Kingdom Of Heaven

Chương 38: Huyết nộ



Cô bé nghịch chiếc cravat trong đôi bàn tay, đi đến sát gần Thiên Đăng, cô bé nhoẻn miệng cười, khẽ khàng cất tiếng:

- Ở lần nâng cấp chức trách này, anh Wagashi nhận được quyền lợi tạo một kĩ năng theo ý thích, kĩ năng này dựa trên sự hi sinh để đánh đổi.

Chuyện này cũng đã được Jong Suk cho biết trước, nên Thiên Đăng cũng không cảm thấy lạ lẫm gì cho lắm, anh nói:

- Quy tắc như thế nào?

Cô bé đáp:

- Đơn giản lắm, anh chỉ cần chọn thứ mình muốn trước, sau đó em sẽ cho anh trả giá, đến khi nào lựa chọn của anh cân bằng với những gì anh đánh đổi thì kĩ năng đó sẽ được thông qua.

Cảm giác nói chuyện với cô bé này rất thoải mái và dễ chịu, Thiên Đăng suy nghĩ một chút rồi đáp:

- Vậy thì tôi sẽ lựa chọn tăng sức đánh hoặc tốc độ lên gấp 100 lần.

Cô bé bật cười:

- Lựa chọn vô hiệu, không ai có thể đánh đổi bất cứ thứ gì để tăng sức tấn công vật lý, tốc độ hay là sát thương pháp thuật lên gấp 5 lần chứ đừng nói 100 lần. Như thế sẽ phá hỏng trò chơi, anh chọn lại đi.

Thiên Đăng liếm môi, thế thì hơi khó nghĩ thật, thứ anh cần chính là sát thương. Thiên Đăng vừa tính toán, vừa dò lại tất cả tính năng của 11 trang bị “lỗi” trên người mình. Đầu óc anh bỗng nhiên sáng suốt đến lạ thường, một suy nghĩ trong đầu chợt hiện lên như ánh chớp loé giữa màn đêm, anh đưa ra đề nghị với cô bé:

- Nếu tôi đánh đổi 90% lượng Sinh Lực của mình để biến số điểm Sinh Lực hi sinh trở thành sát thương vào đối tượng thì có được không?

- Chấp nhận, nhưng phần hi sinh này của anh hơi cao, nên có thể chọn thêm lợi ích khi chiêu này kích hoạt. - Cô bé đáp.

Thiên Đăng chộp lấy cơ hội:

- Thế thì tăng thêm tốc độ và sát thương vật lý gấp 4 lần nhé em gái lúc máu ở 10% nhé.

Cô bé cười lớn, lắc đầu đáp:

- Không, tăng gấp 2 thì được.

Giống y như đang đi chợ trả giá, Thiên Đăng thương lượng tiếp:

- Vậy cũng đươc nhưng thời gian hiệu dụng tăng gấp đôi sát thương và tốc độ là cho đến khi phục hồi đầy sinh lực ha.



Cô bé lại lắc đầu, từ tốn đáp:

- Chỉ 30 giây thì chấp nhận được và thời gian hồi chiêu sẽ là 30 phút.

Thiên Đăng cố gắng nhịn cười, gì chứ thời gian hồi chiêu siêu dài 30 phút đối với anh đây chỉ là đồ bỏ. Có trang bị Thiết Long Hộ Uyển được giảm 80% hồi chiêu thì 30 phút kia sẽ trở thành 6 phút. Thậm chí khi máu của Thiên Đăng chỉ còn 10% thì Hắc Nhẫn còn kích hoạt Kháng Tất Cả 99% trong 10 giây cho anh, và thời gian hồi chiêu 30 giây của Hắc Nhẫn cũng bị Thiết Long Hộ Uyển giảm còn 6 giây. Đây không phải là hi sinh, mà chính là bỏ con săn sắt bắt con cá rô và con “săn sắt” này lại vô cùng “cứng”, khó có khả năng bị đập chết trong một nốt nhạc.

- OK, chốt luôn. - Thiên Đăng cười tươi như hoa, tâm trạng của anh vô cùng vui vẻ như mua được món hàng tốt với cái giá quá rẻ.

Cô bé gật đầu, cất tiếng trả lời:

- Đã xong, còn công đoạn cuối cùng, anh Wagashi muốn đặt tên gì cho chiêu thức này.

Thiên Đăng hơi bất ngờ, khoản đặt tên này mới làm anh băn khoăn hơn hết. Nghĩ ngợi hết một hồi, cuối cùng Thiên Đăng đáp:

- Cô cho nó cái tên Huyết Nộ nhé.

Cô bé mỉm cười, đưa hai bàn tay nắm lấy tay của Thiên Đăng, cả người anh bỗng nhiên nóng hừng hực như bốc hoả. Một bảng thông báo của hệ thống lập tức hiện lên.

[Người chơi Wagashi nhận được kĩ năng Nộ Huyết; Dùng 90% Sinh Lực đổi thành sát thương khi đánh trúng đối phương, tăng gấp đôi sát thương và tốc độ trong thời gian 30 giây; Thời gian hồi chiêu 30 phút.]

Cô bé chắp tay sau lưng, ngước mắt lên nhìn Thiên Đăng chòng chọc, đoạn hỏi khẽ:

- Anh hài lòng rồi chứ?

- Cũng tàm tạm.- Thiên Đăng tỉnh queo đáp.

Cô bé bật cười khi thấy thái độ nhây nhớt của Thiên Đăng, cô nói:

- Vậy thì hi vọng anh Wagashi sẽ có một hành trình thật thuận lợi trong trò chơi này, khi đó em mong anh sẽ có cảm nhận thế giới của Kingdom Of Heaven là vô cùng tốt đẹp và rất đáng để yêu quý.

Cô bé vừa nói dứt lời, một luồng sáng trắng liền chụp xuống người Thiên Đăng. Bóng dáng của cô bé kia trở nên mờ dần trong mắt anh, trước khi bóng của cô bé hoà tan vào thứ ánh sáng đó, Thiên Đăng còn kịp nhận thấy cô ta đang vẫy tay chào tạm biệt mình rất đỗi thân thiết.

Khi ánh sáng đã tan biến hoàn toàn, khung cảnh phụ bản Băng Hoả Đảo lại hiện ra trước mặt Thiên Đăng. Jong Suk và Mako đã đứng đợi sẵn ở đó, nhìn thấy Thiên Đăng đã quay lại, Mako liền chạy đến hỏi:

- Sao rồi? Anh Wagashi nhận được chiêu thức nào?

Thiên Đăng thản nhiên đáp:



- Đổi 90% Sinh Lực thành sát thương vào mục tiêu, còn cô thì sao?

Jong Suk vừa đi đến, nghe được điều Thiên Đăng nói liền nổi khùng, quát lớn:

- Chú em khùng à, 10% đó bị hội đồng hoặc boss đập trúng thì chỉ có nước khóc ra máu thật. Định ôm bom tự sát hay gì vậy? Chú mày hiện giờ là Tanker của nhóm đó.

- Anh sẽ ngạc nhiên tiếp cho xem. - Thiên Đăng vừa cười vừa đáp khiến Jong Suk câm nín, gã chỉ có thể hỏi vấn đề khác:

- Thế chú em chọn chức trách nâng cấp nào?

- Tốc Chiến Binh.- Thiên Đăng trả lời.

Jong Suk ôm mặt, biểu cảm như muốn khóc đến nơi:

- Moá, đã chọn hi sinh máu mà lại không chọn Huyết Chiến Binh, anh hết nói nổi chú mày rồi.

- Anh sẽ ngạc nhiên tiếp cho xem. - Mako cười rúc rích, lặp lại câu trả lời khi nãy của Thiên Đăng khiến Jong Suk tức muốn nhảy dựng. Hắn cố nhịn, lườm hai người rồi bỏ đi chỗ khác.

Thiên Đăng bật cười hỏi Mako:

- Mako chọn kĩ năng nào?

- Mako chọn Blink, kĩ năng dịch chuyển tức thời trong bán kính 50 mét, kĩ năng này chỉ kích hoạt khi bị tấn công, có điều sau khi sử dụng Blink để thoát thân sẽ bị giảm 50% phòng thủ trong 10 giây, thời gian hồi chiêu 10 giây. - Mako thong thả đáp.

Thiên Đăng gật gù:

- Cũng được, tôi sẽ bảo vệ cô trong mười giây giảm phòng thủ này.

Mako cúi đầu cảm ơn, không cần nói cô cũng biết giá trị của một Trị Liệu Sư trong đội là như thế nào. Bảo vệ trị liệu là một hành động vô cùng chuẩn mực và cấp thiết trong đoàn đội chiến, nhưng trước hết Trị Liệu Sư phải tự mình sinh tồn cái đã. Ít nhất “công chúa” phải còn sống thì mới mong được “hoàng tử” đến cứu giúp.

Thiên Đăng gọi lớn cho gã pháp sư đang giận dỗi đứng đằng xa dùng chân nghịch cát, đá cho bụi bay tung toé.

- Thoát khỏi phụ bản thôi anh Jong Suk.

Mako nhìn theo hướng Thiên Đăng vừa gọi, nhìn thấy hành động của Jong Suk, cô phì cười tự nói với chính mình:

- Đàn ông chỉ là những đứa trẻ to xác.
Chương trước Chương tiếp