Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Chương 33
Bốn người liền sợ hãi đứng thằng dậy,Nhất Quỷ và Nhị Quỷ mồ hôi lạnh đổ ròng ròng, Nhất Quỷ đưa mắt nhìn lại chỗ vừa bị tia sét đánh thủng một lỗ rất lớn nghĩ " Sức, sức mạnh gì vậy,kinh khủng quá".
Đại Vi liền lên tiếng sợ hãi nói:
"Lục đệ,đệ bình tĩnh đã, bọn ta không cãi nữa, không cãi nữa "
Thập Vi liền nhìn Nhất Quỷ và Nhị Quỷ với ánh mắt đáng sợ nói:
"Đều tại hai người, huynh ấy mà giận thật thì bà nội hai người đỡ"
Nhị Quỷ liền cãi lại nói:
"Ai bảo bình thường chúng tôi không có ấn tượng gì về cậu ta, không tin tưởng là điều bình thường thôi"
Nhị Quỷ vừa dứt câu thì có bốn thanh kiếm lơ lửng ở không trung đã chĩa thẳng tới bốn người họ, bốn người liền im bặt không dám mở lời,Lục Vi phất nhẹ tay bốn thanh kiếm liền biến mất,Lục Vi lạnh lùng nói:
"Lắm lời"
Sau một lúc bọn họ mới ổn định tinh thần,Lục Vi lúc này lạnh lùng gương mặt xinh đẹp không có biểu cảm nói:
"Mẫu thân nói, nhiệm vụ lần này của chúng ta xem như luyện tập"
Bọn họ nghe Lục Vi nói cuối cùng cũng hiểu ra Lý Chiêu Dương muốn mượn cơ hội này để bọn họ luyện tập nên chỉ để họ dẫn theo một trăm người .
Nhất Quỷ liền lên tiếng:
"Lần này chúng ta phải đánh bại đội quân tinh nhuệ năm ngàn người chỉ với một trăm người"
Đại Vi lên tiếng:
"Chuyện lần này khó đây,có ai có ý kiến gì không "
Thập Vi lúc này mới lên tiếng hỏi:
"Có ai biết người dẫn quân của địch là ai không "
Bọn họ nhìn nhau lắc đầu, Lục Vi bình thản không chút cảm xúc nói:
"Huynh đệ Tô Thị"
Nhất Quỷ nghe vậy liền đồ mồ hôi lên tiếng:
"Tô Thị là Tô Lý và Tô Hàn một trong các tướng lĩnh tiềm năng của Tây Vực'"
Mọi người nhìn Lục Vi như để xác định câu nói của Nhất Quỷ, Lục Vi chỉ gật nhẹ đầu, Đại Vi liền nói:
"Thú vị đây,đối thủ của chúng ta là những người ở chiến trường nhiều năm"
Lục Vi nhìn vào doanh trại một lúc liền lên tiếng:
"Ta có một ý kiến"
Bốn người kia liền quay qua nhìn Lục Vi,Thập Vi phấn khích nói:
"Lục ca là ý kiến gì ca mau nói, đệ muốn lao tới đó đấu một trận lắm rồi"
Lục Vi bình thản nói:
"Phục kích và du kích"
Bốn người kia nghe xong ngoại trừ Thập Vi sử dụng cơ bắp không có não để suy nghĩ vẫn không hiểu ý của Lục
Vi thì ba người kia sớm đã hiểu ra,Đại Vi lên tiếng:
"Ta hiểu rồi đưa bồ câu cho chúng là muốn chúng gỡ xuống cảnh giác từ đó cho chúng đắc ý, rồi chúng ta tiến hành đánh hạ"
Nhị Vi liền nói:
"Ý kiến rất hay"
Nhất Quỷ nhìn xuống doanh trại của địch nói:
"Bây giờ chắc chúng đang rất mừng vì sắp tới có thể mai phục được chúng ta nhỉ"
Thập Vi cười một cách đáng sợ nói:
'Lát nữa ta đánh cho chúng không còn đường chạy"
Đại Vi lúc này nghiêm túc nói:
"Mỗi người chúng ta chia ra để tấn công, Lục đệ,đệ đứng ở vị trí này ra hiệu ,ta sẽ dẫn theo mười người đi từ hướng Bắc, Thập Vi đệ dẫn theo mười người đi từ hướng Đông,Nhất Quỷ dẫn theo mười người đi từ hướng
Tây, Nhị Quỷ dẫn theo mười người đi từ hướng Nam, Lục đệ đứng ở đây quan sát và điều động thế trận của chúng ta"
Nhị Quỷ liền hỏi:
"Tín hiệu ra sao"
Đại Vi đáp :
"Chú ý quan sát trên trời"
Nói xong Đại Vi liền đưa người rời đi,Thập Vi cũng cao hứng dẫn người chạy đi mất, chỉ để lại mấy dấu chấm hỏi to đùng cho Nhất Quỷ và Nhị Quỷ, Nhất Quỷ đồ mồ hôi nghĩ " Nhìn trên trời là sao". Nhất Quỷ và Nhị Quỷ thắc mắc một lúc cũng đưa người rời đi theo hướng đã được định sẵn bọn họ chia ra bốn hướng tìm chỗ ẩn nấp an toàn chờ đợi thời cơ.
Bên trong doanh trại của địch lúc này hai tên tướng soái đang vui mừng vì có thể nhận lệnh mai phục, một tên nam nhân thân hình cao to,đôi mắt và mái tóc màu đen láy, ngồi trên ghế chủ soái cao giọng một cách tự đắc - Tô Lý nói với các tướng lĩnh dưới trướng:
"Haha đám người Phong Quốc ngu ngốc mai phục ở nơi này thì bọn họ chết chắc haha"
Một nam nhân cao to ngồi cạnh Tô Lý với ngoại hình giống hệt - Tô Hàn nói:
"Huynh đừng tự đắc, người bên đó là Song Vương và Thái sư đương triều vào sinh ra tử nhiều năm,đệ nghĩ không đơn giản như vậy đâu"
Tô Lý cười cợt nhìn qua đệ đệ mình nói:
"Ta mặc kệ,dù cho có là ai mai phục bất ngờ ở địa hình này họ không ít không nhiều cũng sẽ chết rất nhiều tướng
Sĩ"
Tô Lý nói xong liền quay qua ôm đệ đệ vào lòng, Tô Hàn mặc kệ cái đầu đen đang dụi dụi vào cổ mình bổng lúc này Tô Lý lại lên tiếng nói:
"Đệ yên tâm đi ta sẽ không để họ làm hại đệ đâu,bất cứ một ai cũng không được và ta nhất định cũng phải thắng trận này"
Tô Hàn mặc kệ Tô Lý đang ôm mình mà không có phản ứng gì, chỉ là Tô Hàn cảm thấy lo lắng cho trận chiến này, nhưng cũng không thể nói được vì vị ca ca này của Tô Hàn cứ thờ ơ.
Đại Vi liền lên tiếng sợ hãi nói:
"Lục đệ,đệ bình tĩnh đã, bọn ta không cãi nữa, không cãi nữa "
Thập Vi liền nhìn Nhất Quỷ và Nhị Quỷ với ánh mắt đáng sợ nói:
"Đều tại hai người, huynh ấy mà giận thật thì bà nội hai người đỡ"
Nhị Quỷ liền cãi lại nói:
"Ai bảo bình thường chúng tôi không có ấn tượng gì về cậu ta, không tin tưởng là điều bình thường thôi"
Nhị Quỷ vừa dứt câu thì có bốn thanh kiếm lơ lửng ở không trung đã chĩa thẳng tới bốn người họ, bốn người liền im bặt không dám mở lời,Lục Vi phất nhẹ tay bốn thanh kiếm liền biến mất,Lục Vi lạnh lùng nói:
"Lắm lời"
Sau một lúc bọn họ mới ổn định tinh thần,Lục Vi lúc này lạnh lùng gương mặt xinh đẹp không có biểu cảm nói:
"Mẫu thân nói, nhiệm vụ lần này của chúng ta xem như luyện tập"
Bọn họ nghe Lục Vi nói cuối cùng cũng hiểu ra Lý Chiêu Dương muốn mượn cơ hội này để bọn họ luyện tập nên chỉ để họ dẫn theo một trăm người .
Nhất Quỷ liền lên tiếng:
"Lần này chúng ta phải đánh bại đội quân tinh nhuệ năm ngàn người chỉ với một trăm người"
Đại Vi lên tiếng:
"Chuyện lần này khó đây,có ai có ý kiến gì không "
Thập Vi lúc này mới lên tiếng hỏi:
"Có ai biết người dẫn quân của địch là ai không "
Bọn họ nhìn nhau lắc đầu, Lục Vi bình thản không chút cảm xúc nói:
"Huynh đệ Tô Thị"
Nhất Quỷ nghe vậy liền đồ mồ hôi lên tiếng:
"Tô Thị là Tô Lý và Tô Hàn một trong các tướng lĩnh tiềm năng của Tây Vực'"
Mọi người nhìn Lục Vi như để xác định câu nói của Nhất Quỷ, Lục Vi chỉ gật nhẹ đầu, Đại Vi liền nói:
"Thú vị đây,đối thủ của chúng ta là những người ở chiến trường nhiều năm"
Lục Vi nhìn vào doanh trại một lúc liền lên tiếng:
"Ta có một ý kiến"
Bốn người kia liền quay qua nhìn Lục Vi,Thập Vi phấn khích nói:
"Lục ca là ý kiến gì ca mau nói, đệ muốn lao tới đó đấu một trận lắm rồi"
Lục Vi bình thản nói:
"Phục kích và du kích"
Bốn người kia nghe xong ngoại trừ Thập Vi sử dụng cơ bắp không có não để suy nghĩ vẫn không hiểu ý của Lục
Vi thì ba người kia sớm đã hiểu ra,Đại Vi lên tiếng:
"Ta hiểu rồi đưa bồ câu cho chúng là muốn chúng gỡ xuống cảnh giác từ đó cho chúng đắc ý, rồi chúng ta tiến hành đánh hạ"
Nhị Vi liền nói:
"Ý kiến rất hay"
Nhất Quỷ nhìn xuống doanh trại của địch nói:
"Bây giờ chắc chúng đang rất mừng vì sắp tới có thể mai phục được chúng ta nhỉ"
Thập Vi cười một cách đáng sợ nói:
'Lát nữa ta đánh cho chúng không còn đường chạy"
Đại Vi lúc này nghiêm túc nói:
"Mỗi người chúng ta chia ra để tấn công, Lục đệ,đệ đứng ở vị trí này ra hiệu ,ta sẽ dẫn theo mười người đi từ hướng Bắc, Thập Vi đệ dẫn theo mười người đi từ hướng Đông,Nhất Quỷ dẫn theo mười người đi từ hướng
Tây, Nhị Quỷ dẫn theo mười người đi từ hướng Nam, Lục đệ đứng ở đây quan sát và điều động thế trận của chúng ta"
Nhị Quỷ liền hỏi:
"Tín hiệu ra sao"
Đại Vi đáp :
"Chú ý quan sát trên trời"
Nói xong Đại Vi liền đưa người rời đi,Thập Vi cũng cao hứng dẫn người chạy đi mất, chỉ để lại mấy dấu chấm hỏi to đùng cho Nhất Quỷ và Nhị Quỷ, Nhất Quỷ đồ mồ hôi nghĩ " Nhìn trên trời là sao". Nhất Quỷ và Nhị Quỷ thắc mắc một lúc cũng đưa người rời đi theo hướng đã được định sẵn bọn họ chia ra bốn hướng tìm chỗ ẩn nấp an toàn chờ đợi thời cơ.
Bên trong doanh trại của địch lúc này hai tên tướng soái đang vui mừng vì có thể nhận lệnh mai phục, một tên nam nhân thân hình cao to,đôi mắt và mái tóc màu đen láy, ngồi trên ghế chủ soái cao giọng một cách tự đắc - Tô Lý nói với các tướng lĩnh dưới trướng:
"Haha đám người Phong Quốc ngu ngốc mai phục ở nơi này thì bọn họ chết chắc haha"
Một nam nhân cao to ngồi cạnh Tô Lý với ngoại hình giống hệt - Tô Hàn nói:
"Huynh đừng tự đắc, người bên đó là Song Vương và Thái sư đương triều vào sinh ra tử nhiều năm,đệ nghĩ không đơn giản như vậy đâu"
Tô Lý cười cợt nhìn qua đệ đệ mình nói:
"Ta mặc kệ,dù cho có là ai mai phục bất ngờ ở địa hình này họ không ít không nhiều cũng sẽ chết rất nhiều tướng
Sĩ"
Tô Lý nói xong liền quay qua ôm đệ đệ vào lòng, Tô Hàn mặc kệ cái đầu đen đang dụi dụi vào cổ mình bổng lúc này Tô Lý lại lên tiếng nói:
"Đệ yên tâm đi ta sẽ không để họ làm hại đệ đâu,bất cứ một ai cũng không được và ta nhất định cũng phải thắng trận này"
Tô Hàn mặc kệ Tô Lý đang ôm mình mà không có phản ứng gì, chỉ là Tô Hàn cảm thấy lo lắng cho trận chiến này, nhưng cũng không thể nói được vì vị ca ca này của Tô Hàn cứ thờ ơ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương