Kiều Phi Bị Tráo Đổi

Chương 12: Không phải chỉ sờ chút thôi sao?



“ Rõ ràng là nàng ta gài bẫy ta, gài bẫy ta mua mấy thứ đồ rách nát….” Lý Thanh Lan không phục gào lên.

“ Lý cô nương nói vậy là sai rồi, hàng cô nương chọn mua đều là thượng phẩm, đều là những món đồ không dễ tìm được ở nơi khác. Hơn nữa Lý cô nương cảm thấy Vương phủ ta hiếm lạ 1 vạn lượng hoàng kim sao?” Lý Thanh Lan bị Vệ tổng quản nói tới á khẩu, nàng ta làm sao biết được mấy thứ đồ này lại đắt như vậy chứ.

“ Câm miệng còn chê chưa đủ mất mặt sao, Vệ tổng quản hiện tại trong phủ không có đủ 1 vạn lượng hoàng kim ta sẽ thu xếp đến khi đủ sẽ đem tới Trân Bảo Các! Vệ tổng quản xem có được không?” Lý tướng quân cảm thấy cái mặt già của ông cũng muốn bỏ luôn rồi.

“ Vậy làm phiền Lý tướng quân, lão nô trở về trước!”

…….

Đến tối Mạc Ảnh Quân trở về Sương viên lúc này Hứa Quân Dao đang ăn tối nhìn thấy hắn có chút ngơ ngác, hai người sống chung cũng được mười ngày nhưng trừ ba ngày tân hôn thì giống như chưa từng chạm mặt, hắn sáng thì dậy sớm hơn nàng khuya muộn mới trở về, hôm nay đột nhiên về sớm như vậy Hứa Quân Dao có chút không quen.

“ Vương gia, hôm nay kết thúc công việc sớm sao?”

“ Hôm nay cũng không quá bận rộn nên về sớm cùng nàng ăn cơm!” Mạc Ảnh Quân rửa tay rồi ngồi xuống đối diện nàng.

“ Nàng hôm nay chơi rất vui vẻ!” Ăn cơm xong hai người cùng ngồi uống trà, lúc nàng còn đang khẩn trương vì không biết nên nói gì hay làm gì khi ở chung với người này thì hắn lên tiếng.

“ Ta hôm nào không vui vẻ đâu, ăn được ngủ được mỗi ngày trôi qua đều rất vui vẻ!” Nếu ngươi ở riêng phòng ta sẽ càng vui vẻ nhưng điều này nàng cũng không dại dột mà nói ra đâu.

“ Lý phu nhân của phủ tướng quân hôm nay đã phải gọi người tới bán toàn bộ của hồi môn của mình rồi!”

“ Có liên quan gì tới ta chứ?”

“ Một vạn lượng hoàng kim không nhiều, cũng chỉ lấy đi khoảng tám phần gia sản Lý gia thôi!” Mạc Ảnh Quân không để ý nàng giảo biện nói tiếp. Có tám phần thôi sao biết thế để nàng ta mua thêm chút nữa! Hứa Quân Dao nhỏ mọn nghĩ.

“ Đi nghỉ ngơi thôi, hôm nay Vương phi kiếm tiền vất vả rồi!”

“ Ây từ từ!” Cái tên này động tý là cởi đồ, cởi thì cũng không cởi hết đi ít nhất có thể ngắm một chút. Mạc Ảnh Quân dừng hành động lại ánh mắt hướng phía nàng….

“ Phủ Ngũ Hầu có gửi tới một cái bái thiếp mời ta và ngươi tới chúc thọ 70 tuổi của lão phu nhân, ngươi có muốn đi không?”

“ Khi nào thế?”

“ Là ngày mai, ta đã cho người chuẩn bị lễ vật hết rồi ngươi có bận gì không?”

“ Không có ngày mai ta đi cùng nàng!”



Nói xong hắn đi vào tịnh phòng thay đồ tắm rửa, lúc ra ngoài nàng đã nằm trên giường tựa như đã ngủ nhưng Hứa Quân Dao không biết mí mắt của nàng đã bán đứng nàng. Mạc Ảnh Quân cũng không vạch trần thổi tắt đèn rồi lên giường ngủ, hơi thở nam nhân cứ thế xộc vào mũi làm Hứa Quân Dao có chút khẩn trương, cố gắng bình tĩnh không muốn hắn phát hiện mình chưa ngủ….

“ Thời Quân Dao!”

“….” Hứa Quân Dao không biết vì sao hắn đột nhiên gọi mình nhưng nàng đang ngủ không thể lên tiếng a~. Mọi lần không phải hắn không phải kêu nàng cái gì mà vương phi không thì kêu nương tử sao lần này lôi cả họ cả tên ra gọi luôn rồi! Không phải là chiều nay nàng chơi hơi quá tay lên hắn chuẩn bị thủ tiêu mình đó chứ? Nàng nghe nói mấy vị tướng quân hay quen biết nhau lắm, hay là hắn với Lý tướng quân là đồng đội cũ nhỉ?

“ Nàng có từng nghĩ tới việc nghiêm túc chung sống với ta chưa?” Hứa Quân Dao ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ tới hắn sẽ hỏi câu này! Có chút không biết phải làm sao, hắn biết mình còn tỉnh có nên trả lời không nhỉ? Nhưng nói gì mới được nhỉ, vấn đề này rất nghiêm túc nàng có muốn không?

Nàng cũng không biết, nàng không phải người của nơi này còn chưa biết mình nơi đó còn sống hay đã chết, cũng không biết còn có thể quay lại nữa không? Nếu có thể quay lại Hứa Quân Dao đương nhiên vui vẻ nàng không muốn sống ở nơi xem mạng người như cỏ rác như nơi này nhưng nếu không thể quay lại! Sống với hắn cả đời?

Mạc Ảnh Quân không vội để nàng có thời gian suy nghĩ, sở dĩ hắn hỏi điều này là bởi vì hắn nhìn ra được nàng không coi nơi này là nhà cũng không đem hắn trở thành người thân. Giống như nàng chỉ ở tạm bợ thôi vậy khi nào có cơ hội nàng sẽ rời đi, nàng là đang chờ Mạc Phong Tức đổi ý sao?

Điều này cũng không đúng, hắn có một loại cảm giác nàng có một nơi muốn trở về nhưng đó là nơi nào? Mạc Ảnh Quân không biết đó là nơi nào nhưng hắn muốn giữ nàng ở lại, cuộc sống của hắn lúc nàng chưa xuất hiện quá tĩnh mịch, quá lạnh lẽo, nàng xuất hiện chưa lâu đem sinh khí tới để hắn cảm nhận được bên cạnh mình mỗi đêm có một người bên cạnh cũng khá tốt. Nhưng nếu nàng nói không thì sao?

“ Ngươi…sẽ không nạp thiếp chứ!” Cẩn thận suy xét nếu như thật sự phải ở nơi này cả đời thì hắn chính là một lựa chọn không tệ, muốn tiền có tiền muốn sắc có sắc.

Dù thế đi nữa nhưng nàng cũng phải liệu trước nàng không muốn sống chung với một đám oanh yến rồi tranh một nam nhân đâu.

“ Sẽ không, quá nhiều nữ nhân rất mệt một người thôi đủ rồi!” Mạc Ảnh Quân trong lòng có chút vui mừng nàng như vậy là đồng ý rồi.

“ Ai biết đâu được, có một ngày ngươi gặp một người đẹp hơn ta dịu dàng hơn ta đến lúc đấy còn không vội đá ta ra ngoài!” Hứa Quân Dao bĩu môi tin lời đàn ông mấy người ta thà tin heo.

“ Vậy nàng muốn thế nào?”

“ Ừm….nếu một ngày ngươi thực sự nạp thiếp ta sẽ bỏ ngươi!”

“ Được!” Mạc Ảnh Quân đáp ứng sảng khoái,hắn sẽ không nói cho nàng biết là hoàng gia không thể hoà ly đâu.

“….” Đáp ứng sảng khoái như vậy không phải lừa đảo đó chứ?

“ Tiền trong nhà đều phải do ta quản!”

“ Được, ngày mai sẽ đem toàn bộ giao cho nàng!”

“ Hôm trước vệ tổng quản chưa đem tới hết sao?”

“ Đó chỉ là một phần!” Hứa Quân Dao trợn mắt nàng biết hắn sẽ không giao hết cho mình nhưng thế nào cũng không nghĩ tới đó chỉ là một phần.



Nhiều như vậy mà chỉ là một phần vậy toàn bộ, Hứa Quân Dao hai mắt tỏa sáng quay sang nhìn hắn, qua ánh trăng mờ Hứa Quân Dao có chút ngẩn người mắt phượng hơi cong đem theo ý cười, mũi cao môi đỏ hơi mím tóc đen xoã xuống vài sợi vắt vẻo trên vai hắn, hắn chống nghiêng thân mình hướng về phía nàng.

“ Yêu nghiệt!” Hứa Quân Dao thầm mắng.

“ Nàng còn muốn thứ gì không?” Hứa Quân Dao cảm thấy mình muốn xong rồi, giọng hắn thật hay nàng muốn tan chảy rồi.

“ Sao vậy?” Hắn lại gần nàng, hơi thở nam nhân đánh úp tới làm Hứa Quân Dao giật mình hơi thở cũng trở nên gấp gáp, sao lại thấy hơi nóng nhỉ.

“ Ta…ta…cái kia….ta thương lượng với ngươi một chút!” Hứa Quân Dao nuốt nước bọt lùi mình sát vào tường kéo khoảng cách với hắn.

“ Nàng nói!”

“ Chuyện kia…nếu như ta không đồng ý có thể không làm không?” Hứa Quân Dao nói xong liền xấu hổ.

“ Chuyện kia? Là chuyện gì?” Mạc Ảnh Quân nhìn tay nàng khẩn trương nắm chặt chăn, hắn hiểu nàng nói tới điều gì nhưng nhìn nàng như thế nhịn không được muốn trêu ghẹo nàng.

“ Thì chuyện…ta…thì….” Hứa Quân Dao đỏ bừng mặt cái này làm sao nói rõ được chứ, sau đó nàng nhận ra có cái gì đó không đúng liền nhìn thẳng vào hắn, liền thấy hắn đang nhìn mình cười.

“ Ngươi… ngươi trêu chọc ta!” Hứa Quân Dao nghiêng người dậy túm lấy gối hướng Mạc Ảnh Quân đánh tới.

Lực đạo của nàng cũng không lớn vừa gần tới đã bị hắn túm được, Mạc Ảnh Quân giữ lấy đầu kia của chiếc gối Hứa Quân Dao cố giật lại nhưng không được, bỗng hắn buông tay nàng mất đà cứ thế lao thẳng vào lòng Mạc Ảnh Quân.

Mặt Hứa Quân Dao va chạm vào lồng ngực cứng rắn của hắn có chút đau, nàng ngẩng đầu nhìn lên bốn mắt nhìn nhau, khoé mắt hắn cong cong y như kẻ xấu đạt được mục đích vậy. Hứa Quân Dao cắn răng tên này nhất định là cố ý, nhúc nhích muốn lui người ra sau nhưng eo nàng bỗng nhiên bị nắm lấy, cả người lại rơi vào lồng ngực ấm áp của hắn nhưng lần này rất nhẹ nhàng.

“ Ngươi..ngươi…muốn làm gì?” Hứa Quân Dao bỗng dưng trở thành kẻ nói lắp.

“ Ta đồng ý chỉ cần nàng không muốn sẽ không làm gì hết!” Cách một lớp trung y mỏng nàng có thể nghe được tiếng tim hắn đập, không hiểu sao tim nàng lại đập nhanh hơn bình thường.

“ Vậy…ngươi có thể buông ta ra trước được không?”

“ Ta chỉ ôm nàng ngủ, cái gì cũng sẽ không làm! Được không?” Hắn thấp giọng bên tai nàng nói, môi như có như không lướt qua tai nàng. Hứa Quân Dao tim đập càng lợi hại, nàng mất luôn năng lực phán đoán rồi huhu nam sắc quá hại người, thôi vậy tới đâu hay tới đấy vậy.

Hứa Quân Dao có chút tò mò, lồng ngực người này rắn tới vậy, liệu có múi bụng không nhỉ. Nghĩ tới tay liền hành động tay nàng lén lén sờ tới bụng hắn chọt chọt, oa cảm xúc không tệ nha. Nàng bây giờ hoàn toàn khác nữ nhân rụt rè lắp bắp hồi nãy, Hứa Quân Dao nghĩ chỉ sờ một chút cũng có mất gì đâu dù sao cô sờ cũng là sờ lão công nhà mình có phải người lạ đâu mà sợ.

Mạc Ảnh Quân bắt lấy bàn tay mảnh khảnh đang làm loạn kia nặng nề thở một tiếng, hơi thở nóng rực làm Hứa Quân Dao rùng mình, hắn trầm giọng: “ Nếu nàng còn nghịch loạn, ta sẽ không giữ được lời hứa với nàng mất!”

“ Không phải chỉ sờ chút thôi sao, nghị lực kém như vậy?” Hứa Quân Dao nhỏ giọng lẩm bẩm. Mạc Ảnh Quân nghe hết toàn bộ trong lòng thở dài, thật muốn nói với nàng, thân thể nhỏ của nàng đều nằm gọn trong lòng ta, hơi thở mùi hương trên người nàng đều quanh quẩn bên mũi ta, tay còn làm loạn như vậy chút định lực của ta sớm muộn cũng bị nàng bào mòn thôi.
Chương trước Chương tiếp