Kiều Phi Bị Tráo Đổi
Chương 34: Bao nuôi mỹ nam tử!
Một ngày trôi qua có chút nhanh bên ngoài đã tối đen một mảnh, Hứa Quân Dao ngồi ngâm mình trong nước nóng nhớ lại chuyện hôm nay, không khỏi suy nghĩ một chút một lát nữa Mạc Ảnh Quân trở về nàng nên đối mặt với hắn như nào nhỉ? Chuyện xảy ra cứ như tua ngược lại trong đầu nàng vậy, câu nói của Mạc Ảnh Quân lại vang lên trong đầu nàng: “ Nương tử nàng có thực sự xem trọng quan hệ phu thê của ta với nàng không?”
Có điều Mạc Ảnh Quân thật sự nghĩ đúng, Hứa Quân Dao thật không để tâm hôn nhân giữ hai người cho lắm, bởi vì xương cốt linh hồn của nàng vẫn là người hiện đại, đối với việc hôn nhân không có tình yêu thâm tâm nàng vẫn có chút kháng cự. Thời gian này đúng là với hắn có chút cảm giác nhưng chung quy vẫn là chưa đủ. Nàng vẫn là Hứa Quân Dao không phải là Thời Quân Dao của nơi này.
Nhưng hôm nay nàng lại hứa với hắn rồi, một đời một kiếp một đôi. Hứa Quân Dao đưa tay nên áp vào lồng ngực mình, nàng có cảm tình với hắn nàng không phủ nhận nhưng loại cảm tình này sâu tới đâu nàng cũng không rõ. Nàng thích gương mặt của hắn, thích sự ôn nhu nho nhã của hắn thích bộ dạng hắn bảo vệ nàng mọi lúc.
Trong lúc nguy hiểm người đầu tiên nàng nghĩ tới là hắn, lúc hắn thân mật với mình nàng cũng không thấy phản cảm thậm chí còn muốn đáp lại, kiếp trước quen bạn trai nhưng hai người cực kỳ trong sáng ngoại trừ hôn môi cái gì cũng không làm, đấy cũng là lý do nàng bị phản bội. Có lẽ nàng thích hắn nhưng hắn có thích nàng không thì nàng không biết.
Hôm nay hắn cũng đã cho nàng một lời hứa hẹn, Hứa Quân Dao cong môi đâm lao thì phải theo lao thử một lần lại không mấy cái gì cùng lắm bị phản bội lần nữa thôi. Dù sao thì trước khi hắn phản bội nàng vẫn là đem hắn ăn sạch sẽ, hắn đẹp thế kia cơ thể chắc chắn không tệ loại chuyện này nàng cũng không thiệt. Đến lúc đó ai phản bội ai còn chưa biết đâu, nếu hắn giám sau lưng nàng có nữ nhân khác nàng cũng sẽ nằm trong lòng nam nhân khác cho hắn xem.
Tâm trạng vui vẻ vì kế hoạch ôm mỹ nam của mình kéo dài tới tận lúc nàng ra ngoài, ngồi trên ghế quý phi nghĩ tới tương lai xung quanh mỹ nam bên cạnh liền bật cười. Mạc Ảnh Quân trở về đúng lúc này, nàng nửa nằm nửa ngồi trên ghế một tay cầm một quyển sách tay còn lại ôm tiểu Khanh Khanh trong ngực, cũng không biết là có chuyện gì vui giọng cười lanh lảnh chọc người khác ngứa ngáy. Hắn lại gần một lát nàng vẫn chưa phát hiện ra….
Ánh mắt Mạc Ảnh Quân rơi vào con sói nhỏ đang híp mắt thoải mái co tròn người nằm trong ngực nàng kia, khó chịu muốn ném nó ra ngoài. Tiểu Khanh Khanh tự nhiên thấy người lành lạnh ngẩng lên liền thấy “cha nuôi” đang nhìn mình ánh mắt bất thiện liền co cổ cụp chặt đuôi nằm im re.
“ Đang nghĩ gì mà vui vậy?” Mạc Ảnh Quân rời mắt tới quyển sách đang che nửa khuôn mặt của nàng hỏi.
“ Ta đang nghĩ một ngày nào đó Mạc Ảnh Quân phản bội ta, ta sẽ đem toàn bộ tiền của hắn đi bao nuôi mỹ nam. Sau đó hưởng thụ cuộc sống của…..” Hứa Quân Dao nhận ra có gì đó không đúng lắm liền im bặt. Dè dặt dịch quyển sách xuống liền nhìn thấy khuôn mặt đen như đít nồi của hắn. Không khỏi muốn tát cho mình hai cái, đúng là miệng không có then cài phanh không kịp mà.
Hứa Quân Dao căng thẳng vô tình tay bóp chặt người tiểu Khanh Khanh, sói nhỏ đáng thương ngao ngao hai tiếng lắc mình thoát khỏi tay nàng chạy đi. Hứa Quân Dao ai oán không phải Thời Vân Triệt nói nó sẽ bảo vệ chủ nhân sao, nàng đang gặp nguy hiểm này sao nó có thể lưu loát chạy đi như vậy chứ.
Thời Vân Triệt đang đọc sách bỗng hắt xì hai cái, thời tiết cũng không lạnh lắm hắn sẽ không bị cảm đâu nhỉ.
Hứa Quân Dao nhìn Mạc Ảnh Quân từ từ lại gần, hắn cúi đầu từ trên cao nhìn xuống nói: “ Nàng vừa nói gì?” Giọng nói hắn không lạnh không nóng nhưng càng như thế Hứa Quân Dao càng sợ nha.
Hứa Quân Dao bắt lấy tay hắn kéo hắn ngồi xuống ghế cười lấy lòng nói: “ Ta nói chàng hôm nay vất vả rồi còn lo về sớm với ta nữa vất vả cho chàng!” Sau đó liền muốn chạy nhưng lại bị hắn giữ tay lại.
“ Nàng muốn bao nuôi mỹ nam!” Mạc Ảnh Quân hỏi tiếp không có ý định kết thúc câu chuyện này.
“ Haha…ta làm gì có chứ, nhà ta không phải có một mỹ nam tử đây rồi sao? Thời gian này chàng mệt mỏi nhiều rồi có muốn ta giúp chàng xoa bóp đầu một chút không?” Không cho hắn cơ hội từ chối nàng kéo hắn dựa lên ghế quý phi bản thân vòng ra sau đầu ghế đặt tay lên hai bên thái dương của hắn bắt đầu mát xa.
Ban đầu nàng chỉ muốn tìm một lý do để chạy trốn nhưng lại thấy hắn hình như thật sự rất mệt mỏi, nàng giúp hắn tháo kim quan trên đầu, thật tóc hắn xuống. Hứa Quân Dao không thể không thừa nhận tóc người cổ đại được nuôi dưỡng rất tốt, tay nàng luồn qua tóc hắn nhẹ nhàng ở trên đầu hắn ấn vài chỗ. Tuy ở cùng Mạc Ảnh Quân chưa lâu nhưng Hứa Quân Dao biết hắn chưa ngày nào thực sự thảnh thơi cả.
Gần đây hắn có quá nhiều việc phải lo nên rất mệt mỏi, Mạc Ảnh Quân nằm yên đó nàng mát xa khiến hắn thả lỏng dễ chịu hơn rất nhiều, cả một ngày mệt mỏi được xoa bóp thoải mái Mạc Ảnh Quân buồn ngủ híp mắt. Chính hắn cũng không ngờ có một ngày lại có thể ngủ khi điểm yếu đang trong tay người khác.
Kiếp trước Hứa Quân Dao sống cùng ông bà nội, thấy ông bà nội hay bị đau đầu nên đã học một ít cũng không nghĩ tới đây có thể đem ra dùng.
“ Nàng giống như rất quen thuộc việc này, từng học qua sao?” Mạc Ảnh Quân hỏi, một cô nương khuê các giống như nàng lại quen thuộc như vậy có chút lạ.
“ Ta từng thấy một ông lão vì phu nhân của mình bị tàn tật không tiện sinh hoạt nên đã giúp bà gội đầu chải tóc, ta hỏi thì ông ấy nói trước kia là bà vì thấy ông bị đau đầu mà lén tới tiệm thuốc học người ta xoa bóp bị phát hiện sau đó mới bị đánh gãy chân!” Phát giác ra tâm trạng của nàng sa sút Mạc Ảnh Quân liền nắm lấy tay nàng xoa nhẹ. Hứa Quân Dao cười nhẹ đón lấy ánh mắt lo lắng của hắn nói tiếp: “ Sau đó ta ngưỡng mộ tình yêu của họ liền thường xuyên tới thăm, lão phu nhân liền dạy ta còn nói sau này có thể dùng nó để lấy lòng phu quân!”
Nàng rút tay lại tiếp tục giúp hắn xoa bóp, câu chuyện này không phải bịa ra mà Hứa Quân Dao nhưng là nghe kể lại là ông nội và bà nội nàng. Nghĩ tới thân nhân nàng không khỏi hơi buồn nàng nhớ nhà rồi.
“ Vậy nên bây giờ nương tử đang lấy lòng vi phu sao?”
Hứa Quân Dao khẽ cười một tiếng: “ Có thể cho là như vậy đi!” Mạc Ảnh Quân hơi ngẩn người tiếng cười của nàng như một chiếc lông vũ khẽ chạm vào trái tim hắn vậy, có chút ngứa ngáy.
“ Nàng không cần ngưỡng mộ họ vì ta và nàng sẽ tốt hơn thế!”
Ta và nàng sẽ tốt hơn họ….
Hứa Quân Dao sửng sốt nhìn hắn, lúc này hắn đã nhắm mắt lại trên môi vẫn còn ý cười nhàn nhạt. Ý của hắn là sao? Nàng rơi vào mông lung đến lúc tỉnh táo lại đã bị hắn đặt trên giường rồi, nàng hơi mơ màng nghe thấy hắn nói: “ Tình yêu của chúng ta sẽ không chật vật như vậy.” Hắn cúi đầu đặt một nụ hôn nhẹ lên trán nàng rồi vừa ôm vừa dỗ dành cùng nàng chìm vào giấc ngủ.
Có điều Mạc Ảnh Quân thật sự nghĩ đúng, Hứa Quân Dao thật không để tâm hôn nhân giữ hai người cho lắm, bởi vì xương cốt linh hồn của nàng vẫn là người hiện đại, đối với việc hôn nhân không có tình yêu thâm tâm nàng vẫn có chút kháng cự. Thời gian này đúng là với hắn có chút cảm giác nhưng chung quy vẫn là chưa đủ. Nàng vẫn là Hứa Quân Dao không phải là Thời Quân Dao của nơi này.
Nhưng hôm nay nàng lại hứa với hắn rồi, một đời một kiếp một đôi. Hứa Quân Dao đưa tay nên áp vào lồng ngực mình, nàng có cảm tình với hắn nàng không phủ nhận nhưng loại cảm tình này sâu tới đâu nàng cũng không rõ. Nàng thích gương mặt của hắn, thích sự ôn nhu nho nhã của hắn thích bộ dạng hắn bảo vệ nàng mọi lúc.
Trong lúc nguy hiểm người đầu tiên nàng nghĩ tới là hắn, lúc hắn thân mật với mình nàng cũng không thấy phản cảm thậm chí còn muốn đáp lại, kiếp trước quen bạn trai nhưng hai người cực kỳ trong sáng ngoại trừ hôn môi cái gì cũng không làm, đấy cũng là lý do nàng bị phản bội. Có lẽ nàng thích hắn nhưng hắn có thích nàng không thì nàng không biết.
Hôm nay hắn cũng đã cho nàng một lời hứa hẹn, Hứa Quân Dao cong môi đâm lao thì phải theo lao thử một lần lại không mấy cái gì cùng lắm bị phản bội lần nữa thôi. Dù sao thì trước khi hắn phản bội nàng vẫn là đem hắn ăn sạch sẽ, hắn đẹp thế kia cơ thể chắc chắn không tệ loại chuyện này nàng cũng không thiệt. Đến lúc đó ai phản bội ai còn chưa biết đâu, nếu hắn giám sau lưng nàng có nữ nhân khác nàng cũng sẽ nằm trong lòng nam nhân khác cho hắn xem.
Tâm trạng vui vẻ vì kế hoạch ôm mỹ nam của mình kéo dài tới tận lúc nàng ra ngoài, ngồi trên ghế quý phi nghĩ tới tương lai xung quanh mỹ nam bên cạnh liền bật cười. Mạc Ảnh Quân trở về đúng lúc này, nàng nửa nằm nửa ngồi trên ghế một tay cầm một quyển sách tay còn lại ôm tiểu Khanh Khanh trong ngực, cũng không biết là có chuyện gì vui giọng cười lanh lảnh chọc người khác ngứa ngáy. Hắn lại gần một lát nàng vẫn chưa phát hiện ra….
Ánh mắt Mạc Ảnh Quân rơi vào con sói nhỏ đang híp mắt thoải mái co tròn người nằm trong ngực nàng kia, khó chịu muốn ném nó ra ngoài. Tiểu Khanh Khanh tự nhiên thấy người lành lạnh ngẩng lên liền thấy “cha nuôi” đang nhìn mình ánh mắt bất thiện liền co cổ cụp chặt đuôi nằm im re.
“ Đang nghĩ gì mà vui vậy?” Mạc Ảnh Quân rời mắt tới quyển sách đang che nửa khuôn mặt của nàng hỏi.
“ Ta đang nghĩ một ngày nào đó Mạc Ảnh Quân phản bội ta, ta sẽ đem toàn bộ tiền của hắn đi bao nuôi mỹ nam. Sau đó hưởng thụ cuộc sống của…..” Hứa Quân Dao nhận ra có gì đó không đúng lắm liền im bặt. Dè dặt dịch quyển sách xuống liền nhìn thấy khuôn mặt đen như đít nồi của hắn. Không khỏi muốn tát cho mình hai cái, đúng là miệng không có then cài phanh không kịp mà.
Hứa Quân Dao căng thẳng vô tình tay bóp chặt người tiểu Khanh Khanh, sói nhỏ đáng thương ngao ngao hai tiếng lắc mình thoát khỏi tay nàng chạy đi. Hứa Quân Dao ai oán không phải Thời Vân Triệt nói nó sẽ bảo vệ chủ nhân sao, nàng đang gặp nguy hiểm này sao nó có thể lưu loát chạy đi như vậy chứ.
Thời Vân Triệt đang đọc sách bỗng hắt xì hai cái, thời tiết cũng không lạnh lắm hắn sẽ không bị cảm đâu nhỉ.
Hứa Quân Dao nhìn Mạc Ảnh Quân từ từ lại gần, hắn cúi đầu từ trên cao nhìn xuống nói: “ Nàng vừa nói gì?” Giọng nói hắn không lạnh không nóng nhưng càng như thế Hứa Quân Dao càng sợ nha.
Hứa Quân Dao bắt lấy tay hắn kéo hắn ngồi xuống ghế cười lấy lòng nói: “ Ta nói chàng hôm nay vất vả rồi còn lo về sớm với ta nữa vất vả cho chàng!” Sau đó liền muốn chạy nhưng lại bị hắn giữ tay lại.
“ Nàng muốn bao nuôi mỹ nam!” Mạc Ảnh Quân hỏi tiếp không có ý định kết thúc câu chuyện này.
“ Haha…ta làm gì có chứ, nhà ta không phải có một mỹ nam tử đây rồi sao? Thời gian này chàng mệt mỏi nhiều rồi có muốn ta giúp chàng xoa bóp đầu một chút không?” Không cho hắn cơ hội từ chối nàng kéo hắn dựa lên ghế quý phi bản thân vòng ra sau đầu ghế đặt tay lên hai bên thái dương của hắn bắt đầu mát xa.
Ban đầu nàng chỉ muốn tìm một lý do để chạy trốn nhưng lại thấy hắn hình như thật sự rất mệt mỏi, nàng giúp hắn tháo kim quan trên đầu, thật tóc hắn xuống. Hứa Quân Dao không thể không thừa nhận tóc người cổ đại được nuôi dưỡng rất tốt, tay nàng luồn qua tóc hắn nhẹ nhàng ở trên đầu hắn ấn vài chỗ. Tuy ở cùng Mạc Ảnh Quân chưa lâu nhưng Hứa Quân Dao biết hắn chưa ngày nào thực sự thảnh thơi cả.
Gần đây hắn có quá nhiều việc phải lo nên rất mệt mỏi, Mạc Ảnh Quân nằm yên đó nàng mát xa khiến hắn thả lỏng dễ chịu hơn rất nhiều, cả một ngày mệt mỏi được xoa bóp thoải mái Mạc Ảnh Quân buồn ngủ híp mắt. Chính hắn cũng không ngờ có một ngày lại có thể ngủ khi điểm yếu đang trong tay người khác.
Kiếp trước Hứa Quân Dao sống cùng ông bà nội, thấy ông bà nội hay bị đau đầu nên đã học một ít cũng không nghĩ tới đây có thể đem ra dùng.
“ Nàng giống như rất quen thuộc việc này, từng học qua sao?” Mạc Ảnh Quân hỏi, một cô nương khuê các giống như nàng lại quen thuộc như vậy có chút lạ.
“ Ta từng thấy một ông lão vì phu nhân của mình bị tàn tật không tiện sinh hoạt nên đã giúp bà gội đầu chải tóc, ta hỏi thì ông ấy nói trước kia là bà vì thấy ông bị đau đầu mà lén tới tiệm thuốc học người ta xoa bóp bị phát hiện sau đó mới bị đánh gãy chân!” Phát giác ra tâm trạng của nàng sa sút Mạc Ảnh Quân liền nắm lấy tay nàng xoa nhẹ. Hứa Quân Dao cười nhẹ đón lấy ánh mắt lo lắng của hắn nói tiếp: “ Sau đó ta ngưỡng mộ tình yêu của họ liền thường xuyên tới thăm, lão phu nhân liền dạy ta còn nói sau này có thể dùng nó để lấy lòng phu quân!”
Nàng rút tay lại tiếp tục giúp hắn xoa bóp, câu chuyện này không phải bịa ra mà Hứa Quân Dao nhưng là nghe kể lại là ông nội và bà nội nàng. Nghĩ tới thân nhân nàng không khỏi hơi buồn nàng nhớ nhà rồi.
“ Vậy nên bây giờ nương tử đang lấy lòng vi phu sao?”
Hứa Quân Dao khẽ cười một tiếng: “ Có thể cho là như vậy đi!” Mạc Ảnh Quân hơi ngẩn người tiếng cười của nàng như một chiếc lông vũ khẽ chạm vào trái tim hắn vậy, có chút ngứa ngáy.
“ Nàng không cần ngưỡng mộ họ vì ta và nàng sẽ tốt hơn thế!”
Ta và nàng sẽ tốt hơn họ….
Hứa Quân Dao sửng sốt nhìn hắn, lúc này hắn đã nhắm mắt lại trên môi vẫn còn ý cười nhàn nhạt. Ý của hắn là sao? Nàng rơi vào mông lung đến lúc tỉnh táo lại đã bị hắn đặt trên giường rồi, nàng hơi mơ màng nghe thấy hắn nói: “ Tình yêu của chúng ta sẽ không chật vật như vậy.” Hắn cúi đầu đặt một nụ hôn nhẹ lên trán nàng rồi vừa ôm vừa dỗ dành cùng nàng chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương