Mạt Thế: Không Thức Tĩnh Dị Năng Ta Vẫn Là Đại Lão

Chương 16: Làm nhiệm vụ



Khu căn cứ Thiên Dương đang cư trú được đánh dấu là khu căn cứ Rạng Đông chính là ánh sáng của ngày mới ý tứ.

Là một khu căn cứ có quy mô lớn và ổn định trật tự nhanh chống nhất khi mạt thế đến, vậy nên bên trong căn cứ chứa đầy đủ nhân tài, cũng như tài nguyên không thiếu thốn lắm.

May mắn ơn khi các ban chỉ huy và lãnh đạo của căn cứ hiện tại đều là những người từng có chức cao trong quân đội hay là quan chức trong quốc gia. Thế nên trình độ chuyên môn và nghiệp vụ, tính kỹ luật và tính nhân đạo bên trong họ hết sức cao.

Mặc dù vẫn có một số người muốn nhân cơ hội mạt thế làm loạn mà nắm quyền nhưng bọn họ cũng nhanh chống bị đàm áp và bị bẻ mất tay cánh.

Căn cứ Rạng Đông được quản lý với tam thế chân vạc gồm Tần gia đại diện phía quân đội, Viên gia phụ trách tham chính và một gia tộc nữa đó chính là Khương gia.

Nhờ có dị năng dịch chuyển nhanh của hai chị em song sinh, cộng với nội tình và thế lực của gia tộc chỉ vài ngày ngắn ngủi trước mạt thế Khương gia đã nhanh chống chiếm trước được những kho lúa và vật tư quan trọng khi kết hợp với không gian dị năng để truân chuyển vật tư.

Mặc dù điều này rất tiêu hao tinh hạch và phải hy sinh một số nội tình nhưng bây giờ Khương gia cũng đã nhảy lên đứng ngang với các thế lực khác. Ngoài ra Khương Ngọc Nhi hiện đang làm đội trưởng của một nhóm dị năng giả xếp hạng thứ hai trong căn cứ càng làm cho Khương gia đứng vững bước chân. Harry Potter fanfic

Thế nhưng dù là ba nhà cầm quyền là vậy nhưng bọn họ cũng không dám đụng, và cũng phải thương thuyết với một số gia tộc khác đó chính là Nguyên gia, Hoắc gia, Vũ gia và Minh gia.

Đừng nghĩ Nguyên gia toàn những thư sinh hay nhà văn, nhà thơ các nghệ thuật tưởng chứng như là rất yếu và vô dụng. Bởi họ xuất hiện những dị năng đặc biệt thuộc loại quý hiếm ở mỗi thành viên trong dòng họ này.

Đặc biệt phải nhắc đến Nguyên Cẩn Ngọc thức tĩnh dị năng vượt trội có thể nhanh chống rút cạn năng lượng của tang thi trong não một hơi giết một trăm tang tinh không nháy mắt. Nguyên Dương Ninh thức tĩnh quang minh dị năng. Nguyên Ánh Vũ thức tĩnh điêu khắc dị năng có thể điêu khắc ngọc thạch thành năng lượng chuyển đổi thượng thừa một vũ khí chấp hơn 10 khẩu súng laze.

Sau khi trật tự và an ninh trong căn cứ phần nào ổn định lần này các cao tầng đã cùng nhau quyết định trao đổi và hợp tắc với Nông Khoa căn cứ. Được biết khu căn cứ này người cầm quyền chủ yếu chính là Minh gia và Vũ gia. Thế nhưng hai gia tộc này ai cũng nhường nhau chức quản lý đứng đầu căn cứ này. Khác với người khác sứt đầu mẻ trán đánh nhau chí chóe thì cả hai bên lại hất qua hất về như quả bóng mà đá qua đá lại không ai có ý định nhận lấy công việc béo bở này.

Được biết khi đài thu sóng thu được tính hiệu và có thể kết nối với Nông Khoa căn cứ lúc cả hai nhóm người ở cả hai gia tộc này đều hối thúc bọn họ nhanh chống qua tới quản lý quản lý giùm căn cứ, khiến cho họ phải dở khóc dỡ cười. Ngay cả tên căn cứ bọn họ đặt ra cũng hết sức có ý tứ đâu.

Khi bình minh vừa ló dạng, tại phía trước cổng căn cứ lúc này hàng loạt xe quân dụng với rất nhiều binh lính huấn luyện có tố súng vác lên nòng đang chờ mệnh lệnh xuất phát. Chuyến đi lần này huy động lên đến hơn 300 người.

Trong đó có khoảng 200 người là trong quân đội người. Bao gồm quân y, ban chỉ huy, một số nhà nghiên cứu không gian dị năng...

Ngoài ra còn có một số đội dị năng giả làm nhiệm vụ hộ tống lần này Vương Khang cũng có tham gia nhưng hắn cũng chỉ là phó đội của nhóm dị năng giả tên liệt hổ. Hoắc Đình Phàm, Tần Minh, Thiên Dương đám người cũng không ngoại lệ mà có mặt.

Chỉ nghe Tần Khải phụ trách dẫn đoàn nói: "Các vị! Hẳn là mọi người ở đây ai cũng biết nhiệm vụ chuyến đi lần này của chúng ta là gì rồi. Tôi cũng không nhắc nhiều gì hết chỉ mong là trên hành trình này tất cả mọi người phải thống nhất mục tiêu tiến về phía trước, và lưu ý không được tùy ý làm theo ý mình. Chuyến đi này có nhiều điều hung hiểm, lành ích dưỡng nhiều, nhưng tôi mong mọi người cùng nhau đồng hành và nâng đỡ để đến được mục đích địa an toàn." Nói xong Tần Khải vẻ mặt cương nghị mà phất tay ý bảo mọi người đều vổ tay và nhanh chống bước lên xe.



Một người cầm lấy bộ đàm nói "xuất phát".

Dẫm chân ga, những chiếc xe bắt đầu khởi động và lăn bánh dần dần từng bước một chạy ra khỏi căn cứ.

- --

Xe chạy một ngày qua một quảng đường dài, nhân lúc trời tối họ quyết định hạ trại tại một mảnh ruộng trống trải trước đó đã từng là nơi gieo trồng củ cải đỏ. Bây giờ không còn những thửa đất màu mở nửa thay vào xung quanh khô khóc cỏ cây vàng lụi, mãnh đất cũng trở nên khô cằn và cứng ngắt.

Trước lửa trại đám người lấy ra lương khô vừa ăn vừa tán gẫu.

Thiên Dương thắc mắc hỏi: "Mấy người có biết tại sao chỉ là đi vận chuyển và trao đổi máy móc lại có nhiều cao tầng tham dự đến vậy không?"

"Lần này phía cao tầng sẻ di chuyển qua Nông Khoa căn cứ và ở lại quản lý." Tần Minh vừa uống ngụm nước vừa trả lời.

"Người bên phía căn cứ đó sẻ không có dị nghị gì sao?" Thiên Dương càng thêm thắc mắc hỏi.

Hoắc Đình Phàm: "Phải nói là bọn họ vui mừng mong mỏi chờ đợi thì có." Thiên Dương vẫn chớp mắt, lần này nhìn qua Vũ Vinh đang ngồi ăn quả táo ánh mắt ám chỉ tò mò.

Lần này vì căn cứ Nông Khoa có người của Vũ gia bên đó nên Vũ Vinh cũng đi cùng bọn họ. Vì không muốn ngồi với mấy người chỉ nói chém giết nên chuyển sang ngồi gần đám người Thiên Dương liêu liêu nghiên cứu sự tình. Ai lại nghĩ đám người này không nói gì chính đáng mà nãy giờ toàn nói bát quái đâu.

[Răng Rắc] Hình tượng đối thủ ngang tài ngang sức của mình đã nhanh chống bị nát vụn, hồi nảy đến giờ cậu đang trầm mặc không biết vì sao có thể ngồi nghe bọn họ bát quái từ drama đánh ghen nhà này đến chuyện nhà người khác hài tử cũng không tha nhị tam sự một hồi mới thấy chuyển về chính đề. [Hazz mệt mỏi quá hủy diệt đi.] Trong lòng Vũ Vinh cồn cào nghĩ.

Mắt thấy đôi mắt cửa Thiên Dương tò mò mà nhìn mình như muốn hỏi cậu đành khôi tôn hàng quý mà nói cho cậu ta biết vậy.

Vũ Vinh ninh ninh giọng nói: "Nông Khoa căn cứ bao gồm Minh gia và Vũ gia cầm đầu. Ở Minh gia Chủ yếu là những người đam mê nghiên cứu nông học và hóa chất, dược liệu là chính. Còn Vũ gia chúng tôi thì cũng không ai muốn giành thời gian quý báu của mình để quản trong căn cứ nhị tam sự. Chỉ vì bất đắc dĩ và muốn có một nơi để nghiên cứu an toàn nên bọn họ mới lãnh đạo căn cứ để nhanh chống ổn định cục diện mà thôi." Thiên Dương mắt tròn tròn nhìn, mở to đại đại tò mò sáng quắc nhìn hắn.

Vũ Vinh nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp: "Sau khi hai bên có liên hệ thì bên Nông Khoa căn cứ luôn mãi phát tính hiệu hối thúc và biểu hiện là không hề quan tâm việc họ bị mất quyền quản lý căn cứ sự tình."

Vũ Vinh chưa nói đó chính là một phần bên phía căn cứ Nông Khoa đã nghiên cứu ra phương pháp có thể gieo trồng chuyện này và một số thành phần được xem là có thể ức chế virus lây lan quá trình. Điều này có thể bị mọi người xua như xua vịt. Bởi nếu như có người bị lây nhiễm họ có thể uống dược tề này trước để cầm cự tới khi chữa khỏi hệ dị năng giúp họ loại bỏ virus sự tình.

Vũ Vinh hơi nướng mày nhìn Thiên Dương vẫn sáng quắc nhìn mình trong lòng lại rối loạn. [Cậu ta đang nhìn gì vậy chứ không lẽ trên mặt mình có gì?]



Thiên Dương: "Vũ Vinh cậu uống trà đâu ra vậy cho uống miếng bái." Vừa nói Thiên Dương còn không quên đưa cho Vũ Vinh bị bánh quy xem như trao đổi.

Vũ Vinh:???

"Đó là lý do cậu nhìn chằm chằm tôi nảy giờ sao?" Vũ Vinh mắt giật giật hỏi.

Thiên Dương: "Cậu đoán xem!" đôi mắt long lanh.jpg

Tân Minh mặt tối xầm nhìn hai người hỗ động, đôi mắt chăm chú nhìn qua phía người nào đó đang vẩy đuôi xin ngụm trà.

=== Hết chương===

Tiểu kịch trường.

Thiên Dương: Mắt long lanh.jpg

Tác giả: "Tần Minh lão bà ngươi vì ngụm trà muốn cùng người chạy rồi kìa."

Hoắc Đình Phàm nhóm người: vẻ mặt ăn dưa.jpg

Vũ Vinh: "Khụ khụ xin đính chính ta thích nữ nhân, không thích nam nhân."

Người nào đó: "Còn ta thì sao?" Vẻ mặt ủy khuất.jpg

Mọi người: "Ai vậy???" Vẻ mặt tò mò.jpg

Tác giả: "Ngươi chui đâu ra đi vào trong ngay lỳ lỳ bữa sau ta cho lão bà nhà người cp với người khác bây giờ." hùng hổ đe dọa.jpg

Người nào đó: bẹp miệng ủy khuất cụp đuôi.jpg

Đám người: "Tác giả ngươi có chắc cậu ta ở phía trên không?" vẻ mặt nghi ngờ.jpg
Chương trước Chương tiếp