Khi Tôi Xuyên Không Vào Nơi Tu Tiên

Chương 26



Song Tư suy nghĩ trong lòng: “Hehe, cơ hội cho trưởng phòng uống rượu đây rồi”.

Vô Khuê nhìn mặt Song Tư và biết thừa cô bạn đang nghĩ gì.

Vô Khuê nói:

- Song Tư, cậu thôi ngay ý định đó đi.

Song Tư nói:

- Nhưng tớ muốn thấy cậu ấy uống rượu mà.

Lam Nguyệt nói:

- Được rồi, hai cậu đừng nói nữa. Tớ không uống rượu, bởi vì nó không tốt cho sức khỏe.

Lam Nguyệt nói xong, liền đi vào trong phòng tắm giặt đồ mới thuê.

Song Tư nghe Lam Nguyệt nói vậy, liền im lặng cất đồ. Cô thấy trưởng phòng nói cũng có lý.

Vô Khuê nhìn theo Lam Nguyệt nói:

- Để tớ giúp cậu.

Lam Nguyệt nói:

- Ừm.

7giờ sáng hôm sau, Lam Nguyệt cùng Vô Khuê đã xuống sân trường.

Lam Nguyệt nhanh chóng ngồi xuống vị trí của lớp, Vô Khuê cũng ngồi xuống theo.

Một lúc sau, thành viên trong lớp cũng đến nói chuyện rôm rả.

Một thành viên trong lớp nói:

- Lớp trưởng hôm nay thật là xinh đẹp nha.

Lam Nguyệt chỉ gật đầu cười nhẹ.

Cô tổng phụ trách bước lên sân khấu của trường, chỉnh lại micro cùng dàn nhạc.

Khi chỉnh xong, cổ nói:

- Các em đã đăng ký tiết mục biểu diễn đi theo cô nhé.

Lam Nguyệt cùng Vô Khuê nhanh chóng đi theo cô tổng phụ trách vào trong hậu trường.

Cô tổng phụ trách nói:



- Đây là danh sách các tiết mục, các em tự xem nha. Cô đưa tờ giấy ghi tiết mục cho Lam Nguyệt.

Lam Nguyệt cầm lấy tờ giấy rồi nói:

- Vâng.

Vô Khuê nói:

- Hai chúng ta biểu diễn tiết mục thứ mấy vậy cậu?.

Lam Nguyệt nói:

- Chúng ta biểu diễn tiết mục thứ tư.

Vô Khuê nói:

- Vậy sẽ nhanh đến lượt chúng ta thôi.

Lam Nguyệt nói:

- Ừm. Lát nữa tớ đàn, A Khuê múa. A Khuê coi như luyện tập bình thường thôi, đừng căng thẳng.

Cô lấy dải lụa ở trang phục của bản thân, quàng lên cho Vô Khuê.

Lam Nguyệt nói tiếp:

- Đẹp hơn rồi.

Vô Khuê ngại ngùng nói:

- Cảm ơn cậu.

Lam Nguyệt nói:

- Ừm.

Ở bên ngoài, cô tổng phụ trách đang duyệt lại toàn bộ nội dung của lễ bế giảng.

Thấy đã ổn, cô tổng phụ trách bắt đầu lễ bế giảng. Hai bên là hàng ghế dành cho khách quan và giáo viên, học viên thì ngồi ở giữa sân trường.

Tiết mục của các lớp khác nhanh chóng kết thúc, đã đến tiết mục của lớp Lam Nguyệt.

Cô tổng phụ trách nói:

- Sau đây là tiết mục của lớp TT4, xin các quí vị lắng nghe. Nói xong, cô đi vào hậu trường nhường sân khấu cho Lam Nguyệt.

Lam Nguyệt nói:



- Đến lượt lớp chúng ta rồi, mau đi thôi A Khuê. Cô đã cầm sẵn cổ cầm trên tay, đi ra khỏi hậu trường tiến về phía sân khấu.

Vô Khuê nói:

- Ừm. Cô khoác tay Lam Nguyệt cùng đi đến sân khấu.

Vô Khuê nói tiếp:

- Để tớ ra trước, cậu ở phía sau đánh đàn là được.

Lam Nguyệt nói:

- Ừm.

Vô Khuê nhanh chóng đi ra cúi chào, rồi bắt đầu biểu diễn theo tiếng đàn của Lam Nguyệt.

Lam Nguyệt ở phía sau Vô Khuê, gảy khúc nhạc mà hai người cùng luyện tập mấy ngày.

Trong đó là tình cảm của cô và Vô Khuê, vì hai người cùng sáng tác khúc nhạc này.

Quan khách nói:

- Tiếng đàn rất hay, học viên múa cũng rất giỏi.

Lam Nguyệt dừng lại, Vô Khuê cũng dừng động tác múa và cúi chào.

Lam Nguyệt từ sau chỗ Vô Khuê đi ra cúi chào quan khách, rồi nắm tay Vô Khuê đi vào trong.

Cả sân trường đồng loạt vỗ tay, cho tiết mục của Lam Nguyệt và Vô Khuê.

Học viên lớp khác nói:

- A a bạn nữ vừa xuất hiện xinh quá.

Hai nhân vật chính của chúng ta sau khi biểu diễn xong, đã trở về phòng thay đồ.

Trong phòng, Vô Khuê đang thay đồ nói:

- Lam Nguyệt giúp tớ mắc tóc rồi.

Lam Nguyệt nói:

- A Khuê, để tớ gỡ cho. Cô nhẹ nhàng gỡ sợi tóc đang mắc trong áo của Vô Khuê.

Vô Khuê nói:

- Tớ cảm ơn. Chúng ta mau đi thôi, sắp đến giờ công bố xếp hạng rồi. Tớ tin chắc, cậu hạng nhất cho mà xem.

Lam Nguyệt im lặng, bởi cô nghĩ xếp hạng cũng không quan trọng lắm.
Chương trước Chương tiếp