Một Kiếp Đau Thương
Chương 164: Hậu phương
Sáng hôm sau Yến Chi thức dậy trước,cô thấy cả người mình trần như nhộng thì liền lấy áo sơ mi của anh mặc vào.Chiếc váy của cô cũng đã bị đứt dây kéo rồi, cho nên cô đành quăng nó vào sọt rác rồi đi vào trong bếp lấy nước uống.
Sau đó cô mở tủ lạnh ra xem có gì ăn hay không? Cũng may là có thịt bò,cà chua cho nên cô cũng có thể làm được bữa sáng cho cả hai người.
Yến Chi xoắn tay áo lên rồi bắt đầu rửa sạch nguyên liệu.Trong lúc cô đang loay hoay làm việc thì Khải Phong liền đi vào rồi ôm lấy eo của vợ mình.
“ Em đang làm bữa sáng hả …”
“ Ừm “
“ Vợ anh giỏi quá đi …”
“Yến Chi em thích mặc áo sơ mi của anh sao.”
“ Anh không muốn em mặc à.”
“ Đâu có đâu, ngược lại là rất thích luôn.Em mặc trông rất là quyến rũ “
Sau đó thì anh liền đưa tay xuống rồi chạm vào đùi của vợ mình và cũng không quên luồng tay vào bên trong nữa.
“ Ưm…anh …anh đừng mà,em đang nấu bữa sáng.”
“ Vậy em làm việc của em đi,anh làm việc của anh “
Gì chứ,anh ấy cứ làm cái hành động như thế thì làm sao cô có thể an tâm mà nấu ăn chứ.Vừa mới suy nghĩ thôi thì anh liền bế cô lên kệ bếp rồi trao cho nhau một nụ hôn.
“ Ưm.a …ưm…”
“ Em cứ quyến rũ như thế thì làm sao anh chịu được đây …ưm…”
Yến Chi mặc áo sơ mi nó cứ nửa kín nửa hở khiến cho anh lại không kìm được.Cô thì chỉ mặc áo còn anh thì chỉ mặc quần mà thôi.
Anh tham lam mút lấy cần cổ của cô rồi sau đó tháo mấy cúc áo đầu tiên ra rồi hôn lên rãnh ngực của Yến Chi …
“ Ưm …a …ưm …” “
“ Chồng,anh..anh đừng hôn nữa …ưm…”
“ Anh,đợi tối có được không,…”
“ Cái này là em hứa đó nha,tối nay anh sẽ chờ em chủ động”
Cô cảm thấy hình như bản thân mình đang mắc bẩy của anh ấy thì phải, nhưng cuối cùng thì Khải Phong cũng chịu buông ra rồi phụ cô làm bữa sáng.Sau khi làm xong thì cả hai người liền đi lên phòng vệ sinh cá nhân rồi mới xuống ăn …
Gần nữa tiếng thì cả hai người mới xuống,dấu vết trên cổ của cô vẫn còn đó. Nhưng mà bây giờ chỉ có 2 người mà thôi cho nên cũng đỡ ngại …
Khải Phong nhìn lên cần cổ của cô thì lại cười cười,anh cười cho thành tích của chính mình.
“ Đây,em ăn cái này đi.Anh cắt thịt bò cho em rồi”
“ Vâng …”
“ Hôm nay em có muốn đi đâu chơi không,để anh giới thiệu cho em vài địa điểm…”
“ Chắc em không đi đâu,em muốn ở nhà ngủ.Có gì thì đến chiều hãy đi.”
“ Ừm cũng được”
Sau khi ăn xong thì Khải Phong rửa chén còn Yến Chi thì lao bàn,hai người cùng nhau làm cho nên cũng nhanh gọn và sạch sẽ hơn.
Cô cảm thấy cổ họng của mình có chút hơi đau,tự nhiên đêm qua lại rước khổ vào thân làm cái gì không biết nữa.Yến Chi khẽ thở dài rồi rót cho mình một ly nước nóng …
“ Sao em lại uống nước nóng,em không khoẻ trong người à..”
“ Không có,em thấy cổ họng có chút hơi đau mà thôi “
“ Vợ,anh xin lỗi.Chắc có lẽ đêm qua anh làm hơi mạnh thì phải “
“ Không có sao mà,anh đừng như thế…”
Yến Chi uống hết ly nước thì cũng lên phòng nằm nghỉ, Khải Phong thì cũng lù lù đi theo sau.Vào đến phòng thì cô liền nằm xuống giường rồi kéo chăn lên đắp.Anh thấy vậy cũng nằm xuống rồi ôm cô vào lòng mà ngủ thiếp đi.
Thật sự mà nói thì đêm qua ngủ hơi muộn cho nên bây giờ khi nằm xuống thì Yến Chi liền thiếp đi.Lúc sáng cô cảm thấy đói bụng cho nên mới thức giấc,chứ thật ra cô rất là muốn ngủ một giấc thật lâu cho đã. Người ta nói khi người phụ nữ có bầu là thèm ngủ mà,cái này quả thật không có sai một chút nào cả.
Cả hai người làm một giấc cho đến đầu giờ chiều luôn, Khải Phong là người thức dậy trước.Anh quay qua hôn lên trán của vợ mình rồi sau đó thì nhắm mắt lại.
Cuộc sống trôi qua bình yên như thế này thì cũng khá là thú vị, ngày ngày có thể ở bên người mình thương thì không có gì hạnh phúc hơn nữa.Lúc trước anh làm nhiều rồi,tất nhiên bây giờ anh sẽ không hưởng thụ toàn thời gian nhưng mà cũng phải biết quan tâm đến gia đình nhỏ của mình một chút,khối lượng giảm lại một chút thì mọi thứ dần dần sẽ trở nên nhẹ nhàng và thoải mái hơn.
Đôi khi mình làm nhiều quá cũng khiến cho bản thân mình stress quá nhiều,làm nhiều mà không có người ở bên cạnh thì anh thấy mọi sự nổ lực cũng bằng không mà thôi.Cô ấy bây giờ chính là hậu phương vững chắc của anh,khi có cô ấy bên cạnh thì mọi chuyện đối với anh điều nhẹ nhàng hơn,anh cũng đỡ suy nghĩ nhiều hơn,mọi vấn đề cũng được giải nhẹ nhàn,nhanh chóng và với một cách thoả đáng nhất có thể.
Sau đó cô mở tủ lạnh ra xem có gì ăn hay không? Cũng may là có thịt bò,cà chua cho nên cô cũng có thể làm được bữa sáng cho cả hai người.
Yến Chi xoắn tay áo lên rồi bắt đầu rửa sạch nguyên liệu.Trong lúc cô đang loay hoay làm việc thì Khải Phong liền đi vào rồi ôm lấy eo của vợ mình.
“ Em đang làm bữa sáng hả …”
“ Ừm “
“ Vợ anh giỏi quá đi …”
“Yến Chi em thích mặc áo sơ mi của anh sao.”
“ Anh không muốn em mặc à.”
“ Đâu có đâu, ngược lại là rất thích luôn.Em mặc trông rất là quyến rũ “
Sau đó thì anh liền đưa tay xuống rồi chạm vào đùi của vợ mình và cũng không quên luồng tay vào bên trong nữa.
“ Ưm…anh …anh đừng mà,em đang nấu bữa sáng.”
“ Vậy em làm việc của em đi,anh làm việc của anh “
Gì chứ,anh ấy cứ làm cái hành động như thế thì làm sao cô có thể an tâm mà nấu ăn chứ.Vừa mới suy nghĩ thôi thì anh liền bế cô lên kệ bếp rồi trao cho nhau một nụ hôn.
“ Ưm.a …ưm…”
“ Em cứ quyến rũ như thế thì làm sao anh chịu được đây …ưm…”
Yến Chi mặc áo sơ mi nó cứ nửa kín nửa hở khiến cho anh lại không kìm được.Cô thì chỉ mặc áo còn anh thì chỉ mặc quần mà thôi.
Anh tham lam mút lấy cần cổ của cô rồi sau đó tháo mấy cúc áo đầu tiên ra rồi hôn lên rãnh ngực của Yến Chi …
“ Ưm …a …ưm …” “
“ Chồng,anh..anh đừng hôn nữa …ưm…”
“ Anh,đợi tối có được không,…”
“ Cái này là em hứa đó nha,tối nay anh sẽ chờ em chủ động”
Cô cảm thấy hình như bản thân mình đang mắc bẩy của anh ấy thì phải, nhưng cuối cùng thì Khải Phong cũng chịu buông ra rồi phụ cô làm bữa sáng.Sau khi làm xong thì cả hai người liền đi lên phòng vệ sinh cá nhân rồi mới xuống ăn …
Gần nữa tiếng thì cả hai người mới xuống,dấu vết trên cổ của cô vẫn còn đó. Nhưng mà bây giờ chỉ có 2 người mà thôi cho nên cũng đỡ ngại …
Khải Phong nhìn lên cần cổ của cô thì lại cười cười,anh cười cho thành tích của chính mình.
“ Đây,em ăn cái này đi.Anh cắt thịt bò cho em rồi”
“ Vâng …”
“ Hôm nay em có muốn đi đâu chơi không,để anh giới thiệu cho em vài địa điểm…”
“ Chắc em không đi đâu,em muốn ở nhà ngủ.Có gì thì đến chiều hãy đi.”
“ Ừm cũng được”
Sau khi ăn xong thì Khải Phong rửa chén còn Yến Chi thì lao bàn,hai người cùng nhau làm cho nên cũng nhanh gọn và sạch sẽ hơn.
Cô cảm thấy cổ họng của mình có chút hơi đau,tự nhiên đêm qua lại rước khổ vào thân làm cái gì không biết nữa.Yến Chi khẽ thở dài rồi rót cho mình một ly nước nóng …
“ Sao em lại uống nước nóng,em không khoẻ trong người à..”
“ Không có,em thấy cổ họng có chút hơi đau mà thôi “
“ Vợ,anh xin lỗi.Chắc có lẽ đêm qua anh làm hơi mạnh thì phải “
“ Không có sao mà,anh đừng như thế…”
Yến Chi uống hết ly nước thì cũng lên phòng nằm nghỉ, Khải Phong thì cũng lù lù đi theo sau.Vào đến phòng thì cô liền nằm xuống giường rồi kéo chăn lên đắp.Anh thấy vậy cũng nằm xuống rồi ôm cô vào lòng mà ngủ thiếp đi.
Thật sự mà nói thì đêm qua ngủ hơi muộn cho nên bây giờ khi nằm xuống thì Yến Chi liền thiếp đi.Lúc sáng cô cảm thấy đói bụng cho nên mới thức giấc,chứ thật ra cô rất là muốn ngủ một giấc thật lâu cho đã. Người ta nói khi người phụ nữ có bầu là thèm ngủ mà,cái này quả thật không có sai một chút nào cả.
Cả hai người làm một giấc cho đến đầu giờ chiều luôn, Khải Phong là người thức dậy trước.Anh quay qua hôn lên trán của vợ mình rồi sau đó thì nhắm mắt lại.
Cuộc sống trôi qua bình yên như thế này thì cũng khá là thú vị, ngày ngày có thể ở bên người mình thương thì không có gì hạnh phúc hơn nữa.Lúc trước anh làm nhiều rồi,tất nhiên bây giờ anh sẽ không hưởng thụ toàn thời gian nhưng mà cũng phải biết quan tâm đến gia đình nhỏ của mình một chút,khối lượng giảm lại một chút thì mọi thứ dần dần sẽ trở nên nhẹ nhàng và thoải mái hơn.
Đôi khi mình làm nhiều quá cũng khiến cho bản thân mình stress quá nhiều,làm nhiều mà không có người ở bên cạnh thì anh thấy mọi sự nổ lực cũng bằng không mà thôi.Cô ấy bây giờ chính là hậu phương vững chắc của anh,khi có cô ấy bên cạnh thì mọi chuyện đối với anh điều nhẹ nhàng hơn,anh cũng đỡ suy nghĩ nhiều hơn,mọi vấn đề cũng được giải nhẹ nhàn,nhanh chóng và với một cách thoả đáng nhất có thể.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương