Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Sau khi nghỉ ngơi hơn một tiếng, thể lực được khôi phục mấy phần, Hàn Phong ra lệnh chạy trở lại ngã ba, tiến hành kiểm tra công tác chuẩn bị của đám người Mã Mộng Đình.
Xác nhận sự việc chuẩn xác xong xuôi, hắn cùng Ngô Soái và Phương Tường tiếp tục băng băng chạy về phía bắc, thẳng hướng siêu thị hai tầng.
Hàn Phong cùng Ngô Soái cũng không có ngồi trong khoang xe mà đang đứng sau thùng xe, ánh mắt liên tục nhìn quét qua hai bên đường, quan sát nhất cử nhất động của đám thây ma xung quanh.
- Phải có dấu hiệu, phải có dấu hiệu, chắc chắn phải có dấu hiệu!
Hắn vừa cẩn thận quan sát thây ma dị trạng, vừa lẩm nhẩm cùng cầu khẩn hi vọng, hi vọng thấy được thứ cần thấy.
Chiếc xe chậm rãi chạy trên đường lớn, hắn và Ngô Soái thi thoảng lại chém ra mấy đao, đem mấy con thây ma gần nhất chém bay đầu.
Rốt cuộc sau khi chạy hơn 1 cây số, Ngô Soái mới giống như nhận ra điều gì đó lạ lùng, vội chỉ tay về phía trước:
- Đại ca, chỗ kia có điểm lạ lùng.
Hàn Phong vừa nhìn qua, hai mắt nheo lại, gõ gõ kính xe hô lên:
- Chạy thêm 100 mét, sau đó quay đầu về căn nhà màu đỏ bên kia đường.
Phương Tường lập tức nghe lệnh, hắn đạp ga phóng vọt tới phía trước, sau đó đánh lái quay đầu, chầm chậm tiến tới căn nhà màu đỏ.
Hàn Phong liếc mắc, lập tức hít một hơi hưng phấn.
Chính là chỗ này.
Khung cảnh phía trước căn nhà màu đỏ tràn ngập sắc thái khủng bố. Có chân tay cụt gãy, có t·hi t·hể không lành lặn, có nửa cái đầu thiếu sót… Thế nhưng điểm chung của tất cả là chúng đều sứt mẻ nham nhở, thật giống như bị thứ gì đó gặm cắn qua.
Tình trạng này không khác gì một cuộc g·iết chóc cùng bữa tiệc máu me kinh dị, quả thật cực kỳ tương đồng với tình trạng của đám thây ma tại cửa hàng tiện lợi phía tây.
Lũ thây ma ở đây, chắc chắn đã bị một thể thôn phệ tàn sát rồi ăn thịt.
Có một thể thôn phệ đã từng xuất hiện quanh đây.
Hàn Phong hưng phấn hẳn lên, đã thấy dấu vết con mồi, hiện tại liền thả mồi câu, dụ địch vào lưới.
Hắn không chút do dự chém một chém xuống thân xác P1, đem một khúc cánh tay của nó chém đứt, máu cùng dịch nhầy lập tức phun trào như suối.
Ngô Soái tiến lên, đá một đá cho mảnh cánh tay cụt này bay xuống đường.
Hàn Phong thì đem gậy sắt chặn mồm P1 rút ra, thây ma này lập tức gào lên vang vọng:
- Khà… Khà….
Xe ô tô bắt đầu lăn bánh, dọc theo đường cũ trở về. Quá trình này, thi thoảng Hàn Phong cùng Ngô Soái lại chém một mảnh thịt của P1, ném xuống đường, cũng thi thoảng ném cả mấy khúc chân tay của lũ thây ma level 9 xuống, tạo thành một cái đoạn đường rải rác máu me cùng mảnh vụn từ thây ma cấp cao.
Sinh mệnh lực của P1 cực kỳ cao. Thây ma level 14 này đã b·ị c·hém cụt cả hai tay cùng một khúc chân, thế nhưng nó vẫn không c·hết, vẫn khà khà kêu lên vô cùng điên cuồng.
Hàn Phong chính là muốn hiệu quả này, muốn khiến nó kêu to, để nó tự bộc lộ vị trí của bản thân trước thể thôn phệ.
Bọn họ rốt cuộc cũng chạy ngược trở lại ngã ba lúc trước, sau đó lập tức rẽ phải, rẽ vào đoạn đường cụt mà cả ngày hôm qua tốn hết công sức thanh lý sạch sẽ.
Chiếc xe chạy chậm dần rồi ngừng hẳn, tiến vào một cái khu vực trống trải, xung quanh bầy la liệt can nhựa lớn nhỏ, còn có mười mấy cái bình kim loại hình trụ đặt rải rác bốn phía.
Hàn Phong, Ngô Soái cùng Phương Tường đều vội vã xuống xe, nhanh chóng chạy tới địa điểm ẩn nấp nghiên cứu từ trước, lấy ra một bình nước hoa đổ lên người, sau đó cẩn thận nín thở chờ đợi.
Cái này nhằm che giấu mùi vị nhân loại. Mấy bình nước hoa này bọn họ thanh lý thây ma, lục soát nhà cửa, sưu tập được rất nhiều.
Mà tại căn nhà màu đỏ kia, sau khi đám người Hàn Phong rời đi khoảng 15 phút, một cái bóng dáng đen kịt gào rú từ phía siêu thị chạy tới nơi này.
Đây là một cái bóng đen cao tới 3 mét, chân tay thô to như bắp đùi người trưởng thành, tứ chi đều có móng vuốt sắc bén, dọc sống lưng của nó có một hàng gai nhọn mọc ngược chạy từ hậu môn kéo dài l·ên đ·ỉnh đầu. Mà cái đầu hình tam giác của nó cũng chỉ có duy nhất một khí quan, đó là một cái miệng rộng toác hình tròn, chiếm tới tám phần mười khuôn mặt, bên trong có 5 vòng răng nhọn đang liên tục xoay tròn ngược chiều nhau.
Sau khi bóng đen quay cuồng một hồi, lập tức cúi người cạp lấy khúc tay cụt của thể sức mạnh P1, 5 vòng răng cưa xoay tròn, răng rắc đem cánh tay này gặm sạch nuốt xuống
Sau khi bóng đen ăn xong, cái miệng của nó co vào nở ra một hồi, sau đó giống như chó đánh hơi, dọc theo v·ết m·áu trên đường cái mà phi thân tiến lên.
Tốc độ của nó thực sự vô cùng nhanh, bốn chân chống xuống đất điên cuồng chạy lẹ, có lẽ phải tương đương 40 cây số trên giờ. Nó cứ như vậy một đường ăn sạch những mảnh t·hi t·hể thừa của P1 level 14. Về phần những t·hi t·hể của đám thây ma level 9 kia, nó ngửi cũng không thèm ngửi.
Rốt cuộc nó cũng chạy tới một cái ngã ba đường, thân thể đột nhiên đứng lại, sau đó cái đầu hình tam giác xoay qua bên phải, nó lập tức nhìn thấy con mồi vô cùng ngon miệng đang phát ra thanh âm khò khè.
- Réckkkkkk
Bóng đen rú lên một tiếng hưng phấn, hai chân khẽ nhún, vụt một tiếng bắn thẳng về phía con mồi của nó.
Mà phía trên một cái nóc nhà, ngay khi bóng đen vừa xuất hiện, nội tâm Hàn Phong đã điên cuồng dâng lên cảnh báo.
Kia là cảnh báo về t·ử v·ong nồng đậm điên cuồng bao phủ, cảnh báo hắn phải chạy ngay đi, chạy ngay lập tức.
Hắn vừa nhìn qua, bên tai liền xuất hện một cái thanh âm máy móc.
“Thể thôn phệ level 22 - E2. Có thể thôn phệ máu thịt tiến hành tiến hoá. Có được sức mạnh, sức phòng ngự cùng kỹ năng khôi phục vô cùng cường đại.”
- Mẹ kiếp. Trước đó là E1, hiện tại liền E2! Quái vật như vậy, nếu là đối đầu trực diện, đội ngũ của mình làm sao mình có thể chiến thắng đây. Cũng may…
Nhìn cảnh tượng quái vật E2 vục đầu xuống cái xác P1, Hàn Phong không khỏi mắng thầm một câu. Hắn cố nén cảm giác sợ hãi run rẩy trong đáy lòng xuống, đưa tay làm một cái thủ thế với người ở mái nhà đối diện đối diện.
Người kia chính là Hứa Dương. Hắn khẽ nuốt một ngụm nước bọt, cả người bủn rủn như thể trúng phải thuốc độc, cố gắng đem ngón tay run rẩy vươn ra, chỉ về phía dưới.
Nhưng không phải chỉ về phía E2, hắn chỉ vào chính là mấy cái can nhựa chất đống xếp ở đó.
Đây đều là xăng, là dầu mà bọn họ khổ công rút ra từ đám xe cộ bên đường, tổng thể phải có tới cả nghìn lít!
“Hoả đao!”
Ngón tay Hứa Dương b·ốc c·háy, sau đó hai vệt lửa bắn ra, chỉ chớp mắt đã bắn trúng hai cái can xăng lớn nhất trong đó.
Phừng!
Ngọn lửa phừng một tiếng bùng lên, sau đó ùng ùng ùng liên tiếp rung động, những can xăng giống như gặp phải phản ứng dây chuyền mà điên cuồng p·hát n·ổ.
Ngọn lửa khủng bố hệt như một quả bom napan được kích hoạt. Sóng lửa điên cuồng thổi quét qua, nuốt chửng cả không gian mười mấy mét xung quanh.
- Réckkkkkkkk
Một thanh âm đau đớn, thê lương, phẫn nộ, xen lẫn điên cuồng cực độ từ trung tâm v·ụ n·ổ phát ra. Thể thôn phệ gào lên như muốn xé rách đầu óc Hàn Phong, khiến cho hắn sợ tới mềm nhũn cả người.
Ùng! Ùng! Uỳnh!
- Réckkkkkk…
Sau khi những can xăng nổ thì tới lượt bình kim loại p·hát n·ổ. Đây là mười mấy bình gas được nhóm Hàn Phong sưu tầm, hiện tại liên tiếp p·hát n·ổ, tạo ra một đợt sóng xung kích khủng bố.
Thể thôn phệ đứng ở trung tâm, vốn muốn chạy thoát, lại bị những v·ụ n·ổ liên tiếp này chấn cho nghiêng trái đổ phải.
Nó kêu lên vô cùng thê lương đau khổ. Từ khe hở mái nhà, xuyên qua những mảng sóng lửa khủng bố, Hàn Phong có thể thấy được quái vật kia đã trở nên da tróc thịt bong, xương cốt lòi cả ra ngoài, cái mồm tròn ổng của nó nhanh chóng co rúm lại, muốn ngăn không cho lửa đốt vào mồm.
Tứ chi thô to của nó liên tục bốc lên khói trắng, lại nhanh chóng vỗ lên toàn thân, muốn đem lửa lớn dập tắt, nhưng xăng dầu bám dính lên người khiến cho nó không thể dập tắt được.
Hàn Phong trong lòng mừng thầm, có khi nào thây ma quái vật này sẽ c·hết ở đây luôn không?
Thể thôn phệ E2 không cho Hàn Phong được như ý. Nó đem tứ chi co quắp lại như thể tích lực, sau mười mấy giây, nó chợt ngửa cổ lên trời thét dài.
- Réckkkkkk
Một luồng ánh sáng màu đen từ trên thân thể E2 điên cuồng bộc phát. Sóng ánh sáng thoáng chốc đem tàn lửa trên thân thể nó đánh tới xơ xác, thậm chí mấy ngọn lửa gần nó cũng nhanh chóng tắt ngúm, tạo ra một cái khoảng hở ba bốn mét xung quanh cực kỳ trống trải.
E2 thở hồng hộc như mất hết sức lực, cả người nó đều đã bị đốt cháy đen, da thịt lả tả rơi xuống, nó đã dâng lên ý định bỏ chạy.
Hàn Phong cắn răng, không chút do dự liền gào lên:
- Chu Vấn!
Chu Vấn đứng dưới đất, cách khu vực này 30 mét, lúc này nghe tiếng hô quát của Hàn Phong thì khẽ cắn răng, từ chỗ ẩn nấp nhảy ra, rút khẩu k54 ra pằng pằng pằng bắn mấy viên đạn về phía E2.
Hắn cũng chẳng thèm quan tâm có trúng hay không, sau khi bắn hết 4 viên đạn, hắn hét ầm lên:
- Con chó thây ma kia, có giỏi thì đuổi theo ông mày đi, ông mày là người g·iết mày đây.
Chửi xong câu đó, hắn xoay người, điên cuồng bỏ chạy về sâu trong đường cụt.
Rầm!
5 giây sau khi Chu Vấn rời đi, một cái bóng đen thui cháy xém từ trên không trung nện xuống, không phải thể thôn phệ toàn thân cháy đen thì còn ai khác.
Nó có thể xác định vị trí Chu Vấn, chính là nhờ cả âm thanh, cả mùi vị.
Chu Vấn hoàn toàn không xịt nước hoa, hắn chính là mồi nhử thứ hai!
- Réckkkkkk
Thể thôn phệ E2 rít lên điên cuồng, trong đầu chỉ toàn là hận thù cùng nóng nảy. Đau đớn để cho nó bộc phát ra tốc độ khủng bố, dưới chân khẽ nhún, cả cơ thể nó giống như một quả đạn pháo bắn về phía trước.
Chu Vấn cắn chặt hàm răng, bản năng cầu sinh điên cuồng báo động, hắn nhanh chóng động niệm “kích hoạt” trong lòng, đôi giày phản lực dưới chân lập tức như thể lắp t·ên l·ửa, để cho hắn cũng nhún một phát, bắn vọt về phía trước.
Rầm!
- Réckkkk!
Thể thôn phệ chiêu thứ hai vồ hụt, vị trí nó đứng chỉ còn lại gạch đá bụi bẩn vỡ nát. Nó há miệng phát ra thanh âm tức giận, thề phải g·iết bằng được sinh vật nhỏ bé kia.
Chu Vấn sau khi kích hoạt kỹ năng nhảy vọt lần đầu, không chút do dự liền kích hoạt lần 2.
Rầm! Két két két…
Một cái bóng đen từ trên trời giáng xuống, rầm một tiếng dẫm bẹp chiếc ô tô bên đường, bàn tay trảo hụt cái thân ảnh áo khoác đen, trảo cho cánh cửa ô tô rách tươm.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương