Kingdom Of Heaven
Chương 25: Bất ngờ ở đầm lầy
Bầy nhện năm con, mỗi con to như chiếc bàn ăn cơm đang bò trên các tán lá dày phía trên đầu cả ba người. Con nào con nấy phát sáng đỏ rực ở bụng, mỗi con lại có 12 chân và sáu con mắt toả ra ánh sáng xanh lè. Chúng rít lên nghe thật chói tai, lần lượt từng con bắt đầu kết tơ phía trên đầu rồi đu xuống dưới. Mục tiêu của chúng là con mồi trông có vẻ yếu ớt nhất, chính là Mako.
- Ngồi xuống. -Thiên Đăng hét to.
Mako vừa thụp người xuống thì ánh sáng xanh dương từ mũi kiếm của Thiên Đăng đã sượt qua đầu cô, đánh trúng hai chân trước của con nhện đang vồ xuống vị trí của Mako. Nó bị đẩy ra một khoảng so với Mako, đây chính là nhờ hiệu ứng Đẩy Lùi của nguyên tố Sét mà hệ thống đã cho khi Thiên Đăng đạt cấp độ 40. Con nhện đó thu tơ phóng ngược lên tán lá phía trên, một con khác liền thay nó tiếp tục xà xuống truy kích Mako. Jong Suk chủ động ngã người xuống đất, một tay vẫn cầm sách, tay còn lại xoè ra chĩa về phía con nhện ấy, miệng đọc thần chú như rapper nhả chữ. Lúc lưng của Jong Suk còn chưa chạm đất thì một ngọn lửa lớn liền bùng lên người con nhện. Nó thét lên một tiếng đau đớn, đầu lắc lư liên tục, ánh sáng từ đôi mắt tắt ngóm, con nhện đã dính phải Khống Chế Mù Loà của hệ Lửa mà Jong Suk sử dụng. Sáu cái chân trước của nó vồ xuống, nhưng chỉ chộp trúng một đống lá cây trên mặt đất. Mako lăn người qua phía sau Thiên Đăng, đập thanh pháp trượng vào sáu cái chân “vồ ếch” của nó, con quái lập tức không đứng vững, sụm cả sáu chân, đập đầu xuống đất. Con nhện đã trúng phải Hiệu Ứng Đốn Ngã của nguyên tố hệ Nước. Thiên Đăng tranh thủ cơ hội, chém một nhát thật lực vào sợi tơ kết nối giữa tán cây trên đầu và đít của con nhện. “Phực” một tiếng, sợi tơ đã đứt ngang sau nhát chém, con nhện rơi luôn 6 chân còn lại xuống đất, còn chưa kịp đứng dậy đã bị Thiên Đăng chém thêm nhát nữa vào người. Nhát chém này không phải bình thường, vì Thiên Đăng đã dùng Nguyên Tố Thủ Trạc đổi qua nguyên tố Gió, sau đó sử dụng hiệu ứng đặc thù Hất Văng của hệ này để đánh bay nó đi. Con nhện bay như một hòn đá tảng, rơi tỏm xuống một mảng đầm lầy, không gượng dậy được lún càng lúc càng sâu xuống bên dưới, cuối cùng bị dung nham của vũng lầy đốt cháy thành tro bụi. Ba con nhện còn lại thấy tình hình không khả quan cho lắm, nên quyết định ngưng lại, không tiếp tục buông tơ để lao xuống nữa, chúng treo mình trên không, đoạn há miệng phun dung nham xuống chỗ đứng của ba người. Jong Suk gào thét:
- Chạy.
Thiên Đăng đủ thông minh để biết chạy đi đâu, anh dẫn cả hai người lao băng băng trên đoạn đường phủ đầy lá cây. Lúc qua trái, lúc qua phải tránh được hầu hết dung nham mà bọn nhện phun ra. Con Nhện Lửa bị Đẩy Lui lúc đầu, bây giờ lại lao mình xuống tấn công lần nữa khi thấy cả ba con mồi đang chạy bán sống bán chết.
Thiên Đăng dùng cả hai tay chém xéo một nhát từ dưới lên. Lưỡi kiếm được bao phủ bởi một ngọn gió xoáy, đến khi chạm vào người con nhện, làn gió xoáy liền cuốn lấy nó hất lên cao.
- Hất Tung hay lắm. - Jong Suk vừa chạy vừa khen lấy khen để.
Thiên Đăng không để ý đến lời tâng bốc của Jong Suk, lúc này anh đang tập trung dò con đường trước mặt.
- Căng rồi.- Thiên Đăng vừa chạy vừa la lớn.
Jong Suk cũng la lớn không kém:
- Chuyện gì?
- Sắp thoát khỏi cái đầm lầy chết tiệt này.
- Con em ông, thoát được thì ngon rồi, căng cái quái gì chứ. - Jong Suk vừa lách người né một miếng dung nham to bằng bàn tay của Nhện Lửa phun xuống vừa chửi.
Thiên Đăng nói nhanh:
- Phía trước có hai mươi con Slime đang tụ tập ở đó.
Đối phó với bọn Slime này không nhanh được, hơi mất thời gian, kinh nghiệm đối đầu với chúng ở lần đầu tiên cho Thiên Đăng biết điều đó. Chỉ mới có hai con đã mất hết gần hai phút, thế thì đối đầu với cả hai mươi con thì phải mất bao lâu đây. Hơn nữa phía trên đầu lại còn bốn con Nhện Lửa đang đuổi theo sát nút. Không căng mới lạ.
Ấy thế mà gã Jong Suk kia nghe thấy vậy lại bật cười hô hố, để rồi lời tiếp theo của hắn nói ra làm cho Thiên Đăng và cả Mako kinh ngạc tột bậc:
- Hai mươi con Slime à, ngon rồi, cứ chạy đi bạn hiền.
Thiên Đăng dù khó hiểu, nhưng chạy thì vẫn phải chạy, bởi vì không có cách nào để bay lên tấn công đám Nhện Lửa trên đầu được. Cơ chế của trò chơi Kingdom Of Heaven không cho phép người chơi có thể bay. Chạy thục mạng cho đến khi vừa thoát khỏi đầm lầy, con đường mòn lại tiếp tục hiện lên trên mặt đất. Chỉ có điều đúng như Thiên Đăng đã nói, có hai mươi con Slime đang lết qua lết lại ở đó.
- Dừng lại đi, đừng tiến tới nữa. - Jong Suk đột nhiên ra một khẩu lệnh cực kỳ khó hiểu.
Dù vậy Mako và Thiên Đăng vẫn đặt lòng tin vào hắn, cả hai người liền dừng ngay cước bộ. Bầy Slime nhìn thấy cả ba người liền tiến đến để tấn công. Ở phía bên trên, bốn con Nhện Lửa cũng đã bắt đầu thả tơ phóng xuống. Bị kẹp ở hai phía đúng ra phải rất nguy cấp, thế mà Thiên Đăng và Mako lại thấy tay pháp sư Jong Suk cười đểu cáng, ngước mặt nhìn đàn nhện lao xuống như nhìn thấy tiền rơi. Bốn tiếng “Ầm” vang lên, bốn con nhện đã đáp xuống đất và lao vào tấn công … bầy Slime. Chúng vồ lấy từng con Slime, ngồm ngoàm nhai lấy nhai để, bầy Slime cũng bu lại tấn công bọn nhện, nhưng hình như hoàn toàn bất lực, không gây được tí sát thương nào.
- Đi thôi, mặc kệ bọn chúng, còn khoảng 300 mét nữa là gặp Hắc Kệ Sĩ, cứ đi bộ tà tà để giữ thể lực. - Jong Suk nói, rồi lách qua một bên tránh khỏi cuộc hỗn chiến của bầy Slime và đàn Nhện Lửa đi thẳng theo con đường mòn.
Thiên Đăng và Mako lục tục theo sau gã, vừa đi vừa ngoái đầu lại nhìn cảnh tượng quái tàn sát lẫn nhau ấy.
- Nhện Lửa là thiên địch của Slime, ngoài tự nhiên và trong phụ bản cũng vậy, Nhện Lửa mà gặp Slime thì sẽ như mèo thấy chuột.- Jong Suk dùng giọng điệu kẻ cả giảng bài.
- Tại sao anh Jong Suk không nói với chúng tôi như thế từ đầu, chúng ta khỏi phải mất công chiến đấu làm gì cho phí thể lực? - Mako ngờ vực hỏi hắn.
Jong Suk quay lại, dùng ánh mắt thương hại nhìn Mako rồi chỉ tay vào Thiên Đăng, đoạn cất tiếng đều đều như đang tụng kinh:
- Bãi lầy đó mỗi lần vào phụ bản đều có sự biến đổi vị trí của con đường nằm trên nó, không lần nào giống lần nào. Chúng tôi mỗi lần đi đều phải ném đá dò đường, đi từng bước một. Vì vậy, khi gặp đàn nhện thì nhiệm vụ của đám cận chiến là bảo vệ xạ thủ, còn xạ thủ thì xả sát thương diệt cho bằng được đám Nhện Lửa kia. Sơ sẩy một chút là rớt xuống đầm lầy cháy thành than. Còn thằng này… ây dà, nó có thể thấy con đường bị giấu kín đó rõ như ban ngày, chỉ có đi với nó mới làm cách này được thôi quý cô Biết Tuốt à. Mà lúc đầu làm thế quái nào tôi biết được nó có khả năng ấy chứ.
Mako nhìn Thiên Đăng, lắc đầu, bắt chước điệu bộ không còn gì để nói của Jong Suk:
- Anh Wagashi chính là kẻ hack game.
Thiên Đăng không nhịn được, bật cười ha hả. Jong Suk cũng cười lăn cười bò khi nghe Mako pha trò.
- Ngồi xuống. -Thiên Đăng hét to.
Mako vừa thụp người xuống thì ánh sáng xanh dương từ mũi kiếm của Thiên Đăng đã sượt qua đầu cô, đánh trúng hai chân trước của con nhện đang vồ xuống vị trí của Mako. Nó bị đẩy ra một khoảng so với Mako, đây chính là nhờ hiệu ứng Đẩy Lùi của nguyên tố Sét mà hệ thống đã cho khi Thiên Đăng đạt cấp độ 40. Con nhện đó thu tơ phóng ngược lên tán lá phía trên, một con khác liền thay nó tiếp tục xà xuống truy kích Mako. Jong Suk chủ động ngã người xuống đất, một tay vẫn cầm sách, tay còn lại xoè ra chĩa về phía con nhện ấy, miệng đọc thần chú như rapper nhả chữ. Lúc lưng của Jong Suk còn chưa chạm đất thì một ngọn lửa lớn liền bùng lên người con nhện. Nó thét lên một tiếng đau đớn, đầu lắc lư liên tục, ánh sáng từ đôi mắt tắt ngóm, con nhện đã dính phải Khống Chế Mù Loà của hệ Lửa mà Jong Suk sử dụng. Sáu cái chân trước của nó vồ xuống, nhưng chỉ chộp trúng một đống lá cây trên mặt đất. Mako lăn người qua phía sau Thiên Đăng, đập thanh pháp trượng vào sáu cái chân “vồ ếch” của nó, con quái lập tức không đứng vững, sụm cả sáu chân, đập đầu xuống đất. Con nhện đã trúng phải Hiệu Ứng Đốn Ngã của nguyên tố hệ Nước. Thiên Đăng tranh thủ cơ hội, chém một nhát thật lực vào sợi tơ kết nối giữa tán cây trên đầu và đít của con nhện. “Phực” một tiếng, sợi tơ đã đứt ngang sau nhát chém, con nhện rơi luôn 6 chân còn lại xuống đất, còn chưa kịp đứng dậy đã bị Thiên Đăng chém thêm nhát nữa vào người. Nhát chém này không phải bình thường, vì Thiên Đăng đã dùng Nguyên Tố Thủ Trạc đổi qua nguyên tố Gió, sau đó sử dụng hiệu ứng đặc thù Hất Văng của hệ này để đánh bay nó đi. Con nhện bay như một hòn đá tảng, rơi tỏm xuống một mảng đầm lầy, không gượng dậy được lún càng lúc càng sâu xuống bên dưới, cuối cùng bị dung nham của vũng lầy đốt cháy thành tro bụi. Ba con nhện còn lại thấy tình hình không khả quan cho lắm, nên quyết định ngưng lại, không tiếp tục buông tơ để lao xuống nữa, chúng treo mình trên không, đoạn há miệng phun dung nham xuống chỗ đứng của ba người. Jong Suk gào thét:
- Chạy.
Thiên Đăng đủ thông minh để biết chạy đi đâu, anh dẫn cả hai người lao băng băng trên đoạn đường phủ đầy lá cây. Lúc qua trái, lúc qua phải tránh được hầu hết dung nham mà bọn nhện phun ra. Con Nhện Lửa bị Đẩy Lui lúc đầu, bây giờ lại lao mình xuống tấn công lần nữa khi thấy cả ba con mồi đang chạy bán sống bán chết.
Thiên Đăng dùng cả hai tay chém xéo một nhát từ dưới lên. Lưỡi kiếm được bao phủ bởi một ngọn gió xoáy, đến khi chạm vào người con nhện, làn gió xoáy liền cuốn lấy nó hất lên cao.
- Hất Tung hay lắm. - Jong Suk vừa chạy vừa khen lấy khen để.
Thiên Đăng không để ý đến lời tâng bốc của Jong Suk, lúc này anh đang tập trung dò con đường trước mặt.
- Căng rồi.- Thiên Đăng vừa chạy vừa la lớn.
Jong Suk cũng la lớn không kém:
- Chuyện gì?
- Sắp thoát khỏi cái đầm lầy chết tiệt này.
- Con em ông, thoát được thì ngon rồi, căng cái quái gì chứ. - Jong Suk vừa lách người né một miếng dung nham to bằng bàn tay của Nhện Lửa phun xuống vừa chửi.
Thiên Đăng nói nhanh:
- Phía trước có hai mươi con Slime đang tụ tập ở đó.
Đối phó với bọn Slime này không nhanh được, hơi mất thời gian, kinh nghiệm đối đầu với chúng ở lần đầu tiên cho Thiên Đăng biết điều đó. Chỉ mới có hai con đã mất hết gần hai phút, thế thì đối đầu với cả hai mươi con thì phải mất bao lâu đây. Hơn nữa phía trên đầu lại còn bốn con Nhện Lửa đang đuổi theo sát nút. Không căng mới lạ.
Ấy thế mà gã Jong Suk kia nghe thấy vậy lại bật cười hô hố, để rồi lời tiếp theo của hắn nói ra làm cho Thiên Đăng và cả Mako kinh ngạc tột bậc:
- Hai mươi con Slime à, ngon rồi, cứ chạy đi bạn hiền.
Thiên Đăng dù khó hiểu, nhưng chạy thì vẫn phải chạy, bởi vì không có cách nào để bay lên tấn công đám Nhện Lửa trên đầu được. Cơ chế của trò chơi Kingdom Of Heaven không cho phép người chơi có thể bay. Chạy thục mạng cho đến khi vừa thoát khỏi đầm lầy, con đường mòn lại tiếp tục hiện lên trên mặt đất. Chỉ có điều đúng như Thiên Đăng đã nói, có hai mươi con Slime đang lết qua lết lại ở đó.
- Dừng lại đi, đừng tiến tới nữa. - Jong Suk đột nhiên ra một khẩu lệnh cực kỳ khó hiểu.
Dù vậy Mako và Thiên Đăng vẫn đặt lòng tin vào hắn, cả hai người liền dừng ngay cước bộ. Bầy Slime nhìn thấy cả ba người liền tiến đến để tấn công. Ở phía bên trên, bốn con Nhện Lửa cũng đã bắt đầu thả tơ phóng xuống. Bị kẹp ở hai phía đúng ra phải rất nguy cấp, thế mà Thiên Đăng và Mako lại thấy tay pháp sư Jong Suk cười đểu cáng, ngước mặt nhìn đàn nhện lao xuống như nhìn thấy tiền rơi. Bốn tiếng “Ầm” vang lên, bốn con nhện đã đáp xuống đất và lao vào tấn công … bầy Slime. Chúng vồ lấy từng con Slime, ngồm ngoàm nhai lấy nhai để, bầy Slime cũng bu lại tấn công bọn nhện, nhưng hình như hoàn toàn bất lực, không gây được tí sát thương nào.
- Đi thôi, mặc kệ bọn chúng, còn khoảng 300 mét nữa là gặp Hắc Kệ Sĩ, cứ đi bộ tà tà để giữ thể lực. - Jong Suk nói, rồi lách qua một bên tránh khỏi cuộc hỗn chiến của bầy Slime và đàn Nhện Lửa đi thẳng theo con đường mòn.
Thiên Đăng và Mako lục tục theo sau gã, vừa đi vừa ngoái đầu lại nhìn cảnh tượng quái tàn sát lẫn nhau ấy.
- Nhện Lửa là thiên địch của Slime, ngoài tự nhiên và trong phụ bản cũng vậy, Nhện Lửa mà gặp Slime thì sẽ như mèo thấy chuột.- Jong Suk dùng giọng điệu kẻ cả giảng bài.
- Tại sao anh Jong Suk không nói với chúng tôi như thế từ đầu, chúng ta khỏi phải mất công chiến đấu làm gì cho phí thể lực? - Mako ngờ vực hỏi hắn.
Jong Suk quay lại, dùng ánh mắt thương hại nhìn Mako rồi chỉ tay vào Thiên Đăng, đoạn cất tiếng đều đều như đang tụng kinh:
- Bãi lầy đó mỗi lần vào phụ bản đều có sự biến đổi vị trí của con đường nằm trên nó, không lần nào giống lần nào. Chúng tôi mỗi lần đi đều phải ném đá dò đường, đi từng bước một. Vì vậy, khi gặp đàn nhện thì nhiệm vụ của đám cận chiến là bảo vệ xạ thủ, còn xạ thủ thì xả sát thương diệt cho bằng được đám Nhện Lửa kia. Sơ sẩy một chút là rớt xuống đầm lầy cháy thành than. Còn thằng này… ây dà, nó có thể thấy con đường bị giấu kín đó rõ như ban ngày, chỉ có đi với nó mới làm cách này được thôi quý cô Biết Tuốt à. Mà lúc đầu làm thế quái nào tôi biết được nó có khả năng ấy chứ.
Mako nhìn Thiên Đăng, lắc đầu, bắt chước điệu bộ không còn gì để nói của Jong Suk:
- Anh Wagashi chính là kẻ hack game.
Thiên Đăng không nhịn được, bật cười ha hả. Jong Suk cũng cười lăn cười bò khi nghe Mako pha trò.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương