Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 511: Thị trấn Thương Đình



Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 511: Thị trấn Thương Đình Sau khi chính thức tiến vào địa phận trấn Thương Đình huyện Đại Xuyên, đoàn xe chạy thêm khoảng 100 mét rồi dừng lại bên một khoảng đất trống. 12 đội viên Dao Găm nhanh chóng bước xuống, ai nấy đều được trang bị tận răng, kỹ năng đầy đủ mạnh mẽ, còn mang theo thái độ tập trung vô cùng chuyên nghiệp. Bọn họ lập tức dựa theo kỹ chiến thuật trước đó đã bàn bạc mà tản ra xung quanh, bắt đầu tiến hành công tác trinh sát bước đầu. Hai cỗ drone è è è bay lên không trung rồi phóng về phương xa, ba đội viên hỗ trợ nhau xâm nhập toà nhà 7 tầng gần đây để chiếm giữ cao điểm, bốn người khác thì lôi từ trên thùng xe bán tải xuống 2 chiếc mô tô phân khối lớn rồi chia 2 đường phóng đi, hai người ngay tại chỗ phóng xuất kỹ năng Thao Túng Đại Địa để chặn lại tất cả đường ngách, chỉ để lại trục đường chính, còn nhanh chóng đem súng máy hạng nặng gác trên bờ tường, cẩn thận quan sát nhất cử nhất động xung quanh khu vực dừng chân. Hàn Phong và Ngô Soái cũng từ trên xe bước xuống. Hàn Phong búng tay một cái, không trung 800 mét trên cao dần ngưng tụ một đạo Băng Nhãn nhỏ xíu. Băng Nhãn tự thi triển Thao Túng Trọng Lực bản hạ áp 6G lên mình để giảm tối đa tốc độ rơi xuống, sau đó nó bắt đầu đảo mắt nhìn bốn xung quanh. Ngô Soái hít sâu một hơi rồi ngửa cổ lên trời hú một tiếng rõ to. Qua ba lần hú, hắn đã thành công "vẽ bản đồ” bằng Định Vị Sóng Âm, hai chân theo đó nhún một cái phóng thẳng về phương xa. Huyện Đại Xuyên là một huyện rộng lớn. Nếu tínF diện tích tổng thể, huyện này sẽ rộng bằng cả ba huyện Liễu Lâm, Tam Giang và Hương Đường. cộng lại. Sở dĩ có cái tên Đại Xuyên là vì huyện này được bao bọc bởi một quần thể sơn mạch cực lớn, dãy núi Xuyên Sơn. Hơn nữa, không chỉ có huyện Đại Xuyên có núi mà nửa già phần diện tích còn lại của tinh Nam lạ] cũng được bao bọc bởi từng dãy son mạch, núi non, đồi cao, trùng điệp liên tiếp, trải dài trên mộ diện tích rộng lớn.
Một phần nhỏ dãy núi Xuyên Sơn "thò" qua tỉnh Liễu Lâm, phần thò ra này chính là mấy làng mạc heo hút phía bắc trấn Hạ Sa, nơi nổi tiếng với việc khai thác gỗ keo và lâm sản. Tại huyện Đại Xuyên này, dãy núi Xuyên Sơn là dãy núi lớn nhất. Nó nằm duỗi người theo một đường cong từ đông sang tây, vát chéo một đoạn từ bắc xuống nam, xung quanh có rất nhiều đồi núi và thung lũng nhỏ hơn tụ tập theo kiểu vệ tinh, cái này khiến cho địa hình của huyện Đại Xuyên bị chia cắt nghiêm trọng. Núi cao rồi tới đồng bằng nhỏ hẹp, lại tới núi, lại tới thung lũng, lại tới đồng bằng nhỏ hẹp, trùng lặp lõm đốm, nối tiếp xen kẽ. Dân cư tại huyện này, thậm chí là cả tỉnh này, chủ yếu sống ở các thành trấn và làng mạc nhỏ nằm rải rác quanh các thung lũng và đồng bằng nhỏ hẹp dưới chân núi. Bởi vậy dù cho diện tích lớn là thế, thế nhưng dân số của Đại Xuyên chỉ nhỉnh hơn huyện Liễu Lâm một chút. Tổng số khoảng 25 vạn người. Thị trấn Thương Đình này có thể xem như một trong ba thị trấn lớn nhất của huyện Đại Xuyên, chỉ xếp sau thị trấn Đông Thành và trung tâm huyện mà thôi. Cư dân huyện Đại Xuyên chủ yếu làm nghề lâm nghiệp như khai thác gỗ, khai thác đá vôi, khai thác mật ong, trồng cây ăn quả, cây dược liệu, chè, quế, hồi, chăn nuôi các loại gia súc như dê, bò, trâu, cùng với vài khu du lịch sinh thái. Đặc biệt dãy núi Sơn Xuyên vô cùng nổi tiếng. với loại dược liệu sâm Sơn Xuyên. Loại sâm này chỉ có thể thu hái tự nhiên quanh các khe suối nhỏ trên đỉnh núi, không thể trồng thương phẩm được, số lượng khai thác được mỗi năm còn ngày một ít đi, bởi vậy giá thành vô cùng đắt đỏ, thậm chí có tiền cũng chưa chắc mua được. Nghe nói sâm này có tác dụng bổ thận tráng dương rất tốt. Chính vì mấy củ sâm cường dương mà Ngô Soái mới nằng nặc đòi đi theo thực hiện nhiệm vụ này. Nhưng nói đi cũng. phải nói lại, nếu không. phải vừa rồi Hàn Phong đánh thua, chấp nhận để cho Tiểu Im Lặng quyết định, thằng nhóc này đã phải tự mình trấn tràng tại chiến dịch Long Dương rồi. Hon một tiếng sau, toàn bộ tiểu đội trinh sát đã trở lại khu vực dừng chân để cùng nhau tổng hợp lại thông tin đã do thám được. Thảm liệt. Chết chóc. Hoang tàn. Trống rỗng. Bốn từ này đã miêu tả đầy đủ tình trạng tại trấn Thương Đình, bởi vì nơi này đích xác đã trở thàn! một vùng đất chết rồi. Trong phạm vi bán kính 10 cây số, không có bất kỳ thây ma nào còn tồn tại, kể cả là thây ma bị nhốt trong nhà cũng chết hết cả rồi, cũng không hiểu tại sao chúng nó lại chết được. Thây ma chết thì chết, nhân loại cũng không còn lại bất kỳ người sống sót nào. Khắp nơi chỉ là những dãy nhà đổ nát, những bộ thi thể thối rữa khô đét, hàng đống dòi bọ ruồi muỗi bẩn thỉu, và vô số chuột gián biến dị dữ tợn chạy vòng quanh. Cộng thêm đặc điểm xung quanh thị trấn có nhiều đồi núi rừng rú, nơi này đã quá bị bao phủ bởi một tầng thực vật và dây leo biến dị dày đặc, gần như đã không còn thích hợp cho nhân loại ở lại. Từ các dấu vết để lại, nhóm trinh sát có thể kết luận nơi đây đã từng xảy ra mấy cuộc giao tranh vô cùng thảm liệt giữa nhân loại và thây ma. Phía nam cách nơi này khoảng 3 cây số, phương hướng thông thương đi trấn Hạ Sa của huyện Liễu Lâm, xác chết thây ma chất kín như núi, ước chừng phải hơn 2 vạn đầu. Dựa vào trinh sát thực địa và hình ảnh từ drone cung cấp, nơi này hẳn là khu công nghiệp và kho bãi giao giới giữa hai tỉnh, là nơi tập trung đông dân cư nhất của trấn Thương Đình. Đây cũng có thể là nơi tổ chức trận giao tranh nhân - ma lần thứ nhất, và nhân loại đã giành chiến thắng áp đảo. Vì sao ư, vì xác chết thây ma nơi này có mức độ thối rữa mạnh nhất, hẳn là chết từ lâu rồi, có lẽ là chết từ vài ngày đầu tiên dị biến. Thành phần thây ma chết đi lại không có nhiều loại hình tiến hoá cấp cao, chứng tỏ thực lực của "thi đàn" này khá yếu, có thể dùng nhân lực thắng được mà không nhất thiết cần hoả lực súng đạn. Xung quanh lại không có bất kỳ tài nguyên hệ thống nào được lưu lại, đây chứng tỏ nhân loại phải thắng đậm thì mới rảnh tay thu thập được hết chiến lợi phẩm.
Cách vị trí hiện tại 4 cây số về phía bắc, rất nhiều tàn tích công sự bị phá huỷ, cũng có càng nhiều xác thịt thây ma hơn, đây hẳn chính là nơi diễn ra trận chiến nhân - ma lần thứ hai. Trận này có lẽ đã giằng co qua lại rất lâu, bởi vì mức độ thối rữa của xác chết lưu lại trải dài từ nát bét mục ruỗng cho tới vẫn còn khá "tươi" có khi chỉ mới bị hạ gục từ hai ba ngày trước. Xác nhân loại cũng bị hạ gục trên những bờ tường đổ nát, dưới những chiến hào nhầy nhụa, trong những lô cốt lâm thời, thậm chí là chết tươi trên đỉnh toà nhà 4 tầng, thất khiếu phun máu, hẳn là bị Hồn Áp giết chết. Càng đi về phía bắc, xác chết thây ma càng ít đi, tài nguyên hệ thống loại tỉnh thạch ma dược, sách kỹ năng, thẻ vật phẩm rót lại càng nhiều, thậm chí rất nhiều xác nhân loại vẫn cầm trảm mã đao, đeo ủng gia tốc, ngón tay xỏ nhẫn các loại. Không thể thu thập vật tư, không thể chôn xác đồng bạn, đây là biểu hiện của việc nhân loại bị đẩy lui cực nhanh mà phải bất lực bỏ lại trận địa. Điểm tuyệt vọng nhất chính là nằm ở giao lộ lớn nhất thị trấn Thương Đình, là con đường nối tới thị trấn Đông Thành, đây hẳn là nơi diễn ra đại chiến nhân - ma lần thứ ba, cũng là lần cuối cùng. Tất cả còn lại là không còn lại gì cả, chỉ là một đống tro tàn vẫn đang liên tục bốc cháy rả rích. Hắn là nhân loại tại trấn Thương Đình đã hoàn toàn tuyệt vọng, đã bị đồn vào đường cùng, vì vậy họ xếp cực kỳ nhiều xăng dầu và bình gas ra giữa giao lộ, cũng có hàng chục xe con, xe tải, đồ đạc gia dụng các loại chặn đường, sau đó châm lửa đốt. Hậu quả là 1/4 diện tích trấn bị đốt cháy. Bất quá kết quả, vẫn là như cũ thua trận. Nếu như họ thắng, vậy thì tất cả tàn tích phía sau phải được dọn sạch, tất cả xác chết đồng đội phải được chôn cất, tất c¿ trang bị phải được thu hồi, và mấy cái siêu thị mini cũng phải được khai mở mới đúng.
Hiện trường giao tranh vẫn còn nguyên, thậm chí đồ tốt cũng không ai thèm nhặt, cả hai phe nhân - ma đều đồng loạt biến mất không rõ tung tích. Điều này chứng tỏ nhân loại bị đánh tan không còn manh giáp, hoàn toàn bại trận rồi bỏ chạy trối chết, còn thây ma cũng không có lý do gì mà không nhiệt tình truy kích. Sau khi báo cáo được tổng hợp lại, 12 đội viên Dao Găm được cử đi thu dọn hết tất cả tài nguyên phi phàm rơi rớt, đồng thời liên lạc với đội hậu cần đang chờ phía sau nhanh chóng tiến lên thu gom các loại tài nguyên khác loại, thực phẩm cùng nhu yếu phẩm gì đó, cũng bắt tay vào thu gom hết xác chết rồi đốt một thể. Xác chết là nguồn lây lan bệnh dịch vô cùng tồi tệ. Nếu như không xử lý tốt, vậy coi như cái trấn này cũng không thể trở thành cứ điểm dự phòng được. Cấp dưới đã đi hết xong xuôi, Ngô Soái lúc này mới quay qua bên cạnh hỏi: - Đại ca, theo như phân tích của chúng ta, ban đầu nhân loại rõ ràng là thắng thế, đã kiểm soát được tình hình rồi, tại sao sau đó lại thua trận được a? Hàn Phong híp mắt nhìn vào tờ bản đồ huyện Đại Xuyên mới mò ra được, hắn suy nghĩ vài chục giây rồi bình tĩnh trả lời: - Có thể do hai nguyên nhân. - Nguyên nhân thứ nhất là dị biến từ phía thây ma, do Thể Thao Túng thành công thức tỉnh. Nhân loại đánh trận đầu thắng lợi lón, có thể do đó làm họ mất cảnh giác, cũng có thể do họ không đủ nhạy bén phát hiện ra dị biến thây ma "cùng quay đầy về một hướng” Cho tới khi Thể Thao Túng thành công tích luỹ lực lượng, họ đã ở quá gần hang ổ quái vật, không giữ đủ khoảng cách an toàn trước Hồn Áp, cuối cùng bị đánh cho thảm bại. Hàn Phong dừng lại một chút rồi cười lạnh nói tiếp: - Nguyên nhân thứ hai, là binh biến từ phía nhân loại, do nhân loại tự lục đục nội mà đi tới thất bại... Nếu như hai bên có bất đồng quan điểm không thể hoà giải, vậy thì một bên sẽ bị tiêu diệt, bên còn lại tổ chức đập nồi dìm thuyền, đốt hết một phần tư diện tích thị trấn ở phía bắc rồi bỏ chạy. Ngô Soái nghe vậy thì không khỏi trầm ngâm. Nguyên nhân thứ nhất thì hắn hiểu, và hắn tin rằng đây chính là nguyên nhân chính xác cho sự thất bại của nhân loại tại trấn Thương Đình này. Đòn Hồn Áp nếu đánh ở cự li gần, vậy thì thôi nhé luôn. Nếu không phải lúc trước đại ca hắn nhạy bén phát hiện sự quỷ dị của thây ma ở khu vực quanh ký túc xá cảnh sát cơ động, cũng sớm bố trí lồng giam thây ma để làm "đèn cảnh báo" vậy thì trấn H¡ Vọng đã bị thi đàn tại trung tâm huyện Liễu Lâm đánh úp rồi san phẳng không chút nghĩ ngợi rồi. Thế nhưng nguyên nhân thứ hai, hắn không hiểu nổi. Tại sao đại ca lại nói có binh biến a, nhân loại tàn sát nhau, có thể sao, dựa vào đâu mà nói như vậy? Hàn Phong ném chiếc máy ảnh trên tay cho Ngô Soái rồi thản nhiên nói: - Xem kỹ lại đi. Trong này có mấy chục bức ảnh chụp hiện trường, cũng là cơ sở để đưa ra nhận định của hắn. Ngô Soái cũng thành thật cầm máy ảnh lên xem, còn rất tập trung chuyên chú. Sau 5 phút, Hàn Phong cuối cùng đành phải thở dài lắc đầu. Tiểu Im Lặng vẫn là Tiểu Im Lặng, vẫn ngu như ngày nào. Hắn lây lại máy ảnh, lướt tới ba tâm ảnh ở khoảng giữa rồi quăng qua. - Xem xem có gì đặc biệt không. Ngô Soái lại một lần nữa tập trung xem xét. Đây là ba tấm ảnh chụp xác chết nhân loại, hẳn đều là phi phàm giả chiến đấu tuyến đầu, bởi vì bọn họ đều chết bên trong lô cốt phòng ngự. Cả ba đều chết vô cùng thảm, cùng do một nguyên nhân, bị chặt cụt đầu. "Đặc biệt ở đâu? Cụt đầu thì sao, trong chiến đấu rất nhiều trường hợp bị cụt đầu..." "Vết chém sắc lẹm như vậy, chắc hẳn là một đòn duy nhất, là do Thể Tốc Độ cấp cao ra tay tới mức không thể phản kháng à..." "Không đúng...” Ngô Soái giống như nghĩ tới cái gì đó, đồng tử trong mắt không khỏi cấp tốc thu nhỏ lại. Cả ba xác chết này đều không có dấu hiệu xuất hiện dị biến tận thế” Thây ma chém người, kể cả là một đòn kết liễu, xác chết cũng chắc chắn có xuất hiện dị biên. Người chém người, vậy thì không có dị biến nào cả. Ba người này, bị người ta giết chết. Giết ngọt như vậy, một đòn ra đi không phản kháng, lại còn đang nằm trong chiến hào, vậy thì khẳng định là bị đồng đội bên cạnh bất ngờ ra tay giết chết. - Chết tiệt!

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.

Chương trước Chương tiếp