Mặt Dây Chuyền Máu Rắn
Chương 1: Dây chuyền máu
1
Ngày xảy ra sự việc, tôi bay chuyến đêm trở về sau chuyến công tác, khi về đến nhà đã là nửa đêm.
Bạn trai tôi, Trương Hiển Minh, vẫn ngồi ủ rũ trên ghế sofa trong phòng khách, cầm một chai thủy tinh mờ nhỏ trong tay, nhìn tôi bằng ánh mắt u uất.
Khi ấy, chỗ anh ngồi có vẻ hơi kỳ lạ, xung quanh là nhiều đồ vật lộn xộn, như những tấm bảng khắc họa những hình vẽ kỳ quái, những đồ trang trí kỳ lạ,…
Trên bàn trà, có một chiếc lồng sắt đựng chuột, bên trong chứa ba con cóc béo, ẩm ướt bò qua lại trong lồng, trên cơ thể cóc còn có vẻ như được rắc một lớp bùn.
Có lẽ vì mùi hôi từ cóc, anh còn đốt hương, tạo ra một làn khói mờ mịt, làm cho mùi trở nên kỳ lạ hơn.
Tôi lúc đó mệt mỏi vô cùng, biết Trương Hiển Minh gần hai tháng qua gặp khó khăn trong việc tìm kiếm công việc nên thường làm những việc này, tôi cũng không muốn nói gì thêm, chỉ chào hỏi qua loa rồi đi tắm rửa ngủ nghỉ.
Nhưng đột nhiên anh kéo tôi lại, lắc chai thủy tinh nhỏ trong tay và nói: "Chu Di, em hãy lấy chút m.á.u giúp anh làm một chiếc dây chuyền m.á.u nhé, có thể giúp cải vận đó."
Thời gian đó, việc này rất phổ biến, thường là những cô gái si tình làm cho bạn trai của mình, như bảo bình an, trừ tà, cải vận, tránh đào hoa,..
Tôi cảm thấy m.á.u mới chính là thứ chiêu tà ấy chứ nhỉ?
Đưa m.á.u vào chai thủy tinh, không sợ nó thối rữa rồi bốc mùi sao?
Trương Hiển Minh vì tìm việc mà đau khổ không ít, nhìn khuôn mặt anh giờ trở nên u sầu, râu ria lởm chởm kìa, không còn chút nào vẻ đẹp trai rạng rỡ trên sân bóng như trước nữa.
"Để ngày mai rồi nói được không?" Tôi thực sự quá mệt mỏi, rút tay ra, không thèm để ý đến anh, chỉ kéo va li về phòng, tắm xong, nằm xuống giường ngủ ngay.
Đối với một người đã đấu trí với khách hàng cả ngày và còn bay chuyến đêm trở về, tôi chỉ muốn nằm xuống giường ngủ ngay.
Tôi ngủ rất say, mơ màng bị cơn đau nhói ở đầu ngón tay làm tỉnh dậy.
Lúc đó tôi không mở mắt nổi, nhắm mắt lại, chỉ thấy dưới ánh đèn đầu giường mờ ảo, Trương Hiển Minh đang cầm một cái ống hút nhỏ, nhấn vào đầu ngón tay tôi và hút máu.
Trên đầu giường, là chai thủy tinh mờ nhỏ đó.
Nhìn qua ánh sáng, bên trong có vẻ như khắc hình một con rắn hoặc gì đó, ánh sáng xuyên qua có thể thấy cả vảy của con rắn.
Thấy tôi tỉnh dậy, Trương Hiển Minh còn thì thầm với tôi: "Em cứ ngủ đi, anh sẽ xong ngay thôi. Chỉ châm một chút thôi, anh sẽ xử lý tốt cho em."
"Đừng làm những chuyện mê tín dị đoan như thế..." Tôi mệt mỏi không chịu nổi, nhắm mắt lại muốn rút tay về, nhưng bị Trương Hiển Minh giữ chặt.
"Chu Di, anh tốt thì em cũng tốt." Trương Hiển Minh ngồi cạnh giường, cười hì hì với tôi, "Anh mà tìm được công việc tốt, tiết kiệm tiền mua nhà, kết hôn với em, em sẽ không phải vất vả đi công tác nữa. Nếu em không muốn làm việc, anh cũng có thể nuôi em, đúng không?"
Tôi chỉ cười nhạt một cái, nhắm mắt lại, không kịp suy nghĩ gì thêm, lại tiếp tục ngủ say.
Mơ màng nghe thấy Trương Hiển Minh lầm bầm gì đó, ngón tay tôi dường như bị châm thêm vài lần.
Nhưng tôi quá mệt mỏi, muốn rút tay lại nhưng bị Trương Hiển Minh giữ chặt, anh còn không ngừng dỗ dành tôi: "Ngủ đi, sắp xong rồi."
Mơ màng nghĩ, chỉ là châm một ngón tay để lấy chút máu, nếu giúp anh yên tâm thì cũng tốt.
Vậy nên tôi không quan tâm thêm, để anh làm việc của anh.
Đến khi tôi tỉnh dậy thì đã là giữa trưa ngày hôm sau. Tôi ngủ cả đêm mà vẫn cảm thấy chóng mặt, toàn thân thì đau nhức.
Khi tôi dậy đi vệ sinh, nhìn vào gương thấy khuôn mặt mình tái nhợt, mắt sưng húp, quầng thâm dưới mắt thì tím bầm.
Tôi định rửa mặt nhưng khi cúi xuống, phát hiện tóc bên trái đã bị cắt một lọn, còn để lại một khoảng rộng bằng hai ngón tay, vì cả đêm lăn lộn nên các đầu tóc còn lại dựng đứng lên nên thấy được rất rõ ràng.
Tôi cảm thấy chóng mặt, cố gắng sờ vào đầu tóc, nhưng cảm giác đầu ngón tay đau hơn.
Tất cả các ngón tay, ngoại trừ ngón cái ra thì đều sưng đỏ, có những chỗ còn thấy rõ ràng có vài lỗ kim.
Ngày xảy ra sự việc, tôi bay chuyến đêm trở về sau chuyến công tác, khi về đến nhà đã là nửa đêm.
Bạn trai tôi, Trương Hiển Minh, vẫn ngồi ủ rũ trên ghế sofa trong phòng khách, cầm một chai thủy tinh mờ nhỏ trong tay, nhìn tôi bằng ánh mắt u uất.
Khi ấy, chỗ anh ngồi có vẻ hơi kỳ lạ, xung quanh là nhiều đồ vật lộn xộn, như những tấm bảng khắc họa những hình vẽ kỳ quái, những đồ trang trí kỳ lạ,…
Trên bàn trà, có một chiếc lồng sắt đựng chuột, bên trong chứa ba con cóc béo, ẩm ướt bò qua lại trong lồng, trên cơ thể cóc còn có vẻ như được rắc một lớp bùn.
Có lẽ vì mùi hôi từ cóc, anh còn đốt hương, tạo ra một làn khói mờ mịt, làm cho mùi trở nên kỳ lạ hơn.
Tôi lúc đó mệt mỏi vô cùng, biết Trương Hiển Minh gần hai tháng qua gặp khó khăn trong việc tìm kiếm công việc nên thường làm những việc này, tôi cũng không muốn nói gì thêm, chỉ chào hỏi qua loa rồi đi tắm rửa ngủ nghỉ.
Nhưng đột nhiên anh kéo tôi lại, lắc chai thủy tinh nhỏ trong tay và nói: "Chu Di, em hãy lấy chút m.á.u giúp anh làm một chiếc dây chuyền m.á.u nhé, có thể giúp cải vận đó."
Thời gian đó, việc này rất phổ biến, thường là những cô gái si tình làm cho bạn trai của mình, như bảo bình an, trừ tà, cải vận, tránh đào hoa,..
Tôi cảm thấy m.á.u mới chính là thứ chiêu tà ấy chứ nhỉ?
Đưa m.á.u vào chai thủy tinh, không sợ nó thối rữa rồi bốc mùi sao?
Trương Hiển Minh vì tìm việc mà đau khổ không ít, nhìn khuôn mặt anh giờ trở nên u sầu, râu ria lởm chởm kìa, không còn chút nào vẻ đẹp trai rạng rỡ trên sân bóng như trước nữa.
"Để ngày mai rồi nói được không?" Tôi thực sự quá mệt mỏi, rút tay ra, không thèm để ý đến anh, chỉ kéo va li về phòng, tắm xong, nằm xuống giường ngủ ngay.
Đối với một người đã đấu trí với khách hàng cả ngày và còn bay chuyến đêm trở về, tôi chỉ muốn nằm xuống giường ngủ ngay.
Tôi ngủ rất say, mơ màng bị cơn đau nhói ở đầu ngón tay làm tỉnh dậy.
Lúc đó tôi không mở mắt nổi, nhắm mắt lại, chỉ thấy dưới ánh đèn đầu giường mờ ảo, Trương Hiển Minh đang cầm một cái ống hút nhỏ, nhấn vào đầu ngón tay tôi và hút máu.
Trên đầu giường, là chai thủy tinh mờ nhỏ đó.
Nhìn qua ánh sáng, bên trong có vẻ như khắc hình một con rắn hoặc gì đó, ánh sáng xuyên qua có thể thấy cả vảy của con rắn.
Thấy tôi tỉnh dậy, Trương Hiển Minh còn thì thầm với tôi: "Em cứ ngủ đi, anh sẽ xong ngay thôi. Chỉ châm một chút thôi, anh sẽ xử lý tốt cho em."
"Đừng làm những chuyện mê tín dị đoan như thế..." Tôi mệt mỏi không chịu nổi, nhắm mắt lại muốn rút tay về, nhưng bị Trương Hiển Minh giữ chặt.
"Chu Di, anh tốt thì em cũng tốt." Trương Hiển Minh ngồi cạnh giường, cười hì hì với tôi, "Anh mà tìm được công việc tốt, tiết kiệm tiền mua nhà, kết hôn với em, em sẽ không phải vất vả đi công tác nữa. Nếu em không muốn làm việc, anh cũng có thể nuôi em, đúng không?"
Tôi chỉ cười nhạt một cái, nhắm mắt lại, không kịp suy nghĩ gì thêm, lại tiếp tục ngủ say.
Mơ màng nghe thấy Trương Hiển Minh lầm bầm gì đó, ngón tay tôi dường như bị châm thêm vài lần.
Nhưng tôi quá mệt mỏi, muốn rút tay lại nhưng bị Trương Hiển Minh giữ chặt, anh còn không ngừng dỗ dành tôi: "Ngủ đi, sắp xong rồi."
Mơ màng nghĩ, chỉ là châm một ngón tay để lấy chút máu, nếu giúp anh yên tâm thì cũng tốt.
Vậy nên tôi không quan tâm thêm, để anh làm việc của anh.
Đến khi tôi tỉnh dậy thì đã là giữa trưa ngày hôm sau. Tôi ngủ cả đêm mà vẫn cảm thấy chóng mặt, toàn thân thì đau nhức.
Khi tôi dậy đi vệ sinh, nhìn vào gương thấy khuôn mặt mình tái nhợt, mắt sưng húp, quầng thâm dưới mắt thì tím bầm.
Tôi định rửa mặt nhưng khi cúi xuống, phát hiện tóc bên trái đã bị cắt một lọn, còn để lại một khoảng rộng bằng hai ngón tay, vì cả đêm lăn lộn nên các đầu tóc còn lại dựng đứng lên nên thấy được rất rõ ràng.
Tôi cảm thấy chóng mặt, cố gắng sờ vào đầu tóc, nhưng cảm giác đầu ngón tay đau hơn.
Tất cả các ngón tay, ngoại trừ ngón cái ra thì đều sưng đỏ, có những chỗ còn thấy rõ ràng có vài lỗ kim.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương