Lắng Nghe Tim Em
Chương 12: Chung một nhà
Sáng sớm, mọi người điều đã thức, có mặt chuẩn bị đầy đủ chờ nhà trai qua rước dâu.
Tầm 8 giờ sáng nhà trai qua đến nhà cô hôm nay anh mặc bộ Vest đen huyền. Bộ đồ hợp với anh lắm nó làm tôn lên vóc dáng cao ráo đẹp đẽ của anh hơn.
Cô hôm nay mặc bộ áo dài đỏ, đội mấn đỏ trang điểm xinh tươi, hôm nay nhìn cô khác lắm.
- Oày còn đẹp hơn cả hôm qua nữa, nhìn cưng vãi.Nhỏ Uyên cảm thán
- Mới thấy lần đầu luôn á, nhìn không có quen. Nhỏ Lâm cũng nói.
Cô tươi cười nhìn hai nhỏ bạn, thật sự từ nhỏ đến lớn, cô cũng đã nhiều lần make up nhưng chỉ là đi đám tiệc, nhưng những lúc như vậy nhìn cô cũng bình thường có khác biệt hơn mọi khi một chút. Nhưng hôm nay cô thật sự rất xinh, đôi mắt to tròn, lông mi được vuốt cong vút, mũi được đánh khối tạo cảm giác cao gọn hơn mọi khi điểm thêm chút môi đỏ căng ngọt ngào. Quả thật là ngày trọng đại nên cô dâu quả là tâm điểm của buổi tiệc mà.
Nhà trai vô đông đủ đợi chú MC phát biểu, ba mẹ hai bên dặn dò, và cho quà cưới cho cô dâu chú rể làm của hồi môn xong xui thì mới di chuyển đến nhà hàng.
Nhà anh chọn đãi tiệc cưới ở nhà hàng. Đây là một nhà hàng tiệc cưới khá lớn. Không gian mang một tone màu xanh đen kết hợp với những đó sen tươi, tạo cảm giác rất hoài hoà và chỉn chu.Mặc dù không xuất phát từ tình yêu nhưng đây cũng được xem như là cách anh tôn trọng cô và cả gia đình cô.
Khách dự tiệc hôm nay có vẽ rất đông vì có nội ngoại hai bên và bạn bè của anh, đối tác bạn bè của ba mẹ, anh trai nên rất đông.
Mở đầu bữa tiệc MC lên phát biểu. Gia đình hai bên cùng lên phát biểu sau cùng họ nhường lại sân khấu cho cô dâu chú rể họ cùng cắt bánh kem và rót rượu. Sau đó MC công bố buổi tiệc chính thức được bắt đầu. Những món ăn được phục vụ từ từ, mọi người vừa ăn, vừa ngước lên sân khấu xem mọi người hát hò biểu diễn.
Anh và cô luôn đứng kế nhau, thấy cô có vẽ không khoẻ đưa tay ra đỡ eo cô "Mệt sao?"
- Một chút.
- Rán chút nữa, em muốn ăn gì không?
- Không em chưa đói. Cô nhìn anh nói
- Ừm thế muốn uống gì không?
- Thôi, em không khát
- Ừm.
Buổi lễ diễn ra suôn sẻ, khi cả gia đình mình về anh và cô ra tiễn họ. Thấy họ về cô tuổi thân nên nước mắt ngắn dài
- Nín đi khóc gì không biết, rãnh thì về thăm ba mẹ với em, gần sát bên làm như xa lắm vậy á.Mẹ cô nắm tay cô nói.
- Lớn rồi mà còn khóc gì, nín đi. Ba cô quát yêu cô
- Đừng có đáng chồng như đánh em nha.Anh cẩn thận chị em nha mới đầu hiền vậy thôi. Khánh Nam dặn anh
- Hhuhuhuh. Cô nghe em mình nói tức còn khóc lớn hơn nữa.
- Thôi thôi em nói giỡn mà, ôm một cái nào. Anh Nam ôm trầm cô.
- Thương nó nha con.Mẹ cô nhìn anh nói một lần nữa mới ra về
Ba cô cũng vỗ vai anh trước khi ra về " ba giao nó cho con "
- Dạ ba mẹ.Anh đáp lời dặn của họ
Thấy cô vẫn còn nứt nở,anh đưa tay lau nước mặt cho cô.
- Đừng khóc, ảnh hưởng đến đứa bé đó.
Sau khi mọi thứ đã xong xuôi, anh đưa cô về nhà mình, mọi người thì cũng đã về trước, anh và cô đợi hết khách mới về.
Về tới gia đình mọi người đều đã đi nghỉ. Anh dìu cô lên phòng mình. Cánh của phòng mở ra, cô hoảng nhẹ, nó to gấp bốn lần phòng cô ở nhà, đầy đủ tiện nghi như một cái nhà thu nhỏ vậy chỉ là thiếu cái kệ bếp nữa thôi.
Đồ của cô hôm qua đã được anh chuyển về đây và để gần tủ của anh, anh chừa cho cô một khoảng tủ để cô sắp xếp đồ mình vào.
- Em đi tắm đi. để tôi chất xếp đồ vô giúp em
- Vậy em đi tắm mà anh để đó đi lát em ra xếp cho.
- Ừm.
Sau khi tắm táp xong xuôi, cô chở ra với cái đầu còn ướt, tay còn cầm cái khăn lau lau cho khô tóc.
- Em lại đây.
Lại ngồi phía mép giường, anh lấy máy sấy định sẽ giúp cô sấy.Nhưng cô đã vội ngăn lại
- Để em, em tự làm được.
Thật lòng mà nói anh chỉ đứng gần cô thôi là cô đã không dám ngước nhìn anh, thở cũng dám thở mạnh, tay chân cuốn cuồn, mấy hôm nay đám cưới diễn ra, cô luôn đừng gần anh đôi khi là đụng chạm nhưng thật sự cô rất là gồng.
Thấy anh vẫn nhìn mình, cô hối anh
- Anh đi tắm đi, mơi giờ anh cũng mệt rồi.
- Ừm.
Sau khi anh ra đã thấy cô ngủ say mê trên giường mình, có lẽ do cô mệt quá.
Anh thấy vậy cũng chỉnh tư thế nằm cho cô ngay ngắn,sau đó cũng tắt đèn.
Màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm. Dường như ai cũng đã thắm mệt nên đã đằm chìm trong những giấc mộng, không có sự bon chen của tiếng nói, không gian êm đềm đến lạ.
Tầm 8 giờ sáng nhà trai qua đến nhà cô hôm nay anh mặc bộ Vest đen huyền. Bộ đồ hợp với anh lắm nó làm tôn lên vóc dáng cao ráo đẹp đẽ của anh hơn.
Cô hôm nay mặc bộ áo dài đỏ, đội mấn đỏ trang điểm xinh tươi, hôm nay nhìn cô khác lắm.
- Oày còn đẹp hơn cả hôm qua nữa, nhìn cưng vãi.Nhỏ Uyên cảm thán
- Mới thấy lần đầu luôn á, nhìn không có quen. Nhỏ Lâm cũng nói.
Cô tươi cười nhìn hai nhỏ bạn, thật sự từ nhỏ đến lớn, cô cũng đã nhiều lần make up nhưng chỉ là đi đám tiệc, nhưng những lúc như vậy nhìn cô cũng bình thường có khác biệt hơn mọi khi một chút. Nhưng hôm nay cô thật sự rất xinh, đôi mắt to tròn, lông mi được vuốt cong vút, mũi được đánh khối tạo cảm giác cao gọn hơn mọi khi điểm thêm chút môi đỏ căng ngọt ngào. Quả thật là ngày trọng đại nên cô dâu quả là tâm điểm của buổi tiệc mà.
Nhà trai vô đông đủ đợi chú MC phát biểu, ba mẹ hai bên dặn dò, và cho quà cưới cho cô dâu chú rể làm của hồi môn xong xui thì mới di chuyển đến nhà hàng.
Nhà anh chọn đãi tiệc cưới ở nhà hàng. Đây là một nhà hàng tiệc cưới khá lớn. Không gian mang một tone màu xanh đen kết hợp với những đó sen tươi, tạo cảm giác rất hoài hoà và chỉn chu.Mặc dù không xuất phát từ tình yêu nhưng đây cũng được xem như là cách anh tôn trọng cô và cả gia đình cô.
Khách dự tiệc hôm nay có vẽ rất đông vì có nội ngoại hai bên và bạn bè của anh, đối tác bạn bè của ba mẹ, anh trai nên rất đông.
Mở đầu bữa tiệc MC lên phát biểu. Gia đình hai bên cùng lên phát biểu sau cùng họ nhường lại sân khấu cho cô dâu chú rể họ cùng cắt bánh kem và rót rượu. Sau đó MC công bố buổi tiệc chính thức được bắt đầu. Những món ăn được phục vụ từ từ, mọi người vừa ăn, vừa ngước lên sân khấu xem mọi người hát hò biểu diễn.
Anh và cô luôn đứng kế nhau, thấy cô có vẽ không khoẻ đưa tay ra đỡ eo cô "Mệt sao?"
- Một chút.
- Rán chút nữa, em muốn ăn gì không?
- Không em chưa đói. Cô nhìn anh nói
- Ừm thế muốn uống gì không?
- Thôi, em không khát
- Ừm.
Buổi lễ diễn ra suôn sẻ, khi cả gia đình mình về anh và cô ra tiễn họ. Thấy họ về cô tuổi thân nên nước mắt ngắn dài
- Nín đi khóc gì không biết, rãnh thì về thăm ba mẹ với em, gần sát bên làm như xa lắm vậy á.Mẹ cô nắm tay cô nói.
- Lớn rồi mà còn khóc gì, nín đi. Ba cô quát yêu cô
- Đừng có đáng chồng như đánh em nha.Anh cẩn thận chị em nha mới đầu hiền vậy thôi. Khánh Nam dặn anh
- Hhuhuhuh. Cô nghe em mình nói tức còn khóc lớn hơn nữa.
- Thôi thôi em nói giỡn mà, ôm một cái nào. Anh Nam ôm trầm cô.
- Thương nó nha con.Mẹ cô nhìn anh nói một lần nữa mới ra về
Ba cô cũng vỗ vai anh trước khi ra về " ba giao nó cho con "
- Dạ ba mẹ.Anh đáp lời dặn của họ
Thấy cô vẫn còn nứt nở,anh đưa tay lau nước mặt cho cô.
- Đừng khóc, ảnh hưởng đến đứa bé đó.
Sau khi mọi thứ đã xong xuôi, anh đưa cô về nhà mình, mọi người thì cũng đã về trước, anh và cô đợi hết khách mới về.
Về tới gia đình mọi người đều đã đi nghỉ. Anh dìu cô lên phòng mình. Cánh của phòng mở ra, cô hoảng nhẹ, nó to gấp bốn lần phòng cô ở nhà, đầy đủ tiện nghi như một cái nhà thu nhỏ vậy chỉ là thiếu cái kệ bếp nữa thôi.
Đồ của cô hôm qua đã được anh chuyển về đây và để gần tủ của anh, anh chừa cho cô một khoảng tủ để cô sắp xếp đồ mình vào.
- Em đi tắm đi. để tôi chất xếp đồ vô giúp em
- Vậy em đi tắm mà anh để đó đi lát em ra xếp cho.
- Ừm.
Sau khi tắm táp xong xuôi, cô chở ra với cái đầu còn ướt, tay còn cầm cái khăn lau lau cho khô tóc.
- Em lại đây.
Lại ngồi phía mép giường, anh lấy máy sấy định sẽ giúp cô sấy.Nhưng cô đã vội ngăn lại
- Để em, em tự làm được.
Thật lòng mà nói anh chỉ đứng gần cô thôi là cô đã không dám ngước nhìn anh, thở cũng dám thở mạnh, tay chân cuốn cuồn, mấy hôm nay đám cưới diễn ra, cô luôn đừng gần anh đôi khi là đụng chạm nhưng thật sự cô rất là gồng.
Thấy anh vẫn nhìn mình, cô hối anh
- Anh đi tắm đi, mơi giờ anh cũng mệt rồi.
- Ừm.
Sau khi anh ra đã thấy cô ngủ say mê trên giường mình, có lẽ do cô mệt quá.
Anh thấy vậy cũng chỉnh tư thế nằm cho cô ngay ngắn,sau đó cũng tắt đèn.
Màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm. Dường như ai cũng đã thắm mệt nên đã đằm chìm trong những giấc mộng, không có sự bon chen của tiếng nói, không gian êm đềm đến lạ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương