Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Chương 145
Chuyện này đối với Lý Chiêu Dương là một cú sốc khá nặng bởi vì hiện tại Song Thiên không bị Lý Chiêu Nhi kiểm mà còn đang giúp Cơ Phù thoát một kiếp nhờ vào ký ức kiếp trước,Song Thiên lên tiếng nhìn Hàn Diệt Phong:
"Thái sư tôi không có ý gì nhưng chuyện thu đất Phong Giang Nam mong ngài hãy suy nghĩ lại vì tôi đang có một số bằng chứng quan trọng chứng cho Nam Vương vô tội trong chuyện phản Quốc "
Hàn Diệt Phong nghe Song Thiên nói thì nhìn đến Lý Chiêu Dương,hắn nhìn cô một lúc rồi tiến đến xoa đầu cô rồi nói:
"Ngày mai thánh chỉ của Hoàng Huynh sẽ đến thì phải xem ý dụ của huynh ấy,đến lúc đó nếu Hoàng Huynh ra lệnh chúng ta thu lại đất Phong Giang Nam các người cứ kịch liệt phản đối là được."
Lý Chiêu Dương nhìn ánh mắt của Hàn Diệt Phong thì biết trong chuyện lần này Hàn Diệt Phong hắn ủng hộ cô,Lý Chiêu Dương lên tiếng:
"Đến lúc đó chúng ta sẽ ký hiệp ước tạm giảng hoà vì theo như em nghĩ thì Dực Quốc đã không thể đợi được nữa rồi"
Hàn Diệt Phong tiếp lời:
"Đến lúc đó chỉ cần đưa ra bằng chứng và các người đưa quân giúp đỡ bọn ta tiêu diệt Dực Quốc"
Song Thiên nhìn hai người Hàn Diệt Phong và Lý Chiêu Dương ăn ý như vậy thì có chút không vui nghĩ "Củ cải trắng nhà trồng sắp bị nhổ mất rồi ".
Song Thiên gật đầu xem như đồng ý,Lý Chiêu Dương nhớ ra gì đó liền lên tiếng:
"Cửu Ca,huynh và Nhị Hoàng Tử thế nào rồi"Hàn Diệt Phong nghe câu hỏi của Lý Chiêu Dương thì có chút khó hiểu còn Song Thiên thì chỉ thản nhiên lên tiếng:"Ta và Dao Dao đã sớm gặp nhau trên Giang Hồ và là bằng hữu tốt rồi nhưng
có điều ta vẫn chưa nói cho Dao Dao biết về thân phận của mình,xem ra lần này huynh phải suy nghĩ cách giải thích với Dao Dao "
Lý Chiêu Dương cười cười lên tiếng:
"Đúng là hôm nay muội thấy thần tình của Nhị Hoàng Tử không được tốt lắm ngài ấy thẩn thờ cả ngày nay rồi "
Song Thiên hai tay khoanh trước ngựa mà thở dài lên tiếng:
"Ài,ta cũng đã có cách giải thích rồi muội không cần lo nhưng mà huynh có một chuyện muốn nhờ muội"
Lý Chiêu Dương cười nói:
"Ca cứ nói đi muội giúp được sẽ giúp mà"Song Thiên đưa tay xoa xoa đầu mình nói:
"Giúp ta trông chừng Dao Dao sau khi giải quyết giúp Cửu Ca chuyện ở Giang Nam ta sẽ đến Phong Quốc một chuyến xem như chào hỏi,trong khoảng thời gian ta không có ở đó muội hãy giúp ta trông chừng Dao Dao"
Lý Chiêu Dương nghe vậy liền cụp xuống nghĩ "Đúng rồi, ngày tuyết rơi ở Phong Quốc cũng sắp bắt đầu rồi mình nhớ rõ ngày hôm đó là hai vị Hoàng Tử Lý Tư Dao và Lý Tư Hàm bị ám sát,Đại Hoàng Tử do lúc đó đang ở cùng một chỗ với Hoàng Thượng nên đã thoát một kiếp nhưng Nhị Hoàng Tử thì không may mắn như vậy,Nhị Hoàng Tử bị thích khách đuổi đến một sườn núi cao và cũng đã bị thương này vì không muốn chết trong tay thích khách mà tự bản thân nhảy khỏi vách núi,khi Cấm Vệ Quân Hoàng Cung tìm được thì thi thể cũng không ra hình ra dạng gì nữa".
Trong mắt Lý Chiêu Dương hiện lên tia buồn bã nghĩ "Nếu không phải Lý Chiêu Nhi đưa thích khách,nếu không phải chính cô ta nói thêm nói bớt cho Cửu Ca và đổ hết tội lỗi cái chết của Nhị Hoàng Tử lên Phong Quốc, Cửu Ca sẽ không đứng về phía cô ta mà hại quê hương của người mình thương".
Song Thiên đã quá hiểu với từng biểu cảm trên gương mặt của Lý Chiêu Dương,Song Thiên chưa kịp lên tiếng thì Lý Chiêu Dương đã hỏi:
"Cửu Ca tại sao huynh lại,...
Lý Chiêu Dương ngập ngừng nhìn Hàn Diệt Phong cô cũng đã từng nghĩ có phải Hàn Diệt Phong cũng là người trong sinh hay không bởi vì Hàn Diệt Phong của kiếp này hoàn toàn khác với kiếp trước.Song Thiên cũng thấy rõ sự khác lạ của Hàn Diệt Phong dù sao kiếp trước hai người cũng là đồng minh nên Song Thiên đã không ngần ngại mà lên tiếng hỏi:
"Dám hỏi Thái sư có nhận ra ta không"
Hàn Diệt Phong cũng hiểu dụng ý của câu hỏi này nên đã không ngần ngại mà thản nhiên đáp:
"Không nhận ra nhưng ta có thể nghe được suy nghĩ của các người nên cứ thoải mái nói đi"
Lý Chiêu Dương ánh mắt không dấu nổi sự thất kinh nhìn Hàn Diệt Phong,Song Thiên cũng có chút bất ngờ,Song Thiên cau mày lên tiếng:
"Ngươi có khả năng đó từ trước rồi sao"
Hàn Diệt Phong không biểu tình đáp:
"Ta phát hiện ta có khả năng này khi bữa tiệc ở Hoàng Cung cùng một ngày ta và Anh Anh quay về sau nhiều năm ở biên cương"
Lý Chiêu Dương chết lặng nhìn Hàn Diệt Phong vậy nếu không phải bao nhiêu suy nghĩ và những bí mật cô giấu suốt thời gian qua,Hàn Diệt Phong đều biết tất cả và đó cũng là lý do khiến hắn thương hại cô hoặc đơn giản là hắn cảm thấy tội lỗi với cô nên mới đối xử tốt với cô.Lý Chiêu Dương như không thể tín được mà nhìn hắn cô hoàn toàn không biết nên hình dung cảm xúc này của bản thân như thế nào cho đúng là,...Thất vọng sao.
"Thái sư tôi không có ý gì nhưng chuyện thu đất Phong Giang Nam mong ngài hãy suy nghĩ lại vì tôi đang có một số bằng chứng quan trọng chứng cho Nam Vương vô tội trong chuyện phản Quốc "
Hàn Diệt Phong nghe Song Thiên nói thì nhìn đến Lý Chiêu Dương,hắn nhìn cô một lúc rồi tiến đến xoa đầu cô rồi nói:
"Ngày mai thánh chỉ của Hoàng Huynh sẽ đến thì phải xem ý dụ của huynh ấy,đến lúc đó nếu Hoàng Huynh ra lệnh chúng ta thu lại đất Phong Giang Nam các người cứ kịch liệt phản đối là được."
Lý Chiêu Dương nhìn ánh mắt của Hàn Diệt Phong thì biết trong chuyện lần này Hàn Diệt Phong hắn ủng hộ cô,Lý Chiêu Dương lên tiếng:
"Đến lúc đó chúng ta sẽ ký hiệp ước tạm giảng hoà vì theo như em nghĩ thì Dực Quốc đã không thể đợi được nữa rồi"
Hàn Diệt Phong tiếp lời:
"Đến lúc đó chỉ cần đưa ra bằng chứng và các người đưa quân giúp đỡ bọn ta tiêu diệt Dực Quốc"
Song Thiên nhìn hai người Hàn Diệt Phong và Lý Chiêu Dương ăn ý như vậy thì có chút không vui nghĩ "Củ cải trắng nhà trồng sắp bị nhổ mất rồi ".
Song Thiên gật đầu xem như đồng ý,Lý Chiêu Dương nhớ ra gì đó liền lên tiếng:
"Cửu Ca,huynh và Nhị Hoàng Tử thế nào rồi"Hàn Diệt Phong nghe câu hỏi của Lý Chiêu Dương thì có chút khó hiểu còn Song Thiên thì chỉ thản nhiên lên tiếng:"Ta và Dao Dao đã sớm gặp nhau trên Giang Hồ và là bằng hữu tốt rồi nhưng
có điều ta vẫn chưa nói cho Dao Dao biết về thân phận của mình,xem ra lần này huynh phải suy nghĩ cách giải thích với Dao Dao "
Lý Chiêu Dương cười cười lên tiếng:
"Đúng là hôm nay muội thấy thần tình của Nhị Hoàng Tử không được tốt lắm ngài ấy thẩn thờ cả ngày nay rồi "
Song Thiên hai tay khoanh trước ngựa mà thở dài lên tiếng:
"Ài,ta cũng đã có cách giải thích rồi muội không cần lo nhưng mà huynh có một chuyện muốn nhờ muội"
Lý Chiêu Dương cười nói:
"Ca cứ nói đi muội giúp được sẽ giúp mà"Song Thiên đưa tay xoa xoa đầu mình nói:
"Giúp ta trông chừng Dao Dao sau khi giải quyết giúp Cửu Ca chuyện ở Giang Nam ta sẽ đến Phong Quốc một chuyến xem như chào hỏi,trong khoảng thời gian ta không có ở đó muội hãy giúp ta trông chừng Dao Dao"
Lý Chiêu Dương nghe vậy liền cụp xuống nghĩ "Đúng rồi, ngày tuyết rơi ở Phong Quốc cũng sắp bắt đầu rồi mình nhớ rõ ngày hôm đó là hai vị Hoàng Tử Lý Tư Dao và Lý Tư Hàm bị ám sát,Đại Hoàng Tử do lúc đó đang ở cùng một chỗ với Hoàng Thượng nên đã thoát một kiếp nhưng Nhị Hoàng Tử thì không may mắn như vậy,Nhị Hoàng Tử bị thích khách đuổi đến một sườn núi cao và cũng đã bị thương này vì không muốn chết trong tay thích khách mà tự bản thân nhảy khỏi vách núi,khi Cấm Vệ Quân Hoàng Cung tìm được thì thi thể cũng không ra hình ra dạng gì nữa".
Trong mắt Lý Chiêu Dương hiện lên tia buồn bã nghĩ "Nếu không phải Lý Chiêu Nhi đưa thích khách,nếu không phải chính cô ta nói thêm nói bớt cho Cửu Ca và đổ hết tội lỗi cái chết của Nhị Hoàng Tử lên Phong Quốc, Cửu Ca sẽ không đứng về phía cô ta mà hại quê hương của người mình thương".
Song Thiên đã quá hiểu với từng biểu cảm trên gương mặt của Lý Chiêu Dương,Song Thiên chưa kịp lên tiếng thì Lý Chiêu Dương đã hỏi:
"Cửu Ca tại sao huynh lại,...
Lý Chiêu Dương ngập ngừng nhìn Hàn Diệt Phong cô cũng đã từng nghĩ có phải Hàn Diệt Phong cũng là người trong sinh hay không bởi vì Hàn Diệt Phong của kiếp này hoàn toàn khác với kiếp trước.Song Thiên cũng thấy rõ sự khác lạ của Hàn Diệt Phong dù sao kiếp trước hai người cũng là đồng minh nên Song Thiên đã không ngần ngại mà lên tiếng hỏi:
"Dám hỏi Thái sư có nhận ra ta không"
Hàn Diệt Phong cũng hiểu dụng ý của câu hỏi này nên đã không ngần ngại mà thản nhiên đáp:
"Không nhận ra nhưng ta có thể nghe được suy nghĩ của các người nên cứ thoải mái nói đi"
Lý Chiêu Dương ánh mắt không dấu nổi sự thất kinh nhìn Hàn Diệt Phong,Song Thiên cũng có chút bất ngờ,Song Thiên cau mày lên tiếng:
"Ngươi có khả năng đó từ trước rồi sao"
Hàn Diệt Phong không biểu tình đáp:
"Ta phát hiện ta có khả năng này khi bữa tiệc ở Hoàng Cung cùng một ngày ta và Anh Anh quay về sau nhiều năm ở biên cương"
Lý Chiêu Dương chết lặng nhìn Hàn Diệt Phong vậy nếu không phải bao nhiêu suy nghĩ và những bí mật cô giấu suốt thời gian qua,Hàn Diệt Phong đều biết tất cả và đó cũng là lý do khiến hắn thương hại cô hoặc đơn giản là hắn cảm thấy tội lỗi với cô nên mới đối xử tốt với cô.Lý Chiêu Dương như không thể tín được mà nhìn hắn cô hoàn toàn không biết nên hình dung cảm xúc này của bản thân như thế nào cho đúng là,...Thất vọng sao.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương