Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Chương 46
Tam Vi tấn công một cách áp đảo Tiểu đầu quỷ khiến tiểu đầu quỷ khó khăn trong việc đỡ đòn,một nam nhân khác liền xông ra cẩm thương một cây thương xông tới thì Thất Vi liền lao ra chém bậy cây thương của hẳn ta,hẳn ta liền nói:
"Tiều muội lùi xuống đi"
Đại Vi và Lục Vi đưa quân đến chiến trường ở phía
Bắc,hai người ngồi trên ngựa nhìn lên người trấn giữ cổng thành phía Bắc là một phụ nữ bận đồ rất loè loẹt,trang điểm cực kỳ đậm.
Đại Vi nhìn người phụ nữ đó với hai con mắt cá chết, khoé miệng giật giật nghĩ " Xấu quá, nhìn cô ta mà mắc ói ngang xương, tùy tiện nhặt một tỳ nữ trong cung cũng đẹp hơn cô ta,vẫn là ngắm Lục đệ".Đại Vi nghĩ xong thì đưa mắt nhìn Lục Vi ngồi trên yên ngựa ở bên cạnh, Lục Vi đã quen nên mặc kệ Đại Vi nhìn.
Ở Kỳ Lân Vệ Nhị Vi,Lục Vi và Cửu Vi là ba người được xem là một trong các mỹ nhân ở kinh thành vì ba người tuy là nam nhi nhưng gương mặt và dáng dấp không khác gì nữ nhi, có khi còn nói là đẹp hơn cả nữ nhi.Nhị Vi có tính cách trưởng thành ít nói ít cười, Lục Vi lại hiếm khi thấy nói chuyện,còn Cửu Vi cũng mang tính cách trưởng thành nhưng lâu lâu lại tấu hề cùng đám của Thập Vi.
Người phụ nữ loè loẹt kia đứng trên tường thành hét xuống:
"Người đến là người của Song Vương có đúng không"
Đại Vi nhìn ả ta một cách tự tin nói lớn:
"Ha,đúng vậy,bốn tướng là con trai trưởng của Song Vương,Đại Vi"
Ả ta nhìn Đại Vi với con mắt hứng thú nói lớn:
"Còn ta là Kim Hồng, dám hỏi tướng quân đã có thê tử hay chưa"
Đại Vi nghe câu hỏi thì rất khó chịu nói:
"Ngươi hỏi để làm gì"
Kim Hồng liền nói:
"Ta chỉ muốn biết thôi"
Đại Vi lúc này quay sang nhìn Lục Vi nghĩ "Thê tử thì chưa có, nhưng mà người trong lòng thì có rồi "
Lục Vi có cảm giác ai đang nhìn cũng quay lại nhìn Đại Vi,ánh mắt hai người lập tức chạm nhau Lục Vi liền nhanh chóng dời mắt sang chỗ khác.
Kim Hồng nói tiếp:
"Ngươi xuống ngựa đầu hàng,ta sẽ nói vài lời với Tây Vương đề ngài ấy tha cho ngươi và ban hôn cho hai ta,ta muốn ngươi làm Phu Quân của ta"
Kim Hồng nói xong thì lông tớ trên người Đại Vi đều dựng lên hết, ả ta đang cười khoái chí thì một cổ khí lạnh sượt qua mặt ả, khiến mặt ả rỉ máu, Kim Hồng tức giận quát lớn về phía Lục Vi:
"Đồ tiện nhân ngươi dám làm mặt ta bị thương"
Lục Vi âm giọng trầm lạnh không cảm xúc nói:
"Lắm lời"
Đại Vi nhìn Lục Vi cười một cách mất liêm sỉ nghĩ" Đệ ấy đây là giận à....Đệ ấy nghe mình sắp làm Phu Quân của người khác nên giận sao,vui quá đi "
Kim Hồng đùng đùng lửa giận quay sang đám binh sĩ quát lớn:
"Các ngươi còn đứng đó nhìn mau mở cổng thành ta nhất định phải xuất thành đánh chết con ả tiện nhân với cái màu bạch kim kia!!!
Cổng thành được mở Kim Hồng cưỡi trên lưng ngựa với hai cái chùy sắt trên tay chạy ra giữa chiến trường nói lớn hướng chùy sắt vào Lục Vi:
"Còn tiện nhân kia mau ra đây ăn một chùy của lão nương"
Đại Vi nữa con mắt nghĩ "Ả này lầm tưởng Lục đệ nhà mình thành nữ nhân rồi, mà cũng phải đệ ấy đẹp như vậy mà".
Lục Vi nghe lời nói của Kim Hồng liền cưỡi ngựa chạy ra giữa chiến trường, đứng đối diện Kim Hồng nói:
"Ngươi là gì của tướng công ta"
Lục Vi không cảm xúc nhìn Kim Hồng,Kim Hồng thấy Lục Vi không đáp liền tức giận dùng khinh công phóng tới vung cả hai chiếc chùy sắt theo chiều dọc, Lục Vi dùng kiếm nhẹ nhàng đỡ lại, Kim Hồng liền vung chân về hướng
Lục Vi theo chiều ngang Lục Vi cũng dùng khinh công nhảy lên để tránh cú đá đánh bật hai cái chùy của Kim
Hồng,Kim Hồng lộn một vòng đáp xuống đất Lục Vi thì an toàn đáp lên lưng ngựa,Kim Hồng lần nữa muốn lao tới thì hàng ngàn thanh kiếm được Lục Vi điều khiển phóng về phía Kim Hồng,ả ta vừa tránh né những thanh kiếm vừa đánh bật lại nhưng những thanh kiếm càng lúc càng nhiều, khiến Kim Hồng không nhìn rõ đối thủ đang đứng đâu,khi những thanh kiếm tản ra bớt thì Lục Vi cẩm kiếm từ trên ngựa lao đến chỗ Kim Hồng,thanh kiếm lạnh lùng chém đến cổ của ả,ả nhanh nhẹn ngã người ra sau để né nhát kiếm .Kim Hồng khi chưa kịp định hình lại thì
Lục Vi đã lần nữa lao đến đá bay ả ta, Kim Hồng bị đá cho nằm trên đất các tướng sĩ từ trong thành vội chạy ra đưa vào lại thành rồi đóng cửa lại.
Khoảnh khắc mà Kim Hồng ngã xuống Lục Vi đã thấy một đường gì đó rất lạ ở trên đất, Lục lại đưa mắt nhìn con ngựa của Kim Hồng,Lục Vi liền xuống khỏi ngựa để con ngựa chạy qua chỗ còn ngựa của Kim Hồng đang đứng, cũng không có chuyện gì xảy ra.
Đại Vi thấy Lục Vi hành động có hơi kỳ lạ liền thúc ngựa đi lên hỏi:
"Chuyện gì thế Lục Vi"
"Tiều muội lùi xuống đi"
Đại Vi và Lục Vi đưa quân đến chiến trường ở phía
Bắc,hai người ngồi trên ngựa nhìn lên người trấn giữ cổng thành phía Bắc là một phụ nữ bận đồ rất loè loẹt,trang điểm cực kỳ đậm.
Đại Vi nhìn người phụ nữ đó với hai con mắt cá chết, khoé miệng giật giật nghĩ " Xấu quá, nhìn cô ta mà mắc ói ngang xương, tùy tiện nhặt một tỳ nữ trong cung cũng đẹp hơn cô ta,vẫn là ngắm Lục đệ".Đại Vi nghĩ xong thì đưa mắt nhìn Lục Vi ngồi trên yên ngựa ở bên cạnh, Lục Vi đã quen nên mặc kệ Đại Vi nhìn.
Ở Kỳ Lân Vệ Nhị Vi,Lục Vi và Cửu Vi là ba người được xem là một trong các mỹ nhân ở kinh thành vì ba người tuy là nam nhi nhưng gương mặt và dáng dấp không khác gì nữ nhi, có khi còn nói là đẹp hơn cả nữ nhi.Nhị Vi có tính cách trưởng thành ít nói ít cười, Lục Vi lại hiếm khi thấy nói chuyện,còn Cửu Vi cũng mang tính cách trưởng thành nhưng lâu lâu lại tấu hề cùng đám của Thập Vi.
Người phụ nữ loè loẹt kia đứng trên tường thành hét xuống:
"Người đến là người của Song Vương có đúng không"
Đại Vi nhìn ả ta một cách tự tin nói lớn:
"Ha,đúng vậy,bốn tướng là con trai trưởng của Song Vương,Đại Vi"
Ả ta nhìn Đại Vi với con mắt hứng thú nói lớn:
"Còn ta là Kim Hồng, dám hỏi tướng quân đã có thê tử hay chưa"
Đại Vi nghe câu hỏi thì rất khó chịu nói:
"Ngươi hỏi để làm gì"
Kim Hồng liền nói:
"Ta chỉ muốn biết thôi"
Đại Vi lúc này quay sang nhìn Lục Vi nghĩ "Thê tử thì chưa có, nhưng mà người trong lòng thì có rồi "
Lục Vi có cảm giác ai đang nhìn cũng quay lại nhìn Đại Vi,ánh mắt hai người lập tức chạm nhau Lục Vi liền nhanh chóng dời mắt sang chỗ khác.
Kim Hồng nói tiếp:
"Ngươi xuống ngựa đầu hàng,ta sẽ nói vài lời với Tây Vương đề ngài ấy tha cho ngươi và ban hôn cho hai ta,ta muốn ngươi làm Phu Quân của ta"
Kim Hồng nói xong thì lông tớ trên người Đại Vi đều dựng lên hết, ả ta đang cười khoái chí thì một cổ khí lạnh sượt qua mặt ả, khiến mặt ả rỉ máu, Kim Hồng tức giận quát lớn về phía Lục Vi:
"Đồ tiện nhân ngươi dám làm mặt ta bị thương"
Lục Vi âm giọng trầm lạnh không cảm xúc nói:
"Lắm lời"
Đại Vi nhìn Lục Vi cười một cách mất liêm sỉ nghĩ" Đệ ấy đây là giận à....Đệ ấy nghe mình sắp làm Phu Quân của người khác nên giận sao,vui quá đi "
Kim Hồng đùng đùng lửa giận quay sang đám binh sĩ quát lớn:
"Các ngươi còn đứng đó nhìn mau mở cổng thành ta nhất định phải xuất thành đánh chết con ả tiện nhân với cái màu bạch kim kia!!!
Cổng thành được mở Kim Hồng cưỡi trên lưng ngựa với hai cái chùy sắt trên tay chạy ra giữa chiến trường nói lớn hướng chùy sắt vào Lục Vi:
"Còn tiện nhân kia mau ra đây ăn một chùy của lão nương"
Đại Vi nữa con mắt nghĩ "Ả này lầm tưởng Lục đệ nhà mình thành nữ nhân rồi, mà cũng phải đệ ấy đẹp như vậy mà".
Lục Vi nghe lời nói của Kim Hồng liền cưỡi ngựa chạy ra giữa chiến trường, đứng đối diện Kim Hồng nói:
"Ngươi là gì của tướng công ta"
Lục Vi không cảm xúc nhìn Kim Hồng,Kim Hồng thấy Lục Vi không đáp liền tức giận dùng khinh công phóng tới vung cả hai chiếc chùy sắt theo chiều dọc, Lục Vi dùng kiếm nhẹ nhàng đỡ lại, Kim Hồng liền vung chân về hướng
Lục Vi theo chiều ngang Lục Vi cũng dùng khinh công nhảy lên để tránh cú đá đánh bật hai cái chùy của Kim
Hồng,Kim Hồng lộn một vòng đáp xuống đất Lục Vi thì an toàn đáp lên lưng ngựa,Kim Hồng lần nữa muốn lao tới thì hàng ngàn thanh kiếm được Lục Vi điều khiển phóng về phía Kim Hồng,ả ta vừa tránh né những thanh kiếm vừa đánh bật lại nhưng những thanh kiếm càng lúc càng nhiều, khiến Kim Hồng không nhìn rõ đối thủ đang đứng đâu,khi những thanh kiếm tản ra bớt thì Lục Vi cẩm kiếm từ trên ngựa lao đến chỗ Kim Hồng,thanh kiếm lạnh lùng chém đến cổ của ả,ả nhanh nhẹn ngã người ra sau để né nhát kiếm .Kim Hồng khi chưa kịp định hình lại thì
Lục Vi đã lần nữa lao đến đá bay ả ta, Kim Hồng bị đá cho nằm trên đất các tướng sĩ từ trong thành vội chạy ra đưa vào lại thành rồi đóng cửa lại.
Khoảnh khắc mà Kim Hồng ngã xuống Lục Vi đã thấy một đường gì đó rất lạ ở trên đất, Lục lại đưa mắt nhìn con ngựa của Kim Hồng,Lục Vi liền xuống khỏi ngựa để con ngựa chạy qua chỗ còn ngựa của Kim Hồng đang đứng, cũng không có chuyện gì xảy ra.
Đại Vi thấy Lục Vi hành động có hơi kỳ lạ liền thúc ngựa đi lên hỏi:
"Chuyện gì thế Lục Vi"
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương