Một Kiếp Đau Thương

Chương 26: Tự xưng mình là phu nhân Đàm gia



Sau khi thấy Yến Chi bị vệ sĩ lôi đi thì cô ta liền nở một nụ cười khinh bỉ rồi ôm anh vào lòng. Khải Phong thấy vậy cũng vỗ về cô ta …

" Anh à anh làm vậy thì cậu ấy ghét em hơn thì sao, dù gì thì Yến Chi cũng thích anh "

" Ngốc quá đi,anh chỉ thích mình em mà thôi "

" Dạ,anh đưa em lên phòng ngủ đi.Em muốn nghỉ ngơi "

" Ừm,dù sao thì em cũng mới hồi phục lại cho nên cần phải nghỉ ngơi "

Phòng ngủ của Huyền Nhi cách phòng của anh chỉ mấy bước chân mà thôi,anh đưa cô ta vào phòng rồi ngồi lại một chút.

" Em xem coi có thiếu thứ gì không,có gì thì nói với ông quản gia "

" Dạ,em thấy mọi thứ khá là đầy đủ "

" Em nghỉ ngơi đi,anh qua thư phòng làm việc đây "

" Vâng "

Nói là qua thư phòng nhưng thực chất là trở về phòng uống rượu, ngày hôm nay cô ấy đã trở về rồi nhưng anh lại cảm thấy rất vô vị và bình thường.Còn Yến Chi nữa,tại sao cô ấy cứ một mực khẳng định là đứa bé năm xưa,đúng thật là muốn phát điên mà.

Khải Phong uống liên tiếp mấy chai rượu rồi nằm lên sofa ngủ, đến sáng hôm sau tỉnh dậy thì cũng hơn 8 giờ sáng rồi.Lúc này anh đưa tay lên xoa xoa thái dương cho đỡ đau đầu rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân và thay quần áo …

Anh đứng trước gương đánh răng rồi cạo râu cho sạch sẽ.Hơn 10 phút thì mọi thứ cũng đã xong xuôi, tiếp đến thì anh đi tắm để chuẩn bị đến công ty.

" Ông quản gia,ông ở nhà chăm sóc Huyền Nhi cho tốt đấy "

" Vâng, tôi biết rồi "

" Còn nữa,ông không được đem thức ăn vào cho Lạc Yến Chi đấy "

" Được "

Cái cô gái ngốc này không biết đã chọc giận gì cậu chủ nữa,mà hiện tại Huyền Nhi đang sống ở đây chắc ngày tháng sau này của Yến Chi chắc khó sống lắm đây.Ông vẫn cảm thấy Huyền Nhi là một cô gái rất tâm cơ và xảo huyệt không có một chút cảm tình nào cả.



" Bác quản gia,bác có thấy chị Tử Yên đi đâu không"

" Con bé bị nhốt dưới tầng hầm rồi "

" Haizzz,cậu chủ cũng thật là …Tự nhiên nhốt chị ấy lại rồi chạy vào phòng uống rượu đúng thật là khó hiểu mà "

A Hoa cầm mấy chai rượu rỗng đem bỏ vào sọt rác rồi sau đó thì cầm túi xách đi chợ..

" Con đi đây "

" Ừm,đi lẹ rồi còn về "



Hơn 1tiếng đồng hồ thì A Hoa cũng trở về nhà,lúc này thì đầu bếp cũng đến.A Hoa phụ trách làm nguyên liệu còn đầu bếp thì sẽ nấu ăn …

Huyền Nhi lúc này cũng vừa thức dậy,sau đó thì cũng đi xuống nhà tìm đồ ăn..

" A Hoa có đồ ăn chưa, tôi đói "

" Dạ chưa,chị đợi một chút nhé "

" Gì mà lề mề thế,mau lấy cho tôi ly nước cam đi "

Nghe thấy giọng của cô ta vô cùng chanh chua thì A Hoa cũng không ưa nổi,cách nói chuyện cũng không phải dạng vừa thì phải.

" Vâng "

Vũ Huyền Nhi không muốn chờ đợi cho nên đã đi ra phòng khách ngồi sẵn tiện mở tivi lên xem.Lúc này cô thấy hình ảnh Đàm Khải Phong ở trên tivi, người đàn ông đó được báo quốc tế phỏng vấn về quá trình gầy dựng cơ nghiệp và cách lãnh đạo của tập đoàn.

" Đàm Khải Phong…anh nhất định phải là của tôi…"

Giờ này chắc Lạc Yến Chi đang bị nhốt ở dưới tầng hầm rồi,đúng là đáng đời mà. Không những mày bị nhốt ở đó mà tao còn sẽ cho mày chết nữa.



Đúng là đổi lấy 3 năm nằm ở bệnh viện cũng thật xứng đáng mà,cái biệt thự này và cả tập đoàn kia nữa chắc chắn phải là của mình …

Sau khi kết thúc dòng tin tức kia thì cô ta cũng chuyển kênh khác …

" Nước cam của chị …"

" Ừm, để đó đi "

" Sau này mỗi buổi sáng phải chuẩn bị đồ ăn thức uống cho tôi, tôi không muốn chờ như hôm nay nữa "

" Vâng ".

||||| Truyện đề cử: Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |||||

" À tôi nghe nói Yến Chi là người giúp việc ở đây đúng không "

Mối quan hệ của chị ấy và cậu chủ có chút không rõ ràng,A Hoa cũng không biết nên nói như thế nào nữa.

" Vâng,chị ấy là người giúp việc ở đây "

" Ừm vậy thì tốt,bởi vì sau này tôi là vợ của Khải Phong.Cho nên cô và mọi người ở đây phải gọi tôi là phu nhân đấy,nếu không tôi sẽ đuổi việc mấy người.Còn nữa mấy ngày này không được đến tầng hầm, tôi mà biết cô giúp cô ta thì tôi đánh cô chết đấy "

Người phụ nữ này đúng thật là quá ngạo mạng mà,chưa gì đã khẳng định chủ quyền rồi muốn lên mặt ở đây nữa. Nhưng biết làm sao được,cô chỉ là người hầu thôi mà. Chỉ có điều,cô cảm thấy tội nghiệp chị Tử Yên mà thôi,sống trong nhà này 3 năm trời vẫn không bằng một cô gái vừa mới tỉnh dậy …

" Vâng tôi biết rồi,thưa phu nhân "

" Tốt, tôi không ăn được gừng tỏi và cà rốt cho nên không được bỏ vào "

" Được…"



Vũ Huyền Nhi xua tay rồi đuổi A Hoa vào trong bếp còn cô ta thì ngồi ở phòng khách uống nước cam và xem game show thời trang.

Đúng là ở đây thích thật,nó không giống như cái nơi cô nhi viện tồi tàng kia. Và bây giờ cô chính thức là nữ chủ nhân ở nơi này,là vợ của Đàm Khải Phong muốn hô mưa gọi gió, muốn làm gì thì làm và sẽ không có một ai cản trở mình cả thậm chí là Lạc Yến Chi cũng không có cửa nữa rồi …
Chương trước Chương tiếp