Mãi Mãi Một Tình Yêu
Chương 34: Trà sữa yêu thích
Mấy tháng qua tâm trạng của Cảnh Du khá là thất thường cho nên nhân viên không một ai dám chọc giận anh cả. Và việc Tử Yên rời đi thì mọi người cũng không ai biết chỉ có thư ký và trợ lý biết mà thôi …
3 tháng trước Phó Cảnh Du đã bắt nhốt Ngân Tuyết lại và hành hạ một trận cho ra trò, nhưng không mai là cô ta đã trốn thoát được. Nhưng anh vẫn không bỏ cuộc mà cho người tìm kiếm hàng ngày,còn về Phí Thành thì sau khi biết hết mọi chuyện thì Cảnh Du cũng đã đến bệnh viện nói chuyện và xin lỗi người đàn anh ta về những hành động vừa qua của mình …
Phí Thành lúc đó có chút ngơ người, nhưng mọi chuyện cũng đã qua rồi cho nên anh ta cũng không chấp dứt làm gì.Với lại trong câu chuyện này anh cũng có 1 phần lỗi ở trong đó,nếu anh không dây dưa với cô ấy thì cũng sẽ không có chuyện này …
Ngày mà Phí Thành xuất viện là một ngày đẹp trời, thời tiết khá ôn hoà.Sau mấy tháng nghỉ ngơi thì sức khoẻ đã ổn định và anh cũng bắt đầu lại công việc của mình …
…
Ở tập đoàn Phó thị …
" Mậu Đạt,hồ sơ này tôi đã kí rồi cậu mau đem qua phòng nhân sự đi "
" Vâng "
Mậu Đạt gật đầu rồi cầm hồ sơ đi ra ngoài,còn anh và trợ lý ngồi đối diện nhau bàn về hợp dự án mới ở khu công nghiệp Nam Thành.
" Sếp,dự án này em thấy rủi ro khá là cao.Vốn đầu tư rót vào cũng nhiều đấy …"
Bàn tay anh xoay xoay cây bút bi ở trong tay,ánh mắt có chút đâm chiêu.Hứa Đông nói cũng rất có lý,lợi nhuận thì chắc sẽ lâu lắm mới lấy lại được bởi vì ở đây dân cư cũng tầm trung mà thôi, không có đông dân cho lắm.
" Cậu cũng có tiến bộ đấy, nhưng tôi vẫn sẽ xem xét lại "
" Vâng "
Làm kinh doanh ai mà không ham kiếm tiền, nhưng khu đất này anh vẫn cảm thấy rất có tiềm năng sau này.Linh cảm từ trước giờ của Cảnh Du vẫn chưa hề sai một chút nào cả …
Buổi trưa 3 người họ ngồi ở trong văn phòng ăn cơm trưa,Cảnh Du cảm thấy ăn một mình khá là nhạt nhẽo cho nên bảo trợ lý mua 3 phần rồi ăn cùng nhau.Ba người ngồi ăn cơm rồi nói chuyện với nhau nhưng Cảnh Du chỉ " ậm,ừ " cho vui mà thôi.Hai người họ biết tính của sếp mình nên cũng e thẹn mà cười để cho qua câu chuyện.
" Sếp không ăn nữa sao "
" Không ăn nữa,hai người ăn đi "
" Vậy sếp có muốn uống trà sữa không, em có mua nè đây là quán mà phu nhân đã chỉ em đấy, thật sự nó rất là ngon "
" Hứa Đông "
Mậu Đạt lên tiếng nhắc nhở,Hứa Đông chỉ lo nói thôi mà quên kiểm soát cái miệng của chính mình …Lúc này anh ta chỉ biết cười cười rồi cúi đầu xuống …
Cảnh Du nhìn xuống bàn thì thấy mấy ly trà sữa, đúng là quán mà cả hai hay uống uống này.Anh sờ sờ lên nó rồi cầm ly trà sữa lại bàn của mình …
" Hứa Đông,sau này nhớ mua trà sữa cho tôi"
" Dạ,dạ sếp "
Hai người họ nhanh chóng bưng thức ăn ra ngoài cho an toàn,chứ không thể nào ngồi ở trong văn phòng được chứ nếu không thì sẽ không biết bản thân mình sẽ bị mắng bị chửi vì lý do gì.
Ở bên trong văn phòng,Cảnh Du đứng cạnh cửa sổ,tay thì lắc đều ly trà sữa rồi đưa lên miệng uống từng ngụm một.Vị đắng của trà và vị ngọt béo tan dần trong miệng cuốn lấy lưỡi khiến cho con người ta vô cùng dễ chịu và thư giãn.Lúc trước cô ấy hay uống trà sữa còn anh thì uống cà phê.Lâu lâu thì anh mới uống trà sữa mà thôi,anh thấy cô ấy thích trà sữa cho nên anh mới uống,dần dần anh mới hiểu tại sao Tử Yên lại thích uống trà sữa như vậy.Thức uống này không những ngon ngọt mà nó còn giúp cho chúng ta thư giãn nữa …
Cảnh Du uống cũng khá nhiều,hai tay thì đặt lên thành cửa sổ ánh mắt nhìn lên bầu trời cao.Ở đây là tầng 60 rồi, khoảng cách nhìn lên bầu trời,khá là gần lâu lâu anh cũng có thể thấy máy bay đang bay cao vun vút. Hiện tại anh có thể nhìn thấy được tất cả,làm được mọi thứ nhưng không thể nào khiến cho Tử Yên ở bên cạnh của mình … Thời gian cứ thế trôi qua,anh vẫn chưa làm được gì cho cô ấy.
Cuộc hôn nhân cứ thế mà kết thúc như vậy sao, quả thật là anh không thể chấp nhận được,anh muốn bù đắp lại tất cả nhưng người vẫn chưa tìm được vậy thì anh nên làm gì cho đúng bây giờ.Phó Cảnh Du sờ chiếc nhẫn cưới trên tay mình rồi thở dài,ánh mắt trầm buồn … Cuộc hôn nhân này bắt đầu từ tình yêu và dĩ nhiên anh không muốn nó kết thúc 1 cách đơn giản như vậy,cô ấy là người phụ nữ của anh cho nên anh phải tìm về cho bằng được mới thôi …
3 tháng trước Phó Cảnh Du đã bắt nhốt Ngân Tuyết lại và hành hạ một trận cho ra trò, nhưng không mai là cô ta đã trốn thoát được. Nhưng anh vẫn không bỏ cuộc mà cho người tìm kiếm hàng ngày,còn về Phí Thành thì sau khi biết hết mọi chuyện thì Cảnh Du cũng đã đến bệnh viện nói chuyện và xin lỗi người đàn anh ta về những hành động vừa qua của mình …
Phí Thành lúc đó có chút ngơ người, nhưng mọi chuyện cũng đã qua rồi cho nên anh ta cũng không chấp dứt làm gì.Với lại trong câu chuyện này anh cũng có 1 phần lỗi ở trong đó,nếu anh không dây dưa với cô ấy thì cũng sẽ không có chuyện này …
Ngày mà Phí Thành xuất viện là một ngày đẹp trời, thời tiết khá ôn hoà.Sau mấy tháng nghỉ ngơi thì sức khoẻ đã ổn định và anh cũng bắt đầu lại công việc của mình …
…
Ở tập đoàn Phó thị …
" Mậu Đạt,hồ sơ này tôi đã kí rồi cậu mau đem qua phòng nhân sự đi "
" Vâng "
Mậu Đạt gật đầu rồi cầm hồ sơ đi ra ngoài,còn anh và trợ lý ngồi đối diện nhau bàn về hợp dự án mới ở khu công nghiệp Nam Thành.
" Sếp,dự án này em thấy rủi ro khá là cao.Vốn đầu tư rót vào cũng nhiều đấy …"
Bàn tay anh xoay xoay cây bút bi ở trong tay,ánh mắt có chút đâm chiêu.Hứa Đông nói cũng rất có lý,lợi nhuận thì chắc sẽ lâu lắm mới lấy lại được bởi vì ở đây dân cư cũng tầm trung mà thôi, không có đông dân cho lắm.
" Cậu cũng có tiến bộ đấy, nhưng tôi vẫn sẽ xem xét lại "
" Vâng "
Làm kinh doanh ai mà không ham kiếm tiền, nhưng khu đất này anh vẫn cảm thấy rất có tiềm năng sau này.Linh cảm từ trước giờ của Cảnh Du vẫn chưa hề sai một chút nào cả …
Buổi trưa 3 người họ ngồi ở trong văn phòng ăn cơm trưa,Cảnh Du cảm thấy ăn một mình khá là nhạt nhẽo cho nên bảo trợ lý mua 3 phần rồi ăn cùng nhau.Ba người ngồi ăn cơm rồi nói chuyện với nhau nhưng Cảnh Du chỉ " ậm,ừ " cho vui mà thôi.Hai người họ biết tính của sếp mình nên cũng e thẹn mà cười để cho qua câu chuyện.
" Sếp không ăn nữa sao "
" Không ăn nữa,hai người ăn đi "
" Vậy sếp có muốn uống trà sữa không, em có mua nè đây là quán mà phu nhân đã chỉ em đấy, thật sự nó rất là ngon "
" Hứa Đông "
Mậu Đạt lên tiếng nhắc nhở,Hứa Đông chỉ lo nói thôi mà quên kiểm soát cái miệng của chính mình …Lúc này anh ta chỉ biết cười cười rồi cúi đầu xuống …
Cảnh Du nhìn xuống bàn thì thấy mấy ly trà sữa, đúng là quán mà cả hai hay uống uống này.Anh sờ sờ lên nó rồi cầm ly trà sữa lại bàn của mình …
" Hứa Đông,sau này nhớ mua trà sữa cho tôi"
" Dạ,dạ sếp "
Hai người họ nhanh chóng bưng thức ăn ra ngoài cho an toàn,chứ không thể nào ngồi ở trong văn phòng được chứ nếu không thì sẽ không biết bản thân mình sẽ bị mắng bị chửi vì lý do gì.
Ở bên trong văn phòng,Cảnh Du đứng cạnh cửa sổ,tay thì lắc đều ly trà sữa rồi đưa lên miệng uống từng ngụm một.Vị đắng của trà và vị ngọt béo tan dần trong miệng cuốn lấy lưỡi khiến cho con người ta vô cùng dễ chịu và thư giãn.Lúc trước cô ấy hay uống trà sữa còn anh thì uống cà phê.Lâu lâu thì anh mới uống trà sữa mà thôi,anh thấy cô ấy thích trà sữa cho nên anh mới uống,dần dần anh mới hiểu tại sao Tử Yên lại thích uống trà sữa như vậy.Thức uống này không những ngon ngọt mà nó còn giúp cho chúng ta thư giãn nữa …
Cảnh Du uống cũng khá nhiều,hai tay thì đặt lên thành cửa sổ ánh mắt nhìn lên bầu trời cao.Ở đây là tầng 60 rồi, khoảng cách nhìn lên bầu trời,khá là gần lâu lâu anh cũng có thể thấy máy bay đang bay cao vun vút. Hiện tại anh có thể nhìn thấy được tất cả,làm được mọi thứ nhưng không thể nào khiến cho Tử Yên ở bên cạnh của mình … Thời gian cứ thế trôi qua,anh vẫn chưa làm được gì cho cô ấy.
Cuộc hôn nhân cứ thế mà kết thúc như vậy sao, quả thật là anh không thể chấp nhận được,anh muốn bù đắp lại tất cả nhưng người vẫn chưa tìm được vậy thì anh nên làm gì cho đúng bây giờ.Phó Cảnh Du sờ chiếc nhẫn cưới trên tay mình rồi thở dài,ánh mắt trầm buồn … Cuộc hôn nhân này bắt đầu từ tình yêu và dĩ nhiên anh không muốn nó kết thúc 1 cách đơn giản như vậy,cô ấy là người phụ nữ của anh cho nên anh phải tìm về cho bằng được mới thôi …
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương