Khi Tôi Xuyên Không Vào Nơi Tu Tiên
Chương 32
Tối hôm đó, Lam Nguyệt trằn trọc không sao ngủ được. Cô bật laptop lên, nhanh chóng đăng nhập vào tài khoản mạng xã hội. Vì đã lâu cô không vào, nên khá nhiều tin nhắn chưa đọc. Cô nhanh chóng tìm nick của Vô Khuê và bấm vào nút kết bạn.
Vô Khuê cũng không ngủ được, bèn lướt mạng xã hội xem có gì mới không. Cô xem bảng tin rồi vào phần kết bạn, đập vào mắt chính là avatar của Lam Nguyệt cùng nút kết bạn. Vô Khuê không do dự mà bấm đồng ý luôn.
Lam Nguyệt thấy yêu cầu kết bạn đã được đồng ý thì rất vui. Cả hai nhắn qua nhắn lại không để ý thời gian, khi dừng lại đã gần 22 giờ. Cô tắt laptop rồi nghỉ ngơi.
8 giờ sáng ngày hôm sau, cô đi ra ngoài cùng mẹ và em gái đi mua đồ. Khi mua đồ xong về nhà cũng hơn 9 giờ một chút, Lam Nguyệt tranh thủ mở laptop ra xem có gì mới không.
Cô không thấy tin nhắn mới của Vô Khuê, nhưng lại thấy mấy bài mời trừ tà.
Cô lấy giấy cùng bút ghi địa chỉ cùng số điện thoại của người mời trừ tà. Xong xuôi, cô xin phép mẹ rồi đi ra ngoài.
Mẹ của Lam Nguyệt+ Lam Tuyết nói:
- Đi cẩn thận nhé A Nguyệt.
Lam Nguyệt nói:
- Vâng. Cô gọi Tiểu Bạch cùng đi, nhân tiện kiểm tra sức chiến đấu của nó.
Cô ra khỏi nhà đi bộ ra ngoài bắt xe, trước đó cô đã ra lệnh cho Tiểu Bạch vào trong túi riêng. Có một số xe sẽ không cho thú cưng vào, vì vậy cô đành cho Tiểu Bạch vào trong túi riêng.
Sau vài phút đã có xe đến, cô liền nói địa chỉ cho chủ xe. Tài xế nhanh chóng đưa cô đến nơi, cô trả tiền cho tài xế rồi gọi điện cho chủ nhà. Lát sau, chủ nhà đi ra mở cổng mời Lam Nguyệt vào nhà.
Chủ nhà là một cô gái còn rất trẻ, chắc chỉ hơn Lam Nguyệt vài tuổi. Chị ấy nói qua về việc nhà liên tục bị con gì phá.
Lam Nguyệt ngồi nghe rồi nói:
- Chị yên tâm, việc này cứ giao cho em. Cô đi xem xét xung quanh, rồi thả Tiểu Bạch ra.
Tiểu Bạch nhanh chóng chạy vào một góc, lát sau cắp ra một con chuột thành tinh.
Chủ nhà nói:
- Còn nữa không em?.
Lam Nguyệt nói:
- Vẫn còn đó chị. Cô lấy ra một lá bùa đưa cho chủ nhà.
- Chị cầm lấy bùa này để phòng thân.
Chủ nhà nhận lấy rồi nói:
- Chị cảm ơn em.
Lam Nguyệt ra lệnh cho Tiểu Bạch xử lý con chuột, còn bản thân lấy Linh Giao ra cầm sẵn.
Chị chủ nhà ở đằng sau nhìn Lam Nguyệt với suy nghĩ: “Còn trẻ như vậy, nhưng rất có bản lĩnh”.
Lam Nguyệt nói:
- Chị nên ra ngoài phòng khách, trong này để em. Cô nói xong, mau chóng rút mấy lá bùa vào trong góc phòng rồi niệm chú. Ở trong góc, tiếng la hét vang lên nhưng chỉ Lam Nguyệt nghe được. Một lúc sau, tiếng la hét không còn nữa Lam Nguyệt quay trở lại phòng khách.
Chủ nhà nói:
- Em không sao chứ?.
Lam Nguyệt nói:
- Em không sao ạ.
Chị chủ nhà liền đưa tiền công cho Lam Nguyệt.
Lam Nguyệt nói:
- Em mới ra trường, tiện thể luyện tập luôn ạ.
Chủ nhà nói:
- Em cứ nhận đi.
Lam Nguyệt nói:
- Vâng.
Chủ nhà nói:
- Ngày hôm nay, chị cảm ơn em.
Lam Nguyệt nói:
- Vâng, em xin phép. Cô đứng lên gọi Tiểu Bạch rồi ra về.
Chị chủ nhà tiễn cô ra cổng một đoạn, rồi quay vào nhà.
Cô đi bộ đến căn nhà thứ hai, đứng ở ngoài thôi mà cô cảm nhận được tà khí rất mạnh.
Cô bấm điện thoại và bấm chuông ở cổng nhiều lần mà chưa thấy người ra. Lam Nguyệt kiên nhẫn bấm thêm lần nữa, lúc này mới có người ra.
Vô Khuê cũng không ngủ được, bèn lướt mạng xã hội xem có gì mới không. Cô xem bảng tin rồi vào phần kết bạn, đập vào mắt chính là avatar của Lam Nguyệt cùng nút kết bạn. Vô Khuê không do dự mà bấm đồng ý luôn.
Lam Nguyệt thấy yêu cầu kết bạn đã được đồng ý thì rất vui. Cả hai nhắn qua nhắn lại không để ý thời gian, khi dừng lại đã gần 22 giờ. Cô tắt laptop rồi nghỉ ngơi.
8 giờ sáng ngày hôm sau, cô đi ra ngoài cùng mẹ và em gái đi mua đồ. Khi mua đồ xong về nhà cũng hơn 9 giờ một chút, Lam Nguyệt tranh thủ mở laptop ra xem có gì mới không.
Cô không thấy tin nhắn mới của Vô Khuê, nhưng lại thấy mấy bài mời trừ tà.
Cô lấy giấy cùng bút ghi địa chỉ cùng số điện thoại của người mời trừ tà. Xong xuôi, cô xin phép mẹ rồi đi ra ngoài.
Mẹ của Lam Nguyệt+ Lam Tuyết nói:
- Đi cẩn thận nhé A Nguyệt.
Lam Nguyệt nói:
- Vâng. Cô gọi Tiểu Bạch cùng đi, nhân tiện kiểm tra sức chiến đấu của nó.
Cô ra khỏi nhà đi bộ ra ngoài bắt xe, trước đó cô đã ra lệnh cho Tiểu Bạch vào trong túi riêng. Có một số xe sẽ không cho thú cưng vào, vì vậy cô đành cho Tiểu Bạch vào trong túi riêng.
Sau vài phút đã có xe đến, cô liền nói địa chỉ cho chủ xe. Tài xế nhanh chóng đưa cô đến nơi, cô trả tiền cho tài xế rồi gọi điện cho chủ nhà. Lát sau, chủ nhà đi ra mở cổng mời Lam Nguyệt vào nhà.
Chủ nhà là một cô gái còn rất trẻ, chắc chỉ hơn Lam Nguyệt vài tuổi. Chị ấy nói qua về việc nhà liên tục bị con gì phá.
Lam Nguyệt ngồi nghe rồi nói:
- Chị yên tâm, việc này cứ giao cho em. Cô đi xem xét xung quanh, rồi thả Tiểu Bạch ra.
Tiểu Bạch nhanh chóng chạy vào một góc, lát sau cắp ra một con chuột thành tinh.
Chủ nhà nói:
- Còn nữa không em?.
Lam Nguyệt nói:
- Vẫn còn đó chị. Cô lấy ra một lá bùa đưa cho chủ nhà.
- Chị cầm lấy bùa này để phòng thân.
Chủ nhà nhận lấy rồi nói:
- Chị cảm ơn em.
Lam Nguyệt ra lệnh cho Tiểu Bạch xử lý con chuột, còn bản thân lấy Linh Giao ra cầm sẵn.
Chị chủ nhà ở đằng sau nhìn Lam Nguyệt với suy nghĩ: “Còn trẻ như vậy, nhưng rất có bản lĩnh”.
Lam Nguyệt nói:
- Chị nên ra ngoài phòng khách, trong này để em. Cô nói xong, mau chóng rút mấy lá bùa vào trong góc phòng rồi niệm chú. Ở trong góc, tiếng la hét vang lên nhưng chỉ Lam Nguyệt nghe được. Một lúc sau, tiếng la hét không còn nữa Lam Nguyệt quay trở lại phòng khách.
Chủ nhà nói:
- Em không sao chứ?.
Lam Nguyệt nói:
- Em không sao ạ.
Chị chủ nhà liền đưa tiền công cho Lam Nguyệt.
Lam Nguyệt nói:
- Em mới ra trường, tiện thể luyện tập luôn ạ.
Chủ nhà nói:
- Em cứ nhận đi.
Lam Nguyệt nói:
- Vâng.
Chủ nhà nói:
- Ngày hôm nay, chị cảm ơn em.
Lam Nguyệt nói:
- Vâng, em xin phép. Cô đứng lên gọi Tiểu Bạch rồi ra về.
Chị chủ nhà tiễn cô ra cổng một đoạn, rồi quay vào nhà.
Cô đi bộ đến căn nhà thứ hai, đứng ở ngoài thôi mà cô cảm nhận được tà khí rất mạnh.
Cô bấm điện thoại và bấm chuông ở cổng nhiều lần mà chưa thấy người ra. Lam Nguyệt kiên nhẫn bấm thêm lần nữa, lúc này mới có người ra.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương