Lần Đầu Yêu Ít, Lần Hai Đậm Sâu

Chương 31: lạc quẻ



Tưởng là một hoạt động cắm trại đơn giản với vui chơi và ăn uống của tụi trẻ. Nhưng mà ở nhà ông cụ Ngô lạ lắm.

Chính xác hơn là cuộc gặp gỡ của những thành viên giàu có trong một gia tộc giàu có. Nội dung trò chuyện xoay quanh kinh doanh, tài chính, truyền thông, công nghệ và các thỏa thuận ngầm. Hàng chục chiếc xe sang đồ về dinh thự, chở những nhân vật có tiếng trong giới làm ăn và các búp măng non là người thừa kể tương lai. Điện thoại sẽ bị hạn chế, chụp ảnh đăng lên mạng xã hội cũng phải làm mờ mặt con nhỏ, và không được quá khoe mẽ, phô trương.

Trẻ con có bảo mẫu trông nom, người lớn thì đi dạo cùng nhau, hoặc ngồi trà bánh để trao đổi các thông tin hữu ích có lợi cho mình. Những số tiền tỷ nọ tỷ kia được nhắc đến rất nhẹ nhàng, như thể không phải lớn lao gì cho lắm.

Đặc điểm chung của những người làm dâu nhà họ Ngô là có nhan sắc vượt trội, không nhất thiết phải xinh đẹp xuất thần nhưng về cơ bản phải ưa nhìn, có nét đẹp riêng, có thần thái rạng ngời. Thứ hai là họ có học thức, có trí tuệ. Và phải sinh được con, nhiều càng tốt, tốt nhất là có cả trai cả gái.

Mang tiếng là trò chuyện với người cùng nhà, nhưng Na Anh lại phải kiềm chế và uốn lưỡi trước khi nói.

Đàn ông nhà họ Ngô chọn vợ đẹp để cải thiện giống nòi, có vài người có xuất thân là hoa khôi luôn. Vợ đẹp cũng khiến cánh mày râu tự hào khi giới thiệu với đối tác, bạn bè, tăng độ uy tín và thể diện cho nhà chồng. Họ rất đề cao vợ, coi vợ là phong thủy, nên việc vợ cắt tóc, tỉa mày cũng phải cực kỳ cần trọng. Những người phụ nữ bước chân được vào cổng nhà họ Ngô phải có EQ cao và tài ăn nói.

Thông qua cuộc trò chuyện của nhóm phụ nữ, Tạ Na Anh rút ra một điều. Là làm vợ của Ngô Ngạn Thần quá áp lực.

Một là hoàn toàn gác lại sự nghiệp để chăm lo gia đình. Hai là phải học cách gánh vác sự nghiệp nhà chồng. Con của cô cũng phải có thành tích tốt về nhiều mặt để sau này tiếp quản sự nghiệp của tiền bối để lại. Đã vậy còn phải đi kết giao với người cùng đẳng cấp, tạo dựng mối quan hệ đôi bên cùng tiến.

***

Khi vừa mới gặp, Na Anh thở phào vì ai cũng ăn mặc đơn giản, ít ra cô không lạc loài.

Nhưng không, cô chính là lạc quẻ. Họ cũng mặc áo phông, quần jean, váy suông thôi. Ngồi cùng thì cô mới biết.

Mọi người nghĩ nhà giàu sẽ mặc LV, Dior... ư? Không phải, họ mặc đồ hiệu ẩn logo.

Một người chị dâu mặc trang phục Brunello Cucibelli được làm từ chất liệu cao cấp nhất. Người đó còn khiêm tốn nói không phải để khoe khoang mà để cảm nhận chất lượng và kiểu dáng. Những chiếc áo len mỏng dính Cash-mere hay Blazer họ khoác trang trí sương sương lại có giá bằng cả chiếc xe oto. Có món phụ kiện còn làm thủ cồng, phiên bản giới hạn.



Một người khác có thẻ thành viên vip của thương hiệu xa xỉ, nói rằng mới mua được chiếc áo chất liệu Vicuna - tốt nhất hiện nay, nổi tiếng hơn cả Cashmere nữa.

Một người kia thì kể về chiếc áo dạ của Max Mara dù giờ còn chưa bước sang mùa lạnh.

Và còn nhiều nữa, Berluti, đồ da độc bản, nghệ thuật Patina... Na Anh nghe lạ hoắc, cô không hiểu gì cả, chỉ biết đó là những thứ vượt quá khả năng của cô. Tất cả những gì có mặt ở nhà họ Ngô đều dễ nhìn nhưng không dễ biết được giá trị thực sự.

Đấy mới là về quần quần áo áo mặc hằng ngày thôi chứ chưa đề cập tới các chuyện cao siêu vĩ đại khác. Cô kiếm có rời đi, cảm thấy lạc lõng, cô không phù hợp nơi này. Nó không chân thực, nó quá khác cuộc sống của cô.

Khi đi ngang bếp, cô tình cờ nghe được vài điều. Vốn không có ý hóng hớt, nhưng chuyện lại nói về cô.

"Có khi nào cô gái đó úp sọt Ngạn Thần không?"

Na Anh nhíu mày nhìn qua, cô đã giới thiệu mình với họ ít phút trước, nhưng họ có vẻ không bận tâm cô là ai, mà chỉ nói là "cô gái đó".

"Ngạn Thần cũng đỉnh đấy chứ, mang về một đứa chắt trai đúng lúc mọi người đồn ông cụ chuẩn bị lập di chúc"

"Ngô Đại Lâm kiểu gì cũng được hưởng ké hào quang của cháu nội. Ngạn Ngạn Thần nhờ con cũng được ông cụ coi trọng hơn"

"Hzzz, thằng bé đó đúng là may mắn mà"

Cô đứng một góc cười buồn, may mắn à?

Họ đâu biết mẹ con cô từng tủi thân và khó khăn thế nào chứ. Bỗng dưng cô hoài nghi, có thật là Ngạn Thần muốn dùng con trai để được ông cụ Ngô cân nhắc cho thêm nhiều lợi ích? Nếu thế thật, thì tình bố con của anh dành cho Anh Huy không hề đơn thuần và lương thiện chút nào.
Chương trước Chương tiếp