Khẩu Chiến Với Nhóm Nhà Chồng
Chương 16
Ngày hôm sau, tôi tìm luật sư ly hôn, ủy thác cho luật sư đệ đơn ly hôn, giữa tôi và Khâu Minh vẫn còn một số tài sản chung cần phân chia.
Mọi chuyện đến mức này, tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ bản thân, không trực tiếp ra mặt nữa.
Về phần đứa bé, tôi không lo Khâu Minh tranh giành quyền nuôi con với tôi, pháp luật quy định đứa bé dưới hai tuổi sẽ do mẹ nuôi dưỡng.
Sau khi nói chuyện với luật sư ly hôn, tôi đặt vé máy bay, lên máy bay trở về nhà.
Trong thời gian này, tôi luôn kể tin vui cho ba mẹ, không kể chuyện buồn, bọn họ không biết tôi chuẩn bị ly hôn với Khâu Minh.
Khi tôi về nhà bế con trên tay, khi nhìn thấy ba tôi đã già đi rất nhiều vì ốm đau bệnh tật, tôi không cầm được nước mắt, khóc lên như một đứa trẻ.
Mẹ tôi sờ tóc tôi: "Tuyên Tuyên, con đã về nhà, có chuyện gì uất ức thì có thể nói cho mẹ biết, ba mẹ sẽ luôn ở bên cạnh con."
Tôi càng khóc to hơn, nhà của mình thật tốt, có những người yêu thương tôi, có bạn bè cùng lớp, tôi có thể gặp bố mẹ mình bất cứ lúc nào tôi nhớ họ.
Tại sao trước đây tôi không nghe lời ba mẹ?
Vài tháng sau, tôi chính thức độc thân trở lại.
Đứa bé thuộc quyền sở hữu của tôi, mỗi người sở hữu một nửa tài sản.
Tôi không so đo quá nhiều, cuộc hôn nhân này đã làm tôi tổn thương quá nhiều, tôi chỉ muốn thoát khỏi nó càng sớm càng tốt.
Sau khi con cai sữa, tôi đến gặp người lãnh đạo đã đưa tôi vào ngành, hỏi xem cô ấy có cho tôi quay lại làm việc không.
Cô ấy rất hài lòng với năng lực của tôi, tôi nhanh chóng trở lại vị trí quen thuộc, làm việc cùng với các đồng nghiệp cũ.
Không lâu sau đó, tôi được thăng chức lên vị trí tổ trưởng dự án, lương tăng 30%, công việc trở nên bận rộn hơn.
Hiện tại tôi đang sống ở khu dân cư rất gần với ba mẹ, ban ngày thì ba mẹ tôi giúp trông em bé, thỉnh thoảng tôi về muộn, liền trực tiếp ở lại nhà ba mẹ, dù sao thì nhà cũng rộng, có đến vài phòng.
Đứa bé càng ngày càng dễ thương, ai nhìn thấy cũng bảo rất giống tôi.
Bây giờ đứa bé là tiếng cười của gia đình tôi, ba mẹ tôi yêu thương nó, nhiều đến mức đôi khi ngay cả con gái như tôi cũng có chút ghen tị.
Vì khá bận rộn với công việc, hơn nữa tôi còn chủ động kiểm soát chế độ ăn uống nên cân nặng của tôi nhanh chóng trở lại như trước kia.
Có một người chị trong công ty không hiểu hoàn cảnh của tôi nên đã cố gắng giới thiệu đối tượng cho tôi, đều là những người đàn ông có điều kiện tốt.
Lần nào tôi cũng lịch sự từ chối.
Bây giờ tôi có một nhà, có xe, có thu nhập cao, còn có một đứa con đáng yêu.
Tôi đã có tất cả rồi, vậy tại sao tôi lại phải kết hôn, lại bước vào một cuộc hôn nhân có thể sẽ đau khổ?
Hơn nữa, tôi không muốn trải qua nỗi đau sinh nở lần nữa.
Mọi chuyện đến mức này, tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ bản thân, không trực tiếp ra mặt nữa.
Về phần đứa bé, tôi không lo Khâu Minh tranh giành quyền nuôi con với tôi, pháp luật quy định đứa bé dưới hai tuổi sẽ do mẹ nuôi dưỡng.
Sau khi nói chuyện với luật sư ly hôn, tôi đặt vé máy bay, lên máy bay trở về nhà.
Trong thời gian này, tôi luôn kể tin vui cho ba mẹ, không kể chuyện buồn, bọn họ không biết tôi chuẩn bị ly hôn với Khâu Minh.
Khi tôi về nhà bế con trên tay, khi nhìn thấy ba tôi đã già đi rất nhiều vì ốm đau bệnh tật, tôi không cầm được nước mắt, khóc lên như một đứa trẻ.
Mẹ tôi sờ tóc tôi: "Tuyên Tuyên, con đã về nhà, có chuyện gì uất ức thì có thể nói cho mẹ biết, ba mẹ sẽ luôn ở bên cạnh con."
Tôi càng khóc to hơn, nhà của mình thật tốt, có những người yêu thương tôi, có bạn bè cùng lớp, tôi có thể gặp bố mẹ mình bất cứ lúc nào tôi nhớ họ.
Tại sao trước đây tôi không nghe lời ba mẹ?
Vài tháng sau, tôi chính thức độc thân trở lại.
Đứa bé thuộc quyền sở hữu của tôi, mỗi người sở hữu một nửa tài sản.
Tôi không so đo quá nhiều, cuộc hôn nhân này đã làm tôi tổn thương quá nhiều, tôi chỉ muốn thoát khỏi nó càng sớm càng tốt.
Sau khi con cai sữa, tôi đến gặp người lãnh đạo đã đưa tôi vào ngành, hỏi xem cô ấy có cho tôi quay lại làm việc không.
Cô ấy rất hài lòng với năng lực của tôi, tôi nhanh chóng trở lại vị trí quen thuộc, làm việc cùng với các đồng nghiệp cũ.
Không lâu sau đó, tôi được thăng chức lên vị trí tổ trưởng dự án, lương tăng 30%, công việc trở nên bận rộn hơn.
Hiện tại tôi đang sống ở khu dân cư rất gần với ba mẹ, ban ngày thì ba mẹ tôi giúp trông em bé, thỉnh thoảng tôi về muộn, liền trực tiếp ở lại nhà ba mẹ, dù sao thì nhà cũng rộng, có đến vài phòng.
Đứa bé càng ngày càng dễ thương, ai nhìn thấy cũng bảo rất giống tôi.
Bây giờ đứa bé là tiếng cười của gia đình tôi, ba mẹ tôi yêu thương nó, nhiều đến mức đôi khi ngay cả con gái như tôi cũng có chút ghen tị.
Vì khá bận rộn với công việc, hơn nữa tôi còn chủ động kiểm soát chế độ ăn uống nên cân nặng của tôi nhanh chóng trở lại như trước kia.
Có một người chị trong công ty không hiểu hoàn cảnh của tôi nên đã cố gắng giới thiệu đối tượng cho tôi, đều là những người đàn ông có điều kiện tốt.
Lần nào tôi cũng lịch sự từ chối.
Bây giờ tôi có một nhà, có xe, có thu nhập cao, còn có một đứa con đáng yêu.
Tôi đã có tất cả rồi, vậy tại sao tôi lại phải kết hôn, lại bước vào một cuộc hôn nhân có thể sẽ đau khổ?
Hơn nữa, tôi không muốn trải qua nỗi đau sinh nở lần nữa.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương