Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Chương 93



Cả quá trình Thừa Ân nằm trong vòng tay của Lý Chiêu Dương chỉ âm thầm đỏ mặt và ngượng ngùng Thừa Ân đã rung động trước Lý Chiêu Dương rồi "Phải chứ, nam nhân như thế này mới xứng với ta".

Lý Chiêu Dương tay bế Thừa Ân,cùng Minh Nguyệt hiên ngang bước ra ngoài lúc này, Thừa Ân liền hỏi:

'Lý huynh, huynh là người triều đình sao"

Lý Chiêu Dương nghe câu hỏi thì chột dạ cười lại đáp:

"Um,ta là người của đương triểu"

Thừa Ân hai má đỏ ửng nghĩ "Nam nhân tuyệt thế như vậy nhất định phải là của ta, nếu gã được cho huynh ấy không phải rất tốt sao".

Minh Nguyệt nhìn biểu hiện của Thừa Ân thấy rất lạ liền nửa con mắt nói:

"Thừa tiểu thư đừng đánh chủ ý lên Dương Dương nhà ta đấy"

Thừa Ân lúc này mới chú ý đến Minh Nguyệt đang đi bên cạnh,tuy là ban đêm nhưng lại có thể nhìn được Minh

Nguyệt cực kỳ sinh đẹp Thừa Ân trong lòng dâng lên khó chịu nói:

"Lý ca ca đây là ai vậy "

Lý Chiêu Dương khá bất ngờ với cách xưng hồ của Thừa Ân chỉ đồ mồ hôi cười nói:

"Đây là bằng hữu của ta Đông Xuyên"

Thừa Ân miễn cưỡng nhìn Minh Nguyệt đáp:

"Đông cô nương,thật tuyệt thế, chẳng hay cô cũng là"

Minh Nguyệt kiêu ngạo nói:

"Ta cũng là người triều đình,là bằng hữu thân thiết với Dương Dương "

Thừa Ân có chút khó chịu nghĩ 'Lý ca ca,sao lại đu với cô ta chứ, hơn nữa sao huynh ấy lại có mặt trong thanh lâu,..."

Thừa Ân e thẹn hỏi:



'Lý ca ca,sao huynh lại có mặt ở thanh lâu"

Lý Chiêu Dương cười cười thản nhiên đáp:

"Ta đến có chút việc,còn Thừa tiểu thư sao lại bị bắt vào đó"

Thừa Ân lúc này mới thút thít nói:

"Hức, ta đang ngắm pháo hoa thì bị một đám người đồ đen bắt đi sau đó họ bán ta cho thanh lâu,ta thật sự không biết gì hết,huhu"

Minh Nguyệt thấy Thừa Ân khóc cảm giác có chút phiền phức nhưng hai người đều là nữ nhi nên Minh Nguyệt cũng có chút đồng cảm, Lý Chiêu Dương chỉ cười cười tay đang bế Thừa Ân cũng vỗ vỗ nhẹ vào lưng như an ủi

Thừa Bởi vì cha của Thừa Ân là Tổng Binh Giang Nam tránh phiền phức nên hai người chỉ đưa Thừa Ân đến ngoài phủ,khi hai người định rời đi Thừa Ân liền hỏi:

"Lý ca ca,huynh đang ở nơi nào để ta đến cảm tạ"

Lý Chiêu Dương thoải mái nói:

"Không cần cảm tạ ta đâu, Tiểu thư hãy vào trong đi ta và Đông Xuyên cáo biệt tại đây"

Cô nói xong lập tức cùng Minh Nguyệt dùng khinh công nhảy lên các mái nhà rồi đi mất, Thừa Ân đứng đó hụt hẫng có chút buồn bã nhìn bóng lưng của Lý Chiêu Dương.

Lý Chiêu Dương và Minh Nguyệt quay về phủ Bắc Vương hai người liền chia ra vì ở hai hướng khác nhau,cô định quay về phòng thì Từ Công Công xuất hiện khiến cô có chút giật mình chột dạ cười nói:

"Từ Công Công, đã khuya tại sao ngài vẫn chưa ngủ"

Từ Công Công hành lễ rồi nói:

"Bệ Hạ muốn gặp người"

Lý Chiêu Dương gật đầu đi theo Từ Công Công đến sảnh chính,cô vừa đi vừa nghĩ "Hiện tại cũng không còn sớm tại sao Bệ Hạ lại cho truyền mình chứ, mình ước chừng bây giờ cũng sắp vào giờ Tý rồi "

{ Giờ Tý là từ 23-1 giờ sáng }

Lý Chiêu Dương bước đến sảnh chính thì thấy ngoài Lý Hạo Thiên những người khác cũng đều chưa ngủ, Hàn Diệt Phong thấy cô quay thì trong lòng có chút vui vẻ nhưng khi nhìn kỹ mới thì thấy cô không khoác ngoại bào hắn lập tức đi tới cởi ngoại bào khoác lên cho cô nói:

"Trời lạnh như vậy ra ngoài tại sao lại không khoác ngoại bào"

Cô chỉ cười cười nhìn hắn chột dạ nghĩ "Mình có bận mà,là do lúc nãy đã đưa ngoại bào cho Thừa Ân khoác rồi



".Hàn Diệt Phong nghe được lời cô nói thì mi tâm cau chặt nghĩ "Không hề biết quan tâm bản thân ".

Cô hướng Lý Hạo Thiên hành lễ:

"Bệ Hạ, ngài cho gọi thần"

Lý Chiêu Nhi nhìn cô nói:

"Muội muội, hôm nay là sinh thần của muội nhưng mà muội không nên buông thả như vậy, muội là nữ nhi ra ngoài đến nửa đêm mới chịu quay về ngoại bào cũng không khoác tại sao vậy"

Lý Tư Dao liền nói:

"Ngươi lêu lỏng ở đâu thế có biết bọn ta chờ ngươi rất lâu không "

Lý Tư Dao nói xong iền nhận thức bản thân có chút nặng lời, muốn mở miệng nói lại thì cảm nhận được hàn khí từ chỗ Hàn Diệt Phong liền im lặng, Hàn Diệt Phong nhìn Lý Chiêu Nhi vfa Lý Tư Dao nói:

"Cần các ngươi chờ, không nói không ai nói các ngươi câm"

Lý Hạo Thiên liền lên tiếng:

"Được rồi,im lặng hết cho ta"

Lý Hạo Thiên liền hướng Lý Chiêu Dương hỏi:

"Anh Anh hôm nay là sinh thần con, con có muốn gì không"

Lý Chiêu Dương trong mắt ánh lên sự ngạc nhiên sau đó cũng nhanh chóng vụt tắt nghĩ "Sao lại nói về vấn đề này, từ nhỏ tới giờ ngài ấy đâu nhớ sinh thần của mình,cho dù có nhớ cũng không để tâm mà". Lý Chiêu Dương cười nói:

"Thần không muốn thứ gì hết thưa Bệ Hạ "

Lý Hạo Thiên nhìn cô nói:

"Con thật sự không muốn thứ gì từ ta sao,...Ta,... Là cha con"

Lý Chiêu Dương cũng chỉ cười đáp:

"Thần biết nhưng thần không cần thứ gì hết ạ"
Chương trước Chương tiếp