Một Lòng Một Dạ

Chương 39: Lại là tên trùng tên



Lâm Ngữ Yến nghe những lời của Ngô Quân thì trong lòng bỗng thấy vô cùng cảm kích, không ngờ anh ta lại đối tốt với cô đến vậy.

Trước giờ Lâm Ngữ Yến đối với Ngô Quân vẫn luôn không nóng không lạnh, chỉ đơn thuần là quan hệ trao đổi lợi ích trong công việc. Nhưng những lời nói chân thành của anh ta vừa rồi làm cô có cảm giác anh ta là đang thực sự xem cô là bạn.

Nhưng không hiểu sao Lâm Ngữ Yến đột nhiên cảm thấy cả người sởn gai ốc, cảm giác như nhiệt độ trong phòng bị giảm xuống đột ngột tận mấy độ.

Vừa lia mắt nhìn lên cô liền bị đôi mắt lạnh lẽo u tối của Phàm Dực chiếu thẳng vào làm cả người bất giác rùng mình sửng sốt.

Anh ta bị gì vậy? Sao đột nhiên lại xị mặt xuống? Ai chọc gì đến anh ta? Lâm Ngữ Yến khẽ chau mày, đúng là khó hiểu.

Sau đó cô không thèm để ý đến anh ta nữa mà tiếp tục cuộc hội thoại với Ngô Quân ở bên kia đầu dây "Cảm ơn anh, nhưng tôi không có khó khăn gì đâu. Chỉ là có một số việc cá nhân nên tôi chỉ đành rút khỏi dự án lần này.

Anh hãy trao cơ hội đó cho người khác nhé."

Ngô Quân chậc một tiếng, tiếp tục dốc hết lòng dạ khuyên nhủ Lâm Ngữ Yến thêm một lúc nhưng thứ nhận lại được chỉ là sự cương quyết từ chối của cô.

Anh hết cách chỉ có thể thở dài một tiếng "Được rồi, có vẻ cô đã suy nghĩ kĩ mới đưa ra quyết định khó khăn này...

Tôi sẽ đưa vai diễn đó cho người khác vậy. Dù không biết đang có chuyện gì xảy ra với cô nhưng cô hãy cố gắng lên. Tôi luôn trong trạng thái sẵn sàng nên nếu cô cần giúp đỡ gì cứ việc nói với tôi một tiếng."

Lâm Ngữ Yến rũ mắt, khoé môi khẽ cong lên "Được rồi, cảm ơn anh."

Sau khi cúp máy, Lâm Ngữ Yến nhướng mày với Phàm Dực "Được rồi chứ? Giờ tới lượt anh thực hiện nghĩa vụ của mình. Tôi sẽ chọn kịch bản rồi nói cho anh biết."

Nói rồi Lâm Ngữ Yến toang đứng dậy. Phàm Dực thấy cô sắp sửa rời đi thì khẽ đằng hắng giọng rồi làm như vô tình mà thuận miệng hỏi "Cô với tên đó thân lắm à?"

Lâm Ngữ Yến lạnh lùng nhìn Phàm Dực, cô khẽ chớp mắt, thản nhiên đáp "Không phải việc của anh." Dứt lời cô trực tiếp bước ra ngoài. Bỏ lại Phàm Dực với tâm trạng bực dọc, bức bối ở trong phòng.

Vì vẫn chưa phải là diễn viên nổi tiếng và cũng không có mối quan hệ nào, Lâm Ngữ Yến không thể lựa kịch bản trực tiếp từ phía nhà đài. Vậy nên, Phương Trúc đã từ trong kho tài nguyên của Quân Thuy, tải về một tệp dữ liệu chứa các dự án phim tồn kho rồi đưa cho Lâm Ngữ Yến.



Lâm Ngữ Yến chuyên tâm đọc hết kịch bản này đến kịch bản khác một cách kỹ lưỡng. Cô cùng Phương Trúc chọn đi chọn lại mấy lần sau đó quyết định chọn một bộ phim chủ đề tâm linh, hành động.

Lâm Ngữ Yến chưa từng thử sức với thể loại này nên muốn một lần trải nghiệm, hơn nữa lúc đọc kịch bản của bộ phim này, cô giống như bị hút vào trong đó, vô cùng chân thực và lôi cuốn.

Kịch bản này hay từ lúc mở đầu cho đến phần kết thúc, không bị đầu voi đuôi chuột như một số kịch bản khác, nên cô thiết nghĩ nếu dự án này được đầu tư đầy đủ kinh phí, chắc chắn sẽ bùng nổ.

Lâm Ngữ Yến sau khi đã quyết định thì cầm kịch bản đem tới chỗ của Phàm Dực. Anh sau khi đọc qua một lượt thì gật gù "Không ngờ cô cũng thích những thể loại nặng đô như vậy.

Lâm Ngữ Yến ngồi ở đối diện thoải mái tựa người vào ghế, cô hớp vào ngụm cà phê sữa đá trên tay, thản nhiên đáp "Nặng đô sao? Tôi thấy cũng tạm, cũng không phải thể loại kinh dị giật gân gì, chỉ có chút yếu tố tâm linh thôi."

Im lặng một lúc, ánh mắt Lâm Ngữ Yến chợt loe sáng, một ý nghĩ xẹt qua trong đầu, cô nhanh chóng ngồi thẳng dậy nghiêm túc hỏi Phàm Dực "Anh đọc xong kịch bản cảm thấy thế nào? Có cảm thấy hấp dẫn không? Anh nghĩ sẽ bùng nổ chứ?"

Phàm Dực trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng đánh giá một cách công tâm "Tôi nghĩ nếu có đủ kinh phí và diễn viên chất lượng thì sẽ bùng nổ. Kịch bản khá hấp dẫn, lúc đọc cảm giác như bị cuốn vào, càng muốn đọc thêm."

Lâm Ngữ Yến nghe vậy nhoẻn miệng cười hài lòng, tâm trạng cũng vì vậy mà trở nên vô cùng vui vẻ và đắc ý.

Phàm Dực nhìn thấy Lâm Ngữ Yến chỉ vì lời đánh giá khả quan của mình mà trở nên vui vẻ thì đôi mắt ánh lên chút ấm áp, khoé miệng anh cũng bất giác nhếch lên.

Vẫn là tác phong cũ, Phàm Dực vừa nói liền làm, anh cử Hạ Viễn lần lượt đến Quân Thuy và đài truyền hình X để đưa ra lời đề nghị đầu tư cho dự án phim 'Căn nhà thứ 3'.

Bộ phim cần bao nhiêu kinh phí, Phàm Dực sẽ đầu tư bấy nhiêu, không đặt giới hạn. Điều kiện duy nhất chính là để Lâm Ngữ Yến đóng vai chính.

Ngô Quân ban đầu nghe Hạ Viễn trình bày mà có chút hoang mang chưa hiểu tình hình, lúc sau khi đã tiếp nhận thông tin thì anh mới tỉnh ngộ. Hóá ra Phàm Dực là kim chủ của Lâm Ngữ Yến!

Ngô Quân vốn cho rằng người có cá tính mạnh mẽ như Lâm Ngữ Yến sẽ không thể nào có kim chủ, nhưng thật không ngờ cô chẳng những có kim chủ chống lưng, mà người đó lại còn là Phàm Dực, phó chủ tịch Hoằng Dạ và là ông trùm thành phố Bắc, người có khả năng hô phong hoán vũ, tung hoành ngang dọc ở nơi này.

Ngô Quân tâm trạng có chút hụt hẫng, anh đối với Lâm Ngữ Yến vốn có chút cảm giác mến mộ, nhưng hiện tại thì có vẻ như anh phải gạt bỏ cảm xúc này rồi.

'Căn nhà thứ 3' là dự án phim của đài truyền hình X, được chấp bút bởi biên kịch Cố nổi tiếng. Nhà đài sau khi đã cho thông qua nội dung kịch bản thì ngay lập tức lên kế hoạch sẽ để đạo diễn Đặng tiếp nhận quay dự án này.

Đạo diễn Đặng sau khi tham gia chỉ đạo sản xuất thì cũng nhanh chóng chuẩn bị khâu casting chọn diễn viên phù hợp để đóng các vai chính và thứ chính.



Sau buổi casting, ông ấy đã chọn được ba diễn viên để lần lượt vào ba vai quan trọng trong bộ phim, và tình cờ thay bọn họ đều là nghệ sĩ dưới trướng Quân Thuy.

Tuy nhiên khi mọi thứ đã xong xuôi hết và chỉ còn bước tiến hành quay thì nhà đài bất ngờ gặp trục trặc về kinh tế.

Dù đã kêu gọi đầu tư nhưng vì lúc bấy giờ thể loại được ưa chuộng bởi khán giả là tình cảm nhẹ nhàng, nên bộ phim có thể loại tâm linh, hành động như 'Căn nhà thứ 3' đã không thu hút được sự chú ý.

Trước nguy cơ đánh mất một chương trình truyền hình thực tế lâu năm và dự án phim mới, đài truyền hình X đã chọn từ bỏ dự án phim.

Bộ phim cứ vậy dần chìm vào quên lãng và ngủ đông suốt tận 4 năm trời.

Quân Thuy năm đó vì có cả ba diễn viên dưới trướng nhận được thông báo đậu casting từ đạo diễn Đặng, nên bọn họ cũng giữ trong tay một bản thảo kịch bản của bộ phim, lưu trữ trong kho dữ liệu tài nguyên của công ty suốt từ đó đến nay.

Thế là nhờ sự hậu thuẫn của Phàm Dực, Lâm Ngữ Yến thành công nắm trong tay vai chính của bộ phim.

Ba tuần trước khi đoàn phim khai máy, Lâm Ngữ Yến nhận được lịch trình về cảnh quay và địa điểm quay của mình từ đạo diễn Đặng.

Nhìn thấy sẽ có cảnh quay cần được thực hiện ở thành phố Nam, Lâm Ngữ Yến nhờ Phương Trúc đi nghiên cứu một chút về tình hình ở thành phố đấy, dù sao cô cũng chưa từng bước chân ra khỏi thành phố Bắc bao giờ, nên có sự chuẩn bị trước vẫn hơn.

"Chị Ngữ Yến, em vừa tìm hiểu về thành phố Nam theo lời chị, thành phố Nam ngoại trừ có phần nhỏ hơn thành phố Bắc thì về cơ bản cũng khá tương đồng. Về khí hậu thì thành phố Nam sẽ nóng hơn chỗ chúng ta một chút, nhưng chắc sẽ ổn thôi vì chúng ta đến đó quay vào mùa xuân, nên em nghĩ thời tiết cũng sẽ không đến nỗi quá oi bức."

Phương Trúc tay cầm điện thoại, đọc dõng dạc những ghi chú mà cô đã tổng kết lại được sau khi tra tài liệu về thành phố Nam.

Ngừng một lúc, Phương Trúc lại tiếp tục "Em cũng đã tìm hiểu những món ăn đặc sản ở thành phố Nam, đến lúc đó sau khi quay xong chúng ta sẽ cùng đi thử. À còn nữa, em cũng kiểm tra một lượt những diễn viên có chung cảnh quay với chị, trong đó có một người là diễn viên ở thành phố Nam, cô ấy có một cameo trong phim và sẽ đóng cùng với chị 1 phân cảnh. Nhưng tính tình cô ấy em nghe nói là kiêu kỳ và khó chiều lắm."

"Ồ, vậy sao? Là ai thế?" Lâm Ngữ Yến vừa đọc kịch bản vừa lơ đễnh hỏi.

Phương Trúc một tay chống cằm, hồi tưởng về những gì mình được nghe rồi kể lại "Cô diễn viên đó tên là Đường Nguyệt, cũng là một diễn viên khá nổi tiếng ở thành phố Nam. Em tìm kiếm trên mạng thì không thấy cô ấy có scandal gì nhưng những người trong ngành, đặc biệt là những người đã từng làm việc qua cho cô ấy đều nói cô ấy rất khó hầu hạ."

"Em nói cô ấy tên gì?" Lâm Ngữ Yến sửng sốt ngẩng đầu lên nhìn Phương Trúc, đôi mắt mở lớn đầy vẻ ngạc nhiên cùng nghi hoặc.
Chương trước Chương tiếp