chuyện ngay từ đầu đã là bất lợi, thời gian trả tiền chuộc mà nhà vua đưa ra bao gồm cả thời gian của khóa huấn luyện nói trên, nghĩa là... họ đã mất bảy ngày mà chẳng kiếm được từng đồng, từng cắt nào cả. Đã hai tuần trôi qua kể từ buổi huấn luyện, giờ thì nhóm Grey đang chuẩn bị một cuộc đi săn t·ấn c·ông vào nhóm goblin ở hướng đông nam ở ngoài rìa thành phố Tenro dưới cái nóng gay gắt. (Nóng kinh khủng!) Cậu đang hòa mình vào những chùm cây um tùm cùng với những đống dây leo mọc tua tủa, thẳng tắp từ những cây gỗ đâm chồi như tòa tháp canh. Ở phía hướng nam theo góc nhìn của cậu thì đang có một nhóm goblin bốn tên, chúng hiện đang đốt lửa trại và chuẩn bị bữa ăn trưa. Nhìn sơ qua thì có thể thấy rõ, có một tên goblin cầm trượng phép thuật, một tên goblin cầm nỏ, một tên goblin cầm rìu sắt và một tên goblin cầm một thanh đoản kiếm. Trên thanh đoản kiếm ấy có khắc biểu tượng của bang hội sát thủ, thanh đoản kiếm ấy chúng có được chắc hẳn là c·ướp được từ một sát thủ khác, có lẽ giờ anh ta/cô ta đ·ã c·hết và đang trong quá trình tiến hóa thành skeleton bất tử.
Xung quanh khu vực cắm trại của lũ goblin một có một chỗ đốn củi để nấu chín thức ăn, bên cạnh chúng là một xe thùng hàng của hội thương nhân Vonfam và dường như con ngựa đã bị g·iết hoặc tha đi, có lẽ như nó được vận chuyển từ thành phố Tenkushi đến thành phố Tenro nhưng trên đường đi, đã bị đám goblin này c·ướp sạch. (Chắc là những người lái buôn hoặc thương nhân từ Vonfam và đoàn hộ tống của họ bị g·iết sạch cả rồi.) Cậu ta có thể dựa vào bằng chứng là thanh đoản kiếm có biểu tượng của hội sát thủ, chắc chắn là họ có thuê một đoàn hộ tống nhưng... xui thay, có vẻ là một đám nghiệp dư. (Hừm, bọn chúng hình như đang nghỉ ngơi thì phải? Xung quanh còn có cả những bẫy gấu nữa, đám này không phải là bọn goblin ngu ngốc.) Theo chiến thuật ban đầu đã định sẵn, Grey sẽ đi trinh sát tổng quan tình hình của kẻ thù. Eric đã vạch ra một kế hoạch như sau: Đầu tiên, nếu số lượng kẻ địch chỉ trong tầm từ ba đến sáu tên thì Grey hãy sử dụng một hòn sỏi và ném vào bất kỳ điểm nào để đóng vai trò là báo hiệu t·ấn c·ông. Trong trường hợp vượt quá sáu tên goblin, tạm thời rút lui và chuyển sang kế hoạch khác. Thứ hai, Arthur và Ash sẽ cùng nhau làm tuyến phòng thủ cũng như tiền tuyến mở đường t·ấn c·ông vào trận địa của địch, một cách chớp nhoáng. Sau đợt t·ấn c·ông phủ đầu ấy, Grey sẽ lén lút vòng ra sau tuyến phòng thủ và t·ấn c·ông của địch mà kết liễu một trong số chúng, tuy nhiên, thời điểm cậu ra đòn phải trùng khớp với thời điểm mà Emma niệm phép đã xong. Nghĩa là, tại thời điểm mà Arthur và Ash mở đường, sau đó cách sáu giây thì bọn họ phải hành động lập tức và lợi dụng sơ hở mà Ash và Arthur đã tạo ra. Còn Petra, cô nàng sẽ ở bất kỳ góc nào mà có thể ngắm bắn chuẩn xác để hỗ trợ đồng đội. Cuối cùng, Emma và Eric sẽ ở phía bên đầu còn lại theo hướng nam của Grey. Emma t·ấn c·ông, Eric sử dụng phép hỗ trợ bảo vệ Emma và đồng đội. Theo kế hoạch, thì nó sẽ diễn ra như vậy, nhưng, hiện đang có một chút vấn đề. (Nếu như chúng ta t·ấn c·ông, đống bẫy gấu ấy sẽ là một trở ngại lớn. Ngoài ra, đám này chắc chắn là bọn goblin có tư duy nên phải càng cẩn thận.) Không thể loại trừ khả năng bốn tên goblin này chỉ là một cái bẫy nhằm dẫn dụ con mồi vào thế chiếu tướng cũng nên. Mặc dù số lượng bẫy gấu tương đối nhiều, họ có thể để Arthur lao thẳng vào trận địa địch vì cậu ta mặc giáp sắt, nếu bẫy gấu gập lại mà anh chàng lính tăng của họ giậm trúng thì cũng sẽ gãy nát. (Cũng hợp lí đấy chứ?) Grey quyết định như vậy và cậu vòng về phía tướng bắc, nơi Ash và Arthur chờ sẵn ở đấy. Grey áp dụng những kinh nghiệm từ buổi huấn luyện cũng như kinh nghiệm thực chiến trong suốt hai tuần qua, cậu cố gắng phát ra những tiếng động nhỏ nhất hoặc không có, thì càng tốt. Tiếng lá cây xào xạc vang lên rất nhỏ, kết hợp với tình huống đám goblin đang trò chuyện thì chuyện này lại càng thuận lợi hơn bao giờ hết. Chẳng mấy chốc, cậu ta đã gặp được Arthur và Ash. "Sao thế?" Arthur hỏi lại nhưng đã vặn nhỏ giọng nói, hiện cả hai đang ngồi quỳ xuống.
"Arthur, cậu t·ấn c·ông trước. Theo sau là Ash, kẻ địch có giăng bẫy gấu. Nếu Ash giậm trúng thì sẽ gặp rắc rối, vậy nên, tôi muốn Ash theo sau cậu." "Bẫy gấu à? Mày nói cũng phải." Trong hai tuần qua, mặc dù tính cách hách dịch của tên Ash vẫn còn đó, nhưng nếu là chiến đấu, thì tên này thực sự rất có tài. "Tôi hiểu rồi." Cả ba người bọn họ đã vặn nhỏ giọng nói xuống mức nhỏ nhất có thể, thực ra là để tránh kẻ địch nghe thấy. Ban đầu, Grey có thể phát động cuộc t·ấn c·ông vì cậu nghĩ rằng Arthur và Ash sẽ hiểu rõ là có bẫy gấu và sẽ làm gì, nhưng nghĩ lại thì, báo lại cho họ thì vẫn là phương án tốt nhất. "Vậy tôi vòng về vị trí cũ đây, đợi lệnh t·ấn c·ông của tôi." Hiểu điều đó, cả ba gật đầu hiểu ý và bắt đầu chờ hiệu lệnh t·ấn c·ông khi Grey đã về vị trí. Grey lập tức vào thế bước chân của sát thủ, cậu hít thở thật sâu nhằm lấy lại tinh thần. Nhịp thở dần đều lại, tay cậu đặt lên hông vào cán dao hòng có thể rút ra mà phản đòn hoặc t·ấn c·ông bất kỳ lúc nào.
Cậu bắt đầu bước đi chậm rãi. Chẳng mấy chốc, anh chàng sát thủ của cả đội đã về lại vị trí cũ. Cậu với tay xuống đất nhặt một hòn sỏi đá, hành động này cũng có thể gây ra tiếng động nên cậu cũng cẩn thận khi làm như thế. (Mình sẽ ném về phía chúng.) Cậu không cần phải canh lực ném, chỉ cần ném về phía chúng là đủ vì ngay tại thời điểm đó, Petra sẽ tung ra phát bắn đầu tiên. Tuy nhiên, dấu hiệu nào để họ biết Petra đã vào vị trí? Rất đơn giản, họ tin vào đồng đội. Lý do nghe thì có vẻ ngớ ngẩn, nhưng họ tin vào điều đó. Chuyện này đã lặp đi, lặp lại trong suốt hai tuần nay và họ đã thành công. Chỉ cần bấy nhiêu đó thôi là quá đủ. (Hây!) Không cần nghĩ gì quá sâu xa, Grey lập tức ném hòn sỏi bằng đá về phía nhóm kẻ địch, bọn goblin lập tức để ý đến tiếng động gây ra mà chúng dừng cuộc trò chuyện. Đám goblin bắt đầu cầm v·ũ k·hí lên mà đề phòng, mà nếu chúng đã để ý tới hòn sỏi thì có nghĩa là... (Cơ hội đây rồi!) Từ hướng của Ash và Arthur, những tiếng keng két của kim loại va vào nhau cùng tiếng lá xào xạc rất lớn, Arthur lao ra như một cục sắt di động bự chảng phá nát những bẫy gấu mà đám goblin dày công giăng sẵn. Ash theo sau với tốc độ chậm hơn, cậu ta làm như vậy là vì tránh không lao lên phía trước Arthur. Cùng lúc đó, Grey lợi dụng sự hỗn loạn mà vòng ra sau về vị trí tương đối gần của Emma và Eric, Petra cũng từ góc trái mà bắn ra mũi tên đầu tiên và nó găm trúng chân của tên goblin cầm rìu sắt hiện đang giao đấu với Arthur và Ash, khiến gã ngã quỵ. Anh chàng lính tăng của đội vừa phá nát hết những bẫy gấu thì Ash lao lên như tên bắn, cậu ta nhanh chóng tháo mũ sắt ra và dùng nó đập thẳng vào đầu tên goblin cầm thanh đoản kiếm, kẻ địch bị choáng váng đánh rơi v·ũ k·hí xuống đất. Cùng thời điểm đó, Grey đã vòng ra sau kẻ địch và cậu chầm chậm tiến về phía tên goblin cầm trượng phép thuật và tên goblin cầm rìu sắt, cậu tiến sát lại gần kẻ địch với tư thế khom lưng xuống đất, bước chân đều đặn đầy tính thẩn trọng. Petra cũng đồng thời nhắm bắn về phía hai tên goblin mà Grey đang phụ trách, cô canh thời điểm ngay lúc cậu ra đòn kết lĩu tên cầm nỏ. Emma ngay lúc này thi triển phép "Khóa" nhằm khiến kẻ địch bất động, hiện cô nàng chỉ có thể cầm chân một đối tượng mà thôi. Grey rút dao găm từ hông và cậu lập tức dùng tay trái bóp ghẹt đường thở của tên goblin bằng tay còn lại, cùng lúc đó thì Grey dùng đầu gối húc thẳng vào chân trái của hắn và dùng tay phải đang cầm dao găng cắt cổ tên goblin. Nhận thấy đồng bọn vừa bị g·iết, tên goblin cầm trượng định dùng thứ v·ũ k·hí của hắn đập vào Grey nhưng Emma đã nhanh chóng khóa đòn t·ấn c·ông cũng như chuyển động của đối thủ, Petra sau đó bắn phát thứ hai với đầu cung làm bằng đá, nó găm trúng lưng của tên goblin pháp sư. Tuy nhiên, tại sao họ lại không bắn viên pha lê trên cây trượng phép thuật mà tên goblin đang cầm? Chẳng phải nếu làm thế thì sẽ vô hiệu hóa hoàn toàn kẻ địch hay sao? Vì gã đang bị khóa chặt chuyển động nên không thể thi triển phép, ngoài ra thì nếu bắn vỡ viên pha lê thì cây trượng ấy bán sẽ chẳng có giá. Bắn vào viên pha lê được đính trên đỉnh của cây trượng là không cần thiết. Sau đòn t·ấn c·ông cùng lúc của Petra và Emma cộng với sự trợ giúp từ đòn "Tăng cường" của Eric lên dao găm của cậu, Grey lập tức dùng đủ sức đâm một nhát vào bụng tên goblin, hắn kêu điếng lên đầy đau đớn. Máu xanh bắn phọt lên má và lên bàn tay cùng dao găm của cậu, Grey tức khắc rút dao găm ra mà cầm nó với tư thế ngược cán dao. Sau khi xử lí xong kẻ địch, cậu nhìn qua Ash và Arthur nay cũng đã xử lí xong hai tên goblin cầm rìu sắt và đoản kiếm. Dường như đám nay so với bọn cậu thì cũng chỉ là đám goblin non nớt. "Xong rồi! Mấy người lộ diện được rồi đấy!" Theo tiếng gọi của Ash, từ đằng sau của Grey thì Emma và Eric đi ra từ bụi cây um tùm và từ góc trái, Petra nhảy xuống từ cành cây mà cô nàng đã leo lên nó. "Mấy người còn giữ được cây trượng chứ?" "Ờ. Còn nguyên, viên pha lê chưa bị phá hủy đâu." "Tuyệt!" Anh chàng chiến binh hét lên vui sướng vì chuyến nay, lại tiếp tục có tiền cho chuyến đi săn này rồi. "Mà, cái rìu sắt với thanh đoản kiếm còn bán được không đấy?" Eric ngó nghiêng qua bãi chiến trường của Arthur và Ash, thanh đoản kiếm dường như đã bị gãy làm đôi. "Cái rìu sắt thì còn, nhưng thanh đoản kiếm gãy làm đôi rồi. Do tên cầm thanh đoản kiếm chém quá mạnh vào giáp sắt của cậu ta nên tan nát hết rồi." Trong lúc cả bọn đang nói chuyện phiếm, Grey và Petra thì lại đang kiểm tra cái cái xe thùng hàng mà bọn goblin c·ướp được, bên trong toàn gỗ là gỗ. Thấy vậy, Petra liền hét lên. "Này! Cái xe này là vận chuyển gỗ, hình như nó được chặt từ rừng Maulborn của thành phố Tenkushi và vận chuyển đến đây! Ta có thể đem thứ này về và nhờ thương nhân trong thành phố vận chuyển đến điểm giao hàng, có thể sẽ nhận được tiền đấy!" "Ồ?! Thế hả?! Vậy thì tốt quá!" Eric đáp lại với giọng điệu tương đối phấn khích. "Sao thế, Grey?" Petra quay lại và nhìn vào cái xe ngựa vận chuyển hàng hóa từ hội thương nhân Vonfam đã b·ị c·ướp từ lũ goblin, cậu cảm thấy có gì đó bất ổn. "Không. Chỉ là... tôi để ý tại sao bên trong cái xe kéo thùng hàng này lại có vài món v·ũ k·hí lạnh khác?" "Sao?" "Đây này." Grey chỉ vào những món v·ũ k·hí lạnh được cất phía sau thùng hàng, có ít nhất trên mười món v·ũ k·hí như vậy. "Cậu... có thấy gì đó không ổn không?" "Đúng nhỉ, lạ thật." Trong số mười món v·ũ k·hí này, có tám món là khắc biểu tượng của các hội khác nhau. Nếu như vậy có nghĩa là, đoàn hộ tống của họ cũng có quy mô tương đối lớn nhưng tại sao lại bại trận chỉ với bốn tên goblin? "Cậu có nghĩ đây chỉ là sự trường hợp không, Grey?" "Tôi không biết, tôi cũng chẳng muốn biết. Nếu thực sự đây chỉ là một cái bẫy... thì chuyện này sẽ bất lợi cho chúng ta." Cậu chàng sát thủ của nhóm không thể nghĩ được gì khác, rốt cuộc thì bất ổn chỗ nào cơ chứ? Thực ra, cậu đã tính đến trường hợp kiểu như đây sẽ là một cái bẫy, nhưng cậu đã gạt phăng đi suy nghĩ ấy. Cậu không muốn tin, cậu không muốn sẽ trở thành sự thật. (Có gì đó không ổn.) Grey lập tức quan sát lại một lần quanh khu rừng, vẫn chẳng có thứ gì cả. Chẳng có thứ gì xảy ra cả. Nếu như giả thuyết của cậu là đúng, đoàn hộ tống ít nhất phải có hơn mười người hoặc hơn cả thế vì đây là xe vận chuyển hàng hóa của thương hội Vonfam. Nếu chỉ đúng như những gì họ nghĩ ban đầu, nếu đoàn hộ tống chỉ là một đám nghiệp dư nhưng làm thế nào mà bốn tên goblin thậm chí có sức mạnh thể chất thua kém cả một tên lính tập sự loài người, lại có thể hạ hết toàn bộ đoàn lính hộ tống vốn đã chênh nhau về quân số? Việc chỉ nghĩ rằng: "đoàn hộ tống chỉ là một lũ yếu đuối" thì điều đó chưa chắc là đúng, vì nếu là như vậy thì tại sao số v·ũ k·hí được để trên xe ngựa vận chuyển hàng hóa lại có hơn tám món v·ũ k·hí có biểu tượng như thế này? Liệu đám goblin này chỉ là đám ngu dốt và vô tình gặp được một lũ tân binh? Cho dù có nghĩ theo chiều hướng đó, nó vẫn quá vô lí. Đó có thể là chưa kể đến số v·ũ k·hí đã bị thất lạc, đoàn hộ tống ắt hẳn phải nhiều hơn số lượng như thế này. Thương hội Vonfam vốn là một thương hội có tiếng trong lĩnh vực chặt, chế tạo và vận chuyển gỗ ở thành phố Tenkushi, điều này có nghĩa là số tiền họ nắm giữ trong tay là nhiều vô kể. Vậy tại sao họ lại ngu ngốc mà đi thuê một đoàn hộ tống non nớt toàn là tân binh? Grey không biết, cậu không thể đoán ra được lí do đằng sau cho sự thất bại kể trên. Tại sao họ lại làm như vậy? Nếu không phải, đám goblin này rốt cuộc là thế nào? Tuy vậy, Emma quan sát từ xa chỗ của Grey thì cô cũng thấy cậu ta đang hành động rất lạ. (Grey bị sao vậy? Cậu ấy... sao lại... quan sát xung quanh thế nhỉ?) "Ừm... Eric. Hình như, Petra với Grey, đang hành động lạ... lắm." "Lạ? Ý cậu là sao?" Eric hướng mắt về phía thùng hàng nơi Grey và Petra đang kiểm tra. Để ý đến hành động đó của thủ lĩnh nhóm, Ash và Arthur cũng lấy làm lạ. "Mày sao thế, thằng bốn mắt?" "Có chuyện gì à, Eric?" Cả nhóm hướng mắt về phía của Petra và Grey, không hiểu tại sao Grey cứ nhìn xung quanh và Petra cũng thế. Họ bị gì à? Ngay sau khoảng khắc đó, Petra hét lớn lên. "Chạy ngay đi! Đây là một cái bẫy!" "Hả?!" Ash hét toáng, cậu ta chả hiểu gì cả. Từ hướng nào đó, hai phát bắn cung tên nhắm thẳng vào nhóm của Eric nhưng may thay, nó không trúng. "Phát bắn đó từ đâu thế?!" "Dù sao thì, xách chân lên mà chạy đi!" "Ê, thế còn đống kia thì sao?!" "Cứ bỏ nó lại đi! Lần sau săn thứ khác, coi như hôm nay xui đi!" "Ê, đùa nhau hả?! Thế cứ bỏ mặc số tiền đó ở đây à?!" "Biết làm sao bây giờ?! Kẻ địch đã mai phục sẵn ở đây rồi!" Việc chỉ có bốn tên goblin ở đây chỉ là một cái bẫy, chúng thí mạng bốn tên goblin đồng đội của chúng để lùa nhóm của Eric vào cái bẫy mà chúng đã giăng sẵn. Số khác, chúng tản nhóm ra và lẩn trốn xung quanh khu rừng, chờ đợi những con mồi ngu dốt sập vào cái bẫy trẻ con này của chúng và nhóm của Eric, chính là "lũ trẻ con" đang bị chơi đùa. Đám goblin lập tức xuất hiện tứ phía, cả bọn chỉ có nước cắm đầu chạy thoát. "Để tôi!" Arthur lập tức xung phong đóng vai trò cục sắt di động hứng trọn mọi đòn t·ấn c·ông, đồng thời bảo vệ cả nhóm. Grey cùng Petra do thân hình nhỏ gọn nên họ nhanh chóng bắt kịp tốc độ của nhóm đằng trước. "Theo sát tôi, còn chuyện né cung tên thì hên xui!" "Hả?! Này, đừng giỡn kiểu đó!" (Mình không biết có bao nhiêu tên?! Nhưng chắc chắn, phải hơn hai mươi tên như vậy!) Bao nhiêu kẻ? Số lượng là bao nhiêu? Có hạ được không? Có thoát được không? Làm sao để hạ chúng? Làm thế nào bây giờ? Grey đảo mắt nhìn xung quanh, ước tính có khoảng ba mươi chín tên goblin cầm đủ loại v·ũ k·hí khác nhau, còn có vài tên cầm dây xích có đầu ném bằng xiềng cổ tù nhân, số khác thì cầm dây xích có đầu mũi giáo bằng sắt ở đầu dây dùng để ném. Tất cả những tên goblin này đều đứng trên những cành cây, còn có một số tên goblin khác cầm nỏ và cung cũng tương tự như vậy. Đám goblin nhả cung tên tứ phía nhưng bằng một cách thần kỳ và vô lí nào đó, họ lại may mắn né được hết. Trong khi đó thì đống cung tên ấy lại bắn trúng đồng đội của đám goblin. "Gyaaa!" Arthur đập thẳng bộ giáp sắt đồ sộ của bản thân vào những tên goblin chắn đường, không một tên nào chịu nổi lực đẩy của Arthur hết. "Cẩn thận!" Grey lập tức rút dao găm (thực ra do cậu luôn đặt tay lên cán dao ở hông) và đỡ một cú chặt rìu từ tên goblin bên phải, hắn toan g·iết c·hết Emma nhưng đã được cậu chặn lại. "Cảm... cảm ơn cậu..." "Eric, mau sử dụng phép "Cường hóa/Tăng cường" đi!" "Biết rồi!" Dưới sự thúc giục của Ash, anh chàng thủ lĩnh của nhóm vừa chạy vừa niệm phép. Phép "Tăng cường" của cậu ta có thể gia tăng đòn đánh cũng như thể lực của các thành viên trong một khoảng thời gian ngắn, ngoài ra nó còn có thể được yểm lên v·ũ k·hí của người được cường hóa nếu ý chí của người thi triển thực sự đủ lớn, và Eric đã làm được điều đó. Hiểu được vấn đề, Emma sử dụng phép "Choáng váng" nhằm khiến kẻ địch rơi vào trạng thái mất ngủ, đòn t·ấn c·ông này có thể áp dụng lên ba kẻ địch mà cô muốn. Emma đã áp đòn t·ấn c·ông này lên tên goblin đã bị Grey chặn đòn và phản đòn mà cậu đã cứu cô một mạng vừa nãy, cậu chàng sát thú nhanh chóng dùng chân đạp tên goblin cầm rìu sắt ra xa mà cắm đầu chạy thoát. Ngoài ra, cô cũng áp đòn t·ấn c·ông này lên tên goblin mà Ash đang xử lí và một tên nữa ở gần chỗ Eric. Ash lợi dụng tình trạng mất ngủ của tên goblin cầm dao găm, cậu dùng thanh đoản kiếm của mình, bổ một đường thẳng từ đầu xuống bụng tên goblin, và đạp hắn ra xa. Eric cũng lợi dụng tình thế đó dùng chân đạp tên goblin cầm mã tấu gần mình. Petra rút một con dao găm đi săn thú ra mà vào thế cận chiến, cô nàng cũng rút cung tên từ vỏ đựng tên mang sau lưng và đặt cung tên dây cung rồi kéo co dãn thành hình trăng khuyết, mục tiêu là tên goblin đằng trước. Cô nhả tên. Tên bay theo phương ngang, găm trúng ngực trái của tên goblin đằng trước. Gã ngã quỵ xuống. Tên goblin đứng kế hoang mang, Arthur lợi dụng tình huống đó mà tăng tốc đập thẳng vào hàng phòng thủ của kẻ địch. Cả bọn đều hiểu rằng, chỉ có chiến thuật vừa chạy vừa đánh (Hit and Run) thì cả nhóm mới sống sót. Grey vừa chạy hết tốc lực, cậu vừa cố gắng đỡ các đòn t·ấn c·ông dồn dập của lũ goblin cùng với sự trợ giúp của Ash. Emma và Eric thì ở giữa hàng phòng thủ của cả nhóm, họ được Grey - Ash - Petra hỗ trợ cũng như bảo vệ cùng một lúc. Emma lập tức thi triển phép "Cầu lửa" một nhúm lửa tức khắc xuất hiện trên đầu viên pha lê của gậy phép thuật rồi phóng ra đằng sau của cả đội, lửa lập tức bắt lên từ từ khi nó đâm trúng cơ thể bằng da thịt của lũ goblin, nó ban đầu lan ra bọn goblin đứng gần khác. "Hay lắm, Emma!" Eric lập tức khen gợi đồng đội, trong khi cậu chàng thì vẫn đang cố gắng duy trì phép "Tăng cường" cho cả đội, nay đang dần thấm mệt cùng mồ hôi đầm đìa. Vì bọn goblin cứ thế ào tới, nên đám goblin xạ thủ tầm xa không thể nào t·ấn c·ông được, cốt là vì nếu t·ấn c·ông thì sẽ g·ây t·hương t·ích cho đồng loại. Ngoài ra, đám goblin cận chiến phải ở hàng ưu tiên, còn đám goblin xạ thủ phải ở hàng sau nên chuyện chúng nhắm bắn kẻ thù hay phá vỡ viên pha lê của Emma và Eric ở tầm xa là điều gần như không thể xảy ra. Ngay cả đám goblin t·ấn c·ông tầm xa đứng trên cành cây, nay đã không thể t·ấn c·ông vì tầm đánh quá xa so với phạm vi v·ũ k·hí của chúng. Dù chúng có nhả tên, xác suất trúng mục tiêu là tương đối thấp. Nhưng kể cả thế, liệu sẽ chuyện gì xui xẻo xảy ra với bọn cậu hay không? Không. Nó chắc chắn một trăm một phần trăm sẽ không xảy ra. Cậu tin vào điều đó. "Chạy về hướng Tây! Khu vực đó chắc chắn đám goblin sẽ không lảng vảng lui tới!" Eric ra lệnh cho cả đội Tây tiến, lí do cậu đưa ra quyết định như vậy là vì hướng Tây nằm gần đại bản doanh q·uân đ·ội của vương đô Tenro, chạy về đó thì sẽ có thể toàn mạng. Grey ở sau hàng phòng thủ cả đội mà liên tục dùng dao găm đỡ hết mọi đòn t·ấn c·ông từ kẻ khác, tất nhiên không phải là tất cả. Ash sử dụng thanh đoản kiếm của mình mà chặt nó theo phương ngang nhằm mở rộng phạm vi vung thanh đoản kiếm, đám goblin cũng không dám liều mạng mà lao vào như một lũ mất não. Từ phía sườn trái của Petra, một tên goblin cầm dây xích có gắn đầu mũi giáo ném thẳng về phía cô và bị trúng một đòn ngay vai, Grey ở gần cũng không thể phản ứng gì kịp thời. Tốc độ ra đòn của dây xích nó là quá sức tầm mắt đối với cậu. Ash lập tức nổi khùng vì tên goblin đã phá vỡ hàng phòng thủ, cậu ta tăng tốc các đòn chém theo phương ngang rồi lại đổi sang phương dọc, một trong số những tên goblin cầm rìu trong phạm vi chém đã bị chặt đứt cổ tay. Cả nhóm vẫn đang cắm cổ chạy thoát, đám goblin dần dần cũng không t·ấn c·ông thêm được nữa vì chúng biết rằng, hướng Tây là đại bản doanh q·uân đ·ội nên chúng không ngu muội gì mà t·ấn c·ông thẳng vào đấy. Ngược lại với hành vi của đám goblin cận chiến, đám goblin xạ thủ vẫn tiếp tục nhả tên bắn từ sau lưng của cả đội nhưng họ may mắn né được hoặc đỡ được vai cung tên đã bắn từ kẻ thù, đúng là nguy hiểm thật. Khi đã cắt đuôi được đám goblin dai như đĩa, cả bọn cuối cùng cũng được nghỉ ngơi vì đã thấm mệt, cả nhóm theo mệnh lệnh của Eric mà lẩn trốn vào những bụi cây xanh tạm thời khoảng hai mươi phút rồi bắt đầu chuyến đi săn tiếp theo, có lẽ lần cuối sẽ là lần cuối cùng trong ngày. "Mệt thật!" Ash lại hét toáng lên, bộ cậu ta không nghĩ đến trường hợp lũ goblin nghe thấy mà liều mạng đến đây à? "Mày ồn quá đấy, có thể nào vặn nhỏ tiếng được không hả?" "Mày im đi, cái đồ G·aygorama!" "Tên tao là Grey, chứ không phải G·aygorama. Hiểu chưa?" Grey thực sự quá mệt mỏi với cái tên ngu độn nào. Cậu đang chống hai tay ra sau lưng xuống đất trong khi tay phải đang cầm dao găm sát thủ và thở hồng hộc, đáng lí ra phải đứng dậy đi qua đi lại rồi mới ngồi xuống nhưng tình hình cấp bách nên phải như vậy. "Tao gọi tên mày sao thì đó sẽ là như vậy, đừng có tự ý đổi tên!" "Chẳng phải mày là thằng tự ý trước à? Bộ mày lúc nào cũng phải là một tên vô tích sự hả?" Lại thế nữa rồi, không biết đến khi nào thì hai cái tên này mới chịu ngừng cãi vả đây? Trong lúc cả nhóm đang ngồi xuống nghỉ ngơi, Emma có vẻ như đang trầm ngâm suy nghĩ một điều gì đó. Eric tất nhiên đã để ý đến biểu cảm đó của cô nàng, cậu ta hỏi. "Sao vậy, cậu đang suy nghĩ điều gì à?" "À... không... chỉ là... tớ nghĩ, nếu đám goblin ở khu thành... Verse nơi trước đây chúng ta từng ở đó... chúng băng qua dãy Dragoma thì liệu... bọn mình sẽ sống sót hay không?" Đó cũng là một trong những vấn đề mà họ nghĩ tới, đám goblin có thể từ khu thành Verse bằng một cách nào đó băng qua rặn núi Dragoma ngăn cách thảo nguyên Greeny dẫn đến khu thành đó, nếu chúng làm được thì đây sẽ là vấn đề lớn. "Verse à? Lâu lắm rồi tôi mới nghe lại cái tên đó." Arthur lúc này đang đặt thanh đại đao nằm dọc xuống đất và đã cởi bỏ cái mũ sắt trên đầu, cậu ta nhớ lại những khoảng khắc lúc lần đầu tiên có mặt ở thế giới này, đã là hai tuần kể từ ngày hôm đó rồi. "Cậu nói thì tôi mới nhớ, hình như theo bản đồ thì rặn núi Dragoma trải dài khoảng mười lăm nghìn ki-lô-mét theo chiều dọc vương quốc Tenboku, ngăn cách thảo nguyên Greeny ở phía bên kia có đúng không? Thú thực thì, nếu đám goblin có thể băng qua rặn núi đó hoặc tìm một con đường nào đó vòng qua, hay là đào đường hầm thì cũng gay go thật." "Tao thì lại thấy chuyện đó cũng hay ho." "Có mày thôi, tên lùn." "Còn mày thì là thằng bốn mắt đeo kính thượng đẳng." Trước khi khóa huấn luyện kết thúc, mỗi đội đều được q·uân đ·ội cấp cho một bản đồ vẽ bằng tay, nó là một bảng phác thảo lại vị trí địa lí của các khu vực từ vương quốc Tenboku cho đến bờ biển Franken nằm ở phía tây bắc của thành phố Verse, ngoài ra thì sau đó họ được căn dặn là hạn chế đi đến dãy núi Dragoma. Tuy nhiên, ngoài chuyện đó ra thì... "Hình như lão Jack và cái cậu có mái tóc màu đỏ... tên gì ấy nhỉ..." "Là Red, cậu thực sự không nhớ tên cậu ta à, Eric?" "Thì, tôi với cậu ta cũng chả có mối quan hệ gì đặc biệt. Lúc tôi lập đội với cậu thì tôi còn chả để tâm mấy đến tên đó lắm." "Thế à?" Arthur thực tình cũng chả để tâm đến những chuyện lặt vặt như thế lắm, còn Petra thì cũng không rõ vì cô nàng từ đầu cho đến giờ vẫn chưa nói gì cả. Cô nàng nãy giờ chỉ đang ngồi sử dụng dao găm nghịch ngợm mà thôi, trông có vẻ vui. "Này Petra." "Hả? Sao, tên lùn?' "Đừng có bảo là tên lùn! Cái đồ đàn bà nam tính!" "Đàn... đàn... bà nam tính?! Còn cậu là cái gì, tên biến thái à?!" (Cái tên Ash này thực sự có bao giờ muốn yên bình trong một giây không vậy? Bộ lúc nào hắn cũng phải gây chuyện như thế à?) "Tôi chả muốn dây dưa lắm lời với bà, tôi hỏi nghiêm túc đấy. Bà nghĩ gì mệnh lệnh của nhà vua? Không, phải nói đúng hơn là... sự ép buộc của nhà vua khi chúng ta kết thúc khóa huấn luyện ấy?" Vì những quyết định của nhà vua sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến những kẻ như Ash, nên cậu ta dù có đần độn và đáng ghét nhưng thực tình thì chính bản thân Ash cũng để tâm đến những vấn đề này nên đôi lúc sẽ trở nên khá sắc sảo. "Cái gì? Hỏi chuyện đó để làm gì?" "Khỏi cần biết, cứ trả lời đi là được." "Xin lỗi. Vì thái độ hách dịch của tên này nên tôi từ chối trả lời nhé?" Petra đáp lại Ash với giọng điệu khích tướng trong khi cô nàng đang ngồi xoay xoay cái dao găm săn thú đầy thích thú, thái độ này khiến Ash tức điên sôi máu. "Bà... đừng có làm tôi sôi máu đấy nhé!" "Thế thì sao?" Nói Ash luôn có khiềm khích giữa nhưng thành viên trong nhóm cũng chẳng có gì sai, nhưng Grey, đã nhận ra có sự khác biệt giữa các xưng hô của nhau. (Không biết có mỗi mình thấy khác biệt hay không, nhưng, hình như chỉ riêng Petra là gọi "bà" còn đám còn lại thì tên này "mày - tao". Có đúng không nhỉ? Nếu là thế thật, thì tại sao cái gã này lại làm vậy?) Grey nghĩ kỹ thì lại thấy lạ lùng, kể cả Emma cũng là một thành viên nữ nhưng cách xưng hô là "tôi - cô" nhưng khi xưng hô với Petra, cảm giác như cậu ta với cô nàng xạ thủ có mối quan hệ khăng khít vậy, như mèo vờn chuột. "Thôi được rồi, đừng có cãi nhau nữa. Lúc này không phải là lúc bàn về chuyện đó, chẳng phải chúng ta đã nhất trí là sẽ không động chạm gì đến vấn đề ấy cho đến lúc đó à? Nghỉ ngơi đi rồi tiếp tục chuyến đi săn tiếp theo, coi như lần kế là lần cuối vậy." "Lần cuối là sao? Mày sợ à, thưa 'thủ - lĩnh - bốn - mắt?'" "Lần cuối cùng của ngày, được chưa?" "Thế thì được." "Mà kể cả nói vậy, tiếp theo chúng ta nên làm gì? Quay lại khu vực đó à?" "Không được, quá liều lĩnh. Kể cả cô có nói thế, hẳn đám goblin kia chưa từ bỏ việc c·ướp xe chở hàng đấy đâu." "Nhưng bọn chúng c·ướp với mục đích gì? Xây nhà à?." "Đừng có hỏi câu vớ vẩn như thế, đồ lùn tịt. Đám goblin ở thế giới này là một sinh vật có tính xã hội, giống con người cả thôi. Không ngoại trừ khả năng chúng muốn đánh sập một cách gián tiếp vào thương hội Vonfam, thông qua cách thức liên tục đánh chiếm các xe chở hàng của họ. Nói cách khác, bóp ghẹt nguồn cung được bán ra ở thị trường." "Mày nghĩ xa quá đấy, thằng bốn mắt!" (Mà khoan, hình như thành phố Tenkushi đang gặp vấn đề lớn với lũ orc và orge ở rừng Maulborn phải không nhỉ?) Grey đã không loại trừ khả năng đó, đây có thể là một kế hoạch hoặc một cái bẫy mà đám goblin cùng đám orc và orge vạch ra. Bọn chúng muốn đánh chiếm thành phố Tenkushi ư? (Chúng định thực hiện kế đánh chớp nhoáng sao?) Verse đã bị goblin c·hiếm đ·óng, ngăn cách giữa vương quốc Tenboku và thành phố đó là rặn nũi Dragoma bao gồm cả việc phải băng qua thảo nguyên Greeny để đến được đây. Nếu đám goblin đó bằng một cách thần kỳ, chúng đã bí mật đưa quân băng qua rặn Dragoma trong thời gian ba tuần qua và hợp sức với lũ orc và orge ở rừng Maulborn, e rằng chuyện này sẽ tệ đi. Nhưng cứ giả sử là như vậy đi, thì đám goblin ở khu thành phố Verse làm thế nào mà đưa một số lượng quân lính lớn băng qua rặn Dragoma trong khoảng thời gian gần một tháng kể trên? (Nếu nó thực sự là thế, mình không muốn nó sẽ xảy ra. Không phải. Phải là không được phép xảy ra.) "Mày sao thế, Grey? Đang nghĩ gì à?" "À không. Tao, đang thấy mệt thôi. Chắc vậy?" "Đồ yếu như sên! À mà khoan, sên dù nó yếu nhưng nó cũng cố gắng tiến lên phía trước, còn mày thì còn yếu hơn cả sên đấy, G·aygoyama!" "Thế tao sẽ gọi mày là Ashasshole, có được không?" "Im đi, cái đồ mắt cá c·hết!" "Còn mày thì là tên hách dịch." "Tôi thì chả có vấn đề gì với cách gọi của Grey, thấy cũng đúng mà nhỉ?" "Bà vừa nói cái gì hả, Petra?!" "Tôi nói là, Ashasshole cũng đâu có gì sai? Ash c·hết giẫm? Ash c·hết tiết? Ash khốn kh·iếp? Ash rác rưởi? Vô vàn cách luôn đấy chứ." "Bà đừng có mà hùa theo hắn! Các người, chỉ đang cố bắt nạt tôi thôi!" "Đó là nếu mày không gây chuyện với cậu ta trước." "Thằng bốn mắt!" "Ashasshole." (Sao lại quay ra nói xấu nhau ra sao chứ?) "Mấy người đừng có gây lộn. Eric, bây giờ đi săn được chưa?" Cũng đã một khoảng thời gian đã trôi qua, tuy cậu không cảm nhận được dòng chảy của thời gian một cách chính xác như anh chàng sát thủ của nhóm vẫn cảm thấy như họ vừa ngồi ở đây khoảng bảy, tám phút đâu đó. (Mình thực sự chả muốn đi săn thêm tẹo nào. Mình muốn về. Mình muốn về lều trại và nằm ngủ. Đúng vậy. Nói sao nhỉ, vì việc này dễ chịu hơn chăng? Hẳn rồi ấy chứ? So với việc đi săn và đi ngủ, cái nào dễ chịu hơn? Nếu có ai đó hỏi mình như vậy, mình sẽ trả lời vế sau. Mình muốn về quá.) Trong tâm can của Grey, cậu không muốn làm gì hết. Cậu muốn nằm một chỗ, ăn rồi ngủ. Nhưng, nếu làm thế thì ai sẽ là người nuôi cậu? Tất nhiên rồi, phải là chính bản thân cậu phải tự gồng gánh, nỗ lực sát cánh cùng đồng đội mà trả tiền chuộc. Một trăm nghìn Tengo, nghĩ thôi đã thấy mục tiêu này cứ như tận chân trời góc bể, không thể với tới. "Cậu nói phải nhỉ, Arthur. Có lẽ chúng ta nên tiếp tục chuyến đi săn." Eric đứng dậy, cậu ta phủi bộ quần áo trăng tinh khiết có huy hiệu ngôi sao năm cánh có đường viền xanh đậm và được tô màu trắng, huy hiệu được đính kèm ở trên ngực phải của cậu ta. Bộ quần áo và huy hiệu này là được hội pháp sư cấp cho, ngay cả cây trượng phép thuật cũng vậy. Còn khác với Eric, Emma có mang theo một cái mũ vành lớn có màu đen đậm và bộ đồ cô mang theo cũng có màu trắng. Dường như, hội pháp sư thực sự có một niềm tin tôn giáo mạnh mẽ hay đại loại gì đó chăng? Tại sao Grey lại nghĩ như vậy? Vì họ là pháp sư mà, nên có lẽ việc mặc bộ đồ trắng cũng có thể là có chủ đích của riêng họ, cậu đoán vậy. "Nhưng mà, đi săn ở đâu đây?" Petra đã chỉ thẳng vào mấu chốt vấn đề, săn ở đâu? Quay về bãi săn lúc nãy ư? Không, chỗ đó bây giờ quá mạo hiểm. Hẳn là lũ goblin ở cái xe chở hàng đó vẫn đang bị c·hiếm đ·óng và đám goblin vẫn còn đang ở đó. Không nên liều mạng như vậy. Kể cả có là Grey sử dụng chiêu "Tàng hình" và "Bước đi chân không" để quan sát tình hình kẻ địch, thì tỉ lệ sống sót mà quay trở về là tương đối thấp. Chưa kể đến, nếu cậu bị bọn goblin tóm được thì sao? Thì coi như đời cậu chấm dứt tại đây. "Hay là... ta đi về hướng đông bắc?" Thật bất ngờ thay, Emma lần đầu tiên đề xuất phương án đổi hướng bãi săn. Đây cũng là lần đầu tiên mà cô nàng đề xuất ý kiến của bản thân. Nếu như chỉ xét trên phương diện thông thường thì đây là chuyện bình thường, nhưng, đối với Emma thì đây là một đại bước tiến nhảy vọt thành công của nhân loại. Mà khoan, nói vậy có quá lắm không? "Đông bắc? Hừm, cũng đáng để thử." "Mà khoan đã. Petra, cho tôi xem v·ết t·hương của cô." Nhờ có Eric nhắc đến chuyện đó, cả đội mới nhận ra là Petra đang b·ị t·hương do đòn t·ấn c·ông b·ằng sợi dây xích của tên goblin vừa nãy. Độ trưởng Eric đang có ý định sử dụng phép "Hồi phục" cấp độ tân binh để trị thương, nhưng Petra đã từ chối. "À, chả sao đâu. Vết thương ngoài da thôi mà." Kể cả là cô nàng có khéo từ chối đến mấy, Eric vẫn chả bận tâm mà thi triển phép. "Không được, nếu không chữa ngay thì v·ết t·hương sẽ bị nhiễm trùng. Nguy hiểm lắm đấy. Cậu ngồi yên một lát để tôi chữa." "Ờ, ừm. Nếu, cậu đã nói thế... thì thôi vậy." Dù không muốn, Petra cũng phải miễn cưỡng chấp nhận chuyện này. Eric lập tức sử dụng trỏ vẽ hình ngôi sao năm cánh trong không khí, đồng thời cậu ta truyền một lượng phép thuật vào cây trượng để kiểm soát nguồn ma lực của cơ thể. Ngay lập tức, viên pha lê của cây trượng trên đỉnh phát ra ánh sáng màu xanh lá cây đậm cùng với một chút hơi ấm dịu nhẹ, Eric ghé viên pha lê lại sát v·ết t·hương trên vai phải của Petra mà trị thương. Cô nàng xạ thủ lập tức cảm nhận được một làn hơi ấm dễ chịu phát ra từ phép trị liệu này, có vẻ như phép thuật dạng này sẽ luôn tạo ra cảm giác dễ chịu và đầu óc sảng khoái cho đối phương. Eric thi triển phép này trong mười một giây, sau đó thì nguồn sáng cũng dần vụt tắt trong khoảng thời gian cho phép kể trên và đồng thời, v·ết t·hương hở của Petra nay đã hồi phục không để lại sẹo. "Thần... thần kỳ thật." "Cậu nói đúng thật, Grey." "Ồ?! Không để lại sẹo luôn, phép thuật cũng đỉnh đấy, thằng bốn mắt!" "Kỳ... kỳ... kỳ diệu thật..." Dù chỉ là phép cấp tân binh, nhưng bấy nhiêu đó thôi thì cũng đủ để cả đội thán phục mà tán dương cậu, tất nhiên thì Eric cũng cảm thấy hơi ngại nên cố không thể hiện cảm xúc ra mặt. "Thôi... thôi được rồi. Chuyện phép trị liệu thế là đủ. Tôi đồng ý đề xuất của Emma, có ai ý kiến gì không?" "Mày ngại đấy à?" "Không." "Rõ ràng là có đấy." "Có chỗ nào hả?" "Không biết khi nào mấy người mới bớt cãi nhau đấy nhỉ?" "Bà cũng vậy mà thôi, đồ phẳng." "Thế cậu là gì, đồ hách dịch?" Petra, Ash và Eric lúc nào cũng có thể cãi nhau ở mọi thời điểm, cứ mỗi lần có dịp là bọn họ lại như thế và ba người còn lại thì nằm ngoài cuộc, nó đã luôn là như thế. "Đừng cãi nữa, nếu mấy người cứ cãi thì chuyện sẽ chẳng đâu vào đâu. Đến lúc đó, đừng tự hỏi tại sao hôm nay trắng tay." Arthur lại một lần nữa can ngăn cuộc cãi vả trong khi cậu ta đang đứng dậy bằng việc dùng thanh đại đao dùng gậy chống lên, tay đang cầm cán đao để đứng lên cùng tiếng kim loại kêu lên keng két. Phần mông của cái quần sắt nom có vẻ như đã bẩn do bùn đất. "Eric, hồi nãy cậu vừa bảo là hướng đông bắc đúng không?" "Đúng thế, cơ mà đúng ra đó là đề xuất của Emma. Dù sao, ừ thì đúng rồi đấy. Chúng ta sẽ tiến về hướng đông bắc để xem có gì hay không." Hướng đông bắc, nghĩa là họ sẽ đi về hướng nằm giữa hai thành phố Tenro và Tenkushi, ở hướng đó thì rừng sẽ thưa hơn khu vực này. "Cơ mà, tao chả hiểu nổi." Ash dù sao thì cũng đã nhìn ra một chuyện mà đáng lí ra thành phố Tenkushi có thể làm nếu rừng Maulborn hiện đang bị chiếm bởi đám orc và orge. "Mày sao thế?" "Thì, chẳng phải bọn mày thấy có gì đó lạ hay sao? Nếu rừng Maulborn bị chiếm thì họ có thể về thành phố Tenro mà chặt gỗ mà?" Đó cũng là một phương án, nhưng, nó không mang tính triệt để nên Eric đã nhảy vào bổ sung. "Không được, họ sẽ phải tốn nhiều chi phí vận chuyển và chi phí di chuyển giữa cả hai nơi. Ngoài ra, gỗ ở rừng Maulborn có chất lượng tốt hơn rừng ở thành phố Tenro. Nói cách khác, họ muốn đảm bảo chất lượng và tiết kiệm chi phí mà thôi." "Nhưng nếu làm thế thì tiền ở đâu mà để đám dân ở thành phố Tenkushi sống?" "Nếu mày muốn hỏi chuyện đó thì đi mà hỏi nhà vua hay đội của anh Tyler ấy. Tao không phải chuyên phân tích kinh tế." "Đúng là tên gà mái." "Gà mái thì liên quan gì đến tôi?" "Tao không biết." "Mày..." Eric cũng hết cách với tên vô tri này, cậu ta chỉ biết dùng ngón trỏ đẩy kính lên cao hiện đang bị xệ xuống do mồ hôi. "Đừng hỏi nữa. Đi nhanh đi." Bị Arthur thúc giục, cả đội đành phải tiếp tục chuyến đi săn cuối cùng của ngày hôm nay để có tiền mà sử dụng, nếu không thì hôm nay họ sẽ không có nổi một xu dính túi. Địa điểm mà họ nhắm đến là hướng đông bắc của thành phố Tenro, cơ mà để mà nói thì hướng đó tương đối xa so với khu đại bản doanh q·uân đ·ội hiện đang tọa lạc ở hướng tây. Cả đội hiện đang di chuyển một hàng dọc với thứ tự lần lượt là Arthur, theo sau cậu ta là Ash và nối đuôi nhau lần lượt là Petra, Eric, Emma và đi cuối là Grey. Sở dĩ họ đi theo thứ tự như vậy là vì tránh trường hợp gặp bất trắc thì còn biết mà xoay sở, Arthur đi trước làm khiến chắn và Grey đi sau đóng vai trò như giác quan của cả đội, mặc dù vấn đề này thì cậu thực sự chưa thành thục. Rừng ở hướng đông bắc của thành phố Tenro rõ ràng là thưa hơn hẳn, các vết chân giẫm lên nền đất đã bị mòn theo thời gian và nó tạo thành một hướng đi có trật tự. Khi họ tiến vào rừng sâu hơn một quãng, có ba bảng chỉ đường chỉ ra ba hướng khác nhau. Một bảng chỉ đường hướng về bên phải, trên bảng có ghi một dòng chữ với nội dung sau: "Khu phế tích Tenfuro". Bảng bên trái có nội dung là: "Hang Tenryuen" và cuối cùng là bảng ở giữa, nó chỉ thẳng về hướng nam với nội dung: "Thành phố Tenkaku". Cả ba địa điểm này hoàn toàn có trên bản đồ mà nhóm của Eric đã được q·uân đ·ội cấp sau khi hoàn thành khóa huấn luyện, hiện bản đồ đang được Eric giữ bên người. Cả nhóm một lượt nhìn về phía đội trưởng của họ, Eric lập tức hiểu ra vấn đề và đút tay vào túi áo bên phải của cậu ta, một tấm bản đồ đang được gấp lại được lấy ra từ đó. Khi bản đồ được mở ra, các nếp gấp vuông góc hiện lên trên bản đồ và làm mờ đi một số vị trí trên bản đồ nhung đó thực sự không phải là vấn đề gì quá to tát. Eric dùng ngón trỏ chỉ lên bản đồ và di chuyển nó theo hướng của thành phố Tenkaku. "Nếu ta đi về hướng nam, thì buộc phải băng qua một thung lũng để đến được Tenkaku nhưng hiện chúng ta không được phép lui tới đó. Còn nếu là về bên trái, khu phế tích Tenfuro có vẻ như không thực sự rộng lắm, trên bản đồ có cho ta biết ở khu vực này hiện đang được một tên Mob goblin c·hiếm đ·óng ở khu vực đó, giống như lũ Lord chieftain hiện đang ở rừng Maulborn vậy. Về hướng còn lại, hang Tenryuuen nay đã bị sụp và không thể tiến sâu vào bên trong thêm được nữa." Đó là những gì mà bản đồ đã cung cấp cho họ thông qua những ký hiệu được vẽ và chú thích rõ ràng, trên góc trái trên bản đồ còn vẽ một nam châm chỉ hướng cụ thể và rõ ràng. "Mob goblin? Bọn nó là cái gì vậy?" Ash hỏi một cách ngu ngơ, cậu ta thực sự có nghe giải thích lúc phát bản đồ không vậy? Grey không chịu nổi được cái sự ngu ngục của tên đồng đội vô tích sự này, cậu đành chịu khó giải thích. "Thú thực, tao... còn chả biết mày có nghe giải thích không nữa? Nghe kỹ này. Mob goblin là đám goblin thủ lĩnh dẫn đầu một đạo quân, một trung đoàn hoặc tiểu đoàn trong hệ thống q·uân đ·ội của lũ goblin. Còn lũ Lord chieftain cũng tương tự như vậy với tộc goblin, có điều chúng dẫn đầu cả tộc orc và orge. Mày đã thông não chưa hả?" "Thế hả?" ("Thế hả?" là thế nào hả tên kia?!) "Vậy, mọi người tính sao?" "Chuyện này..." "Đối đầu với Mob goblin hả?" "Không được, quá mạo hiểm." "Nhưng thực sự thì, ta đâu còn cách nào khác?" "Đường đi từ thành phố Tenro đến Tenkaku cũng dài lắm đấy, tận năm trăm ki-lô-mét lận." "Có được phép đến đó đâu mà đi, đồ ngáo?" "Hay là về thôi nhỉ?" "Nhưng, nếu về bây giờ thì ta sẽ trắng tay thật đấy?" "Cậu chắc chứ?" "Tớ... tớ... thì không ý... kiến. Xin... xin... lỗi mọi người..." "Cậu xin lỗi gì vậy? Đây đâu phải là lỗi của cậu." "Đi về và ngày mai tiếp tục. Đó là phương án tốt nhất." "Nếu đội trưởng đã bảo thế..." "Này! Đám nhát gan mấy người, định về thật hả?!" "Còn hơn là lao đầu mà bỏ mạng. Về đi và ta sẽ bàn chuyện về tên Mob goblin đó vào tối nay. Chứ cậu muốn gì?" "Chúng ta vẫn còn là tân binh, cứ bình tĩnh lên kế hoạch chẳng phải không được sao?" "Bộ mày quên lúc nãy chúng ta còn bị mắc bẫy của đám goblin à?" "Về thôi." "Đúng nhỉ, nên về thôi." "Tớ... cũng nghĩ... thế?" "Tôi thì không có phản đối gì sất, cứ theo bốn mắt mà làm. Đối đầu với Mob goblin là quá nguy hiểm." "Tôi không phản đối kế hoạch." "Tôi cũng thế." "Nhưng... chúng ta có thể đi một chút để trinh sát chứ!" "Kể cả là thế, lỡ bị phát hiện thì sao? Đối thủ là mob goblin, hẳn bọn chúng cũng sẽ đoán trước được kế hoạch kiểu vậy. Đám goblin ấy ắt hẳn trên cơ lũ goblin khi nãy." "Không được đâu, Ash. Vẫn quá mạo hiểm." "Đúng rồi đấy, quay về mà lên sẵn kế hoạch khác là an toàn nhất. Kể cả có là nhát thì tao không muốn thí mạng chỉ cho nhiệm vụ trinh sát đâu." Mặc dù Ash nhất quyết không muốn về, nhưng đại đa số ý kiến của cả đội là nên về đại bản doanh mà bàn tiếp về kế hoạch đánh tên mob goblin ấy. Giờ nhìn lại, quả thực thì ngày hôm nay họ không một xu dính túi nào... đã vậy còn mắc bẫy của lũ goblin cấp thấp. Không biết khi nào họ mới đủ tiền mà trả hết số tiền chuộc ấy đây? Kể cả có là góp chung nhưng liệu cả ba mươi lăm người có thể kiếm đủ một trăm nghìn Tengo không chứ? Đúng là một ngày xui xẻo mà.

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.

Chương trước Chương tiếp