Lắng Nghe Tim Em

Chương 1: Đêm định mệnh



Hôm nay là ngày tuyệt vời nhất đối với Khánh Trâm bởi cô vừa tìm được công việc phù hợp với chuyên ngành mình đã học.

Sau mười hai năm đèn sách rồi lại bốn năm bôn ba nơi thành phố đã tiêu hết bao nhiêu là công sức của cả đấng sinh thành, bây giờ cũng là lúc cô phải giúp họ san sẽ gánh nặng này rồi.

Cái nắng chiều đã bớt gây gắt, hôm nay là quá thích hợp cho một buổi chiều tiệc tùng, nhậu nhẹt, vừa ăn mừng vừa coi như là thư giãn đầu óc sau những ngày mệt mỏi chạy ngược xuôi mong tìm được công việc để cô còn góp phần phát triển GDP cho đất nước nữa.

Từ trưa khi đã tìm được công việc là cô đã hẹn ngay hai người bạn chí cốt Tuệ Lâm và Nhã Uyên đề cùng nhau lên kế hoạch cho buổi hẹn chiều nay.

Khánh Trâm là người thích những món ăn đơn giản, vừa túi tiền bởi cô cũng không quá giàu có, cái nào hợp lý thì tiêu không thì cũng không quá miễn cưỡng, mua cho bằng được.

Cô nhắn vào nhóm chat " ba trái bắp "

- Hay là chiều nay ba đứa mình đi ăn bún đậu mắm tôm đi bây, trời ơi tao thèm ơi là thèm, nằm mơ tao còn thấy miếng chã cốm nè.

Cô đưa ra ý kiến đầu tiên cho cuộc hẹn này. Nhưng có lẽ với hai người thì đây là một ý kiến nhạt nhẽo.

- Không không, tao cũng thèm bún đậu nhưng mà mấy chị em mình ơi, tao cũng vừa tìm được việc mà chị em mình phải thử cái chưa thử chứ, để ăn mừng cho cái sự kiện chấn động này. Lâm mày nghĩ thử xem nên đi đâu cho mới mẻ. Truyện Linh Dị

Uyên vẽ mặt vui tươi hết cỡ nhỏ hào hứng lắm vì cũng vừa tìm được việc vào tuần trước.

Còn Tuệ Lâm do là người nhanh nhạy, nhỏ sớm tìm được công việc phù hơn cô và Uyên.

- Đi bar không hai bây, đi thử cho biết, thấy trên mạng ta đi vui lắm quậy tưng bừng luôn.

- Ê được á thử ha Trâm.



Trâm đâm chiêu suy nghĩ bởi cái cụm động từ " đi bar " này với cô có vẻ hơi nhạy cảm bởi vì từ nhỏ cô đã được nghe nơi đó không có được lành mạnh lắm, có hút chích, nghiện ngập hay là mấy thì gì đó như là bỏ thuốc mê hay những thứ khác, tóm lại nó là nơi không lành mạnh.

- Vô đó có gì không, vô đó có bị bỏ thuốc mê không bây. Trâm run sợ đưa ra thắc mắc của mình

- hahhaha nhỏ này ai nói với mày vô đó là bị bỏ thuốc mê vậy hahhaha, trời ơi tao cười chết mất.Uyên ôm bụng cười không ngớt

- Không có đâu ba ơi, đúng là có mấy cái như vậy thiệt nhưng mình vô mấy quán dành cho giới trẻ thường lui tới để chill chill đồ á chắc không gặp mấy cái như mày nói đâu.

Lâm vô thức đưa tay đỡ trán của mình

- Ờ vậy đi thử đi.Ơ mà đi quán nào vậy

- Dreams bar đi tao thấy quán đó cũng trên mạng á, rộng mà view cũng đẹp lắm, nó mờ mờ ảo ảo thêm nhạc lớn nữa quậy tung nốc chiến này nha chị em. Uyên nhanh nhảu, vẽ mặt hớn hở khỏi phải nói trong đầu nó đã vô thức hiện lên những hình ảnh sôi động đó trong đầu rồi

- Lâm có ý kiến gì không?. Trâm hỏi

- Không. Đi đâu cũng được

- Vậy chốt kèo nha, tám giờ tối có mặt tại Dreams bar nha chị em mình ơi.

Về nhà vừa đặt lưng lên giường là cô đã chìm vào giấc ngủ, lấy thêm năng lượng cho cuộc vui chiều nay

Tầm tám giờ chiều khi mà chuông báo thức đã vang lên. Cơn nhứt đầu nhẹ thoáng qua, cô rất ghét cái việc ngủ đến tận chiều vì lúc nào ngủ dậy, người mệt mỏi, đầu đau nhức nhưng vì buổi sáng đã quá mệt nên không thể tránh khỏi.

Cô hiện đang ở trọ một mình trên thành phố nên việc ăn uống cũng không quá bận tâm, hôm nào đi chơi thì ăn ngoài nên buổi chiều hôm nay sẽ không nấu



Cô lau dọn lại căn phòng, giặc đống quần áo đã bỏ từ tối qua, tưới nước cho cây hoa Lài sữa, cô thích hoa lài nhất vì nó vừa đẹp vừa thơm còn hợp với mệnh thủy của cô nữa.

Chuẩn bị đồ đạc xong xuôi mọi thứ, khoá cửa lại, cô đến điểm hẹn vừa đúng giờ nhưng đã thấy Lâm và Uyên đã đứng đợi sẵn bên ngoài rồi.

- Sao đi sơm dữ vậy, tao đến đúng giờ nha, không có trễ.

- Cũng vừa mới đến thôi, có Uyên là đến sớm nhất đấy, tao đến là đã thấy đứng đây rôi.Uyên chẫm rãi mở lời

- Tao nôn quá ấy mà, chịu không có được. Uyên vừa khẩy khẩy tóc vừa nói

- Đi thôi chị em mình ơi còn chờ gì nữa

Đẩy cửa vào bên trong khung cảnh làm cô có vẽ hơi choáng ngợp, mọi người đang hòa chung không khí sập sình của bài hát vừa phát, nhưng với người hướng ngoại được cái miệng như cô thì chịu rồi, cô chỉ muốn đứng im thôi

- Nè nè uống gì kêu đi chị em mình

- Cho tao Mojito đi. Lâm kêu

- Cho tao mocktail đi nha tao. Trâm cười cười nói với Uyên

- Vậy tao sẽ uống giống Lâm hihi

Sau khi đã có đồ uống cả ba cùng hoà mình vào không khí sôi nổi của quán, khi mà cả hai Lâm và Uyên cùng quẩy thì chỉ có Trâm vừa uống vừa nhìn hai người họ.Bản tính cô là người thích nói chuyện hơn là hoạt động chân tay nên việc này không hợp vời cô lắm

Hòa chung không khí náo nhiệt này thì đâu đó có một người tay cầm ly Tequila vừa uống vừa lơ đãng nhìn về phía cô.
Chương trước Chương tiếp