Kingdom Of Heaven

Chương 50: Phá nát tứ trụ



Jong Suk thấy con quái đội trưởng đã nằm xuống, gã liền đến gần cột đá màu đen đưa tay chạm vào nó. Cây cột bỗng nhiên vang lên những tiếng lắc rắc nho nhỏ, Jong Suk ngoái đầu lại nói:

- Sau khi hạ con đội trưởng xong, phải chờ ít nhất 30 giây cho cái trụ ở mỗi điểm sinh quái vỡ tan ra mới lấy được tinh thể.

Thiên Đăng nghe vậy liền triệu hồi ra T-Yosef rồi ra lệnh cho ông ta:

- T-Yosef, ông chờ ở đây để lấy viên tinh thể.

Ông lão NPC cúi đầu nhận lệnh, tiến đến sát cây cột đứng chờ, Thiên Đăng nói tiếp:

- Chúng ta đi thẳng qua điểm sinh quái ở hướng Đông.

Jong Suk cả mừng, việc này có thể khiến họ tranh thủ bớt được thời gian phá bản hơn cả một phút rưỡi. Nên nhớ để phá được thành tích cực hạn, dù chỉ tiết kiệm được một giây cũng đã là chuyện đáng mừng, nói chi đến một phút rưỡi. Cả bọn lập tức lên đường, chạy thẳng về hướng Đông. Thiên Đăng chợt tăng tốc vọt thẳng về phía trước, bỏ lại ba người ở phía sau, Hưng ngạc nhiên hỏi Jong Suk:

- Nó tính tạo đột phá trước để tranh thủ thời gian hả?

Jong Suk gật đầu, rồi lại lắc đầu đáp:

- Tôi cũng nghĩ thế, có điều mọi chuyện không dễ dàng đâu Nevermind.

Nhìn nụ cười có phần chế giễu của Jong Suk, Hưng cũng hơi bất an trong lòng, gia tăng cước bộ thêm. Quả nhiên, đến khi thấy cây cột trụ màu xanh lá ở điểm sinh quái phía Đông hiện ra, anh vẫn thấy Thiên Đăng còn chưa tạo được đột phá nào đáng kể. Bởi vì bọn quái cung thủ và pháp sư hành động vô cùng bài bản. Cung thủ xạ tiễn từ xa, khiến Thiên Đăng phải liên tục di chuyển zic zắc để tránh. Còn đám pháp sư thì dùng đủ loại pháp thuật để chặn trước từ xa. Pháp sư lửa dựng tường lửa, pháp sư nguyên tố đất tạo các vũng lầy… để chắn trước mặt Thiên Đăng. Tốc độ biến thái của anh trở nên vô ích khi phải đối đầu với sự phối hợp của đám quái. Jong Suk trông thấy cảnh ấy cười lớn, hét to:

- Trò chơi này không phải dành cho một người đâu “gà tây”.



Nhìn thằng bạn “siêu nhân” của mình loay hoay với đám quái, Hưng hiểu ngay ý của Jong Sụ, bật cười rút tên trợ chiến. Khoảng cách vừa đủ, anh lập tức phát tiễn. Bốn cú bắn chính xác găm trúng ngay lập tức vào một con cung thủ đứng gần. Jong Suk bật Chuyển Động Đọc Phép, thu hẹp khoảng cách rồi bồi thêm một chiêu Thiêu Đốt vào nó, khiến con cung thủ lìa hồn khỏi xác. Pháp sư Jong Suk mà đã đến thì dĩ nhiên không chỉ thi triển một chiêu, mồm của hắn lập tức bắn rap, xuất thêm một chiêu Hoả Vũ vào giữa đội hình đám cung thủ và pháp sư khiến chúng gần như bị rối loạn, ra chiêu không còn liền mạch như trước.

Thiên Đăng tận dụng cơ hội, lao vào ngay giữa đội hình địch. Những con quái cận chiến ở phía sau lập tức di chuyển về phía trước để cứu viện, nhưng đã quá trễ, lúc chúng vừa nhập cuộc thì toàn bộ đám pháp sư và xạ thủ đã “lên đường”. Thiên Đăng mặc sức tung hoành giữa đám quái. Bọn quái bị ép đến sát cột trụ sinh quái màu đồng, hết con này đến con khác được cột trụ triệu tập ra. Nhưng trước sức tấn công như vũ bão của ba người, bọn chúng thi nhau ngã xuống. Đến lúc đủ số lượng, con quái đội trưởng xuất hiện, lần này là một con mãng xà lớn. Chỉ có điều con này cũng chẳng phải đối thủ của Thiên Đăng, bởi vì nó quá chậm chạp. Ngay cả kĩ năng đặc biệt nhất của nó chính là Toả Khí Độc quanh người cũng không thể làm khó được cả bọn. Bởi vì tốc độ phát khí độc quá chậm so với tốc độ di chuyển và phản ứng của Thiên Đăng, nên nó bị anh dễ dàng dùng Khiêu Khích dắt mũi nó chạy vòng quanh cây cột cho hai người kia xả sát thương. Đến lúc con mãng xà chết, cũng là lúc thấy bóng dáng T-Yosef lục tục chạy đến, ông già NPC tái lập nhiệm vụ nhận viên tinh thể. Còn bốn người bắt đầu di chuyển về phía điểm sinh phía Nam, điểm sinh duy nhất còn tồn tại trong phụ bản. Vừa thấy Thiên Đăng lại nhớm chân chuẩn bị phóng trước, Hưng lên tiếng nhắc nhở:

- Ê, vẫn chưa thuộc bài học mới vừa học được à?

Mako cười lớn, cất tiếng:

- Không vấn đề gì đâu anh Nevermind, Mako đã thấy bầy Ong Bạc bay về phía điểm sinh phía Nam lúc chúng ta đang mải mê đánh quái ở đây rồi.

Thiên Đăng mỉm cười xác nhận điều Mako vừa nói rồi tăng tốc cực đại, phóng thẳng về hướng Nam. Đến khi ba người chạy đến nơi thì thấy Thiên Đăng đã ép bầy quái vào đến cột trụ màu vàng, xung quanh bọn chúng bị Ong Bạc chích tới tấp, còn ở giữa thì Thiên Đăng vung thanh katana chém tới tấp, hết con quái này đến con quái khác thi nhau gục xuống. Jong Suk và Hưng liền nhập cuộc, bầy quái bị hạ với tốc độ chóng mặt. Con đội trưởng thủ ở điểm sinh phía Nam xuất hiện, một con quái đầu gấu, tay cầm đại đao được triệu hồi ra. Vừa xuất hiện nó đã vác đao chém thẳng vào người Thiên Đăng, anh dùng hai tay một tay cầm cán kiếm, một tay giữ chặt sống kiếm phần gần đầu để đỡ đòn. Một tiếng “choang” chát chúa vang lên, sức mạnh của thanh đại đao trong tay con gấu chém xuống khiến Thiên Đăng dù đỡ được đòn cũng bị đẩy lùi ra sau đến cả mét. Bầy Ong Bạc chớp thời cơ bay vào chích con gấu tới tấp, nhưng sinh lực của con quái này giảm rất ít, gần như không đáng kể.

- Con gấu miễn nhiễm với nọc độc của Ong Bạc.- Jong Suk lên tiếng nhắc nhở rồi tiện mồm đọc luôn câu chú Thiêu Đốt đánh trúng người con gấu.

Thiên Đăng tiếc nuối thu hồi bầy ong, không thể lãng phí tí mana nào để làm một việc vô ích như vậy. Anh tập trung áp sát con gấu, dùng Khiêu Khích liên tục tránh nó lại như con quái đầu cá sấu, chơi kế giương đông kích tây đánh vào hậu phương của anh. Con gấu tuy có thể vô hiệu hoá nọc ong, nhưng lại không hề miễn nhiễm với các sát thương khác. Vả lại chức trách của nó cũng chỉ là một Tanker chậm chạp, nên không hề là đối thủ của ba người. Thiên Đăng vừa tranh thủ dùng liên tục các chiêu Khống Chế của các nguyên tố, vừa gây thêm sát thương vào cơ thể của con gấu bằng những nhát chém vào vị trí chí mạng như đầu và tim. Dù cho phòng thủ có ghê gớm đến đâu, cuối cùng con gấu cũng té.lăn quay, thở hắt ra hơi thở cuối cùng, gục mặt xuống nền đất lạnh mà chết.

Lần này đích thân Thiên Đăng phá hủy cột trụ phía Bắc của điểm sinh. Anh chạm tay vào cột trụ đá màu vàng, nó liền nứt ra và vỡ nát hoàn toàn sau 30 giây. Thiên Đăng nhặt lấy viên đá, nhắn cho T-Yosef:

- [Nhặt viên đá xong thì nhờ ông đi thẳng đến trung tâm phụ bản.]

T-Yosef nhắn lại vỏn vẹn một chữ “Dạ”.
Chương trước Chương tiếp