Lời Gọi Từ Cõi Chết
Chương 18: Thẩm Gia (11)
“Đường Mộc Nhi, con đừng có trả lời không suy nghĩ như thế nữa. Bà lão nào mà lại đi nghe nhạc phim Doraemon chứ?” Lý Mộng Hàm nhắc nhở.
“Con nghĩ là sở thích thì không phân biệt thế hệ.” Đường Mộc Nhi giải thích, cô nghĩ đến năm 70 tuổi thì bản thân cũng không bỏ việc xem hoạt hình.
Nhưng Lý Mộng Hàm thì suy nghĩ khác cô, việc một cô gái trưởng thành như cô giữ sở thích đó đã bị bà xem là kì quặc rồi, nói gì đến một người già.
“Chúng ta không cần lo Thẩm Tài, anh ta chắc cũng không có ý định vạch mặt Đường Mộc Nhi nữa đâu. Quan trọng là tên tà sư chúng ta đang đối phó có thể là ai?” Tạ Lâm chuyển chủ đề.
“Trong một ngày mà hắn lần lượt tấn công Thẩm Mai và Thẩm Tài, chứng tỏ tên này có khả năng tìm người rất tốt.” Lý Mộng Hàm thử suy nghĩ.
“Hoặc là hắn quen biết với Thẩm Tài.” Đường Mộc Nhi nêu ý kiến “Lần đầu tiên thì Thẩm Mai đi ăn sáng với Thẩm Tài, có thể hắn không phải đang theo dõi Thẩm Mai mà là Thẩm Tài, hắn chỉ tận dụng cơ hội để tấn công Thẩm Mai.”
“Đúng rồi, việc này cũng khớp với việc hắn dễ dàng tìm ra Thẩm Tài sau đó.” Tạ Lâm tán thành.
“Vậy kẻ đó là một người nắm rất rõ hoạt động của Thẩm Tài?” Lý Mộng Hàm hỏi.
“Con đoán sở dĩ hắn nắm mọi hoạt động của Thẩm Tài là do anh ta tự nói ra.” Đường Mộc Nhi nói.
Lý Mộng Hàm ngạc nhiên. Đường Mộc Nhi liền giải thích thêm “Mẹ có còn nhớ lần trước chúng ta đã đưa ra kết luận rằng hắn ta có nội gián không? Con nghĩ đó chính là Thẩm Tài.”
“Sao con có thể chắc chắn là cậu ta, lúc đó mọi người trong nhà đều có mặt mà, ngoài ra còn có Lăng Hồng, Viên Dạ và Đới Hoàng Thiên cũng biết chuyện.” Lý Mộng Hàm hỏi.
“Một việc nữa là chuyện của bác Thẩm Lực, nếu bác ấy tự sát bất thành và được đưa vào bệnh viện ngay thì chỉ có một người có thể tiếp cận bác ấy, đó chính là Thẩm Tài, anh ta hẳn đã tới đó để thu hồi hồn ma.” Đường Mộc Nhi nêu lập luận của mình.
“Người không có pháp thuật cũng làm được việc đó à?” Lý Mộng Hàm cứ nghĩ người thường không thể làm gì.
“Dạ phải, việc đó không cần dùng ma pháp, chỉ cần chuẩn bị sẵn mọi thứ thì ai cũng làm được việc đơn giản đó. Ví dụ như có một chiếc hộp để giữ hồn ma, thì tà sư chỉ cần vẽ sẵn bùa chú trong hộp, chỉ cần mở hộp ra là hồn ma sẽ bị hút lại.” Đường Mộc Nhi giải thích, cô còn nhớ “nhà thương điên” của Quan Tử Vân, có thể kẻ thù lần này đã sử dụng thứ tương tự.
“Mẹ hiểu rồi, mẹ sẽ thuê người theo dõi Thẩm Tài.”
Trong lúc đó, Thẩm Tài gọi điện cho Lục Á Tinh để thông báo tình hình.
“Sao anh không kiên quyết vạch trần cô ta? Ý tưởng đó rất tốt mà?” Lục Á Tinh phải thừa nhận rằng lần này Thẩm Tài đã nghĩ ra phương án rất triệt để.
“Nhưng chị dâu tôi kiên quyết không cho tôi kiểm tra, còn đem ba ra dọa tôi nữa. Và tôi đoán ông cũng cùng một phe với chị dâu tôi thôi.” Thẩm Tài nói.
“Vậy thì anh cứ đem danh dự ra đảm bảo, nói với ba anh kiểm tra bà đồng một lần thôi.”
“Cậu không biết đấy chứ, ba tôi tin tưởng chị dâu hơn tôi nhiều, ông sẽ không chấp nhận đâu. Thậm chí có thể ông còn mắng tôi một trận vì nghi ngờ lung tung nữa.”
Lục Á Tinh trầm ngâm suy nghĩ, thế thì việc cần thiết trước mắt là phải chia rẽ Đường Mộc Nhi và Lý Mộng Hàm. Nếu không còn sự bảo vệ của bà ta nữa thì Thẩm Tài có thể vạch mặt cô ta và từ đó Đường Mộc Nhi sẽ rất khó mà xen vào việc của hắn.
Nhưng làm thế nào để chia rẽ họ đây? Lục Á Tinh suy nghĩ về câu hỏi này. Lời nói của Thẩm Tài vốn không có trọng lượng nên không thể bảo anh ta dùng lời lẽ để thực hiện kế hoạch được.
Bỗng nhiên Lục Á Tinh nảy ra một ý. Hắn ta đã nhìn ra sơ hở chết người của Đường Mộc Nhi.
Đúng vậy, chỉ cần làm như thế thì kế hoạch sẽ tiến một bước lớn.
Ngày hôm sau, cả ba người Thẩm Tài, Thẩm Mai và Thẩm Trí đều bị thám tử do Lý Mộng Hàm thuê theo dõi sát sao. Chỉ cần giám sát kĩ ba người họ thì có thể tìm được tên tà sư lén tiếp cận đối tượng.
Lục Á Tinh không biết điều này, nhưng cũng không còn quan trọng nữa, vì hắn không có ý định nhắm tới họ. Mục tiêu của Lục Á Tinh là Thẩm Lực, người đã may mắn thoát chết.
Hắn mang theo “lời gọi từ cõi chết” tới phòng bệnh của Thẩm Lực, nhìn vào tình trạng của ông ta thì có thể phải mất vài ngày nữa mới tỉnh lại. Nếu hắn thả linh hồn kia vào thì trong vô thức, ý nghĩ tự sát sẽ hiện ra trong đầu ông, ngay khi tỉnh lại, Thẩm Lực sẽ lập tức muốn tìm đến cái chết.
Sau khi Thẩm Lực chết thì Lý Mộng Hàm sẽ không còn liên hệ gì với nhà họ Thẩm nữa, tất nhiên bà cũng không cần ra sức ngăn chặn hồn ma làm gì, ba người em kia vốn không quan trọng với bà.
Hắn đứng trước giường Thẩm Lực, lấy từ bên trong túi ra một chiếc hộp đen.
“Con nghĩ là sở thích thì không phân biệt thế hệ.” Đường Mộc Nhi giải thích, cô nghĩ đến năm 70 tuổi thì bản thân cũng không bỏ việc xem hoạt hình.
Nhưng Lý Mộng Hàm thì suy nghĩ khác cô, việc một cô gái trưởng thành như cô giữ sở thích đó đã bị bà xem là kì quặc rồi, nói gì đến một người già.
“Chúng ta không cần lo Thẩm Tài, anh ta chắc cũng không có ý định vạch mặt Đường Mộc Nhi nữa đâu. Quan trọng là tên tà sư chúng ta đang đối phó có thể là ai?” Tạ Lâm chuyển chủ đề.
“Trong một ngày mà hắn lần lượt tấn công Thẩm Mai và Thẩm Tài, chứng tỏ tên này có khả năng tìm người rất tốt.” Lý Mộng Hàm thử suy nghĩ.
“Hoặc là hắn quen biết với Thẩm Tài.” Đường Mộc Nhi nêu ý kiến “Lần đầu tiên thì Thẩm Mai đi ăn sáng với Thẩm Tài, có thể hắn không phải đang theo dõi Thẩm Mai mà là Thẩm Tài, hắn chỉ tận dụng cơ hội để tấn công Thẩm Mai.”
“Đúng rồi, việc này cũng khớp với việc hắn dễ dàng tìm ra Thẩm Tài sau đó.” Tạ Lâm tán thành.
“Vậy kẻ đó là một người nắm rất rõ hoạt động của Thẩm Tài?” Lý Mộng Hàm hỏi.
“Con đoán sở dĩ hắn nắm mọi hoạt động của Thẩm Tài là do anh ta tự nói ra.” Đường Mộc Nhi nói.
Lý Mộng Hàm ngạc nhiên. Đường Mộc Nhi liền giải thích thêm “Mẹ có còn nhớ lần trước chúng ta đã đưa ra kết luận rằng hắn ta có nội gián không? Con nghĩ đó chính là Thẩm Tài.”
“Sao con có thể chắc chắn là cậu ta, lúc đó mọi người trong nhà đều có mặt mà, ngoài ra còn có Lăng Hồng, Viên Dạ và Đới Hoàng Thiên cũng biết chuyện.” Lý Mộng Hàm hỏi.
“Một việc nữa là chuyện của bác Thẩm Lực, nếu bác ấy tự sát bất thành và được đưa vào bệnh viện ngay thì chỉ có một người có thể tiếp cận bác ấy, đó chính là Thẩm Tài, anh ta hẳn đã tới đó để thu hồi hồn ma.” Đường Mộc Nhi nêu lập luận của mình.
“Người không có pháp thuật cũng làm được việc đó à?” Lý Mộng Hàm cứ nghĩ người thường không thể làm gì.
“Dạ phải, việc đó không cần dùng ma pháp, chỉ cần chuẩn bị sẵn mọi thứ thì ai cũng làm được việc đơn giản đó. Ví dụ như có một chiếc hộp để giữ hồn ma, thì tà sư chỉ cần vẽ sẵn bùa chú trong hộp, chỉ cần mở hộp ra là hồn ma sẽ bị hút lại.” Đường Mộc Nhi giải thích, cô còn nhớ “nhà thương điên” của Quan Tử Vân, có thể kẻ thù lần này đã sử dụng thứ tương tự.
“Mẹ hiểu rồi, mẹ sẽ thuê người theo dõi Thẩm Tài.”
Trong lúc đó, Thẩm Tài gọi điện cho Lục Á Tinh để thông báo tình hình.
“Sao anh không kiên quyết vạch trần cô ta? Ý tưởng đó rất tốt mà?” Lục Á Tinh phải thừa nhận rằng lần này Thẩm Tài đã nghĩ ra phương án rất triệt để.
“Nhưng chị dâu tôi kiên quyết không cho tôi kiểm tra, còn đem ba ra dọa tôi nữa. Và tôi đoán ông cũng cùng một phe với chị dâu tôi thôi.” Thẩm Tài nói.
“Vậy thì anh cứ đem danh dự ra đảm bảo, nói với ba anh kiểm tra bà đồng một lần thôi.”
“Cậu không biết đấy chứ, ba tôi tin tưởng chị dâu hơn tôi nhiều, ông sẽ không chấp nhận đâu. Thậm chí có thể ông còn mắng tôi một trận vì nghi ngờ lung tung nữa.”
Lục Á Tinh trầm ngâm suy nghĩ, thế thì việc cần thiết trước mắt là phải chia rẽ Đường Mộc Nhi và Lý Mộng Hàm. Nếu không còn sự bảo vệ của bà ta nữa thì Thẩm Tài có thể vạch mặt cô ta và từ đó Đường Mộc Nhi sẽ rất khó mà xen vào việc của hắn.
Nhưng làm thế nào để chia rẽ họ đây? Lục Á Tinh suy nghĩ về câu hỏi này. Lời nói của Thẩm Tài vốn không có trọng lượng nên không thể bảo anh ta dùng lời lẽ để thực hiện kế hoạch được.
Bỗng nhiên Lục Á Tinh nảy ra một ý. Hắn ta đã nhìn ra sơ hở chết người của Đường Mộc Nhi.
Đúng vậy, chỉ cần làm như thế thì kế hoạch sẽ tiến một bước lớn.
Ngày hôm sau, cả ba người Thẩm Tài, Thẩm Mai và Thẩm Trí đều bị thám tử do Lý Mộng Hàm thuê theo dõi sát sao. Chỉ cần giám sát kĩ ba người họ thì có thể tìm được tên tà sư lén tiếp cận đối tượng.
Lục Á Tinh không biết điều này, nhưng cũng không còn quan trọng nữa, vì hắn không có ý định nhắm tới họ. Mục tiêu của Lục Á Tinh là Thẩm Lực, người đã may mắn thoát chết.
Hắn mang theo “lời gọi từ cõi chết” tới phòng bệnh của Thẩm Lực, nhìn vào tình trạng của ông ta thì có thể phải mất vài ngày nữa mới tỉnh lại. Nếu hắn thả linh hồn kia vào thì trong vô thức, ý nghĩ tự sát sẽ hiện ra trong đầu ông, ngay khi tỉnh lại, Thẩm Lực sẽ lập tức muốn tìm đến cái chết.
Sau khi Thẩm Lực chết thì Lý Mộng Hàm sẽ không còn liên hệ gì với nhà họ Thẩm nữa, tất nhiên bà cũng không cần ra sức ngăn chặn hồn ma làm gì, ba người em kia vốn không quan trọng với bà.
Hắn đứng trước giường Thẩm Lực, lấy từ bên trong túi ra một chiếc hộp đen.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương