Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 472: Anh bạn này



"Anh bạn này."

Ngụy Thung đi ra khỏi phòng trang điểm, cô ấy gọi anh nhân viên công tác vừa phát cơm đến từng phòng trang điểm lại.

Nhân viên công tác quay đầu lại, trông thấy Ngụy Thung thì không khỏi kích động và phấn khởi: "Cô, cô Ngụy, cô gọi tôi ạ?”

Ngụy Thung buộc tóc lại, cô ấy vốn rất xinh, tuy khuôn mặt chưa trang điểm xong, nhưng dù chỉ mới đánh nền thì vẫn làm cô ấy trông xinh đẹp thoát tục, làm người ta không muốn nhìn sang chỗ khác.

Cô ấy cong môi mỉm cười trông lại càng dịu dàng quyến rũ hơn, giọng nói ngọt ngào hơi chọc người: "Đồ ăn của mọi người đều giống nhau hết à?"

Nhân viên công tác nghe vậy, lắc đầu nói: 'Không phải đâu cô Ngụy, cơm của cô và các khác mời khác là đồ ăn đặt từ nhà hàng cao cấp, không cùng loại với nhân viên chúng tôi."

Thì ra là vậy.

"Phía nhà sản xuất có lòng rồi." Ngụy Thung mỉm cười, nói: "Nhưng tôi xem qua chỗ thức ăn này thì thấy bên trong có hải sản và cá, dạo này tôi không khỏe, không được ăn những món này, tôi có thể làm phiền anh đổi giúp tôi một phần không?”

Nhân viên công tác sửng sốt: "Cô Ngụy không ăn được hải sản ạ?"

Nói xong, anh ta còn nghỉ hoặc lẩm bẩm một câu: "Kỳ lạ, sao có người bảo. cô thích ăn hải sản nhất, kêu chúng tôi nhất định phải thêm hải sản vào phần ăn của cô chứ?"

Tuy anh ta nói không to, nhưng Ngụy Thung vẫn nghe thấy.

À.!

Để dễ hạ độc mình hơn, Tô Viên Tịch dốc hết tâm huyết thật đấy.

€ô ta còn đặc biệt chuẩn bị hải sản cho cô ấy, là để cô ăn đồ ăn khác, hay là để che dấu mùi của chỗ thuốc đó cơ chứ?

"Nếu tôi nhớ không nhầm, cô Tô cũng rất thích ăn hải sản, thế này đi, làm phiền anh đưa phần cơm này sang chỗ cô Tô giúp tôi, anh cứ bảo đây là bên phía tổ sản xuất chương trình đặt dư, bọn họ đông người, sợ họ không đủ ăn, nên cho họ thêm hai phần, anh thấy được không?"

Anh trai này vốn là fan của Ngụy Thung, nghe vậy, anh ta lại càng kính trọng Ngụy Thung hơn, chỉ thiếu mỗi bước chưa lấy giấy bút ra bảo Ngụy Thung ký tên cho anh ta thôi.

"Cô Ngụy, cô tốt quá, thân thiện quá..." Anh trai này cảm động nhìn Ngụy. Thung.

"Chuyện nhỏ thôi, chủ yếu là tôi không ăn được cái này, làm phiền anh nhé." Ngụy Thung đưa túi đồ ăn đang cầm cho anh trai này.

Anh trai lúng túng nhận cái túi, sau đó áy náy n hế, không biết cô Ngụy thích ăn gì? Tôi, bây giờ tôi ra ngoài mua cho cô hai phần, chắc là vẫn kịp đấy..."

Ngụy Thung cười nhẹ: "Không cần đâu, lát nữa bạn tôi sẽ mang tới, anh cứ đi làm việc đi, không phải lo chỗ tôi đâu."

Nói xong, cô ấy nói thêm câu nữa: "Cảm ơn anh, vất vả cho anh rồi."

Mãi đến khi Ngụy Thung quay người đi xa lắm rồi, anh trai vẫn chưa hồi thần.

Nữ thần chính là nữ thần, chỉ một ánh mắt, một động tác, cũng có thể làm người ta ngất ngây, nhất là khi cô ấy mỉm cười, đúng là làm cho người ta chỉ muốn trao cả linh hồn cho cô ấy thôi.

Nhưng mà sau khi tỉnh táo lại, anh trai cúi đầu nhìn túi đồ ăn trong tay, nghĩ đến lời dặn của cô Ngụy, anh ta đi tới phòng trang điểm của Tô Viên Tịch.

Bởi vì tối qua diễn tập xong, lúc Tô Viên Tịch ăn cơm tối, cô ta có đặc biệt đề cập tới việc Ngụy Thung thích ăn hải sản, hy vọng hôm nay có thể sắp xếp một phần hải sản cho cô ấy.

Nhưng Tô Viên Tịch lại tỏ ý là cô ta không thích ăn hải sản.

Thế nên, đồ ăn của tất cả các khách mời đều là hải sản, chỉ mỗi đồ ăn bên phía cô ta là không có.

Điểm khác là, Ngụy Thung là vũ công solo, nên phòng cô ấy chỉ có mình cô ấy dùng.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương trước Chương tiếp