Kingdom Of Heaven
Chương 34: Phụ bản băng hoả đảo
Cổng vào trên hòn đảo này đúng là không có một ai, lúc cả ba đến nơi chỉ thấy cánh cổng phụ bản Băng Hoả Đảo đứng trơ trọi một mình giữa cánh đồng hoa dại, chỉ có tiếng chim hót ríu ra ríu rít và tiếng gió thổi nhẹ. Thiên Đăng nhìn bảng thành tích của phụ bản, anh chỉ quan tâm thành tích đứng đầu:
- “Hạng 1: Thành tích 36 phút 10 giây; Bang Hội Đỉnh Thiên, 25 Thành viên, Đội trưởng: HickUp, …”
Mako nhìn quanh rồi nói:
- Nơi này hoang vắng quá, không có ai ở đây trừ chúng ta.
- Hòn đảo vốn ở xa lục địa, đường đi không thuận tiện, lại khá nhỏ nên hiếm người vào phụ bản bằng cổng này lắm, do quá xa điểm tiếp tế gần nhất. - Jong Suk lên tiếng giải thích.
Thiên Đăng hỏi Jong Suk:
- Hai con boss này có vẻ khó nhằn hoặc phụ bản quá lớn, nên thành tích ngay cả hạng nhất đã lên đến hơn 36 phút.
Jong Suk cười cười:
- Băng Hoả đảo nhỏ xíu thôi, diện tích hơn cái đảo này một chút, nó tập hợp gồm mười cồn đá nhỏ và một đảo chính Chủ yếu mọi người mất thời gian ở khâu tìm diệt quái con, bởi vì chúng xuất hiện rải rác trên các cồn đá, phải tốn thời gian chia nhau bơi qua đó.Khi tiêu diệt hết quái con, hai con boss mới xuất hiện tại đảo chính.
- Nghe có vẻ hơi căng với chúng ta, vì chỉ có anh Jong Suk và Wagashi mới có thể chiến đấu, Mako không làm được việc đó.- Mako mới nghe thôi đã thấy việc chỉ có ba người đánh phụ bản này là không ổn, có vẻ việc đua thành tích là chuyện bất khả thi.
- Hoàn thành phụ bản, lên cấp là được, đừng quan tâm thành tích. Lát nữa cô Mako đi theo tôi, còn con gà kia đi một mình, chúng ta chia nhau diệt quái ở các cồn đá trước rồi quay lại săn ở đảo chính sau. - Jong Suk bày tỏ kế hoạch, xem ra cũng không ôm ấp hi vọng gì ở phụ bản này.
Thiên Đăng mỉm cười:
- Dẹp chuyện tách nhau đi, chúng ta cứ ở đảo chính đánh, không cần chia nhau ra làm gì.
Nói xong, Thiên Đăng bước qua khỏi cánh cổng, hai người kia ngơ ngác bước theo. Jong Suk hơi nghi hoặc, không biết thằng hack game này đang tính gì trong đầu. Nhưng thôi kệ, cứ bước vào rồi tùy cơ ứng biến. Vừa vào đến cổng, cả ba thấy mình đang đứng trên một bãi cát bằng, đảo không quá lớn chỉ những vách đá cao quá đầu và những hàng dừa với thùy dương cao vút. Cách đó không xa là những cồn đá nhỏ vây xung quanh đảo chính. Thiên Đăng không nói lời nào, triệu hồi ra đàn Ong Bạc hơn trăm con, lúc này chúng tiêu tốn của anh hơn 200 Mana mỗi giây, bởi vì mỗi con đều đã đạt cấp hơn 20. Con số Mana tiêu hao này vẫn nằm trong khả năng cho phép Thiên Đăng thoải mái thả hết bầy ong ra, bởi vì chỉ số hồi phục Mana hiện giờ của anh đang là 151 điểm mỗi nửa giây.
Vừa thấy bầy ong xuất hiện, Jong Suk hiểu ra ngay ý định của Thiên Đăng, hắn hô to:
- Ý hay, cho bầy ong bay đi tấn công bọn trên cồn đá, còn tụi mình xử đám quái trên đảo chính.
Thiên Đăng gật đầu, bầy Ong Bạc lập tức bay về phía cồn đá gần nhất.
- “Quái ở đây thật sự rất mạnh, chưa gì đã có 20 con ong bị giết chết.” Thiên Đăng nhận thấy chỉ vừa mới tiếp cận đã có 20 em ong hi sinh. Chỉ có điều bổ sung quân số dễ dàng thôi, vì Thiên Đăng có thể tái triệu hồi bọn bị giết ra ngay lập tức. Anh vừa bổ sung số ong bị giết vừa đi theo Jong Suk và Mako đi sâu vào đảo. Vừa đặt chân đến rặng dừa, Thiên Đăng liền sử dụng Khiêu Khích, gầm lên một tiếng, từ trên cây bốn con khỉ to cỡ con chó sói nhảy xuống nện chày gỗ tới tấp vào anh. Bốn con khỉ này tên Hoả Hầu và Băng Hầu, hai con Hoả Hầu mình đỏ như máu, còn hai con Băng Hầu thì toàn thân xanh lét, toát ra khí lạnh. Bọn này đều ở cấp độ 50 đến 55, Sinh Lực khoảng từ 20,000 đến 30,000 điểm. Thiên Đăng nhanh nhẹn tránh khỏi những đòn đánh của chúng, rút kiếm từ thắt lưng chém một nhát từ hướng 9 giờ đến hướng 3 giờ. Một đòn này trúng vào yết hầu cả bốn con một lượt, chém trúng điểm chí mạng, thanh máu của chúng lập tức bị bay mất hơn 4,000 điểm. Liếc qua thấy Jong Suk đang cầm sách chuẩn bị xuất chiêu, Thiên Đăng la lớn cản lại:
- Đừng, tiết kiệm Mana, tôi sẽ tiếp tục vào sâu hơn để kéo quái, hai người đứng ở đây.
Jong Suk phản ứng rất nhanh, lập tức ngưng niệm chú. Thiên Đăng thở phào, dù gì nơi này cũng cách xa nơi có thể mua Mana, không thể phí phạm những bình Mana Potion mà T-Guruk đã cho được. Bầy ong vẫn liên tục bị giết, khiến Thiên Đăng vừa né tránh những đòn tấn công của bốn con khỉ, vừa phải triệu hồi bù quân số cho bầy ong. Anh mặc kệ bọn khỉ tấn công tiếp tục tiến sâu hơn vào bên trong đảo. Hai người Mako và Jong Suk đứng ngoài chờ, tự nhiên có cảm giác mình vô công rỗi nghề ghê gớm.
- Không phải anh Wagashi định một mình cân hết số quái trên đảo đó chứ? - Mako mím môi hỏi.
- Không nổi đâu cô Mako, quái trên đảo chính có tất cả hơn năm mươi con, một mình hắn không thể tiêu diệt hết được, huống chi bị trúng đòn của Hoả Hầu sẽ dính Thiêu Đốt, còn ăn chày của Băng Hầu thì lại bị Đóng Băng. Chúng mà dồn lại đánh thì có trời xuống cũng không cứu được “con gà tây cứu thế”. -Jong Suk hồi hộp đáp.
Đóng Băng sẽ bị đứng yên, không thể cử động. Còn Thiêu Đốt sẽ bị mất máu theo giây, càng dính nhiều Thiêu Đốt thì lượng máu càng giảm nhanh.
- Dựa vào thanh Sinh Lực trên bản hiển thị Bạn Bè thì thằng này tới giờ vẫn chưa bị đánh trúng, không biết nó đã vào sâu đến đâu nữa? -Jong Suk thở phào nhẹ nhõm, tự hỏi chính mình.
Mako cười khúc khích, chỉ tay lên trời cho Jong Suk thấy rồi đáp:
- Dựa theo vị trí số ong mà anh Wagashi vẫn đang triệu hồi ra thì đã vào sâu lắm rồi.
Jong Suk nhìn theo hướng tay cô, quả nhiên thấy những con Ong Bạc vẫn bay lên khỏi tán những ngọn dừa và thùy dương. Lúc này trông chúng như những chấm nhỏ lấp lánh ánh bạc.
Jong Suk vỗ trán, sao mình lại đột nhiên ngu thế nhỉ, hắn liền nhắn tin cho Thiên Đăng:
- [Chia sẻ vị trí đi thằng khờ.”]
Không có tin nhắn phản hồi, nhưng ít giây sau, Jong Suk biết Thiên Đăng đã xem tin nhắn. Vì trên bản đồ đã hiện ra vị trí của Thiên Đăng.
Mako bắt đầu quan sát vị trí của Thiên Đăng, cô thấy chấm tròn nhỏ mang tên “Wagashi” lúc này đã đi hết về phía cuối đảo, đang đánh một vòng tròn dẫn quái lại vị trí nơi hai người đang đứng.
- Anh Jong Suk à, anh và Mako chuẩn bị có việc làm. - Mako miệng cười, chân lùi ra phía sau Jong Suk, tay đã giơ sẵn pháp trượng.
Jong Suk nuốt nước bọt, cầm chặt sách trên tay, liếc sơ ôn lại dòng chú của chiêu Hoả Vũ, tay chĩa về hướng mà Thiên Đăng đang chạy về.
- “Hạng 1: Thành tích 36 phút 10 giây; Bang Hội Đỉnh Thiên, 25 Thành viên, Đội trưởng: HickUp, …”
Mako nhìn quanh rồi nói:
- Nơi này hoang vắng quá, không có ai ở đây trừ chúng ta.
- Hòn đảo vốn ở xa lục địa, đường đi không thuận tiện, lại khá nhỏ nên hiếm người vào phụ bản bằng cổng này lắm, do quá xa điểm tiếp tế gần nhất. - Jong Suk lên tiếng giải thích.
Thiên Đăng hỏi Jong Suk:
- Hai con boss này có vẻ khó nhằn hoặc phụ bản quá lớn, nên thành tích ngay cả hạng nhất đã lên đến hơn 36 phút.
Jong Suk cười cười:
- Băng Hoả đảo nhỏ xíu thôi, diện tích hơn cái đảo này một chút, nó tập hợp gồm mười cồn đá nhỏ và một đảo chính Chủ yếu mọi người mất thời gian ở khâu tìm diệt quái con, bởi vì chúng xuất hiện rải rác trên các cồn đá, phải tốn thời gian chia nhau bơi qua đó.Khi tiêu diệt hết quái con, hai con boss mới xuất hiện tại đảo chính.
- Nghe có vẻ hơi căng với chúng ta, vì chỉ có anh Jong Suk và Wagashi mới có thể chiến đấu, Mako không làm được việc đó.- Mako mới nghe thôi đã thấy việc chỉ có ba người đánh phụ bản này là không ổn, có vẻ việc đua thành tích là chuyện bất khả thi.
- Hoàn thành phụ bản, lên cấp là được, đừng quan tâm thành tích. Lát nữa cô Mako đi theo tôi, còn con gà kia đi một mình, chúng ta chia nhau diệt quái ở các cồn đá trước rồi quay lại săn ở đảo chính sau. - Jong Suk bày tỏ kế hoạch, xem ra cũng không ôm ấp hi vọng gì ở phụ bản này.
Thiên Đăng mỉm cười:
- Dẹp chuyện tách nhau đi, chúng ta cứ ở đảo chính đánh, không cần chia nhau ra làm gì.
Nói xong, Thiên Đăng bước qua khỏi cánh cổng, hai người kia ngơ ngác bước theo. Jong Suk hơi nghi hoặc, không biết thằng hack game này đang tính gì trong đầu. Nhưng thôi kệ, cứ bước vào rồi tùy cơ ứng biến. Vừa vào đến cổng, cả ba thấy mình đang đứng trên một bãi cát bằng, đảo không quá lớn chỉ những vách đá cao quá đầu và những hàng dừa với thùy dương cao vút. Cách đó không xa là những cồn đá nhỏ vây xung quanh đảo chính. Thiên Đăng không nói lời nào, triệu hồi ra đàn Ong Bạc hơn trăm con, lúc này chúng tiêu tốn của anh hơn 200 Mana mỗi giây, bởi vì mỗi con đều đã đạt cấp hơn 20. Con số Mana tiêu hao này vẫn nằm trong khả năng cho phép Thiên Đăng thoải mái thả hết bầy ong ra, bởi vì chỉ số hồi phục Mana hiện giờ của anh đang là 151 điểm mỗi nửa giây.
Vừa thấy bầy ong xuất hiện, Jong Suk hiểu ra ngay ý định của Thiên Đăng, hắn hô to:
- Ý hay, cho bầy ong bay đi tấn công bọn trên cồn đá, còn tụi mình xử đám quái trên đảo chính.
Thiên Đăng gật đầu, bầy Ong Bạc lập tức bay về phía cồn đá gần nhất.
- “Quái ở đây thật sự rất mạnh, chưa gì đã có 20 con ong bị giết chết.” Thiên Đăng nhận thấy chỉ vừa mới tiếp cận đã có 20 em ong hi sinh. Chỉ có điều bổ sung quân số dễ dàng thôi, vì Thiên Đăng có thể tái triệu hồi bọn bị giết ra ngay lập tức. Anh vừa bổ sung số ong bị giết vừa đi theo Jong Suk và Mako đi sâu vào đảo. Vừa đặt chân đến rặng dừa, Thiên Đăng liền sử dụng Khiêu Khích, gầm lên một tiếng, từ trên cây bốn con khỉ to cỡ con chó sói nhảy xuống nện chày gỗ tới tấp vào anh. Bốn con khỉ này tên Hoả Hầu và Băng Hầu, hai con Hoả Hầu mình đỏ như máu, còn hai con Băng Hầu thì toàn thân xanh lét, toát ra khí lạnh. Bọn này đều ở cấp độ 50 đến 55, Sinh Lực khoảng từ 20,000 đến 30,000 điểm. Thiên Đăng nhanh nhẹn tránh khỏi những đòn đánh của chúng, rút kiếm từ thắt lưng chém một nhát từ hướng 9 giờ đến hướng 3 giờ. Một đòn này trúng vào yết hầu cả bốn con một lượt, chém trúng điểm chí mạng, thanh máu của chúng lập tức bị bay mất hơn 4,000 điểm. Liếc qua thấy Jong Suk đang cầm sách chuẩn bị xuất chiêu, Thiên Đăng la lớn cản lại:
- Đừng, tiết kiệm Mana, tôi sẽ tiếp tục vào sâu hơn để kéo quái, hai người đứng ở đây.
Jong Suk phản ứng rất nhanh, lập tức ngưng niệm chú. Thiên Đăng thở phào, dù gì nơi này cũng cách xa nơi có thể mua Mana, không thể phí phạm những bình Mana Potion mà T-Guruk đã cho được. Bầy ong vẫn liên tục bị giết, khiến Thiên Đăng vừa né tránh những đòn tấn công của bốn con khỉ, vừa phải triệu hồi bù quân số cho bầy ong. Anh mặc kệ bọn khỉ tấn công tiếp tục tiến sâu hơn vào bên trong đảo. Hai người Mako và Jong Suk đứng ngoài chờ, tự nhiên có cảm giác mình vô công rỗi nghề ghê gớm.
- Không phải anh Wagashi định một mình cân hết số quái trên đảo đó chứ? - Mako mím môi hỏi.
- Không nổi đâu cô Mako, quái trên đảo chính có tất cả hơn năm mươi con, một mình hắn không thể tiêu diệt hết được, huống chi bị trúng đòn của Hoả Hầu sẽ dính Thiêu Đốt, còn ăn chày của Băng Hầu thì lại bị Đóng Băng. Chúng mà dồn lại đánh thì có trời xuống cũng không cứu được “con gà tây cứu thế”. -Jong Suk hồi hộp đáp.
Đóng Băng sẽ bị đứng yên, không thể cử động. Còn Thiêu Đốt sẽ bị mất máu theo giây, càng dính nhiều Thiêu Đốt thì lượng máu càng giảm nhanh.
- Dựa vào thanh Sinh Lực trên bản hiển thị Bạn Bè thì thằng này tới giờ vẫn chưa bị đánh trúng, không biết nó đã vào sâu đến đâu nữa? -Jong Suk thở phào nhẹ nhõm, tự hỏi chính mình.
Mako cười khúc khích, chỉ tay lên trời cho Jong Suk thấy rồi đáp:
- Dựa theo vị trí số ong mà anh Wagashi vẫn đang triệu hồi ra thì đã vào sâu lắm rồi.
Jong Suk nhìn theo hướng tay cô, quả nhiên thấy những con Ong Bạc vẫn bay lên khỏi tán những ngọn dừa và thùy dương. Lúc này trông chúng như những chấm nhỏ lấp lánh ánh bạc.
Jong Suk vỗ trán, sao mình lại đột nhiên ngu thế nhỉ, hắn liền nhắn tin cho Thiên Đăng:
- [Chia sẻ vị trí đi thằng khờ.”]
Không có tin nhắn phản hồi, nhưng ít giây sau, Jong Suk biết Thiên Đăng đã xem tin nhắn. Vì trên bản đồ đã hiện ra vị trí của Thiên Đăng.
Mako bắt đầu quan sát vị trí của Thiên Đăng, cô thấy chấm tròn nhỏ mang tên “Wagashi” lúc này đã đi hết về phía cuối đảo, đang đánh một vòng tròn dẫn quái lại vị trí nơi hai người đang đứng.
- Anh Jong Suk à, anh và Mako chuẩn bị có việc làm. - Mako miệng cười, chân lùi ra phía sau Jong Suk, tay đã giơ sẵn pháp trượng.
Jong Suk nuốt nước bọt, cầm chặt sách trên tay, liếc sơ ôn lại dòng chú của chiêu Hoả Vũ, tay chĩa về hướng mà Thiên Đăng đang chạy về.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương