Mạt Thế Hầm Cá Mặn

Chương 57: Tẩy Tủy Đan



Cho dù là cao nhân nào bày ra kết giới, cao nhân lại đi nơi nào, Cố Phồn cùng Lục Nhai đều không có dấu vết có thể tìm, hơn nữa cao nhân này cho dù đối với Trái Đất hoặc nhân loại tồn tại địch ý, bọn họ cũng vô lực chống cự.

Kết quả thảo luận chính là chỉ coi kết giới này không tồn tại, nên tu luyện vẫn phải tu luyện, nên thanh trừ quái thú cũng phải tiếp tục thanh trừ.

“Đi thôi.”

Nhắc nhở Lục Nhai chuẩn bị sẵn sàng, Cố Phồn ngự kiếm bay xuống.

Gió vô hình, mây trắng và hơi nước lần lượt lướt qua bên người họ, phía dưới là nước biển xanh biếc mênh mông vô tận, là mặt đất phủ đầy cây cối xanh tươi.

Đây là Trái Đất mà anh quen thuộc, là sự tồn tại vô cùng chân thật, người cùng anh ngắm phong cảnh này là một cô gái tên Cố Phồn.

“Không thể rời đi em sẽ thất vọng sao?”

Lục Nhai ở phía sau cô hỏi.

Cố Phồn lắc đầu: “Có thể rời đi tôi cũng sẽ không đi ngay bây giờ, bạn bè của tôi đều ở bên này.”

Trái Đất rất tốt, có bạn bè cùng nhau vào sinh ra tử, có linh khí cho cô tu luyện, có thảo dược có thể luyện đan, có quái thú cho cô rèn luyện, là một môi trường tu luyện hiếm có.

Cô nhìn mặt đất, không thấy Lục Nhai nở một nụ cười sau khi nhận được câu trả lời của cô.

Khi nội thành thành phố Trương bỏ hoang đập vào mắt, Lục Nhai thúc giục giày phi hành, rời khỏi thanh kiếm của Cố Phồn.

Cố Phồn nghĩ, anh đã quen với việc nhân dân căn cứ và những dị năng giả ngưỡng mộ, sao có thể vui khi để mọi người nhìn thấy hình ảnh anh được một người phụ nữ mang bay?

“Chuyện kết giới tạm thời không cần nói cho bọn họ, miễn cho họ lo lắng.” Lục Nhai thản nhiên nói.

Cố Phồn gật đầu.

Bay thêm vài phút, hai người đồng thời đáp xuống quảng trường bỏ hoang trước tòa nhà thị chính.

Bốn người Tinh Hà đã sớm nghe được tiếng động cơ giày phi hành, đã đi ra ngoài, nhìn thấy Lục Nhai vẫn bình an vô sự, Mạnh Liên Doanh là người đầu tiên chạy tới, làm bộ muốn cho Lục Nhai một cái ôm gấu: “Anh họ anh cuối cùng cũng trở lại, tối hôm qua em nằm mơ còn mơ thấy anh bị hai con bồ nông kia mỗi người một cánh tay ăn thịt anh!”

Lục Nhai nghiêng người, tránh được nhiệt tình của em họ.

Tinh Hà cười nói: “Hoan nghênh Lục thiếu trở về.”

Phong Hỏa, Thanh Đằng cũng gật đầu thăm hỏi.

Lục Nhai đơn giản giải thích một chút sự việc phát sinh.

Mạnh Liên Doanh: “May mắn sau khi Phồn Phồn thăng Trúc Cơ, phạm vi dò xét của thần thức trở nên lớn hơn, nếu không Vũ Lăng Nguyên nhiều đỉnh núi như vậy, cậu ấy làm sao dễ dàng xác định vị trí của anh.”

Cố Phồn đang lắng nghe lúc này mới ý thức được, Lục Nhai kể lược đi hàng hoa anh đặt ở cửa hang.

Cô mỉm cười, không nói thêm gì.

Tinh Hà: “Tiếp theo Lục thiếu có tính toán gì không?”

Lục Nhai nói: “Đi thành phố C, căn cứ cần vật tư.”

Tinh Hà: “Vậy chúng ta cùng đi với anh, ít nhiều cũng có thể giúp một chút.” Đánh quái thú chủ yếu dựa vào Lục Nhai, nhưng thành phố C lớn như vậy, một người thu thập vật tư tốn nhiều thời gian và công sức.

Đi bộ quá chậm, hiện tại bên người đều là những người có thể tin tưởng, lại có Lục Nhai là cường giả cấp S, Cố Phồn lấy ra hạc giấy phi hành vẫn để đó không dùng trong vòng ngọc trữ vật.

Một con hạc giấy bay không cần động cơ, giống như một mô hình máy bay nhỏ.

Phong Hỏa: “Đây là cái gì?”

Cố Phồn mỉm cười đặt một viên linh thạch vào rãnh trên lưng hạc giấy phi hành, vừa niệm khẩu quyết, hạc giấy phi hành trong nháy mắt lớn lên, đủ bốn năm người trưởng thành đứng ở phía trên.

“Đây là pháp khí phi hành cơ bản nhất trong tay mỗi tu chân giả, ưu điểm là vừa rẻ vừa tốt, nhược điểm là bay quá chậm, nhưng mà như thế nào cũng nhanh hơn chúng ta đi trên mặt đất, giày phi hành cần năng lượng, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm.” Cố Phồn giải thích.

Phong Hỏa là người đầu tiên nhảy lên, ngồi ở phía trước hạc giấy chạm vào nó một cách cẩn thận.

Tinh Hà nhìn về phía Lục Nhai.

Lục Nhai còn chưa nghiêng đầu, đã nghe Cố Phồn gọi Thanh Đằng: “Cậu đừng chen chúc với bọn họ, cùng mình ngự kiếm.”

Sau đó Lục Nhai nhảy lên hạc giấy, một mình ngồi ở đuôi hạc giấy.

Chờ Tinh Hà, Mạnh Liên Doanh đều đi lên, Cố Phồn một bên ngự kiếm phi hành, một bên thúc giục hạc giấy cũng bay lên.

Hạc giấy khổng lồ chậm rãi vỗ cánh, tựa như một con tiên hạc chân chính.

Bây giờ có thể bay, không cần phải đi dọc theo đường cao tốc cũ uốn lượn nữa, Tinh Hà lướt máy tính bảng, tìm được một con đường thẳng tắp đến thành phố C, hướng dẫn Cố Phồn tùy thời điều chỉnh phương hướng hạc giấy.

Mạnh Liên Doanh lặng lẽ tiến đến bên cạnh Lục Nhai: “Anh họ, anh và Phồn Phồn ở một mình bốn năm ngày, có tiến triển gì không?”

Lục Nhai mặt không chút thay đổi nhìn núi rừng phía dưới.

Mạnh Liên Doanh giống như hiểu được cái gì, khó hiểu nói: “Không nên a, Phồn Phồn quan tâm anh như vậy, vừa thăng Trúc Cơ đã mạo hiểm tìm anh, chắc chắn đã phải lòng anh, anh cố gắng thêm chút nữa đi?” Nói xong, Mạnh Liên Doanh nhìn chằm chằm Lục Nhai, nhắc nhở một chút: “Anh đừng mỗi ngày dùng một khuôn mặt, các cô gái đều thích đàn ông dịu dàng.”

Lục Nhai nghĩ, Cố Phồn cũng không phải cô gái bình thường, cô thoạt nhìn càng thích theo đuổi tu tiên, đối với anh cùng với bốn người Tinh Hà không có gì khác nhau, có quan tâm nhưng càng giống bạn bè hơn.

Một nhóm người gióng trống khua chiêng bay ở tầng trời thấp, không ngừng dẫn tới chim chóc quái thú vây công.

Một số ít quái thú Lục Nhai cùng bốn người Tinh Hà có thể thoải mái giết chết, nếu như xuất hiện đàn chim, chờ đàn chim bay tới gần, Cố Phồn phóng thích uy áp, lại phối hợp bốn người Lục Nhai công kích, trong nháy mắt dễ dàng đánh chết hơn hàng ngàn chim quái cấp S trở xuống.

Phong Hỏa thấp giọng cảm khái: “Nếu Phồn Phồn sớm thăng Trúc Cơ, căn cứ Giang Nam chúng ta có lẽ không cần bi thảm như vậy.”

Tinh Hà: “Phồn Phồn là phúc tinh của Trái Đất, chúng ta không thể cưỡng cầu thời gian phúc tinh xuất hiện.”

Phong Hỏa: “Ừm, mình chính là thuận miệng nói, chuyện trước kia không có biện pháp, về sau, căn cứ Giang Nam chúng ta không bao giờ sợ thú triều nữa, còn có lúc thanh trừ quái thú mang theo Phồn Phồn, làm ít công to.”

Tinh Hà: “Vậy Phồn Phồn cũng phải nguyện ý mới được.”

Phong Hỏa nở nụ cười, ngẩng đầu hỏi Cố Phồn đang ngự kiếm bay: “Phồn Phồn, nếu căn cứ lại có nhiệm vụ thanh trừ, cậu có nguyện ý theo quân không?”

Cố Phồn: “Các cậu đi tôi sẽ đi.”

Phong Hỏa đắc ý nháy mắt với Tinh Hà, cậu ta đã sớm nhìn ra, Cố Phồn chỉ là đủ cẩn thận cũng không phải máu lạnh vô tình, giống như lúc phát sinh thú triều, Cố Phồn mặc dù không tham gia chống đỡ tác chiến, nhưng lại lấy ra toàn bộ Sinh Cơ Bổ Huyết Đan trong tay.”

Sắc trời tối sầm, sáu người đáp xuống mặt đất.

Năm dị năng giả muốn ăn cơm hộp, Cố Phồn không có hứng thú với cơm hộp, ngồi sang một bên, cầm trong tay một miếng ngọc giản trong suốt, tay kia càng không ngừng trượt “Bách khoa toàn thư thực vật – phiên bản mới nhất của mạt thế” trên máy tính bảng.

Phong Hỏa lại gần: “Phồn Phồn, đây là bảo bối gì?”

Cố Phồn phân tâm nói: “Ngọc giản tương đương với máy tính bảng ở đây, có thể lưu trữ văn tự hình ảnh thậm chí âm thanh và tin tức. Cái này của mình là đan phương mà môn phái phát cho mỗi đệ tử khi mới học luyện đan, đan dược có thể luyện chế trong Luyện Khí kỳ mình đều biết, hiện tại xem đan phương Trúc Cơ kỳ có thể học tập.”

Phong Hỏa: “Mình có thể xem không?”

Cố Phồn trong lòng khẽ động, lấy ra ngọc giản ghi lại môn quy kia, để mấy người Phong Hỏa rót tinh thần lực hoặc nhỏ máu thử xem.

Thử một vòng, ngọc giản đối với dị năng giả mà nói chính là một khối ngọc thạch bình thường.

Mạnh Liên Doanh: “Phồn Phồn, đan dược lúc trước cậu luyện chế đều lợi hại như vậy, hiện tại Trúc Cơ có phải có thể luyện chế càng nhiều thứ tốt hay không?”

Cố Phồn phổ cập kiến thức cho bọn họ: “Luyện đan cũng có tỷ lệ thành công, mình thiên phú bình thường, nếu cung cấp cho mình một lượng lớn dược liệu, mình mỗi ngày luyện sẽ có lúc thành công, vấn đề bây giờ là, những đan dược hơi cao cấp một chút này, trên Trái Đất chưa chắc có thảo dược tương ứng, cho nên mình kiểm tra đối chiếu một lần những loại thực vật trên Trái Đất đã phát hiện, xem có thể gom đủ dược liệu đan dược nào.”

Phong Hỏa: “Dược liệu của Tục Cốt Đan trên Trái Đất có thể tìm được sao?”

Cố Phồn: “Tục Cốt Đan cần sáu loại thảo dược, một loại xương yêu thú cấp thấp, xương yêu thú mình có dự trữ, quái thú biến dị chắc là cũng có thể sử dụng, thảo dược bên trong có năm loại trong quyển sách này đều có ghi chép, chỉ có hồng sâm là không chắc chắn, cậu đừng nóng vội, Tinh Hà nói xung quanh thành phố C có núi tuyết cũng có suối nước nóng, đến lúc đó chúng ta đi xem.”

Hốc mắt Phong Hỏa nóng lên.

Mất một cánh tay, cậu ta không muốn đồng đội lo lắng, chỉ có thể mỗi ngày đều vui tươi hớn hở giống như trước kia, kỳ thật trong lòng cậu ta rất khó chịu, nằm mơ cũng muốn cánh tay không mất trở lại như trước.

“Mình không vội, Phồn Phồn cậu cũng đừng tạo áp lực cho mình, bây giờ như vậy cũng tốt, cậu xem các cậu cũng không sai mình đi nấu cơm nữa.” Phong Hỏa tùy tiện nói.

Cố Phồn phối hợp nở nụ cười.

Lúc này cô cùng Phong Hỏa ngồi song song với nhau, khoảng cách giữa hai người không đến mười cm, tuấn nam mỹ nữ, rất giống một đôi.

Lục Nhai yên lặng thu hồi tầm mắt.

Nếu như là Phong Hỏa hoặc Tinh Hà hoặc bất kỳ thành viên nào trong tiểu đội bị mắc kẹt trong hang động kia, cô nhất định cũng sẽ đi cứu.

Bởi vì phải thẩm tra đối chiếu dược liệu, đêm nay Cố Phồn một mình dựng một cái lều, để cho ánh sáng không quấy rầy mấy người Tinh Hà ngủ.

Mới tăng thêm nhiều loại đan dược có thể luyện, thảo dược thì nhiều, Cố Phồn thẩm tra đối chiếu đến hơn mười một giờ tối, mới tính là phân loại xong.

Tổng kết chính là, như Tẩy Tủy Đan, loại đan dược Trúc Cơ hạ phẩm cao cấp này, thảo dược chính đối với năm sinh trưởng có yêu cầu, ít thì trăm năm nhiều thì ngàn năm, Trái Đất khôi phục linh khí mới năm mươi năm, không có khả năng tồn tại, mà Tránh Thú Đan, Tục Mệnh Đan những đan dược hạ phẩm trung cấp này, đại đa số thảo dược cần đã được nhân viên nghiên cứu sinh học trên Trái Đất phát hiện, một số ít có thể không tồn tại, cũng có thể sinh trưởng ở nơi ít người lui tới, muốn Cố Phồn đi tìm kiếm.

Thu hồi ngọc giản, Cố Phồn theo bản năng phóng thích thần thức.

Cô biết đêm nay Lục Nhai phụ trách gác đêm.

Lục Nhai cũng dựng cho mình một cái lều riêng, lúc này anh ngồi ở ngoài lều, lưng dựa vào ghế, đối mặt với bầu trời đầy sao.

Cố Phồn biết căn cứ cần đan dược gì nhất, bất kỳ đan dược nào có thể trị thương, bảo vệ tính mạng, căn cứ đều cầu còn không được.

Cố Phồn đi ra khỏi lều.

Lục Nhai lập tức nhìn qua.

Cố Phồn thẩm tra đối chiếu thảo dược nửa đêm, đầu có chút mệt mỏi, loại tình huống này không thích hợp lập tức tu luyện, cô lại không muốn ngủ, liền tới đây tán gẫu với Lục Nhai.

“Kiểm tra đối chiếu xong rồi?” Lục Nhai thả ra một cái ghế cho cô ngồi.

Cố Phồn học anh dựa vào như vậy, thoải mái vặn vẹo, sau đó nói cho anh biết tổng kết của mình.

Lục Nhai: “Chờ tôi đem vật tư giao cho quân đội, tôi cùng em đi tìm mấy loại thảo dược kia.”

Nơi ít người lui tới thường nhiều quái thú cấp S, Cố Phồn một mình xuất phát rất dễ gặp phải nguy hiểm.

Cố Phồn gật gật đầu, bỗng nhiên có chút tò mò: “Ngoại trừ đan dược hữu dụng cho căn cứ, cá nhân anh muốn đan dược gì không?”

Lông mi Lục Nhai hơi rủ xuống: “Tôi chỉ cần có thể tăng thực lực.”

Cố Phồn cơ bản cũng đoán được, tiếc nuối nói: “Tẩy Tủy đan có thể cải thiện thể chất của một người, hiệu quả có thể nói là thoát thai hoán cốt, linh căn hạ phẩm cũng có thể cải thiện thành linh căn trung phẩm. Tẩy Tủy đan đối với tu chân giả Trúc Cơ kỳ trở lên không có tác dụng gì, tu chân giả Luyện Khí kỳ dùng Tẩy Tủy đan ngoại trừ cải thiện tư chất, tu vi cũng có thể tăng lên rất nhiều, người bình thường dùng Tẩy Tủy đan, như thế nào cũng có thể sống đến hơn một trăm tuổi, mà lại có tác dụng dưỡng nhan nhất định. Đáng tiếc, trên Trái Đất không có dược liệu cùng yêu đan tương ứng, bằng không luyện Tẩy Tủy Đan cho anh dùng một viên, có lẽ có thể làm cho tinh hạch của anh tiến thêm một tầng.”

Lục Nhai: “Thuận theo tự nhiên, không cần cưỡng cầu.”
Chương trước Chương tiếp