Khuynh Đảo Thiên Hạ
Chương 11: Thiên Nhân Chi Tướng (2)
Hắn vừa nghĩ,
Đột nhiên hai mắt căng đau.
Chua xót.
Tả Tiểu Đa chớp hai lần, đột nhiên có một cỗ chua xót mạnh mẽ từ sâu trong linh hồn truyền đến, bất ngờ không đề phòng mà lệ rơi đầy mặt, giống như vừa mở van cho hồng thủy chảy ra.
Hai con mắt như sông nhỏ, không ngừng chảy ra nước mắt.
“Ta. . . Móa!”
“Nhiều năm như vậy chưa từng khóc. . . Lần này lại khóc đến mức này . .” Tả Tiểu Đa điên cuồng chảy nước mắt, cảm giác mắt mình sắp biến thành hai cái nguồn suối rồi.
“Cẩu Cẩu!”
Tả Tiểu Niệm đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Tả Tiểu Đa lệ rơi đầy mặt, khóc thương tâm không gì sánh được, trong lòng lập tức run lên, cả kinh nói: “Tiểu Đa, ngươi sao vậy? Làm sao. . . lại khóc?”
Tả Tiểu Đa điên cuồng lau nước mắt: “Ta không. . . Khóc. . .”
Trong lòng thầm mắng xui xẻo, thật chật vật, lão tử đường đường là nam tử hán đại trượng phu chảy nước mắt lại bị bắt tại chỗ, hết lần này tới lần khác còn không ngăn được.
Nước mắt ào ào chảy ra.
Tả Tiểu Niệm kinh ngạc nhìn hắn, đột nhiên thở dài, đi tới, ôm Tả Tiểu Đa vào trong ngực, hít vào một hơi, run giọng nói: “Tiểu Đa. . . Đừng khóc, ngươi nhất định có thể tu luyện. . . Ta cam đoan, cho dù phải bỏ ra đại giới nào, ta cũng phải khiến ngươi tu luyện được. . .”
Tả Tiểu Đa lệ rơi đầy mặt: “Ta không phải. . .”
“Ta hiểu!” Tả Tiểu Niệm ôm đầu hắn thật, nước mắt cũng chảy ròng: “Ta vẫn luôn nghĩ biện pháp, a, không khóc a. . .”
Tả Tiểu Đa: . ..
Ta thật sự không khóc . . . Chỉ là ta không nén nổi nước mắt. ..
Tả Tiểu Niệm, ngươi không cần ôm ta chặt như thế, ta sắp bị ngạt chết rồi. ..
Nước mắt phun ra như suối, không thể ngăn được, Tả Tiểu Đa cảm giác nước trong cơ thể mình sắp chảy ra ngoài hết, ngay cả Tả Tiểu Niệm cũng rơi lệ theo, Tả Tiểu Đa có chút tuyệt vọng,
Lúc này nước mắt lại dừng lại như kì tích.
Tả Tiểu Đa giãy dụa một chút, từ trong ngực Tả Tiểu Niệm thoát ra, hít thở từng ngụm, ngẩng đầu nhìn Tả Tiểu Niệm, vô cùng xấu hổ: “Vừa rồi ta thật sự không phải vì mình không có khả năng tu luyện. . . A? !”
Đang nói, hắn bỗng nhiên giật mình.
Chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên ngừng nhảy.
Ngay trong tầm mắt hắn, trên mặt Tả Tiểu Niệm, một cỗ mát lạnh, đột nhiên từ mi tâm hắn vọt lên, vọt vào trong mắt hắn.
Sau đó, hắn liền thấy một hàng chữ từ trên mặt Tả Tiểu Niệm đột nhiên bay ra.
. ..
Tả Tiểu Niệm, nữ, mười chín tuổi, Thai Tức kỳ đỉnh phong; hai tháng rưỡi sau, tại Tinh Thất trong Tinh Võ Kim, lúc đột phá Đan Nguyên kỳ bị đánh lén, tẩu hỏa nhập ma mà chết.
. ..
Tả Tiểu Đa lập tức giật mình.
Tả Tiểu Niệm, sẽ chết?
Từ nhỏ đến lớn, Tiểu Niệm tỷ luôn bảo vệ chiếu cố mình từng li từng tí. . . Vào hai tháng rưỡi sau sẽ chết? Nhìn gương mặt mỹ lệ trước mặt đang đau lòng vì mình này, trong nháy mắt Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy có chút hít thở không thông.
Trước mặt mình, tại sao lại xuất hiện một hàng chữ như thế?
Đây là cái gì?
Tả Tiểu Đa đột nhiên vội vàng hỏi: “Tiểu Niệm tỷ, hai tháng rưỡi sau, ngươi muốn trùng kích Âm Dương giới? Đột phá Đan Nguyên?”
Tả Tiểu Niệm đang khóc thút thít, nước mắt của Tả Tiểu Đa khiến nàng đau lòng đến co quắp, chỉ cảm thấy trái tim sắp nát, lúc đang thương tâm, đột nhiên nghe thấy câu hỏi này, bỗng nhiên giật mình, ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hồng nhìn Tả Tiểu Đa, nghẹn ngào nói: “Làm sao ngươi biết?”
Hỏi xong mới hồi phục tinh thần, lau nước mắt, vẻ mặt thận trọng, lại hỏi một câu: “Làm sao ngươi biết là hai tháng rưỡi nữa?” Đột nhiên phản ứng lại, trong nháy mắt đôi mắt đẹp của nàng mở to.
Trong lòng Tả Tiểu Niệm âm thầm giật mình, không thể coi thường chuyện này.
Chuyện mình muốn đột phá Âm Dương giới, không ít người biết; bởi vì tu vi của mình vẫn còn đó, đây là sự thật không thể chối cãi.
Nhưng tất cả mọi chỉ biết, mấy ngày gần đây, nhiều nhất không hơn một tháng nàng sẽ đột phá, mà một tháng sau, nàng phải tuyên bố tin tức sai lầm, rồi tiếp tục bố trí Mê Hồn Trận mê hoặc.
Thời gian và địa điểm cụ thể, ngàn vạn lần không thể tiết lộ, đây là chuyện lớn liên quan đến tính mệnh.
Võ giả đột phá Đan Nguyên kỳ, chính là một cửa ải lớn; có thể nói, con đường cường giả, từ đây sẽ hoàn toàn mở ra.
Đan Nguyên cảnh, trong mắt người bình thường chính là tông sư Võ Đạo.
Mà tuổi tác đột phá cảnh giới này càng nhỏ, đại biểu tiền đồ phát triển càng lớn; năm nay Tả Tiểu Niệm mới mười chín tuổi, mà mười chín tuổi có thể đột phá Đan Nguyên cảnh, phóng mắt ra toàn bộ địa khu Trung Nguyên, trong mấy ngàn năm qua cũng chưa từng có!
Nếu đột phá, tất nhiên sẽ khai sáng lịch sử mới.
Mười chín tuổi Đan Nguyên cảnh! Mười chín tuổi thiếu nữ tông sư!
Đây là kì tích đủ để chấn động thế giới!
Cho nên tin tức này, tất nhiên sẽ khiến người chú ý, tất nhiên sẽ không bình tĩnh.
Tự nhiên sẽ có người có dụng ý khó dò, không hy vọng Tả Tiểu Niệm thuận lợi đột phá!
Lúc bình thường ám sát, khó mà có tác dụng, nhất là trong thành thị Tả Tiểu Niệm quen thuộc, rất dễ dàng đào thoát, tránh né; thậm chí còn có khả năng bị phản sát.
Nhưng trong quá trình đột phá, nhất là thời khắc mấu chốt đột phá bình cảnh, cho dù là một tiếng kêu to của người bình thường, cũng đủ khiến khí tức của người trong cuộc hỗn loạn mà tẩu hỏa nhập ma!
Nếu muốn bóp chết thiên tài như vậy, vào lúc đó, không thể nghi ngờ là thời khắc tốt nhất!
Ngày Tả Tiểu Niệm đột phá, cho tới bây giờ, chính là bí mật lớn nhất trong thành Phượng Hoàng!
Theo Tả Tiểu Niệm biết, chỉ có hai người biết!
Một người chính là Tả Tiểu Niệm, còn một người khác, chính là sư phụ của Tả Tiểu Niệm.
Ngay cả chuyện sử dụng Tinh Nguyên Thất, hiện tại cũng đã sắp xếp xong, không hề có dấu hiệu Tả Tiểu Niệm muốn sử dụng.
Trong lòng Tả Tiểu Niệm không ngừng kinh nghi.
Làm sao Tả Tiểu Đa lại biết?
Đột nhiên hai mắt căng đau.
Chua xót.
Tả Tiểu Đa chớp hai lần, đột nhiên có một cỗ chua xót mạnh mẽ từ sâu trong linh hồn truyền đến, bất ngờ không đề phòng mà lệ rơi đầy mặt, giống như vừa mở van cho hồng thủy chảy ra.
Hai con mắt như sông nhỏ, không ngừng chảy ra nước mắt.
“Ta. . . Móa!”
“Nhiều năm như vậy chưa từng khóc. . . Lần này lại khóc đến mức này . .” Tả Tiểu Đa điên cuồng chảy nước mắt, cảm giác mắt mình sắp biến thành hai cái nguồn suối rồi.
“Cẩu Cẩu!”
Tả Tiểu Niệm đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Tả Tiểu Đa lệ rơi đầy mặt, khóc thương tâm không gì sánh được, trong lòng lập tức run lên, cả kinh nói: “Tiểu Đa, ngươi sao vậy? Làm sao. . . lại khóc?”
Tả Tiểu Đa điên cuồng lau nước mắt: “Ta không. . . Khóc. . .”
Trong lòng thầm mắng xui xẻo, thật chật vật, lão tử đường đường là nam tử hán đại trượng phu chảy nước mắt lại bị bắt tại chỗ, hết lần này tới lần khác còn không ngăn được.
Nước mắt ào ào chảy ra.
Tả Tiểu Niệm kinh ngạc nhìn hắn, đột nhiên thở dài, đi tới, ôm Tả Tiểu Đa vào trong ngực, hít vào một hơi, run giọng nói: “Tiểu Đa. . . Đừng khóc, ngươi nhất định có thể tu luyện. . . Ta cam đoan, cho dù phải bỏ ra đại giới nào, ta cũng phải khiến ngươi tu luyện được. . .”
Tả Tiểu Đa lệ rơi đầy mặt: “Ta không phải. . .”
“Ta hiểu!” Tả Tiểu Niệm ôm đầu hắn thật, nước mắt cũng chảy ròng: “Ta vẫn luôn nghĩ biện pháp, a, không khóc a. . .”
Tả Tiểu Đa: . ..
Ta thật sự không khóc . . . Chỉ là ta không nén nổi nước mắt. ..
Tả Tiểu Niệm, ngươi không cần ôm ta chặt như thế, ta sắp bị ngạt chết rồi. ..
Nước mắt phun ra như suối, không thể ngăn được, Tả Tiểu Đa cảm giác nước trong cơ thể mình sắp chảy ra ngoài hết, ngay cả Tả Tiểu Niệm cũng rơi lệ theo, Tả Tiểu Đa có chút tuyệt vọng,
Lúc này nước mắt lại dừng lại như kì tích.
Tả Tiểu Đa giãy dụa một chút, từ trong ngực Tả Tiểu Niệm thoát ra, hít thở từng ngụm, ngẩng đầu nhìn Tả Tiểu Niệm, vô cùng xấu hổ: “Vừa rồi ta thật sự không phải vì mình không có khả năng tu luyện. . . A? !”
Đang nói, hắn bỗng nhiên giật mình.
Chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên ngừng nhảy.
Ngay trong tầm mắt hắn, trên mặt Tả Tiểu Niệm, một cỗ mát lạnh, đột nhiên từ mi tâm hắn vọt lên, vọt vào trong mắt hắn.
Sau đó, hắn liền thấy một hàng chữ từ trên mặt Tả Tiểu Niệm đột nhiên bay ra.
. ..
Tả Tiểu Niệm, nữ, mười chín tuổi, Thai Tức kỳ đỉnh phong; hai tháng rưỡi sau, tại Tinh Thất trong Tinh Võ Kim, lúc đột phá Đan Nguyên kỳ bị đánh lén, tẩu hỏa nhập ma mà chết.
. ..
Tả Tiểu Đa lập tức giật mình.
Tả Tiểu Niệm, sẽ chết?
Từ nhỏ đến lớn, Tiểu Niệm tỷ luôn bảo vệ chiếu cố mình từng li từng tí. . . Vào hai tháng rưỡi sau sẽ chết? Nhìn gương mặt mỹ lệ trước mặt đang đau lòng vì mình này, trong nháy mắt Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy có chút hít thở không thông.
Trước mặt mình, tại sao lại xuất hiện một hàng chữ như thế?
Đây là cái gì?
Tả Tiểu Đa đột nhiên vội vàng hỏi: “Tiểu Niệm tỷ, hai tháng rưỡi sau, ngươi muốn trùng kích Âm Dương giới? Đột phá Đan Nguyên?”
Tả Tiểu Niệm đang khóc thút thít, nước mắt của Tả Tiểu Đa khiến nàng đau lòng đến co quắp, chỉ cảm thấy trái tim sắp nát, lúc đang thương tâm, đột nhiên nghe thấy câu hỏi này, bỗng nhiên giật mình, ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hồng nhìn Tả Tiểu Đa, nghẹn ngào nói: “Làm sao ngươi biết?”
Hỏi xong mới hồi phục tinh thần, lau nước mắt, vẻ mặt thận trọng, lại hỏi một câu: “Làm sao ngươi biết là hai tháng rưỡi nữa?” Đột nhiên phản ứng lại, trong nháy mắt đôi mắt đẹp của nàng mở to.
Trong lòng Tả Tiểu Niệm âm thầm giật mình, không thể coi thường chuyện này.
Chuyện mình muốn đột phá Âm Dương giới, không ít người biết; bởi vì tu vi của mình vẫn còn đó, đây là sự thật không thể chối cãi.
Nhưng tất cả mọi chỉ biết, mấy ngày gần đây, nhiều nhất không hơn một tháng nàng sẽ đột phá, mà một tháng sau, nàng phải tuyên bố tin tức sai lầm, rồi tiếp tục bố trí Mê Hồn Trận mê hoặc.
Thời gian và địa điểm cụ thể, ngàn vạn lần không thể tiết lộ, đây là chuyện lớn liên quan đến tính mệnh.
Võ giả đột phá Đan Nguyên kỳ, chính là một cửa ải lớn; có thể nói, con đường cường giả, từ đây sẽ hoàn toàn mở ra.
Đan Nguyên cảnh, trong mắt người bình thường chính là tông sư Võ Đạo.
Mà tuổi tác đột phá cảnh giới này càng nhỏ, đại biểu tiền đồ phát triển càng lớn; năm nay Tả Tiểu Niệm mới mười chín tuổi, mà mười chín tuổi có thể đột phá Đan Nguyên cảnh, phóng mắt ra toàn bộ địa khu Trung Nguyên, trong mấy ngàn năm qua cũng chưa từng có!
Nếu đột phá, tất nhiên sẽ khai sáng lịch sử mới.
Mười chín tuổi Đan Nguyên cảnh! Mười chín tuổi thiếu nữ tông sư!
Đây là kì tích đủ để chấn động thế giới!
Cho nên tin tức này, tất nhiên sẽ khiến người chú ý, tất nhiên sẽ không bình tĩnh.
Tự nhiên sẽ có người có dụng ý khó dò, không hy vọng Tả Tiểu Niệm thuận lợi đột phá!
Lúc bình thường ám sát, khó mà có tác dụng, nhất là trong thành thị Tả Tiểu Niệm quen thuộc, rất dễ dàng đào thoát, tránh né; thậm chí còn có khả năng bị phản sát.
Nhưng trong quá trình đột phá, nhất là thời khắc mấu chốt đột phá bình cảnh, cho dù là một tiếng kêu to của người bình thường, cũng đủ khiến khí tức của người trong cuộc hỗn loạn mà tẩu hỏa nhập ma!
Nếu muốn bóp chết thiên tài như vậy, vào lúc đó, không thể nghi ngờ là thời khắc tốt nhất!
Ngày Tả Tiểu Niệm đột phá, cho tới bây giờ, chính là bí mật lớn nhất trong thành Phượng Hoàng!
Theo Tả Tiểu Niệm biết, chỉ có hai người biết!
Một người chính là Tả Tiểu Niệm, còn một người khác, chính là sư phụ của Tả Tiểu Niệm.
Ngay cả chuyện sử dụng Tinh Nguyên Thất, hiện tại cũng đã sắp xếp xong, không hề có dấu hiệu Tả Tiểu Niệm muốn sử dụng.
Trong lòng Tả Tiểu Niệm không ngừng kinh nghi.
Làm sao Tả Tiểu Đa lại biết?
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương