Mật Ngọt Cho Anh: Trọn Kiếp Yêu Em!
Chương 19: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt (2)
Nói thật thì ban đầu Đàn Thi Ý không có ý định xen vào chuyện riêng của Nhiếp Hoài Lễ và gia đình đâu, nhưng trong lúc anh nói chuyện thì có lúc lại hơi lớn tiếng một chút.
Dù rằng không muốn nghe thấy cũng đã lỡ nghe thấy rồi, mà thứ Đàn Thi Ý nghe thấy lại chính là ba chữ "Mạnh Đồng Đồng".
Khi này Đàn Thi Ý liền nhìn sang Liêu Thiệu Bân nói:
- Trợ lý Liêu. Tôi hỏi anh một vấn đề được không?
- Có chuyện gì sao bác sĩ Đàn?
- Cô gái tên Mạnh Đồng Đồng đó là gì với anh Hoài Lễ vậy?
Nghe đến đây thì Liêu Thiệu Bân còn nhìn sang chỗ của anh một lần, ôi trời ơi cái tên sếp này đúng là sao quả tạ, làm cho Liêu Thiệu Bân gánh muốn còng lưng!
- Là em họ! Chỉ là em họ của Nhiếp tổng thôi... Bác sĩ Đàn, tôi đám đảm bảo là trong lòng của Nhiếp tổng chỉ có một mình cô thôi, anh ấy không dám có tư tưởng linh tinh với người khác đâu! Cô phải tin tôi!
Đàn Thi Ý nghe vậy cũng chỉ gật đầu xem như là hiểu.
Nhưng mà...
Wow, trùng hợp thật đó, đây còn không phải là người chị em thân thiết của cô sao? Thân đến mức cướp luôn chồng sắp cưới của cô đây mà? Hóa ra Mạnh Đồng Đồng lại là em họ của Nhiếp Hoài Lễ à?
Bảo sao... Bảo sao cô ta lại lớn gan như vậy, thậm chí là chuyện Châu Chiết Xuyên cùng cô ta ngoại tình cũng bị ém nhẹm đi, tựa như là chưa từng có cuộc chia ly nào ở đây!
Thì ra phía sau còn có ẩn tình to lớn như thế này, thật đúng là làm cho người ta đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác mà.
Còn Nhiếp Hoài Lễ sau khi nói chuyện điện thoại xong cũng đi về phía của Đàn Thi Ý, anh nhìn cô, rồi mỉm cười nói:
- Xin lỗi Ý Ý, anh nói chuyện có lâu không?
- Không lâu.
- Là em họ của anh gọi đến, thật sự là phiền muốn chết. Cái tên hôn phu gì gì đó của nó đã nát bét còn muốn nhét vào Nhiếp thị? Nó nghĩ Nhiếp thị là cái thùng rác cho nó muốn nhét ai thì nhét chắc?
Ban đầu Đàn Thi Ý còn nghĩ rằng chuyện về hôn lễ của cô là do Mạnh Đồng Đồng nhờ vả Nhiếp gia ém xuống chứ? Nhưng mà... Sao khi nghe câu nói này của Nhiếp Hoài Lễ thì cô lại có cảm giác, Nhiếp Hoài Lễ còn ghét Mạnh Đồng Đồng hơn cả cô nữa vậy?
Có thật sự là anh em họ với nhau không đó?
- Mà Ý Ý, em có biết vài tháng trước có một đám cưới bị hủy vì chú rể ngoại tình không?
- Có gì sao?
- Anh muốn xem thử cô dâu đó là ai.
- Anh thấy thế nào?
- May mắn! Cô dâu đó thật sự là rất may mắn và vô cùng sáng suốt khi từ bỏ cái tên Châu Chiết Xuyên đó. Còn cái con nhỏ Mạnh Đồng Đồng thì lại ngu ngốc đâm đầu vào, thật sự là không muốn nhắc đến chút nào.
Đàn Thi Ý hơi ngạc nhiên, nhưng rồi cô lại phì cười với câu nói của anh.
Đừng nói là Nhiếp Hoài Lễ ngạc nhiên, đến Liêu Thiệu Bân cũng hơi bất ngờ vì nụ cười này của Đàn Thi Ý đó.
Kể từ khi gặp nhau thì số lần Đàn Thi Ý cười không nhiều, nhưng mỗi lần cô cười đều là vì nhắc đến người đàn ông khác chứ không phải là do trò chuyện với anh rồi cười... Đây có thể nói là lần đầu tiên Đàn Thi Ý cười với anh như vậy đó.
Thật sự... Đàn Thi Ý rất xinh đẹp, thậm chí so với những diễn viên hiện nay thì cô còn đẹp hơn gấp trăm... À không, gấp vạn, gấp triệu lần kia kìa!
- Ý Ý, em cười rất đẹp đó, sau này phải cười nhiều hơn nha.
Đàn Thi Ý cũng đưa mắt nhìn anh, cô liền nói:
- Anh tò mò về cô dâu khi đó sao? Nếu anh gặp được thì anh sẽ nói gì?
- Anh chỉ muốn hỏi là con nhỏ Mạnh Đồng Đồng đó còn cứu được không? Chứ anh...
- Không cứu được đâu.
- Anh cũng nghĩ vậy. Nó càng lún càng sâu, cái hủ mật ngọt đó chỉ toàn là...
Vốn dĩ Nhiếp Hoài Lễ đang nói rất hăng say, nhưng anh chợt thấy có gì đó không đúng lắm. Anh cũng ngay lập tức im miệng, còn đưa mắt nhìn cô, hai mắt cũng vô thức mở to, nói:
- Ý Ý... Đừng nói... Em là cô dâu đó nha?
- Ừ. Em đã từng nói với anh rồi mà, em từng suýt kết hôn... Và chú rể của em chính là Châu Chiết Xuyên, phù dâu của em chính là Mạnh Đồng Đồng. Nói đúng hơn... Thì em và Mạnh Đồng Đồng có thể xem là bạn thân... Thân đến mức cô ta lên giường với bạn trai của em luôn mà.
Liêu Thiệu Bân ngạc nhiên một thì Nhiếp Hoài Lễ ngạc nhiên đến mười, đến một trăm, một ngàn đó!
Vốn dĩ anh còn đang tự nghĩ không biết cô dâu đó là nữ cường nhân phương nào, sao lại có thể dứt khoát tuyên bố hủy hôn ngay tại hôn lễ như thế.
Quanh đi quẩn lại...
Hóa ra là xa tận chân trời, gần ngay trước mắt à?
- Ý Ý... Vậy... Em có muốn trả thù tụi nó không?
Đàn Thi Ý liền cười một cái, nói:
- Anh định bảo em gả cho anh? Làm chị dâu hai người họ?
Nhiếp Hoài Lễ gật đầu.
- Kế hoạch của anh... Quá lộ liễu!
#Yu~
Dù rằng không muốn nghe thấy cũng đã lỡ nghe thấy rồi, mà thứ Đàn Thi Ý nghe thấy lại chính là ba chữ "Mạnh Đồng Đồng".
Khi này Đàn Thi Ý liền nhìn sang Liêu Thiệu Bân nói:
- Trợ lý Liêu. Tôi hỏi anh một vấn đề được không?
- Có chuyện gì sao bác sĩ Đàn?
- Cô gái tên Mạnh Đồng Đồng đó là gì với anh Hoài Lễ vậy?
Nghe đến đây thì Liêu Thiệu Bân còn nhìn sang chỗ của anh một lần, ôi trời ơi cái tên sếp này đúng là sao quả tạ, làm cho Liêu Thiệu Bân gánh muốn còng lưng!
- Là em họ! Chỉ là em họ của Nhiếp tổng thôi... Bác sĩ Đàn, tôi đám đảm bảo là trong lòng của Nhiếp tổng chỉ có một mình cô thôi, anh ấy không dám có tư tưởng linh tinh với người khác đâu! Cô phải tin tôi!
Đàn Thi Ý nghe vậy cũng chỉ gật đầu xem như là hiểu.
Nhưng mà...
Wow, trùng hợp thật đó, đây còn không phải là người chị em thân thiết của cô sao? Thân đến mức cướp luôn chồng sắp cưới của cô đây mà? Hóa ra Mạnh Đồng Đồng lại là em họ của Nhiếp Hoài Lễ à?
Bảo sao... Bảo sao cô ta lại lớn gan như vậy, thậm chí là chuyện Châu Chiết Xuyên cùng cô ta ngoại tình cũng bị ém nhẹm đi, tựa như là chưa từng có cuộc chia ly nào ở đây!
Thì ra phía sau còn có ẩn tình to lớn như thế này, thật đúng là làm cho người ta đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác mà.
Còn Nhiếp Hoài Lễ sau khi nói chuyện điện thoại xong cũng đi về phía của Đàn Thi Ý, anh nhìn cô, rồi mỉm cười nói:
- Xin lỗi Ý Ý, anh nói chuyện có lâu không?
- Không lâu.
- Là em họ của anh gọi đến, thật sự là phiền muốn chết. Cái tên hôn phu gì gì đó của nó đã nát bét còn muốn nhét vào Nhiếp thị? Nó nghĩ Nhiếp thị là cái thùng rác cho nó muốn nhét ai thì nhét chắc?
Ban đầu Đàn Thi Ý còn nghĩ rằng chuyện về hôn lễ của cô là do Mạnh Đồng Đồng nhờ vả Nhiếp gia ém xuống chứ? Nhưng mà... Sao khi nghe câu nói này của Nhiếp Hoài Lễ thì cô lại có cảm giác, Nhiếp Hoài Lễ còn ghét Mạnh Đồng Đồng hơn cả cô nữa vậy?
Có thật sự là anh em họ với nhau không đó?
- Mà Ý Ý, em có biết vài tháng trước có một đám cưới bị hủy vì chú rể ngoại tình không?
- Có gì sao?
- Anh muốn xem thử cô dâu đó là ai.
- Anh thấy thế nào?
- May mắn! Cô dâu đó thật sự là rất may mắn và vô cùng sáng suốt khi từ bỏ cái tên Châu Chiết Xuyên đó. Còn cái con nhỏ Mạnh Đồng Đồng thì lại ngu ngốc đâm đầu vào, thật sự là không muốn nhắc đến chút nào.
Đàn Thi Ý hơi ngạc nhiên, nhưng rồi cô lại phì cười với câu nói của anh.
Đừng nói là Nhiếp Hoài Lễ ngạc nhiên, đến Liêu Thiệu Bân cũng hơi bất ngờ vì nụ cười này của Đàn Thi Ý đó.
Kể từ khi gặp nhau thì số lần Đàn Thi Ý cười không nhiều, nhưng mỗi lần cô cười đều là vì nhắc đến người đàn ông khác chứ không phải là do trò chuyện với anh rồi cười... Đây có thể nói là lần đầu tiên Đàn Thi Ý cười với anh như vậy đó.
Thật sự... Đàn Thi Ý rất xinh đẹp, thậm chí so với những diễn viên hiện nay thì cô còn đẹp hơn gấp trăm... À không, gấp vạn, gấp triệu lần kia kìa!
- Ý Ý, em cười rất đẹp đó, sau này phải cười nhiều hơn nha.
Đàn Thi Ý cũng đưa mắt nhìn anh, cô liền nói:
- Anh tò mò về cô dâu khi đó sao? Nếu anh gặp được thì anh sẽ nói gì?
- Anh chỉ muốn hỏi là con nhỏ Mạnh Đồng Đồng đó còn cứu được không? Chứ anh...
- Không cứu được đâu.
- Anh cũng nghĩ vậy. Nó càng lún càng sâu, cái hủ mật ngọt đó chỉ toàn là...
Vốn dĩ Nhiếp Hoài Lễ đang nói rất hăng say, nhưng anh chợt thấy có gì đó không đúng lắm. Anh cũng ngay lập tức im miệng, còn đưa mắt nhìn cô, hai mắt cũng vô thức mở to, nói:
- Ý Ý... Đừng nói... Em là cô dâu đó nha?
- Ừ. Em đã từng nói với anh rồi mà, em từng suýt kết hôn... Và chú rể của em chính là Châu Chiết Xuyên, phù dâu của em chính là Mạnh Đồng Đồng. Nói đúng hơn... Thì em và Mạnh Đồng Đồng có thể xem là bạn thân... Thân đến mức cô ta lên giường với bạn trai của em luôn mà.
Liêu Thiệu Bân ngạc nhiên một thì Nhiếp Hoài Lễ ngạc nhiên đến mười, đến một trăm, một ngàn đó!
Vốn dĩ anh còn đang tự nghĩ không biết cô dâu đó là nữ cường nhân phương nào, sao lại có thể dứt khoát tuyên bố hủy hôn ngay tại hôn lễ như thế.
Quanh đi quẩn lại...
Hóa ra là xa tận chân trời, gần ngay trước mắt à?
- Ý Ý... Vậy... Em có muốn trả thù tụi nó không?
Đàn Thi Ý liền cười một cái, nói:
- Anh định bảo em gả cho anh? Làm chị dâu hai người họ?
Nhiếp Hoài Lễ gật đầu.
- Kế hoạch của anh... Quá lộ liễu!
#Yu~
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương