Idol Quốc Dân Là Xã Hội Đen
Chương 30: Để Lại Tiếng Vang
Màn trình diễn của sáu người nhóm số 21 trong vòng 4 phút, mà trong đó nổi trội nhất chỉ có Lưu Ngọc Luy. Về tố chất lẫn kỹ năng đều vứt các thí sinh khác chín con phố.
Giang Noah hai mắt nhìn thẳng không chớp lấy một cái, dõi theo bóng dáng linh động của người ta, mê mẩn trong vô thức. Sao hắn không biết rằng Lưu Ngọc Luy lại hợp với nghề Idol đến như vậy sớm hơn chứ.
Cái cách cậu đi vị chuyên nghiệp trên sân khấu, không bị một thí sinh nào che mất, luôn nhìn thẳng vào ống kính chứ không chực chờ nhìn ban giám khảo, khi không hát cũng sẽ cười mỉm múa phụ họa cho người khác.
Đến Giang Noah còn cảm thấy mãn nhãn thì ban giám khảo, nhân viên ở hiện trường, đạo diễn và cả dân review chuyên nghiệp như Lưu Ý cũng cảm thấy đẹp mắt như vậy.
Đúng là không có gì để chê, nếu có khuyết điểm thì chính là Lưu Ngọc Luy không phải phụ nữ, hay cỡ nào cũng sẽ bị loại.
[A a a a! Đúng bài tui thích luôn á!]
[Em hệt như từ tính của nam châm, thu hút tui không biết Đông Tây Nam Bắc lun!]
[Tui tập dance bài này hơn tháng rồi mà còn lẹt đẹt đây này!]
[Em trai hát hay quá trời, không bị bể giọng luôn!]
[Ẻm là ai vậy? Ai vậy? Giỏi vãi!]
[Trong vòng 1 phút, tôi muốn toàn bộ tin tức của bé này!!!]
Nếu thang điểm là 30, vậy Lưu Ngọc Luy xứng đáng đạt điểm tuyệt đối!
“…Đó là phần trình bày bài hát Magnetic đầy cuốn hút và sôi động của nhóm 21! Thật sự rất hay, cảm ơn các bạn rất nhiều!” Sau khi tiếng nhạc kết thúc, MC bước lên sân khấu, tiến hành phỏng vấn từng thành viên một.
Đến lượt Lưu Ngọc Luy, MC cười tươi rói giơ micro lên: “Thí sinh số 44 là thí sinh nam duy nhất của chương trình, hãy giới thiệu bản thân đi nào. Và em cảm thấy như thế nào khi đến với chương trình này?”
Lưu Ngọc Luy rất muốn thốt ra những lời tâm sự thầm kín: “…” Tại vì em học nghệ không tinh, mới biết được vài ba chữ tiếng Hàn đã tự cho là mình thông minh nên mới ra cớ sự này đấy ạ.
Chương trình này cũng đâu có vừa, có thể mắt nhắm mắt mở cho cậu tham gia vòng loại thì cũng hay thật. Bộ tổ chương trình mắc giật tít lắm à?
Cậu cũng cảm thấy hơi xấu hổ khi đi nhầm chương trình, bởi vì cậu không có kinh nghiệm tham gia showbiz Hàn. Ở Việt Nam thì có chương trình giọng hát Việt hoặc là Việt Nam Idol,…đều không phân biệt nam nữ. Cậu vẫn phải tìm hiểu kỹ lại lần nữa mới được.
Cậu lịch sự cầm micro từ tay MC, cắn chữ thật chậm rãi nhưng rõ ràng sạch sẽ, cúi đầu nói: “Saranghaeyo* mọi người, em tên là Lu-”
“Phụt!”
“Ha ha ha!”
*Saranghaeyo (Tôi yêu bạn) bé thụ nhầm với câu Annyeonghaseyo (xin chào)
Giang Noah nhịn không được cười ra tiếng. Sao có thể nhầm lẫn một câu thông dụng đến ngớ ngẩn như vậy được.
Đáng yêu ghê.
Cậu ta bảo mình yêu mọi người?
“Há há há!” Lưu Ý cũng cười như được mùi, vỗ đùi bôm bốp. Cậu tóc đỏ này nên đi thi thách thức danh hài chứ đừng tham gia show âm nhạc chi cho uổng phí tài năng.
“??” Lưu Ngọc Luy trợn trừng mắt.
Với thị lực 8.0 của mình, cậu đã ngờ ngợ người đang ngồi ở hàng ghế đầu là Giang Noah, nhưng nghe xong tiếng cười kinh điển quen tai kia, cậu chắc chắn là hắn. Bình thường đều mặc style lả lơi khoe khoang cơ ngực, đột nhiên đổi thành phong cách kín đáo trưởng thành men lỳ làm cậu càng rúng động.
Khi biết Idol của mình và anh trai mưa là cùng một người, cậu hơi thất vọng đôi chút. Nhưng cảm giác kia qua đi thì cảm giác mới lạ lại kéo tới nữa. Nhớ lại những chuyện trước đây với hắn, không hiểu sao cậu có chút hồi hộp, muốn đội quần và muốn thét chói tai.
Idol Noah của cậu mặc cái yếm cũng đẹp ngất ngây!
…Ơ, nhưng tại sao Giang Noah lại có mặt ở đây?
“Em là người ngoại quốc nhỉ? Lỗi kĩ thuật một tí thôi không sao đâu, hai từ này cũng xêm xêm nhau nên nói sai thì nói lại ha…” MC chuyên nghiệp cứu vãn lại một chút mặt mũi cho thí sinh nhà mình. Nhưng chị ấy đừng cười toe toét thì thuyết phục hơn.
Biết lý do, Lưu Ngọc Luy rất muốn đội quần, mặt mũi đỏ bừng. Lại để Giang Noah nhìn thấy những lúc khó coi thế này, hắn lại trêu chọc cậu mất.
…
Kết quả của phần thi không cần đoán cũng biết, cậu bị loại. Dù giám khảo rất thích thú với màn biểu diễn và cho 30 điểm tuyệt đối, nhưng đây là chương trình tuyển nữ, không thể có ngoại lệ được.
Nhưng cái tên Lưu Ngọc Luy sẽ làm cho khán giả xem livestream hôm nay phải mong chờ được xem tập này được phát sóng.
_______
Lưu Ngọc Luy tẩy đi lớp trang điểm, sau đó thu dọn đồ về nhà.
Cậu không cảm thấy thất vọng khi tham gia chương trình, cũng không buồn vì bị loại. Nhận được những lời khen từ những người nổi tiếng có cấp độ ở showbiz Hàn được cho là khắt khe là cậu đã thấy vui vẻ rồi.
“Hôm nay vui dễ sợ í.” Nhưng mà thời gian đứng trên sân khấu ít quá, cậu chưa đã thèm.
Cạch.
Lưu Ngọc Luy mở cửa bước ra khỏi phòng chuẩn bị dành cho nhóm số 03, cậu kiểm kê đồ đạc lần nữa mới yên tâm đeo túi lên vai.
Thấy bóng dáng cao lớn đang đứng dựa lưng vào tường ở bên cạnh, cậu tưởng là Choi Kwan, cất tiếng: “Chú Choi ơi, chúng ta đi ăn mỳ cay cấp 8 đi…?”
Choi Kwan tuy cao, nhưng không cao bằng người này.
“Bé yêu, anh đợi em mãi.” Cuối cùng hắn cũng gặp được cậu sau chín ngày mười sáu tiếng hai mươi giây tròn.
Giang Noah trên tay cầm một bó hoa, mỉm cười tao nhã.
Giang Noah hai mắt nhìn thẳng không chớp lấy một cái, dõi theo bóng dáng linh động của người ta, mê mẩn trong vô thức. Sao hắn không biết rằng Lưu Ngọc Luy lại hợp với nghề Idol đến như vậy sớm hơn chứ.
Cái cách cậu đi vị chuyên nghiệp trên sân khấu, không bị một thí sinh nào che mất, luôn nhìn thẳng vào ống kính chứ không chực chờ nhìn ban giám khảo, khi không hát cũng sẽ cười mỉm múa phụ họa cho người khác.
Đến Giang Noah còn cảm thấy mãn nhãn thì ban giám khảo, nhân viên ở hiện trường, đạo diễn và cả dân review chuyên nghiệp như Lưu Ý cũng cảm thấy đẹp mắt như vậy.
Đúng là không có gì để chê, nếu có khuyết điểm thì chính là Lưu Ngọc Luy không phải phụ nữ, hay cỡ nào cũng sẽ bị loại.
[A a a a! Đúng bài tui thích luôn á!]
[Em hệt như từ tính của nam châm, thu hút tui không biết Đông Tây Nam Bắc lun!]
[Tui tập dance bài này hơn tháng rồi mà còn lẹt đẹt đây này!]
[Em trai hát hay quá trời, không bị bể giọng luôn!]
[Ẻm là ai vậy? Ai vậy? Giỏi vãi!]
[Trong vòng 1 phút, tôi muốn toàn bộ tin tức của bé này!!!]
Nếu thang điểm là 30, vậy Lưu Ngọc Luy xứng đáng đạt điểm tuyệt đối!
“…Đó là phần trình bày bài hát Magnetic đầy cuốn hút và sôi động của nhóm 21! Thật sự rất hay, cảm ơn các bạn rất nhiều!” Sau khi tiếng nhạc kết thúc, MC bước lên sân khấu, tiến hành phỏng vấn từng thành viên một.
Đến lượt Lưu Ngọc Luy, MC cười tươi rói giơ micro lên: “Thí sinh số 44 là thí sinh nam duy nhất của chương trình, hãy giới thiệu bản thân đi nào. Và em cảm thấy như thế nào khi đến với chương trình này?”
Lưu Ngọc Luy rất muốn thốt ra những lời tâm sự thầm kín: “…” Tại vì em học nghệ không tinh, mới biết được vài ba chữ tiếng Hàn đã tự cho là mình thông minh nên mới ra cớ sự này đấy ạ.
Chương trình này cũng đâu có vừa, có thể mắt nhắm mắt mở cho cậu tham gia vòng loại thì cũng hay thật. Bộ tổ chương trình mắc giật tít lắm à?
Cậu cũng cảm thấy hơi xấu hổ khi đi nhầm chương trình, bởi vì cậu không có kinh nghiệm tham gia showbiz Hàn. Ở Việt Nam thì có chương trình giọng hát Việt hoặc là Việt Nam Idol,…đều không phân biệt nam nữ. Cậu vẫn phải tìm hiểu kỹ lại lần nữa mới được.
Cậu lịch sự cầm micro từ tay MC, cắn chữ thật chậm rãi nhưng rõ ràng sạch sẽ, cúi đầu nói: “Saranghaeyo* mọi người, em tên là Lu-”
“Phụt!”
“Ha ha ha!”
*Saranghaeyo (Tôi yêu bạn) bé thụ nhầm với câu Annyeonghaseyo (xin chào)
Giang Noah nhịn không được cười ra tiếng. Sao có thể nhầm lẫn một câu thông dụng đến ngớ ngẩn như vậy được.
Đáng yêu ghê.
Cậu ta bảo mình yêu mọi người?
“Há há há!” Lưu Ý cũng cười như được mùi, vỗ đùi bôm bốp. Cậu tóc đỏ này nên đi thi thách thức danh hài chứ đừng tham gia show âm nhạc chi cho uổng phí tài năng.
“??” Lưu Ngọc Luy trợn trừng mắt.
Với thị lực 8.0 của mình, cậu đã ngờ ngợ người đang ngồi ở hàng ghế đầu là Giang Noah, nhưng nghe xong tiếng cười kinh điển quen tai kia, cậu chắc chắn là hắn. Bình thường đều mặc style lả lơi khoe khoang cơ ngực, đột nhiên đổi thành phong cách kín đáo trưởng thành men lỳ làm cậu càng rúng động.
Khi biết Idol của mình và anh trai mưa là cùng một người, cậu hơi thất vọng đôi chút. Nhưng cảm giác kia qua đi thì cảm giác mới lạ lại kéo tới nữa. Nhớ lại những chuyện trước đây với hắn, không hiểu sao cậu có chút hồi hộp, muốn đội quần và muốn thét chói tai.
Idol Noah của cậu mặc cái yếm cũng đẹp ngất ngây!
…Ơ, nhưng tại sao Giang Noah lại có mặt ở đây?
“Em là người ngoại quốc nhỉ? Lỗi kĩ thuật một tí thôi không sao đâu, hai từ này cũng xêm xêm nhau nên nói sai thì nói lại ha…” MC chuyên nghiệp cứu vãn lại một chút mặt mũi cho thí sinh nhà mình. Nhưng chị ấy đừng cười toe toét thì thuyết phục hơn.
Biết lý do, Lưu Ngọc Luy rất muốn đội quần, mặt mũi đỏ bừng. Lại để Giang Noah nhìn thấy những lúc khó coi thế này, hắn lại trêu chọc cậu mất.
…
Kết quả của phần thi không cần đoán cũng biết, cậu bị loại. Dù giám khảo rất thích thú với màn biểu diễn và cho 30 điểm tuyệt đối, nhưng đây là chương trình tuyển nữ, không thể có ngoại lệ được.
Nhưng cái tên Lưu Ngọc Luy sẽ làm cho khán giả xem livestream hôm nay phải mong chờ được xem tập này được phát sóng.
_______
Lưu Ngọc Luy tẩy đi lớp trang điểm, sau đó thu dọn đồ về nhà.
Cậu không cảm thấy thất vọng khi tham gia chương trình, cũng không buồn vì bị loại. Nhận được những lời khen từ những người nổi tiếng có cấp độ ở showbiz Hàn được cho là khắt khe là cậu đã thấy vui vẻ rồi.
“Hôm nay vui dễ sợ í.” Nhưng mà thời gian đứng trên sân khấu ít quá, cậu chưa đã thèm.
Cạch.
Lưu Ngọc Luy mở cửa bước ra khỏi phòng chuẩn bị dành cho nhóm số 03, cậu kiểm kê đồ đạc lần nữa mới yên tâm đeo túi lên vai.
Thấy bóng dáng cao lớn đang đứng dựa lưng vào tường ở bên cạnh, cậu tưởng là Choi Kwan, cất tiếng: “Chú Choi ơi, chúng ta đi ăn mỳ cay cấp 8 đi…?”
Choi Kwan tuy cao, nhưng không cao bằng người này.
“Bé yêu, anh đợi em mãi.” Cuối cùng hắn cũng gặp được cậu sau chín ngày mười sáu tiếng hai mươi giây tròn.
Giang Noah trên tay cầm một bó hoa, mỉm cười tao nhã.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương