Một Khắc Rung Động, Cả Đời Vấn Vương
Chương 33
Ngồi ở trong nhà với tờ giấy siêu âm ở trên tay, cái hạt đậu đen thui nhỏ xíu này là con của cô và Tiêu Trọng Triết… Bây giờ cô có nên nói với anh không nhỉ?
Nhưng nếu như không phải anh giờ trò thì khi cô nói ra, liệu anh có nghĩ là cô cố ý để mang thai rồi bắt anh chịu trách nhiệm không?
Bây giờ… Nên làm gì mới tốt đây?
Trong khi cô đang suy nghĩ thì Tiêu Trọng Triết cũng đã tan làm về nhà… Về nhà của cô, nhưng đặc biệt là trên tay anh còn ôm theo một con mèo, nhưng Chân Nam Nam thấy nó quen mắt lắm, hình như là cô đã gặp ở đâu rồi thì phải.
Lúc Tiêu Trọng Triết thả mèo xuống còn nói:
- Mộc Mộc, đi chơi chút đi, lát nữa cha cho con ăn.
Mộc Mộc? Ah! Cô nhớ rồi, đây không phải là con mèo cô đã gặp qua khi ở Tiêu gia sao? Theo như Vũ Tiệp Dao nói thì con mèo này là thế hệ thứ hai, trước kia mẹ của anh từng nuôi một chú mèo tên là Đậu Đậu, vào lúc Đậu Đậu trưởng thành thì chú Vũ Hàn đã tặng cho cậu ấy một cô vợ tên Cam Cam.
Khi Lạc Vô Song mang thai thì Cam Cam cũng mang thai, sau đó đã sinh ra hai đứa nhỏ, một đứa tên Hỏa Hỏa, một đứa tên Mộc Mộc.
Nhưng rồi sao đó Đậu Đậu và Cam Cam cũng lần lượt qua đời, Hỏa Hỏa và Mộc Mộc khi đó cũng bắt đầu lớn dần, theo như cô nhớ thì Vũ Tiệp Dao đã nói rằng Hỏa Hỏa và Mộc Mộc chưa từng có ý nghĩ tìm bạn đời. Mà tuổi thọ của mèo cũng không quá cao, nên khi Tiêu Trọng Triết mười sáu tuổi thì Hỏa Hỏa và Mộc Mộc cũng đã đi theo cha mẹ của mình rồi.
Khi đó mẹ anh đã rất đau buồn, để an ủi mẹ nên Tiêu Trọng Triết và Tiêu Minh Triết đã tìm khắp Đế Đô, cuối cùng cũng đã tìm được hai đứa giống hệt Hỏa Hỏa và Mộc Mộc. Và mẹ anh rất thích, nên đã giữ lại hai cái tên Hỏa Hỏa và Mộc Mộc.
Nhưng để phân biệt, thì Hỏa Hỏa kia là Nhất Hỏa, còn Hỏa Hỏa hiện tại là Nhị Hỏa.
Cũng như Hỏa Hỏa thì Mộc Mộc này là Tứ Mộc, còn Mộc Mộc trước kia là Tam Mộc.
Lúc này Tiêu Trọng Triết cũng bước đến ôm cô, sau đó còn hôn nhẹ lên môi của cô một cái, nói:
- Em yêu, em biết tin gì chưa?
- Tin gì?
- Anh hai đã đến nhà Lam Hiểu… Ý anh là chị dâu để ra mắt rồi đó. Rất nhanh thôi họ sẽ kết hôn. Vậy chúng ta có phải cũng nên…
- Tiêu Trọng Triết, em có chuyện muốn hỏi anh.
Đột nhiên bé yêu nhà mình nghiêm túc làm cho anh không quen lắm, nhưng rồi sau đó vẫn phải ngoan ngoãn ngồi xuống xem cô muốn nói gì.
Đến đây Chân Nam Nam lại ném ra một cái “áo mưa”, hai mắt của Tiêu Trọng Triết còn sáng lên một chút, anh tưởng rằng hôm nay bản thân sẽ được ăn mặn, nhưng ai mà có ngờ… Cô lại nhìn anh, nhíu mày, nói:
- Tiêu Trọng Triết, anh đã đâm thủng cái này sao?
- Hả… Sao em biết?
Nói xong Tiêu Trọng Triết mới biết bản thân đã nói hớ rồi, anh muốn giải thích nhưng Chân Nam Nam lại ôm mặt đầy bất lực. Tay chân của anh bắt đầu luống cuống, nói:
- Không phải đâu Nam Nam, anh không có ý gì hết, anh chỉ là… Anh chỉ là nghĩ bậy làm liều thôi, anh không nghĩ là sẽ để em mang thai đâu. Nam Nam… Anh… Anh…
- Tiêu Trọng Triết, anh… Tiêu đời rồi.
Anh còn chưa hiểu ý cô là gì, nhưng rồi sau đó cô lại ném tớ giấy siêu âm kia cho anh xem. Ban đầu anh còn mơ hồ, nhưng rồi sau đó anh lại mở to hai mắt, đưa tay dụi mắt… Cái gì đây?
Phát hiện “một túi thai trong tử cung”? Lại còn “Thai nhi được 8 tuần tuổi”?
Kèm theo đó là… Là ảnh siêu âm? Cái thứ nhỏ xíu đen thui đó là con của anh sao?
Vậy có nghĩa là anh sắp làm cha rồi? Anh thật sự sắp có con với Nam Nam của anh rồi?
- Nam Nam… Đây là thật sao? Anh thật sự sắp làm cha rồi đúng không? Anh… Anh kích động quá, phải làm sao đây, anh bây giờ… Anh… Anh muốn bế em lên nhưng anh không dám… Nam Nam… Anh… Anh…
- Tiêu Trọng Triết, anh…
Còn chưa để Chân Nam Nam nói hết thì anh đã hôn lên môi cô một cái, sau đó còn cười vui vẻ nói:
- Cảm ơn em, Nam Nam, cuối cùng anh cũng có thể làm cha rồi! Nam Nam, anh yêu em, yêu em chết đi được.
Chân Nam Nam cũng chỉ biết thở dài, ý là… Cái tên này có biết rằng sau khi cô mang thai thì anh sẽ phải đối mặt với một cái kết còn khó coi hơn không vậy?
Nếu như anh trai của cô biết cải trắng bị heo gặm, lại còn để lại hậu quả thì Tiêu Trọng Triết chết chắc rồi.
Ấy thế mà con heo nào đó bây giờ vẫn còn vui vẻ sung sướng lắm.
Đúng là hết cách mà.
- Nam Nam, chúng ta kết hôn, kết hôn ngay có được không? Ngày mai chúng ta đến Cục Dân Chính, ngày mốt cử hành hôn lễ, được không?
Chân Nam Nam nhìn anh rồi phì cười.
- Phụt… Haha… Tiêu Trọng Triết, anh bình tĩnh chút đi.
- Không được, không bình tĩnh được.
#Yu~
Nhưng nếu như không phải anh giờ trò thì khi cô nói ra, liệu anh có nghĩ là cô cố ý để mang thai rồi bắt anh chịu trách nhiệm không?
Bây giờ… Nên làm gì mới tốt đây?
Trong khi cô đang suy nghĩ thì Tiêu Trọng Triết cũng đã tan làm về nhà… Về nhà của cô, nhưng đặc biệt là trên tay anh còn ôm theo một con mèo, nhưng Chân Nam Nam thấy nó quen mắt lắm, hình như là cô đã gặp ở đâu rồi thì phải.
Lúc Tiêu Trọng Triết thả mèo xuống còn nói:
- Mộc Mộc, đi chơi chút đi, lát nữa cha cho con ăn.
Mộc Mộc? Ah! Cô nhớ rồi, đây không phải là con mèo cô đã gặp qua khi ở Tiêu gia sao? Theo như Vũ Tiệp Dao nói thì con mèo này là thế hệ thứ hai, trước kia mẹ của anh từng nuôi một chú mèo tên là Đậu Đậu, vào lúc Đậu Đậu trưởng thành thì chú Vũ Hàn đã tặng cho cậu ấy một cô vợ tên Cam Cam.
Khi Lạc Vô Song mang thai thì Cam Cam cũng mang thai, sau đó đã sinh ra hai đứa nhỏ, một đứa tên Hỏa Hỏa, một đứa tên Mộc Mộc.
Nhưng rồi sao đó Đậu Đậu và Cam Cam cũng lần lượt qua đời, Hỏa Hỏa và Mộc Mộc khi đó cũng bắt đầu lớn dần, theo như cô nhớ thì Vũ Tiệp Dao đã nói rằng Hỏa Hỏa và Mộc Mộc chưa từng có ý nghĩ tìm bạn đời. Mà tuổi thọ của mèo cũng không quá cao, nên khi Tiêu Trọng Triết mười sáu tuổi thì Hỏa Hỏa và Mộc Mộc cũng đã đi theo cha mẹ của mình rồi.
Khi đó mẹ anh đã rất đau buồn, để an ủi mẹ nên Tiêu Trọng Triết và Tiêu Minh Triết đã tìm khắp Đế Đô, cuối cùng cũng đã tìm được hai đứa giống hệt Hỏa Hỏa và Mộc Mộc. Và mẹ anh rất thích, nên đã giữ lại hai cái tên Hỏa Hỏa và Mộc Mộc.
Nhưng để phân biệt, thì Hỏa Hỏa kia là Nhất Hỏa, còn Hỏa Hỏa hiện tại là Nhị Hỏa.
Cũng như Hỏa Hỏa thì Mộc Mộc này là Tứ Mộc, còn Mộc Mộc trước kia là Tam Mộc.
Lúc này Tiêu Trọng Triết cũng bước đến ôm cô, sau đó còn hôn nhẹ lên môi của cô một cái, nói:
- Em yêu, em biết tin gì chưa?
- Tin gì?
- Anh hai đã đến nhà Lam Hiểu… Ý anh là chị dâu để ra mắt rồi đó. Rất nhanh thôi họ sẽ kết hôn. Vậy chúng ta có phải cũng nên…
- Tiêu Trọng Triết, em có chuyện muốn hỏi anh.
Đột nhiên bé yêu nhà mình nghiêm túc làm cho anh không quen lắm, nhưng rồi sau đó vẫn phải ngoan ngoãn ngồi xuống xem cô muốn nói gì.
Đến đây Chân Nam Nam lại ném ra một cái “áo mưa”, hai mắt của Tiêu Trọng Triết còn sáng lên một chút, anh tưởng rằng hôm nay bản thân sẽ được ăn mặn, nhưng ai mà có ngờ… Cô lại nhìn anh, nhíu mày, nói:
- Tiêu Trọng Triết, anh đã đâm thủng cái này sao?
- Hả… Sao em biết?
Nói xong Tiêu Trọng Triết mới biết bản thân đã nói hớ rồi, anh muốn giải thích nhưng Chân Nam Nam lại ôm mặt đầy bất lực. Tay chân của anh bắt đầu luống cuống, nói:
- Không phải đâu Nam Nam, anh không có ý gì hết, anh chỉ là… Anh chỉ là nghĩ bậy làm liều thôi, anh không nghĩ là sẽ để em mang thai đâu. Nam Nam… Anh… Anh…
- Tiêu Trọng Triết, anh… Tiêu đời rồi.
Anh còn chưa hiểu ý cô là gì, nhưng rồi sau đó cô lại ném tớ giấy siêu âm kia cho anh xem. Ban đầu anh còn mơ hồ, nhưng rồi sau đó anh lại mở to hai mắt, đưa tay dụi mắt… Cái gì đây?
Phát hiện “một túi thai trong tử cung”? Lại còn “Thai nhi được 8 tuần tuổi”?
Kèm theo đó là… Là ảnh siêu âm? Cái thứ nhỏ xíu đen thui đó là con của anh sao?
Vậy có nghĩa là anh sắp làm cha rồi? Anh thật sự sắp có con với Nam Nam của anh rồi?
- Nam Nam… Đây là thật sao? Anh thật sự sắp làm cha rồi đúng không? Anh… Anh kích động quá, phải làm sao đây, anh bây giờ… Anh… Anh muốn bế em lên nhưng anh không dám… Nam Nam… Anh… Anh…
- Tiêu Trọng Triết, anh…
Còn chưa để Chân Nam Nam nói hết thì anh đã hôn lên môi cô một cái, sau đó còn cười vui vẻ nói:
- Cảm ơn em, Nam Nam, cuối cùng anh cũng có thể làm cha rồi! Nam Nam, anh yêu em, yêu em chết đi được.
Chân Nam Nam cũng chỉ biết thở dài, ý là… Cái tên này có biết rằng sau khi cô mang thai thì anh sẽ phải đối mặt với một cái kết còn khó coi hơn không vậy?
Nếu như anh trai của cô biết cải trắng bị heo gặm, lại còn để lại hậu quả thì Tiêu Trọng Triết chết chắc rồi.
Ấy thế mà con heo nào đó bây giờ vẫn còn vui vẻ sung sướng lắm.
Đúng là hết cách mà.
- Nam Nam, chúng ta kết hôn, kết hôn ngay có được không? Ngày mai chúng ta đến Cục Dân Chính, ngày mốt cử hành hôn lễ, được không?
Chân Nam Nam nhìn anh rồi phì cười.
- Phụt… Haha… Tiêu Trọng Triết, anh bình tĩnh chút đi.
- Không được, không bình tĩnh được.
#Yu~
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương