Mỗi Ngày Đều Ghen Với Chính Mình/ Mỗi Ngày Đều Cắm Sừng Chính Mình
Chương 116: Omega Chỉ Muốn Làm Tiền (12)
Ô Chiến lấy lại tinh thần, dù như thế nào, y cùng Nguy Dã đã đột phá một bước kia, quan hệ tiến bộ vượt bậc.
Trên đường về phòng mình, y nhịn không được dương khóe môi cười.
Khi mở ra thùng đựng rượu thì vừa kinh ngạc vừa tức giận, khi đó y không nghĩ tới, mình sẽ có ngày bị Omega đột nhiên xuất hiện này làm cho thần hồn điên đảo.
Giờ trong lòng Ô Chiến cảm thấy đó là món quà ông trời ban tặng cho y.
Trên người dính nhớp, còn có mùi hương của Nguy Dã, Ô Chiến có chút không nỡ rửa sạch, nhưng nghĩ đến lát nữa còn đi gặp hắn, liền nhanh chóng tắm rửa.
Dùng nước lạnh, vì để áp chế sự xao động còn sót lại trong cơ thể. Nhưng thủ lĩnh tinh tặc đã xem nhẹ tinh lực tràn đầy của mình, lúc y bước ra nhìn đến rượu đặt trong tủ, lại đột nhiên nhớ tới đôi môi bị rượu làm ẩm ướt của Nguy Dã.
Ô Chiến liếm môi, đang muốn lấy rượu ra uống một ngụm, cửa bị gõ vang.
Y lấy khăn tắm quấn quanh hong, mở cửa, người tới là Vu Thành.
Phó thuyền trưởng mặt đầy rạng rỡ, ăn mừng vì chứng sợ hãi Omega của y đã khỏi, tìm được Omega định mệnh của mình.
Từ này làm Ô Chiến nghe đến thể xác và tinh thần đều thoải mái, đôi mắt nhìn về phía món đồ trong tay Vu Thành: "Cầm gì thế?"
"À, cho ngài giải khát." Vu Thành đem đồ uống năng lượng trong tay đưa cho y, lặng lẽ đánh giá sắc mặt của y.
Nghe người ta nói thể lực của lão đại hình như không bằng Nguy Dã......
Xem này thần thái sáng láng, không giống thể lực chống đỡ hết nổi, nhưng sao thấy đồ uống thì đỏ mặt?
Không ai biết Alpha mới vừa khai trai suy nghĩ gì.
Đồ uống năng lượng màu hồng phấn, mùi hương ngọt thanh, làm y nhớ tới pheromene của Nguy Dã, tay run lên đồ uống rơi vài giọt, dính ướt quần áo lại làm y không tự chủ được nghĩ tới......
Hầu kết Ô Chiến lên xuống, che trán. Thôi xong, y biến thành kẻ háo sắc mà trước kia mình khinh thường nhất.
Ánh mắt Vu Thành quỷ dị hỏi: "Lão đại, ngài đang nghĩ gì vậy, không lau khô sao?"
Uống nước mà thôi, tay sao lại run, sắc mặt cũng thay đổi?
Không phải chứ, thật sự hư nhược à?Vu Thành còn đang vui vẻ vì y lại trở nên lo lắng sốt ruột.
Ô Chiến hoàn toàn không biết hình tượng của mình trong lòng thuộc hạ đã nát.
Tới thời gian ăn cơm, y hít sâu nhiều lần, mới như trước kia nện bước đi vào nhà ăn, không muốn trong lòng có quá nhiều tạp niệm ở trước mặt Nguy Dã.
Nhưng mà nhìn xung quanh, Nguy Dã không ở đây. Có người nói: "Nguy Dã cùng Hải Sâm đã lấy đồ ăn về phòng."
Nghe thấy tên một người khác làm Ô Chiến nhíu mày, khi y cầm đồ uống đi tìm Nguy Dã, phát hiện hắn ở trong phòng Hải Sâm, trong lòng càng khó chịu.
Y không phải là Alpha đầu tiên sau khi đánh dấu Omega xong còn lo được lo mất đó chứ?
Trong sách rõ ràng viết ngược lại mà?
"Cầm, cái này hương vị không tệ." Y xoa mái tóc đỏ, trong lòng suy nghĩ lung tung, vẻ mặt giả vờ bình tĩnh, đem đồ uống năng lượng trong tay đưa cho Nguy Dã.
Nguy Dã nhận, trên cổ hắn vẫn còn vết đỏ nhợt nhạt, giọng nói trong trẻo khách sáo: "Cảm ơn lão đại......"
"Ừm?" Ô Chiến không dám tin: "Còn gọi tôi là lão đại, trước kia chẳng phải còn gọi tên tôi à?"
Trong giọng nói như có chút tủi thân, Nguy Dã nhịn không được mà cười, nhìn y cười gọi một tiếng: "Ô Chiến."
"Ừ, về sau cứ gọi như vậy." Đầu hơi nặng, bàn tay to rộng của người đàn ông dừng trên đỉnh đầu hắn, xoa mái tóc mềm mại của hắn.
Ánh mắt Ô Chiến lướt qua bả vai Nguy Dã, nhìn Hải Sâm ở bên trong phòng, ánh mắt thiếu niên nặng nề, không chút che giấu địch ý.
Alpha trời sinh đã có sự hiếu chiến cùng dục vọng chiếm hữu mãnh liệt, Ô Chiến cũng là một trong đó, y nhướng mày, vuốt ve mái tóc Nguy Dã, giọng nói trầm thấp bỗng nhiên từ tính: "Vất vả cho em."
Thuận thế di chuyển xuống phía dưới, ngón tay mang theo vết chai mỏng vuốt ve phần gáy của Omega, nơi bị y cắn đến sưng đỏ.
Đánh dấu tạm thời đúng là có ảnh hưởng đối với Nguy Dã, hắn không khống chế được mà nhũn ra, lúc đối phương cúi người xuống hôn, hắn không có tránh né.
Đôi môi mềm mại bị cắn nhẹ, truyền đến một trận tê dại.
Khi hắn tỉnh táo lại muốn đẩy người ra, Ô Chiến lại nhanh chóng đứng thẳng người.
"Hải Sâm phân hoá?" Y nhìn về phía Alpha trẻ tuổi mới vừa phân hoá cong môi cười: "Nhóc con trưởng thành nha."
Vẫn là giọng điệu của trưởng bối, nhưng có thêm phần khoe khoang cùng khiêu khích giấu dưới đuôi lông mày kiêu ngạo nhướn cao.
Hải Sâm im lặng nhìn tình cảnh này.
Alpha cao lớn bao phủ cả người Nguy Dã, cánh tay rộng lớn có lực, nếu so sánh thì cơ thể thiếu niên vẫn đơn bạc hơn.
Y từng muốn nhào tới giết chết đối phương, nhưng bị Nguy Dã nhiều lần ngăn cản, chỉ có thể kiềm chế sát ý, huống chi --
Nguy Dã không né tránh nụ hôn kia.
Chỉ có Hải Sâm cũng là Alpha nên nhận ra được, Ô Chiến rời đi một cách đầy thoả mãn như kẻ chiến thắng.
Lúc cửa phòng đóng lại, y nhìn về phía Nguy Dã, trầm giọng nói: "Chúng ta nhanh chóng rời đi thôi."
*
Không biết Louis đang làm nhiệm vụ gì, đã mấy ngày Nguy Dã không liên lạc được với y. Hải Sâm ở trên phi thuyền trông rất bực bội, ánh mắt Ô Chiến nhìn hắn càng ngày càng nóng bỏng, Nguy Dã quyết định tự mình tìm cơ hội thoát thân.
Nếu không từ bỏ sự nghiệp nằm vùng, hắn chắc phải cùng thủ lĩnh tinh tặc kết hôn.
Nguy Dã: "Ai, làm vô gian đạo quá ưu tú, cũng là một loại phiền phức nha."
001: "......"
Không bao lâu, Nguy Dã đã chờ được cơ hội thoát thân. Một tinh cầu hệ B trong Liên Minh, sắp tổ chức cuộc thi cơ giáp hai năm một lần, phần thưởng phong phú, các cao thủ ở khắp nơi đều sẽ đến, Ô Chiến cũng muốn đến tham gia.
Tất nhiên, tinh cầu hệ B đề phòng khá nghiêm, người trên phi thuyền Chúc Long muốn đến, chỉ có thể nhập cư trái phép.
Bọn họ thay đổi thân phận trong sạch, đến sân thi đấu vào đúng ngày trận đấu bắt đầu.
Thi đấu chia làm đấu đơn cơ giáp cùng đấu đôi cơ giáp loại nặng, cơ giáp loại nặng trình độ phức tạp cao, cần hai người cùng thao tác.
Bình thường, tuyển thủ cơ giáp loại nặng sẽ chọn cường cường liên thủ, hai Alpha thành một đội để tham gia. Nhưng tổ hợp này có một nhược điểm, phòng thao tác nhỏ hẹp, tinh thần lực cùng pheromone đồng giới sẽ va chạm, khó tránh khỏi ảnh hưởng tới đồng đội, dẫn đến sai lầm trong lúc phối hợp.
Bởi vậy cũng có một số ít Alpha sẽ chọn Beta làm cộng sự.
Thật ra theo lý luận mà nói, trạng thái lý tưởng nhất của cơ giáp loại nặng, là tổ hợp AO, pheromene của cả hai sẽ dung hợp, ăn ý đến không cần nói cũng biết.
Nhưng ai sẽ đem Omega yếu ớt quý giá đưa đến điều khiển cơ giáp?
Giọng nói hào hứng của người dẫn chương trình vang lên, mời tất cả thí sinh vào sân thi đấu, đồng thời giới thiệu các tuyển thủ nổi tiếng để làm nóng bầu không khí.
Các tuyển thủ đứng đầu phần lớn là Alpha, thi đấu cơ giáp từ trước tới nay không có Omega, đây là sự thật mọi người đều biết.
Không ai biết trong các tuyển thủ, có một Omega đã sử dụng thuốc ức chế.
Nhìn Nguy Dã cùng Ô Chiến sóng vai vào sân đấu, đám tinh đạo trừ hâm mộ vẫn là hâm mộ: "Cùng Omega của mình cùng nhau tác chiến, đúng là mộng tưởng. Trừ lão đại, còn Alpha nào có thể hưởng thụ điều này chứ...... Lão đại đúng là người thắng nhân sinh."
Hai trăm tuyển thủ xếp hàng từ các lối vào khác nhau, tập trung tại sân thi đấu ngoài trời.
Nguy Dã vừa nói chuyện cùng Ô Chiến, vừa tìm kiếm bóng dáng của Hải Sâm. Ngoài dự đoán là, hắn còn chưa tìm được Hải Sâm, nhưng nhìn thấy bóng người quen thuộc trong đám đông.
Ai, Louis sao lại ở đây, y chẳng phải tham gia nhiệm vụ khẩn cấp à?
Trong lúc chuẩn bị trước khi thi đấu, Nguy Dã nói với Ô Chiến mình muốn đi WC.
Ô Chiến: "Tôi đi cùng em."
Nguy Dã ngượng ngùng: "Tôi đi WC anh đi theo làm chi?"
Hắn chạy chậm rời đi, nói: "Anh đừng đi theo á!"
Ô Chiến nhìn chằm chằm bóng dáng hắn chạy đi, chỉ cảm thấy hắn quá đáng yêu.
Y không biết rằng sau khi rời đi tầm mắt của y, Nguy Dã vỗ vai một khác Alpha.
"Thiếu tướng." Lén lút nói: "Anh ở chỗ này làm gì?"
Louis quay đầu lại, cả kinh: "Sao cậu lại ở đây?"
Nguy Dã đánh giá chung quanh, nhận thấy bầu không khí không bình thường, giống như bình yên trước cơn bão: "Nơi này sẽ xảy ra chuyện gì sao?"
Louis ảo não nhăn mày, người phụ trách điều tra thân phận của các tuyển thủ không phải y, bằng không y sẽ không để Nguy Dã tới đây.
Y nhỏ giọng: "Lát nữa cậu lập tức rời đi, quân bộ nhận được tin tức từ người đưa tin, thi đấu cơ giáp lần này có khả năng sẽ bị quân phản loạn tập kích......"
Lời còn chưa dứt, một tiếng ầm ầm lớn vang bên tai!
Các cơ giáp từ phía chân trời lao ra như mưa, toàn thân đen kịt, giữa ngực có in hình ác ma.
"Là quân phản loạn!" Mọi người xôn xao.
Quân phản loạn là tổ chức cực đoan phản Liên Minh, càng ác liệt hơn so với tinh tặc, từng nhiều lần tập kích khủng bố, thủ lĩnh phía sau rất có năng lực, Liên Minh liên tiếp quét sạch, nhưng vẫn chưa bắt được kẻ đứng phía sau.
Giọng nói của người dẫn chương trình từ microphone: "Sao lại thế này? Bảo vệ! Bảo vệ! Cứu mạng!"
Oanh! Một viên đạn pháo bắn về phía sân khấu, mọi người hoảng loạn, một tuyển thủ thao tác cơ giáp bay tới gần sân khấu, trong lúc nghìn cân treo sợi tóc cứu người dẫn chương trình.
Cùng lúc đó, mấy chục cơ giáp dự thi bay lên trời, bọn họ là quân nhân đã mai phục sẵn trong đám người dự thi.
Lửa đạn oanh tạc sân thi đấu, người phản ứng chậm còn đang ngơ ngác, trong nháy mắt đạn pháo như bùng nổ từ trên trời đến dưới đất, có người chọn chạy vào lòng bảo vệ để tị nạn, cũng có người chọn chiến đấu với quân phản loạn.
Trong số các thí sinh cũng có người của quân phản loạn, nhưng quân đội đã cảnh giác, kịp thời khống chế.
Phó quan của Louis chạy tới, vội vàng cúi chào nói: "Thiếu tướng, ngài có ra tay hay không?"
Khi nói chuyện, cột trụ hành lang sập, Louis kịp thời mở cơ giáp, cơ giáp loại nặng cao lớn chống đỡ.
Y cúi đầu nhìn về phía Nguy Dã: "Cơ
giáp của cậu đâu?"
Nguy Dã nói: "Ở chỗ Ô Chiến."
Louis nhíu mày, tầm mắt quan sát xung quanh, trong lòng tính toán hành động kế tiếp.
Y nhìn thấy bóng dáng của Ô Chiến: "Ở nơi đó!"
Nguy Dã cũng thấy bóng dáng của Ô Chiến đang phi nước đại từ xa mà đến, hắn đồng thời còn nhìn thấy Hải Sâm từ phía bên kia đang chạy tới.
Hắn chỉ tự hỏi một giây, liền nói: "Trực tiếp mang tôi cùng Hải Sâm đi."
Khoang của cơ giáp loại nặng có thể ở nhiều người. Louis lập tức giữ chặt tay hắn: "Đi."
Nơi xa, nhìn hắn đi theo Alpha tóc vàng mắt xanh xa lạ bước lên một cơ giáp khác, đôi mắt Ô Chiến bỗng nhiên trợn to: "Nguy Dã!"
Nguy Dã vẫy tay cười với y, không chút do dự xoay người.
Hải Sâm ở phía sau hắn quay đầu lại lạnh lùng nhìn Ô Chiến, chặn tầm mắt đang nhìn về phía Nguy Dã của y.
Trên đường về phòng mình, y nhịn không được dương khóe môi cười.
Khi mở ra thùng đựng rượu thì vừa kinh ngạc vừa tức giận, khi đó y không nghĩ tới, mình sẽ có ngày bị Omega đột nhiên xuất hiện này làm cho thần hồn điên đảo.
Giờ trong lòng Ô Chiến cảm thấy đó là món quà ông trời ban tặng cho y.
Trên người dính nhớp, còn có mùi hương của Nguy Dã, Ô Chiến có chút không nỡ rửa sạch, nhưng nghĩ đến lát nữa còn đi gặp hắn, liền nhanh chóng tắm rửa.
Dùng nước lạnh, vì để áp chế sự xao động còn sót lại trong cơ thể. Nhưng thủ lĩnh tinh tặc đã xem nhẹ tinh lực tràn đầy của mình, lúc y bước ra nhìn đến rượu đặt trong tủ, lại đột nhiên nhớ tới đôi môi bị rượu làm ẩm ướt của Nguy Dã.
Ô Chiến liếm môi, đang muốn lấy rượu ra uống một ngụm, cửa bị gõ vang.
Y lấy khăn tắm quấn quanh hong, mở cửa, người tới là Vu Thành.
Phó thuyền trưởng mặt đầy rạng rỡ, ăn mừng vì chứng sợ hãi Omega của y đã khỏi, tìm được Omega định mệnh của mình.
Từ này làm Ô Chiến nghe đến thể xác và tinh thần đều thoải mái, đôi mắt nhìn về phía món đồ trong tay Vu Thành: "Cầm gì thế?"
"À, cho ngài giải khát." Vu Thành đem đồ uống năng lượng trong tay đưa cho y, lặng lẽ đánh giá sắc mặt của y.
Nghe người ta nói thể lực của lão đại hình như không bằng Nguy Dã......
Xem này thần thái sáng láng, không giống thể lực chống đỡ hết nổi, nhưng sao thấy đồ uống thì đỏ mặt?
Không ai biết Alpha mới vừa khai trai suy nghĩ gì.
Đồ uống năng lượng màu hồng phấn, mùi hương ngọt thanh, làm y nhớ tới pheromene của Nguy Dã, tay run lên đồ uống rơi vài giọt, dính ướt quần áo lại làm y không tự chủ được nghĩ tới......
Hầu kết Ô Chiến lên xuống, che trán. Thôi xong, y biến thành kẻ háo sắc mà trước kia mình khinh thường nhất.
Ánh mắt Vu Thành quỷ dị hỏi: "Lão đại, ngài đang nghĩ gì vậy, không lau khô sao?"
Uống nước mà thôi, tay sao lại run, sắc mặt cũng thay đổi?
Không phải chứ, thật sự hư nhược à?Vu Thành còn đang vui vẻ vì y lại trở nên lo lắng sốt ruột.
Ô Chiến hoàn toàn không biết hình tượng của mình trong lòng thuộc hạ đã nát.
Tới thời gian ăn cơm, y hít sâu nhiều lần, mới như trước kia nện bước đi vào nhà ăn, không muốn trong lòng có quá nhiều tạp niệm ở trước mặt Nguy Dã.
Nhưng mà nhìn xung quanh, Nguy Dã không ở đây. Có người nói: "Nguy Dã cùng Hải Sâm đã lấy đồ ăn về phòng."
Nghe thấy tên một người khác làm Ô Chiến nhíu mày, khi y cầm đồ uống đi tìm Nguy Dã, phát hiện hắn ở trong phòng Hải Sâm, trong lòng càng khó chịu.
Y không phải là Alpha đầu tiên sau khi đánh dấu Omega xong còn lo được lo mất đó chứ?
Trong sách rõ ràng viết ngược lại mà?
"Cầm, cái này hương vị không tệ." Y xoa mái tóc đỏ, trong lòng suy nghĩ lung tung, vẻ mặt giả vờ bình tĩnh, đem đồ uống năng lượng trong tay đưa cho Nguy Dã.
Nguy Dã nhận, trên cổ hắn vẫn còn vết đỏ nhợt nhạt, giọng nói trong trẻo khách sáo: "Cảm ơn lão đại......"
"Ừm?" Ô Chiến không dám tin: "Còn gọi tôi là lão đại, trước kia chẳng phải còn gọi tên tôi à?"
Trong giọng nói như có chút tủi thân, Nguy Dã nhịn không được mà cười, nhìn y cười gọi một tiếng: "Ô Chiến."
"Ừ, về sau cứ gọi như vậy." Đầu hơi nặng, bàn tay to rộng của người đàn ông dừng trên đỉnh đầu hắn, xoa mái tóc mềm mại của hắn.
Ánh mắt Ô Chiến lướt qua bả vai Nguy Dã, nhìn Hải Sâm ở bên trong phòng, ánh mắt thiếu niên nặng nề, không chút che giấu địch ý.
Alpha trời sinh đã có sự hiếu chiến cùng dục vọng chiếm hữu mãnh liệt, Ô Chiến cũng là một trong đó, y nhướng mày, vuốt ve mái tóc Nguy Dã, giọng nói trầm thấp bỗng nhiên từ tính: "Vất vả cho em."
Thuận thế di chuyển xuống phía dưới, ngón tay mang theo vết chai mỏng vuốt ve phần gáy của Omega, nơi bị y cắn đến sưng đỏ.
Đánh dấu tạm thời đúng là có ảnh hưởng đối với Nguy Dã, hắn không khống chế được mà nhũn ra, lúc đối phương cúi người xuống hôn, hắn không có tránh né.
Đôi môi mềm mại bị cắn nhẹ, truyền đến một trận tê dại.
Khi hắn tỉnh táo lại muốn đẩy người ra, Ô Chiến lại nhanh chóng đứng thẳng người.
"Hải Sâm phân hoá?" Y nhìn về phía Alpha trẻ tuổi mới vừa phân hoá cong môi cười: "Nhóc con trưởng thành nha."
Vẫn là giọng điệu của trưởng bối, nhưng có thêm phần khoe khoang cùng khiêu khích giấu dưới đuôi lông mày kiêu ngạo nhướn cao.
Hải Sâm im lặng nhìn tình cảnh này.
Alpha cao lớn bao phủ cả người Nguy Dã, cánh tay rộng lớn có lực, nếu so sánh thì cơ thể thiếu niên vẫn đơn bạc hơn.
Y từng muốn nhào tới giết chết đối phương, nhưng bị Nguy Dã nhiều lần ngăn cản, chỉ có thể kiềm chế sát ý, huống chi --
Nguy Dã không né tránh nụ hôn kia.
Chỉ có Hải Sâm cũng là Alpha nên nhận ra được, Ô Chiến rời đi một cách đầy thoả mãn như kẻ chiến thắng.
Lúc cửa phòng đóng lại, y nhìn về phía Nguy Dã, trầm giọng nói: "Chúng ta nhanh chóng rời đi thôi."
*
Không biết Louis đang làm nhiệm vụ gì, đã mấy ngày Nguy Dã không liên lạc được với y. Hải Sâm ở trên phi thuyền trông rất bực bội, ánh mắt Ô Chiến nhìn hắn càng ngày càng nóng bỏng, Nguy Dã quyết định tự mình tìm cơ hội thoát thân.
Nếu không từ bỏ sự nghiệp nằm vùng, hắn chắc phải cùng thủ lĩnh tinh tặc kết hôn.
Nguy Dã: "Ai, làm vô gian đạo quá ưu tú, cũng là một loại phiền phức nha."
001: "......"
Không bao lâu, Nguy Dã đã chờ được cơ hội thoát thân. Một tinh cầu hệ B trong Liên Minh, sắp tổ chức cuộc thi cơ giáp hai năm một lần, phần thưởng phong phú, các cao thủ ở khắp nơi đều sẽ đến, Ô Chiến cũng muốn đến tham gia.
Tất nhiên, tinh cầu hệ B đề phòng khá nghiêm, người trên phi thuyền Chúc Long muốn đến, chỉ có thể nhập cư trái phép.
Bọn họ thay đổi thân phận trong sạch, đến sân thi đấu vào đúng ngày trận đấu bắt đầu.
Thi đấu chia làm đấu đơn cơ giáp cùng đấu đôi cơ giáp loại nặng, cơ giáp loại nặng trình độ phức tạp cao, cần hai người cùng thao tác.
Bình thường, tuyển thủ cơ giáp loại nặng sẽ chọn cường cường liên thủ, hai Alpha thành một đội để tham gia. Nhưng tổ hợp này có một nhược điểm, phòng thao tác nhỏ hẹp, tinh thần lực cùng pheromone đồng giới sẽ va chạm, khó tránh khỏi ảnh hưởng tới đồng đội, dẫn đến sai lầm trong lúc phối hợp.
Bởi vậy cũng có một số ít Alpha sẽ chọn Beta làm cộng sự.
Thật ra theo lý luận mà nói, trạng thái lý tưởng nhất của cơ giáp loại nặng, là tổ hợp AO, pheromene của cả hai sẽ dung hợp, ăn ý đến không cần nói cũng biết.
Nhưng ai sẽ đem Omega yếu ớt quý giá đưa đến điều khiển cơ giáp?
Giọng nói hào hứng của người dẫn chương trình vang lên, mời tất cả thí sinh vào sân thi đấu, đồng thời giới thiệu các tuyển thủ nổi tiếng để làm nóng bầu không khí.
Các tuyển thủ đứng đầu phần lớn là Alpha, thi đấu cơ giáp từ trước tới nay không có Omega, đây là sự thật mọi người đều biết.
Không ai biết trong các tuyển thủ, có một Omega đã sử dụng thuốc ức chế.
Nhìn Nguy Dã cùng Ô Chiến sóng vai vào sân đấu, đám tinh đạo trừ hâm mộ vẫn là hâm mộ: "Cùng Omega của mình cùng nhau tác chiến, đúng là mộng tưởng. Trừ lão đại, còn Alpha nào có thể hưởng thụ điều này chứ...... Lão đại đúng là người thắng nhân sinh."
Hai trăm tuyển thủ xếp hàng từ các lối vào khác nhau, tập trung tại sân thi đấu ngoài trời.
Nguy Dã vừa nói chuyện cùng Ô Chiến, vừa tìm kiếm bóng dáng của Hải Sâm. Ngoài dự đoán là, hắn còn chưa tìm được Hải Sâm, nhưng nhìn thấy bóng người quen thuộc trong đám đông.
Ai, Louis sao lại ở đây, y chẳng phải tham gia nhiệm vụ khẩn cấp à?
Trong lúc chuẩn bị trước khi thi đấu, Nguy Dã nói với Ô Chiến mình muốn đi WC.
Ô Chiến: "Tôi đi cùng em."
Nguy Dã ngượng ngùng: "Tôi đi WC anh đi theo làm chi?"
Hắn chạy chậm rời đi, nói: "Anh đừng đi theo á!"
Ô Chiến nhìn chằm chằm bóng dáng hắn chạy đi, chỉ cảm thấy hắn quá đáng yêu.
Y không biết rằng sau khi rời đi tầm mắt của y, Nguy Dã vỗ vai một khác Alpha.
"Thiếu tướng." Lén lút nói: "Anh ở chỗ này làm gì?"
Louis quay đầu lại, cả kinh: "Sao cậu lại ở đây?"
Nguy Dã đánh giá chung quanh, nhận thấy bầu không khí không bình thường, giống như bình yên trước cơn bão: "Nơi này sẽ xảy ra chuyện gì sao?"
Louis ảo não nhăn mày, người phụ trách điều tra thân phận của các tuyển thủ không phải y, bằng không y sẽ không để Nguy Dã tới đây.
Y nhỏ giọng: "Lát nữa cậu lập tức rời đi, quân bộ nhận được tin tức từ người đưa tin, thi đấu cơ giáp lần này có khả năng sẽ bị quân phản loạn tập kích......"
Lời còn chưa dứt, một tiếng ầm ầm lớn vang bên tai!
Các cơ giáp từ phía chân trời lao ra như mưa, toàn thân đen kịt, giữa ngực có in hình ác ma.
"Là quân phản loạn!" Mọi người xôn xao.
Quân phản loạn là tổ chức cực đoan phản Liên Minh, càng ác liệt hơn so với tinh tặc, từng nhiều lần tập kích khủng bố, thủ lĩnh phía sau rất có năng lực, Liên Minh liên tiếp quét sạch, nhưng vẫn chưa bắt được kẻ đứng phía sau.
Giọng nói của người dẫn chương trình từ microphone: "Sao lại thế này? Bảo vệ! Bảo vệ! Cứu mạng!"
Oanh! Một viên đạn pháo bắn về phía sân khấu, mọi người hoảng loạn, một tuyển thủ thao tác cơ giáp bay tới gần sân khấu, trong lúc nghìn cân treo sợi tóc cứu người dẫn chương trình.
Cùng lúc đó, mấy chục cơ giáp dự thi bay lên trời, bọn họ là quân nhân đã mai phục sẵn trong đám người dự thi.
Lửa đạn oanh tạc sân thi đấu, người phản ứng chậm còn đang ngơ ngác, trong nháy mắt đạn pháo như bùng nổ từ trên trời đến dưới đất, có người chọn chạy vào lòng bảo vệ để tị nạn, cũng có người chọn chiến đấu với quân phản loạn.
Trong số các thí sinh cũng có người của quân phản loạn, nhưng quân đội đã cảnh giác, kịp thời khống chế.
Phó quan của Louis chạy tới, vội vàng cúi chào nói: "Thiếu tướng, ngài có ra tay hay không?"
Khi nói chuyện, cột trụ hành lang sập, Louis kịp thời mở cơ giáp, cơ giáp loại nặng cao lớn chống đỡ.
Y cúi đầu nhìn về phía Nguy Dã: "Cơ
giáp của cậu đâu?"
Nguy Dã nói: "Ở chỗ Ô Chiến."
Louis nhíu mày, tầm mắt quan sát xung quanh, trong lòng tính toán hành động kế tiếp.
Y nhìn thấy bóng dáng của Ô Chiến: "Ở nơi đó!"
Nguy Dã cũng thấy bóng dáng của Ô Chiến đang phi nước đại từ xa mà đến, hắn đồng thời còn nhìn thấy Hải Sâm từ phía bên kia đang chạy tới.
Hắn chỉ tự hỏi một giây, liền nói: "Trực tiếp mang tôi cùng Hải Sâm đi."
Khoang của cơ giáp loại nặng có thể ở nhiều người. Louis lập tức giữ chặt tay hắn: "Đi."
Nơi xa, nhìn hắn đi theo Alpha tóc vàng mắt xanh xa lạ bước lên một cơ giáp khác, đôi mắt Ô Chiến bỗng nhiên trợn to: "Nguy Dã!"
Nguy Dã vẫy tay cười với y, không chút do dự xoay người.
Hải Sâm ở phía sau hắn quay đầu lại lạnh lùng nhìn Ô Chiến, chặn tầm mắt đang nhìn về phía Nguy Dã của y.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương