Kế Hoạch Cưa Đổ Cậu Của Bạn Trai Cũ
Chương 2: Tôi là người đàn ông của cô
Lạc Tử Yên nâng đôi mi nặng trĩu vì say rượu lên nhìn người đàn ông trước mặt. Sao lại có người đàn ông quyến rũ thế này ở đây chứ? Chẳng lẽ là trai bao sao? Dịch vụ quán bar này không tồi nhỉ! Tử Yên rướn người ngồi dậy, loạng choạng bước đến choàng tay ôm lấy người đàn ông kia khẽ nói.
"Dịch vụ ở đây tốt thật đấy, trai bao mà lại soái như vậy. Đã vào đây rồi thì phục vụ bổn tiểu thư đi, tôi cũng muốn biết mùi vị làm tình là như thế nào."
Sắc mặt người đàn ông kia càng khó coi hơn, hắn cất giọng lạnh lẽo hỏi.
"Cô vừa nói ai là trai bao?"
"Không phải là anh sao? Đừng nhiều lời nữa, mau phục vụ bổn tiểu thư. Tôi không thiếu tiền. Chỉ cần anh làm tôi hài lòng tôi sẽ cho anh tiền."
Lạc Tử Yên vừa nói vừa rút trong túi xách ra một cọc tiền giơ lên trước mặt người đàn ông. Hắn ta như bị chọc điên, gương mặt càng khó coi hơn lớn tiếng quát.
"Ra ngoài!"
Lạc Tử Yên chẳng những không sợ còn bước đến nhìn thẳng vào mắt hắn lên tiếng.
"Chê ít sao? Tôi cho anh lần đầu của tôi còn cho anh tiền, anh còn chê ít sao? Đàn ông các anh đúng là lòng tham không đáy, có một muốn được hai, có mới nới cũ. Các người nghĩ các người có tiền thì muốn yêu ai thì yêu, không thích nữa thì đá, muốn cắm sừng ai cũng được sao? Bổn tiểu thư đây không để các người muốn làm gì thì làm đâu."
Người đàn ông kia nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp. Hắn còn tưởng cô là do ai đó cố tình gài cô vào để bẫy hắn, nhưng có lẽ hắn nghĩ nhiều rồi. Chỉ là một cô gái ngốc thất tình làm càng thôi. Hắn nhếch môi nhìn cô từ trên xuống dưới thầm đánh giá. Cũng không tệ. Lạc Tử Yên thấy hắn không nói gì nữa chỉ im lặng nhìn mình thì loạng choạng bước đến ôm cổ hắn thì thầm.
"Ngoan ngoãn phục vụ tôi, tôi muốn xem bọn đàn ông các anh hoạt động nữa thân dưới tốt đến mức nào."
"Là cô đang khiêu khích tôi?"
"Đúng vậy, là tôi đang khiêu khích anh. Nhưng tôi thấy dường như về phương diện kia ... Anh không được nhỉ? Nếu không được sao còn làm trai bao thế?"
Sắc mặt người đàn ông kia tối lại, ánh mắt chết chóc của anh nhìn cô gằn từng chữ.
"Là cô muốn, tôi sẽ cho cô không xuống giường được đêm nay. Đến lúc đó có cầu xin tôi, tôi cũng không tha cho cô đâu."
Vừa dứt lời, hắn liền bế thốc cô lên đi về phía chiếc giường lớn ném cô xuống. Lạc Tử Yên còn chưa kịp lên tiếng hắn đã cúi xuống chiếm lấy môi cô, nụ hôn cuồng nhiệt đến mức Tử Yên không thể nào thoát ra được. Nụ hôn của hắn càng lúc càng sâu, cô không thể nào thở được vội đấm liên tục vào ngực hắn. Hắn rời khỏi môi cô nở nụ cười ma mị.
"Đến hôn cũng không biết mà còn dám lên giọng khích tướng tôi sao? Tôi sẽ cho cô biết thế nào là không xuống giường được."
Vừa dứt lời hắn lại một lần nữa chiếm lấy môi cô, cuồng nhiệt hôn đến mức cô tê dại. Bàn tay hắn luồn ra sau mở khóa chiếc váy cô đang mặc trên người, nhanh chóng cởi bỏ chiếc váy trên người cô ném xuống sàn. Thân hình thiếu nữ vô cùng quyến rũ đang nằm dưới thân khiến hắn càng muốn chiếm hữu. Rời khỏi đôi môi đỏ mọng, hắn hôn xuống chiếc cổ trắng ngần cùng xương quai xanh quyến rũ của cô. Đôi môi hắn lướt qua chạm vào từng tất da thịt trên người cô khiến cô cảm giác vô cùng ngứa ngáy.
Chiếc áo lót được hắn cởi ra ném xuống sàn, đôi gò bồng được giải phóng hiện ra trước mắt vô cùng quyến rũ khiến hắn không kiềm chế được mà cắn nhẹ. Tử Yên ưỡn người rên lên một tiếng khiến hắn càng hưng phấn hơn.
"Tiểu yêu tinh, em mê người thật đấy!"
Trút bỏ những mảnh vải cuối cùng trên người của cả hai, không kiềm chế được nữa hắn dang rộng chân cô nhanh chóng tiến vào. Tử Yên đau đớn nhăn mặt kêu lên.
"Đau...đau quá. Dừng lại đi tôi không muốn nữa."
Hắn khá bất ngờ nhìn cô hỏi.
"Là lần đầu thật sao?"
"Tôi lừa anh làm gì?"
Người đàn ông kia khẽ công môi nhìn cô bằng ánh mắt hài lòng nói.
"Muộn rồi, là cô khiêu khích tôi trước. Cho nên tôi sẽ không tha cho cô đâu tiểu yêu tinh."
Dứt lời hắn liền luận động trên người cô, động tác từ chậm rãi rồi tăng dần. Tử Yên đau đớn bấu chặt ga giường, đôi môi cắn chặt để không phát ra những âm thanh đáng xấu hổ. Người đàn ông kia liên tục đòi hỏi cơ thể cô hết lần này đến lần khác, càng lúc hắn càng gia tăng tốc lực khiến Tử Yên không kiềm chế được nữa mà phát ra âm thanh ám muội.
"Aaaa... ưm ưm.... chậm... chút. Tôi... Tôi không muốn nữa."
"Nhưng tôi không thể dừng được nữa rồi."
"Áaaa... Tôi ...không thuê anh nữa. Tha cho tôi...aaaa đi."
"Tôi đã nói... muộn rồi. Đêm nay cô là của tôi."
Tiếng thở dốc của người đàn ông cùng tiếng rên rỉ lẩn vang xin của cô hòa trong đêm. Cô càng vang xin hắn càng hưng phấn ra vào bên trong cô nhanh hơn, không ngừng phóng túng trên người cô. Kiệt sức Tử Yên ngất đi lúc nào không biết, không biết qua bao lâu hắn ta liền đi nước rút đưa hết tinh hoa vào người cô rồi ngã xuống. Đưa tay vén mấy loạn tóc phủ trên mặt cô, hắn đặt nhẹ nụ hôn lên trán cô thì thầm bên tai cô.
"Hãy nhớ kỹ tên người đàn ông đầu tiên của cô, tôi tên Lục Cảnh Thần."
"Dịch vụ ở đây tốt thật đấy, trai bao mà lại soái như vậy. Đã vào đây rồi thì phục vụ bổn tiểu thư đi, tôi cũng muốn biết mùi vị làm tình là như thế nào."
Sắc mặt người đàn ông kia càng khó coi hơn, hắn cất giọng lạnh lẽo hỏi.
"Cô vừa nói ai là trai bao?"
"Không phải là anh sao? Đừng nhiều lời nữa, mau phục vụ bổn tiểu thư. Tôi không thiếu tiền. Chỉ cần anh làm tôi hài lòng tôi sẽ cho anh tiền."
Lạc Tử Yên vừa nói vừa rút trong túi xách ra một cọc tiền giơ lên trước mặt người đàn ông. Hắn ta như bị chọc điên, gương mặt càng khó coi hơn lớn tiếng quát.
"Ra ngoài!"
Lạc Tử Yên chẳng những không sợ còn bước đến nhìn thẳng vào mắt hắn lên tiếng.
"Chê ít sao? Tôi cho anh lần đầu của tôi còn cho anh tiền, anh còn chê ít sao? Đàn ông các anh đúng là lòng tham không đáy, có một muốn được hai, có mới nới cũ. Các người nghĩ các người có tiền thì muốn yêu ai thì yêu, không thích nữa thì đá, muốn cắm sừng ai cũng được sao? Bổn tiểu thư đây không để các người muốn làm gì thì làm đâu."
Người đàn ông kia nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp. Hắn còn tưởng cô là do ai đó cố tình gài cô vào để bẫy hắn, nhưng có lẽ hắn nghĩ nhiều rồi. Chỉ là một cô gái ngốc thất tình làm càng thôi. Hắn nhếch môi nhìn cô từ trên xuống dưới thầm đánh giá. Cũng không tệ. Lạc Tử Yên thấy hắn không nói gì nữa chỉ im lặng nhìn mình thì loạng choạng bước đến ôm cổ hắn thì thầm.
"Ngoan ngoãn phục vụ tôi, tôi muốn xem bọn đàn ông các anh hoạt động nữa thân dưới tốt đến mức nào."
"Là cô đang khiêu khích tôi?"
"Đúng vậy, là tôi đang khiêu khích anh. Nhưng tôi thấy dường như về phương diện kia ... Anh không được nhỉ? Nếu không được sao còn làm trai bao thế?"
Sắc mặt người đàn ông kia tối lại, ánh mắt chết chóc của anh nhìn cô gằn từng chữ.
"Là cô muốn, tôi sẽ cho cô không xuống giường được đêm nay. Đến lúc đó có cầu xin tôi, tôi cũng không tha cho cô đâu."
Vừa dứt lời, hắn liền bế thốc cô lên đi về phía chiếc giường lớn ném cô xuống. Lạc Tử Yên còn chưa kịp lên tiếng hắn đã cúi xuống chiếm lấy môi cô, nụ hôn cuồng nhiệt đến mức Tử Yên không thể nào thoát ra được. Nụ hôn của hắn càng lúc càng sâu, cô không thể nào thở được vội đấm liên tục vào ngực hắn. Hắn rời khỏi môi cô nở nụ cười ma mị.
"Đến hôn cũng không biết mà còn dám lên giọng khích tướng tôi sao? Tôi sẽ cho cô biết thế nào là không xuống giường được."
Vừa dứt lời hắn lại một lần nữa chiếm lấy môi cô, cuồng nhiệt hôn đến mức cô tê dại. Bàn tay hắn luồn ra sau mở khóa chiếc váy cô đang mặc trên người, nhanh chóng cởi bỏ chiếc váy trên người cô ném xuống sàn. Thân hình thiếu nữ vô cùng quyến rũ đang nằm dưới thân khiến hắn càng muốn chiếm hữu. Rời khỏi đôi môi đỏ mọng, hắn hôn xuống chiếc cổ trắng ngần cùng xương quai xanh quyến rũ của cô. Đôi môi hắn lướt qua chạm vào từng tất da thịt trên người cô khiến cô cảm giác vô cùng ngứa ngáy.
Chiếc áo lót được hắn cởi ra ném xuống sàn, đôi gò bồng được giải phóng hiện ra trước mắt vô cùng quyến rũ khiến hắn không kiềm chế được mà cắn nhẹ. Tử Yên ưỡn người rên lên một tiếng khiến hắn càng hưng phấn hơn.
"Tiểu yêu tinh, em mê người thật đấy!"
Trút bỏ những mảnh vải cuối cùng trên người của cả hai, không kiềm chế được nữa hắn dang rộng chân cô nhanh chóng tiến vào. Tử Yên đau đớn nhăn mặt kêu lên.
"Đau...đau quá. Dừng lại đi tôi không muốn nữa."
Hắn khá bất ngờ nhìn cô hỏi.
"Là lần đầu thật sao?"
"Tôi lừa anh làm gì?"
Người đàn ông kia khẽ công môi nhìn cô bằng ánh mắt hài lòng nói.
"Muộn rồi, là cô khiêu khích tôi trước. Cho nên tôi sẽ không tha cho cô đâu tiểu yêu tinh."
Dứt lời hắn liền luận động trên người cô, động tác từ chậm rãi rồi tăng dần. Tử Yên đau đớn bấu chặt ga giường, đôi môi cắn chặt để không phát ra những âm thanh đáng xấu hổ. Người đàn ông kia liên tục đòi hỏi cơ thể cô hết lần này đến lần khác, càng lúc hắn càng gia tăng tốc lực khiến Tử Yên không kiềm chế được nữa mà phát ra âm thanh ám muội.
"Aaaa... ưm ưm.... chậm... chút. Tôi... Tôi không muốn nữa."
"Nhưng tôi không thể dừng được nữa rồi."
"Áaaa... Tôi ...không thuê anh nữa. Tha cho tôi...aaaa đi."
"Tôi đã nói... muộn rồi. Đêm nay cô là của tôi."
Tiếng thở dốc của người đàn ông cùng tiếng rên rỉ lẩn vang xin của cô hòa trong đêm. Cô càng vang xin hắn càng hưng phấn ra vào bên trong cô nhanh hơn, không ngừng phóng túng trên người cô. Kiệt sức Tử Yên ngất đi lúc nào không biết, không biết qua bao lâu hắn ta liền đi nước rút đưa hết tinh hoa vào người cô rồi ngã xuống. Đưa tay vén mấy loạn tóc phủ trên mặt cô, hắn đặt nhẹ nụ hôn lên trán cô thì thầm bên tai cô.
"Hãy nhớ kỹ tên người đàn ông đầu tiên của cô, tôi tên Lục Cảnh Thần."
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương