Idol Quốc Dân Là Xã Hội Đen

Chương 47: Không Hiểu Ý Nhau



Lưu Ngọc Luy hát khan cả cổ, Jo Seo Yun đưa qua chai nước khoáng, cậu nhận lấy liền kề môi uống vài hớp. So với nhạc trẻ thì nhạc trữ tình là dòng nhạc bất hủ, đòi hỏi ca sĩ phải có giọng tốt, bổng và du dương, kéo dài, luyến láy nhiều. Thể loại nhạc mà cậu thường hay hát là Pop và nhạc trẻ, hát nhiều thể loại nhạc này trong thời gian dài thú thật có chút quá sức với thanh quản của cơ thể này.

Cậu vẫn còn cần phải cố gắng nhiều.

Jo Seo Yun định đưa qua cái ống hút vì cậu ta đã dùng qua rồi, trơ mắt nhìn cậu uống vài ngụm: “…” Vậy có tính là hôn nhau? Hôn nhau rồi là phải chịu trách nhiệm, cậu ta có cần cưới Lưu Ngọc Luy liền không? Bây giờ nên liên hệ với ông nội rồi chuẩn bị sính lễ? Ơ, nhưng mà phải hẹn hò trước cái đã?

“Cậu có số điện thoại của anh Noah không? Cho tui xin đi.”

Lời nói của Lưu Ngọc Luy làm ảo tưởng của cậu ta bị đánh vỡ tan tành. Tìm cậu ta chỉ để xin phương thức liên lạc riêng của Giang Noah?

Jo Seo Yun buồn bực lên tiếng: “Tại sao lại là anh Noah? Mày cũng không phải không biết anh ấy chưa từng nghiêm túc với ai. Đừng có tin tưởng lời dụ dỗ của anh ấy, xạo đó!”

Lưu Ngọc Luy sững sờ, xấu hổ nói: “Thì tui biết là vậy nhưng…cũng đâu còn cách nào khác nữa.” Tuần sau nữa là ghi hình trực tiếp, bây giờ cậu có đăng kí tham gia thì đã quá trễ rồi, phải chờ đến ba năm sau nữa.

Idol’s Universe treo biển quảng cáo rất rầm rộ ở thành phố, nhưng khổ nổi hai tuần vừa qua cậu không ra ngoài, ti vi thì bị Jo Seo Yun độc chiếm. Lên Youtube xem clip thì cậu đọc được nửa chữ bẻ đôi ấy, sợ mình nhầm lẫn đăng ký tham gia tuyển nữ lần nữa, đội quần một lần là đủ rồi.

Cậu ngập ngừng: “Tui lỡ động lòng với…của anh Noah…mất tiêu rồi.” Cậu đã lỡ động lòng với chiếc vé vào thẳng vòng đối đầu.

Cậu cũng ngại khi phải nói với Jo Seo Yun mấy chuyện dựa quan hệ để có chỗ đứng trong chương trình danh giá. Là người ngoài nghề thì có lẽ không biết, nhưng cậu rõ ràng, muốn làm Idol thì dễ, làm Idol nổi tiếng mới khó. Nhất là ở đất Hàn Quốc, không có tài nguyên, không biết nắm bắt cơ hội thì có mà chờ sung rụng, ngáp phải ruồi mới hot.



“Bây giờ tui chỉ muốn lấy lòng anh ấy…” Vậy thì cậu mới được tham gia.

Tuy Lưu Ngọc Luy không gian lận nhưng vẫn cảm thấy hổ thẹn nếu nói thẳng ra.

“Hơn nữa anh Noah tuy cà lơ cà phất thật, nhưng chưa hề nói dối.”

Cậu có thể chắc chắn Giang Noah không nói dối, hắn là giám khảo trong chương trình, đã được phía ban tổ chức xác nhận. Giám khảo có đặc quyền, có hai suất đề cử thí sinh và quy định được ghi tường tận trên trang web của chương trình.

“Thật hả trời…” Jo Seo Yun cũng biết một khi Giang Noah ra tay, không người nào có thể chạy thoát được mị lực mà ngoan ngoãn phải lòng hắn. Nhìn dáng vẻ ngại ngùng kia, chắc là Lưu Ngọc Luy đã yêu hắn say đắm rồi. Cậu ta còn chưa kịp thông suốt bản thân có thích hay không thích cậu, thì đã nhận ra mình thất tình mất tiêu.

“Sao cứ phải là Giang Noah, tao không được hả?”

Lưu Ngọc Luy thành thật lắc đầu: “Cậu không được thật.” Cậu muốn làm Idol chứ không hứng thú làm võ sĩ.

“…”

Hai thanh niên này mặc dù ông nói gà bà nói vịt cả buổi trời nhưng vẫn trò chuyện với nhau hài hòa như đúng rồi.

Lưu Ngọc Luy thấy cậu ta đắn đo, cũng không làm khó dễ: “Không cho cũng không gì, khi nào anh Noah về tui tìm ảnh hỏi xem.”

Jo Seo Yun nhíu mày: “Chắc là anh ta không về đâu, bốn ngày tới cũng không.” Bởi vậy nên Giang Noah mới nhờ cậu ta xem chừng Lưu Ngọc Luy trong lúc hắn đi vắng. Có hai suất, ngoài một suất hứa sẽ cho cậu, một suất còn lại hắn sẽ tự mình tìm ra người thích hợp nhất rồi trao tặng cơ hội. Mấy hôm nay không thấy bóng dáng hắn và Lương Hàn Văn đâu, thật ra là đang chọn lọc việc này.



Năm này tới Giang Noah không về?

Cậu nghe tin này như sét đánh ngang tai, như cọng cỏ héo mòn, uể oải. Idol’s Universe là một cơ hội lớn, nhưng không phải chỉ có một show tuyển chọn này, còn rất nhiều show khác nữa, nhưng đa số là tuyển nhóm nam nghiệp dư.

Là vàng thì đi tới đâu cũng sáng lên, cậu là vàng mà, rồi sẽ có một ngày sáng mù mắt người ta luôn!

Lưu Ngọc Luy vừa mới vực dậy tinh thần xong xuôi, Jo Seo Yun đột nhiên tỏ ra thiện lương: “…Tao có thể đưa mày đến gặp trực tiếp anh Noah.”

Hai mắt tỏa sáng, cậu hớn hở: “Thật á!? Vậy cảm ơn?” Suy cho cùng, có đường tắt để đi thì vẫn tốn ít công sức hơn.

Jo Seo Yun hung tợn nói: “Nhưng với điều kiện chủ nhật này mày phải đi đến một nơi với tao.” Nếu Lưu Ngọc Luy thích người khác thì cậu ta sẽ ngoan ngoãn bỏ cuộc, nhưng đối tượng là Giang Noah đào hoa, cậu sẽ bị bỏ rơi nhanh thôi.

Nhân chủ nhật này đưa cậu đi hẹn hò, thể hiện khí chất của người đàn ông tốt, cậu ta vẫn còn cơ hội làm bạn trai của Lưu Ngọc Luy!

Lưu Ngọc Luy nhìn Jo Seo Yun khí thế hừng hực, không khỏi nuốt nước miếng. Chẳng lẽ chủ nhật này cậu ta lại hẹn cậu đánh lộn tiếp?

“Được thôi! Tới luôn!”

Vì có thể được tham gia chương trình, chịu ăn đấm một chút thì có làm sao đâu!
Chương trước Chương tiếp