Nàng Có Thể Ôn Nhu Vô Cùng
Chương 10
Trì Noãn bị Tào Phẩm Huy dọa một trận, mấy ngày nay đều như đi trên băng mỏng. Cũng may Tào Phẩm Huy không xuất hiện nữa, đôi lúc thấy bóng dáng hắn trong sân trường, Trì Noãn liền né thật xa.
Quá trình đăng ký các hạng mục hội thao không quá thuận lợi, đặc biệt là thi điền kinh, hầu như không được ai quan tâm tới.
Trì Noãn cầm đơn đăng ký đến chỗ Chu Đạt Mậu, thương lượng với cậu: "Chu Đạt Mậu, cậu xem cậu có thể tham gia chạy 1500m nam không?"
Cô nói chuyện nhẹ nhàng, giọng điệu luôn rất ngọt, Chu Đạt Mậu ngẩng đầu lên.
"Hoặc là 800m cũng được?" Trì Noãn nói, "Cậu là một trong những người chạy giỏi nhất lớp, hội thao mùa thu năm ngoái tuy cậu không đoạt giải nhưng vẫn rất xuất sắc, cả lớp đều vỗ tay cho cậu."
Chu Đạt Mậu nhận đơn đăng ký từ tay Trì Noãn, dương dương tự đắc dựa tường run chân: "Vậy chúng ta bàn điều kiện nhé?"
Tới rồi.
Trì Noãn cúi đầu nói: "Cậu nói xem."
Giao diện trò chơi của Cố Ninh Tư tạm dừng.
Chu Đạt Mậu cười hề hề: "Năm ngoái cậu đã làm bài tập cho mình nửa tháng rồi, mình rất~ hài~ lòng. Năm nay..."
"Nhường đường." Cố Ninh Tư ngắt ngang lời Chu Đạt Mậu.
Chu Đạt Mậu dịch ghế về trước, mắt vẫn nhìn Trì Noãn: "Lần này nửa tháng chắc sẽ không-----"
Cố Ninh Tư đi ngang qua Chu Đạt Mậu liền tiện tay lấy đi đơn đăng ký, vò thành một cục rồi ném vào thùng rác, sau đó cũng không quay đầu lại mà bước ra khỏi lớp.
Chu Đạt Mậu: "..."
Trì Noãn: "..."
Chu Đạt Mậu nhìn theo bóng lưng Cố Ninh Tư mà mắng: "Cậu làm gì thế? Gây sự à, không thấy tụi mình đang nói chính sự sao?"
Triệu Tinh Tinh xoay người lại: "Chu Đạt Mậu, cậu được lắm, năm ngoái Trì Noãn làm bài tập cho cậu nửa tháng, có biết mỗi ngày cậu ấy phải viết đến mấy giờ mới có thể đi ngủ không? Cậu còn dám nhắc tới?"
Đỗ Mẫn cũng xoay người phụ họa: "Cậu là thi đấu cho lớp chứ không phải chỉ cho một mình lớp trưởng, đâu ra lại mặt dày ra điều kiện như vậy?"
Chu Đạt Mậu: "Ai bảo lớp trưởng tình nguyện chứ? Hay là hai người các cậu đi thi đi?"
Đỗ Mẫn xùy xùy nói: "Xem cậu có thể làm được gì, sao cậu không trực tiếp ra điều kiện với A Văn đi?"
Chu Đạt Mậu duỗi tay: "Dù sao muốn mình thi đấu thì phải vậy."
Trì Noãn bất lực thở dài, xoay người trở về chỗ của mình.
Triệu Tinh Tinh và Đỗ Mẫn đi theo, cố gắng thuyết phục cô: "Không ai đăng ký thì không ai đăng ký thôi, có chuyện gì lớn đâu chứ, đức hạnh kia của Chu Đạt Mậu chúng ta cũng quá quen rồi."
"Đúng vậy, dù có tham gia thì cũng bị tổ thể dục nghiền cho ra bã, có tham gia hay không cũng giống nhau cả thôi!"
...
Tiết học cuối cùng của buổi chiều kết thúc, tiếng chuông tan học vang lên.
Trì Noãn chưa kịp thu dọn cặp sách thì ủy viên học tập đã chạy tới: "Trì Noãn, cậu xem bài này một chút đi, cậu giải thế nào?"
Trong tay cậu là bài tập mở rộng môn toán, Trì Noãn vẫn chưa làm nên nhận lấy đề đọc lướt qua một lần, sau đó tiện tay vẽ sơ đồ phân tích lên giấy nháp.
Vẽ được vài nét, cô liền nhíu mày dừng lại.
Ủy viên học tập: "Thấy không? Mình giải suốt một tiết cũng không ra."
Trì Noãn đọc câu hỏi lại từ đầu, sau hai giây, cô nói với Từ Đan: "Các cậu đi trước đi, mình giải đề này xong rồi về."
Từ Đan nhìn thử: "Khó hả?"
Trì Noãn nói "ừm".
Từ Đan vỗ vai cô rồi cùng Triệu Tinh Tinh và Đỗ Mẫn rời đi trước.
Xung quanh ồn ào, Trì Noãn bình tâm lại, cô đổi hướng tính toán mấy lần, mạch suy nghĩ chợt trở nên thông suốt.
Cô vẽ vài nét rồi liệt kê các công thức giải đề, vẻ mặt ủy viên học tập kiểu "Đm còn có thể làm như thế ư".
Trì Noãn đưa đáp án cho cậu, cậu ôm tay thành quyền, chẳng biết từ đâu lấy ra một quả táo đưa cho Trì Noãn: "Đây, cảm ơn nhé, cho cậu ăn."
Quả táo vừa to vừa đỏ, có mùi rất thơm. Trì Noãn cầm quả táo xoay người lại thì thấy Cố Ninh Tư đang dựa vào tường, hai tay nàng đút túi quần, chốc chốc lại đá vào chân ghế của Chu Đạt Mậu.
"Cố Ninh Tư, cùng về nhé?" Trì Noãn bước tới hỏi nàng.
...
Nắng suốt một ngày, buổi tối ở sân trường có thể ngửi được không khí mùa hè. Có vài nữ sinh yêu cái đẹp nóng lòng muốn diện váy đồng phục hè.
Trì Noãn xắn tay áo đồng phục mùa xuân vài lần, lộ ra một phần cánh tay trắng như tuyết.
Cô ngẩng đầu kể cho Cố Ninh Tư nghe những chuyện trong lớp. Giọng nói mềm mại, Cố Ninh Tư nghe có chút thất thần.
"Trì Noãn? Thật trùng hợp."
Trì Noãn quay về hướng âm thanh phát ra.
Tiết Mân bước tới, liếc nhìn Cố Ninh Tư bên cạnh Trì Noãn rồi mỉm cười với cô: "Đi đâu thế?"
Nàng ấy cũng tết tóc mái, khuôn mặt thanh tú, nhỏ nhắn lại tinh xảo. Trì Noãn dừng bước trả lời: "Đi ăn tối."
Tiết Mân nở nụ cười: "Tôi từng nói là muốn mời cậu ăn cơm, có muốn đi cùng không?"
Thái Miểu và Chu Châu đứng phía sau Tiết Mân cách đó không xa, trông rất lúng túng.
Trì Noãn lắc đầu: "Không cần đâu..."
Tiết Mân: "Cậu có việc à?"
Trì Noãn nói: "Mình phải ôn bài chuẩn bị cho kỳ thi."
Tiết Mân thở dài nói: "Vậy được rồi."
Trì Noãn nhìn bóng lưng nàng ấy rời đi, chợt nhớ tới quả táo trong tay: "Tiết Mân."
Tiết Mân quay đầu lại, Trì Noãn đưa quả táo cho nàng ấy: "Cái này cho cậu."
Tiết Mân nhìn quả táo: "Đáp lễ bánh quy à?"
Đương nhiên còn là về Chu Việt nữa, Trì Noãn có chút ngượng ngùng khi bị nhìn thấu tâm tư.
Tiết Mân mỉm cười: "Thực ra cậu không cần phải phân biệt rạch ròi vậy đâu, nhưng dù sao cũng cảm ơn cậu."
Tiết Mân cầm quả táo rời đi.
Trì Noãn và Cố Ninh Tư tách ra ở cổng trường, Trì Noãn trở về ký túc xá, đi được vài bước thì Cố Ninh Tư gọi cô lại.
"Hả?" Trì Noãn xoay người.
Cố Ninh Tư ném tới vật gì đó, Trì Noãn vội vã bắt lấy.
Là một quả cầu giấy.
Trì Noãn mở quả cầu giấy ra thì thấy bên trong có một viên kẹo. Cô mỉm cười cất kẹo đi, ánh mắt rơi vào nội dung trên quả cầu giấy liền ngẩn người.
"Cố Ninh Tư, cậu... "
Cố Ninh Tư xua xua tay: "Đi thôi."
Trì Noãn vuốt phẳng quả cầu giấy rồi mang về ký túc xá, Từ Đan cầm cơm hộp trở lại, vừa ăn vừa đi về phía cô: "Đang xem gì thế?"
Sau đó nàng trợn trừng mắt như bị nghẹn: "... Đm, Cố Ninh Tư dữ dội vậy ư?"
Triệu Tinh Tinh: "Gì thế gì thế? Cố Ninh Tư làm gì?"
Từ Đan khó tin nói: "Đây nè, đơn đăng ký! Là chữ của cậu ấy đúng không? Cậu ấy thâu tóm hết phần thi điền kinh nữ rồi..."
...
Buổi tối, Trì Noãn làm xong bài tập thì quay sang đọc thầm cổ văn. Ba người còn lại trong ký túc xá đang nằm trên giường chơi điện thoại.
Có tiếng gõ cửa.
Trì Noãn ở gần cửa nhất nên đã đi mở cửa.
Thái Miểu đứng ở ngoài cửa, Trì Noãn vừa thấy nàng ta liền có chút căng thẳng, ai ngờ Thái Miểu lại treo cái túi trong tay lên cửa, mỉm cười cứng nhắc: "Tiết Mân mời mấy người ăn khuya."
Trì Noãn: "Hả?"
Thái Miểu: "Vốn dĩ cậu ấy định tự mình đến, nhưng lúc nãy trong nhà có việc nên đã về trước rồi."
Trì Noãn: "... Không phải, cậu ấy khách khí quá rồi, tôi-----"
Thái Miểu ngắt lời cô: "Tôi chỉ nói thay cậu ấy thôi, có gì thì cô tự đi mà nói với cậu ấy."
Trì Noãn: "..."
Thái Miểu xoay người, lại bất đắc dĩ quay đầu lại: "Ừm... Chuyện lần trước, xin lỗi."
...
Trì Noãn cầm túi trở vào ký túc xá, nhóm người Từ Đan nghe được cuộc trò chuyện giữa Thái Miểu và Trì Noãn liền tụ tập lại xem.
Trà sữa cùng bánh ga tô ngàn lớp.
Từ Đan vô cùng khó hiểu: "Noãn Noãn, rốt cuộc cậu đã giấu bọn mình làm chuyện tốt đẹp gì rồi? Sao Tiết Mân lại năm lần bảy lượt đưa đồ ăn cho chúng ta vậy?"
Đỗ Mẫn khẳng định: "Chắc chắn là đang nhận lỗi thay cho Thái Miểu và Chu Châu rồi."
Từ Đan: "Tiết Mân là kiểu đại tiểu thư, tự mình làm sai còn chưa chắc sẽ xin lỗi, sao có thể nhận thay người khác chứ?"
Triệu Tinh Tinh nói: "Lần trước cho cậu bánh quy, tình cờ gặp thì cho một hộp cũng không có gì là lạ, nhưng lần này lại đặc biệt nhờ Thái Miểu đưa tới, có ý gì đây?"
Trì Noãn cũng bối rối, lẽ nào là vì quả táo kia...?
Trì Noãn: "Mình cũng không có số của Tiết Mân..."
Ba người: "..."
Trì Noãn: "Thật đó, mình không có quen biết cậu ấy..."
...
Một ngày trước kỳ thi, Trì Noãn tình cờ gặp Tiết Mân ở sân trường. Tiết Mân vừa đoạt giải trong cuộc thi đàn cello, thông tin được dán trên bảng thông báo, Trì Noãn tập thể dục buổi sáng xong thì vô tình gặp được nàng ở cầu thang, liền nói: "Chúc mừng cậu."
Tiết Mân không quan tâm đến chuyện đoạt giải cho lắm, nàng tiến lên một bước, kéo kéo làn váy của Trì Noãn: "Có ngắn quá không?"
Trì Noãn cũng cảm thấy váy đồng phục hơi ngắn, năm nay cô đã cao lên một chút rồi. Vừa hạ váy xuống, Tiết Mân lại hỏi: "Cậu có mặc quần an toàn không?"
Trì Noãn: "... Có mặc."
Tiết Mân: "Vậy được."
Mấy người Từ Đan ồn ào chạy tới, trông thấy Trì Noãn nói chuyện với Tiết Mân, Từ Đan liền ôm lấy vai Trì Noãn làm nũng: "Lớp trưởng~ Mình còn muốn ăn bánh ngàn lớp lần trước."
Trì Noãn: "..."
Tiết Mân cười hỏi: "Ăn ngon không?"
Triệu Tinh Tinh cùng Đỗ Mẫn đều gật đầu, Từ Đan nói: "Trời ạ, cái đó siêu cấp ngon, tụi mình còn suýt đánh nhau vì chia bánh không đều đấy!"
Đỗ Mẫn đánh nàng ấy một cái: "Đâu có khoa trương như vậy! Chỉ có mình cậu ham ăn thôi biết chưa?"
Tiết Mân cười nói: "Vậy để cửa hàng giao tới một cái lớn hơn nhé."
Nàng vừa nói vừa bấm điện thoại, Trì Noãn nói: "Đừng mà, chỉ là đùa thôi."
Tiết Mân: "Chuyện nhỏ."
Từ Đan cùng kiểu người như Tiết Mân có bắt tám cây sào tre cũng không thể có liên quan gì, bởi vì không quen biết nên trong tiềm thức vẫn luôn cho rằng nữ thần rất khó gần, nàng ấy thực sự không ngờ Tiết Mân lại là người dễ nói chuyện như vậy. Nàng ấy biết Trì Noãn da mặt mỏng, bánh ga tô lại là chính miệng mình đòi, liền vô cùng thoải mái nói: "Tiết Mân, tụi mình cứ mãi ăn đồ của cậu thì cũng rất xấu hổ. Sau thi là sinh nhật của mình, mình mời cậu đi ăn lẩu nhé!"
"Lẩu à." Tiết Mân suy nghĩ một chút rồi nói, "Được."
Từ Đan: "Vậy chúng ta trao đổi số điện thoại nhé, đến lúc đó lại hẹn."
Tiết Mân đang cầm điện thoại liền thuận tay đưa cho Từ Đan. Từ Đan ghi số vào điện thoại của nàng, khóe mắt trông thấy Cố Ninh Tư đi ngang qua, lập tức nói: "Cố Ninh Tư, tụi mình định là đến sinh nhật của mình sẽ đi ăn lẩu, cậu có muốn đi cùng không?"
Cố Ninh Tư đã đi lên lầu, nghe vậy thì nhìn xuống các nàng: "Không đi."
Từ Đan: "..."
Thời gian trôi qua, kỳ thi đã kết thúc, lại đến kỳ nghỉ cuối tuần.
Trì Thanh Xuyên gọi điện cho Trì Noãn, hỏi cô ngày mai có về nhà không.
"Hôm nay anh mua được một miếng thịt bò rất ngon, tối về sẽ om, ngày mai em về là có thể ăn cùng chị dâu của em rồi. Còn có mua thêm xương sườn, anh làm sườn xào chua ngọt cho em nhé."
Trì Noãn nói: "Dạ."
Buổi tối, khí trời rất âm u. Từ Đan mời mọi người đến một quán lẩu nổi tiếng ở Vân Thành, thậm chí còn gọi bia để ăn mừng.
Trì Noãn uống xong một ly, cảm thấy choáng váng liền không uống nữa. Trái lại là Đỗ Mẫn và Từ Đan, hai người thề sẽ phân cao thấp về tửu lượng. Triệu Tinh Tinh reo hò, đập bàn cười to, Trì Noãn cũng mỉm cười nhìn các nàng náo loạn, bất chợt cô nghe thấy Tiết Mân ngồi bên cạnh hỏi mình: "Cậu có thích lẩu không?"
Trong đại sảnh ồn ào, Trì Noãn quay đầu lại. Bởi vì uống rượu, sắc mặt cô ửng đỏ, giọng nói bất giác có chút ngọt ngào: "Thích."
Tiết Mân mỉm cười: "Tôi cũng thích."
Quá trình đăng ký các hạng mục hội thao không quá thuận lợi, đặc biệt là thi điền kinh, hầu như không được ai quan tâm tới.
Trì Noãn cầm đơn đăng ký đến chỗ Chu Đạt Mậu, thương lượng với cậu: "Chu Đạt Mậu, cậu xem cậu có thể tham gia chạy 1500m nam không?"
Cô nói chuyện nhẹ nhàng, giọng điệu luôn rất ngọt, Chu Đạt Mậu ngẩng đầu lên.
"Hoặc là 800m cũng được?" Trì Noãn nói, "Cậu là một trong những người chạy giỏi nhất lớp, hội thao mùa thu năm ngoái tuy cậu không đoạt giải nhưng vẫn rất xuất sắc, cả lớp đều vỗ tay cho cậu."
Chu Đạt Mậu nhận đơn đăng ký từ tay Trì Noãn, dương dương tự đắc dựa tường run chân: "Vậy chúng ta bàn điều kiện nhé?"
Tới rồi.
Trì Noãn cúi đầu nói: "Cậu nói xem."
Giao diện trò chơi của Cố Ninh Tư tạm dừng.
Chu Đạt Mậu cười hề hề: "Năm ngoái cậu đã làm bài tập cho mình nửa tháng rồi, mình rất~ hài~ lòng. Năm nay..."
"Nhường đường." Cố Ninh Tư ngắt ngang lời Chu Đạt Mậu.
Chu Đạt Mậu dịch ghế về trước, mắt vẫn nhìn Trì Noãn: "Lần này nửa tháng chắc sẽ không-----"
Cố Ninh Tư đi ngang qua Chu Đạt Mậu liền tiện tay lấy đi đơn đăng ký, vò thành một cục rồi ném vào thùng rác, sau đó cũng không quay đầu lại mà bước ra khỏi lớp.
Chu Đạt Mậu: "..."
Trì Noãn: "..."
Chu Đạt Mậu nhìn theo bóng lưng Cố Ninh Tư mà mắng: "Cậu làm gì thế? Gây sự à, không thấy tụi mình đang nói chính sự sao?"
Triệu Tinh Tinh xoay người lại: "Chu Đạt Mậu, cậu được lắm, năm ngoái Trì Noãn làm bài tập cho cậu nửa tháng, có biết mỗi ngày cậu ấy phải viết đến mấy giờ mới có thể đi ngủ không? Cậu còn dám nhắc tới?"
Đỗ Mẫn cũng xoay người phụ họa: "Cậu là thi đấu cho lớp chứ không phải chỉ cho một mình lớp trưởng, đâu ra lại mặt dày ra điều kiện như vậy?"
Chu Đạt Mậu: "Ai bảo lớp trưởng tình nguyện chứ? Hay là hai người các cậu đi thi đi?"
Đỗ Mẫn xùy xùy nói: "Xem cậu có thể làm được gì, sao cậu không trực tiếp ra điều kiện với A Văn đi?"
Chu Đạt Mậu duỗi tay: "Dù sao muốn mình thi đấu thì phải vậy."
Trì Noãn bất lực thở dài, xoay người trở về chỗ của mình.
Triệu Tinh Tinh và Đỗ Mẫn đi theo, cố gắng thuyết phục cô: "Không ai đăng ký thì không ai đăng ký thôi, có chuyện gì lớn đâu chứ, đức hạnh kia của Chu Đạt Mậu chúng ta cũng quá quen rồi."
"Đúng vậy, dù có tham gia thì cũng bị tổ thể dục nghiền cho ra bã, có tham gia hay không cũng giống nhau cả thôi!"
...
Tiết học cuối cùng của buổi chiều kết thúc, tiếng chuông tan học vang lên.
Trì Noãn chưa kịp thu dọn cặp sách thì ủy viên học tập đã chạy tới: "Trì Noãn, cậu xem bài này một chút đi, cậu giải thế nào?"
Trong tay cậu là bài tập mở rộng môn toán, Trì Noãn vẫn chưa làm nên nhận lấy đề đọc lướt qua một lần, sau đó tiện tay vẽ sơ đồ phân tích lên giấy nháp.
Vẽ được vài nét, cô liền nhíu mày dừng lại.
Ủy viên học tập: "Thấy không? Mình giải suốt một tiết cũng không ra."
Trì Noãn đọc câu hỏi lại từ đầu, sau hai giây, cô nói với Từ Đan: "Các cậu đi trước đi, mình giải đề này xong rồi về."
Từ Đan nhìn thử: "Khó hả?"
Trì Noãn nói "ừm".
Từ Đan vỗ vai cô rồi cùng Triệu Tinh Tinh và Đỗ Mẫn rời đi trước.
Xung quanh ồn ào, Trì Noãn bình tâm lại, cô đổi hướng tính toán mấy lần, mạch suy nghĩ chợt trở nên thông suốt.
Cô vẽ vài nét rồi liệt kê các công thức giải đề, vẻ mặt ủy viên học tập kiểu "Đm còn có thể làm như thế ư".
Trì Noãn đưa đáp án cho cậu, cậu ôm tay thành quyền, chẳng biết từ đâu lấy ra một quả táo đưa cho Trì Noãn: "Đây, cảm ơn nhé, cho cậu ăn."
Quả táo vừa to vừa đỏ, có mùi rất thơm. Trì Noãn cầm quả táo xoay người lại thì thấy Cố Ninh Tư đang dựa vào tường, hai tay nàng đút túi quần, chốc chốc lại đá vào chân ghế của Chu Đạt Mậu.
"Cố Ninh Tư, cùng về nhé?" Trì Noãn bước tới hỏi nàng.
...
Nắng suốt một ngày, buổi tối ở sân trường có thể ngửi được không khí mùa hè. Có vài nữ sinh yêu cái đẹp nóng lòng muốn diện váy đồng phục hè.
Trì Noãn xắn tay áo đồng phục mùa xuân vài lần, lộ ra một phần cánh tay trắng như tuyết.
Cô ngẩng đầu kể cho Cố Ninh Tư nghe những chuyện trong lớp. Giọng nói mềm mại, Cố Ninh Tư nghe có chút thất thần.
"Trì Noãn? Thật trùng hợp."
Trì Noãn quay về hướng âm thanh phát ra.
Tiết Mân bước tới, liếc nhìn Cố Ninh Tư bên cạnh Trì Noãn rồi mỉm cười với cô: "Đi đâu thế?"
Nàng ấy cũng tết tóc mái, khuôn mặt thanh tú, nhỏ nhắn lại tinh xảo. Trì Noãn dừng bước trả lời: "Đi ăn tối."
Tiết Mân nở nụ cười: "Tôi từng nói là muốn mời cậu ăn cơm, có muốn đi cùng không?"
Thái Miểu và Chu Châu đứng phía sau Tiết Mân cách đó không xa, trông rất lúng túng.
Trì Noãn lắc đầu: "Không cần đâu..."
Tiết Mân: "Cậu có việc à?"
Trì Noãn nói: "Mình phải ôn bài chuẩn bị cho kỳ thi."
Tiết Mân thở dài nói: "Vậy được rồi."
Trì Noãn nhìn bóng lưng nàng ấy rời đi, chợt nhớ tới quả táo trong tay: "Tiết Mân."
Tiết Mân quay đầu lại, Trì Noãn đưa quả táo cho nàng ấy: "Cái này cho cậu."
Tiết Mân nhìn quả táo: "Đáp lễ bánh quy à?"
Đương nhiên còn là về Chu Việt nữa, Trì Noãn có chút ngượng ngùng khi bị nhìn thấu tâm tư.
Tiết Mân mỉm cười: "Thực ra cậu không cần phải phân biệt rạch ròi vậy đâu, nhưng dù sao cũng cảm ơn cậu."
Tiết Mân cầm quả táo rời đi.
Trì Noãn và Cố Ninh Tư tách ra ở cổng trường, Trì Noãn trở về ký túc xá, đi được vài bước thì Cố Ninh Tư gọi cô lại.
"Hả?" Trì Noãn xoay người.
Cố Ninh Tư ném tới vật gì đó, Trì Noãn vội vã bắt lấy.
Là một quả cầu giấy.
Trì Noãn mở quả cầu giấy ra thì thấy bên trong có một viên kẹo. Cô mỉm cười cất kẹo đi, ánh mắt rơi vào nội dung trên quả cầu giấy liền ngẩn người.
"Cố Ninh Tư, cậu... "
Cố Ninh Tư xua xua tay: "Đi thôi."
Trì Noãn vuốt phẳng quả cầu giấy rồi mang về ký túc xá, Từ Đan cầm cơm hộp trở lại, vừa ăn vừa đi về phía cô: "Đang xem gì thế?"
Sau đó nàng trợn trừng mắt như bị nghẹn: "... Đm, Cố Ninh Tư dữ dội vậy ư?"
Triệu Tinh Tinh: "Gì thế gì thế? Cố Ninh Tư làm gì?"
Từ Đan khó tin nói: "Đây nè, đơn đăng ký! Là chữ của cậu ấy đúng không? Cậu ấy thâu tóm hết phần thi điền kinh nữ rồi..."
...
Buổi tối, Trì Noãn làm xong bài tập thì quay sang đọc thầm cổ văn. Ba người còn lại trong ký túc xá đang nằm trên giường chơi điện thoại.
Có tiếng gõ cửa.
Trì Noãn ở gần cửa nhất nên đã đi mở cửa.
Thái Miểu đứng ở ngoài cửa, Trì Noãn vừa thấy nàng ta liền có chút căng thẳng, ai ngờ Thái Miểu lại treo cái túi trong tay lên cửa, mỉm cười cứng nhắc: "Tiết Mân mời mấy người ăn khuya."
Trì Noãn: "Hả?"
Thái Miểu: "Vốn dĩ cậu ấy định tự mình đến, nhưng lúc nãy trong nhà có việc nên đã về trước rồi."
Trì Noãn: "... Không phải, cậu ấy khách khí quá rồi, tôi-----"
Thái Miểu ngắt lời cô: "Tôi chỉ nói thay cậu ấy thôi, có gì thì cô tự đi mà nói với cậu ấy."
Trì Noãn: "..."
Thái Miểu xoay người, lại bất đắc dĩ quay đầu lại: "Ừm... Chuyện lần trước, xin lỗi."
...
Trì Noãn cầm túi trở vào ký túc xá, nhóm người Từ Đan nghe được cuộc trò chuyện giữa Thái Miểu và Trì Noãn liền tụ tập lại xem.
Trà sữa cùng bánh ga tô ngàn lớp.
Từ Đan vô cùng khó hiểu: "Noãn Noãn, rốt cuộc cậu đã giấu bọn mình làm chuyện tốt đẹp gì rồi? Sao Tiết Mân lại năm lần bảy lượt đưa đồ ăn cho chúng ta vậy?"
Đỗ Mẫn khẳng định: "Chắc chắn là đang nhận lỗi thay cho Thái Miểu và Chu Châu rồi."
Từ Đan: "Tiết Mân là kiểu đại tiểu thư, tự mình làm sai còn chưa chắc sẽ xin lỗi, sao có thể nhận thay người khác chứ?"
Triệu Tinh Tinh nói: "Lần trước cho cậu bánh quy, tình cờ gặp thì cho một hộp cũng không có gì là lạ, nhưng lần này lại đặc biệt nhờ Thái Miểu đưa tới, có ý gì đây?"
Trì Noãn cũng bối rối, lẽ nào là vì quả táo kia...?
Trì Noãn: "Mình cũng không có số của Tiết Mân..."
Ba người: "..."
Trì Noãn: "Thật đó, mình không có quen biết cậu ấy..."
...
Một ngày trước kỳ thi, Trì Noãn tình cờ gặp Tiết Mân ở sân trường. Tiết Mân vừa đoạt giải trong cuộc thi đàn cello, thông tin được dán trên bảng thông báo, Trì Noãn tập thể dục buổi sáng xong thì vô tình gặp được nàng ở cầu thang, liền nói: "Chúc mừng cậu."
Tiết Mân không quan tâm đến chuyện đoạt giải cho lắm, nàng tiến lên một bước, kéo kéo làn váy của Trì Noãn: "Có ngắn quá không?"
Trì Noãn cũng cảm thấy váy đồng phục hơi ngắn, năm nay cô đã cao lên một chút rồi. Vừa hạ váy xuống, Tiết Mân lại hỏi: "Cậu có mặc quần an toàn không?"
Trì Noãn: "... Có mặc."
Tiết Mân: "Vậy được."
Mấy người Từ Đan ồn ào chạy tới, trông thấy Trì Noãn nói chuyện với Tiết Mân, Từ Đan liền ôm lấy vai Trì Noãn làm nũng: "Lớp trưởng~ Mình còn muốn ăn bánh ngàn lớp lần trước."
Trì Noãn: "..."
Tiết Mân cười hỏi: "Ăn ngon không?"
Triệu Tinh Tinh cùng Đỗ Mẫn đều gật đầu, Từ Đan nói: "Trời ạ, cái đó siêu cấp ngon, tụi mình còn suýt đánh nhau vì chia bánh không đều đấy!"
Đỗ Mẫn đánh nàng ấy một cái: "Đâu có khoa trương như vậy! Chỉ có mình cậu ham ăn thôi biết chưa?"
Tiết Mân cười nói: "Vậy để cửa hàng giao tới một cái lớn hơn nhé."
Nàng vừa nói vừa bấm điện thoại, Trì Noãn nói: "Đừng mà, chỉ là đùa thôi."
Tiết Mân: "Chuyện nhỏ."
Từ Đan cùng kiểu người như Tiết Mân có bắt tám cây sào tre cũng không thể có liên quan gì, bởi vì không quen biết nên trong tiềm thức vẫn luôn cho rằng nữ thần rất khó gần, nàng ấy thực sự không ngờ Tiết Mân lại là người dễ nói chuyện như vậy. Nàng ấy biết Trì Noãn da mặt mỏng, bánh ga tô lại là chính miệng mình đòi, liền vô cùng thoải mái nói: "Tiết Mân, tụi mình cứ mãi ăn đồ của cậu thì cũng rất xấu hổ. Sau thi là sinh nhật của mình, mình mời cậu đi ăn lẩu nhé!"
"Lẩu à." Tiết Mân suy nghĩ một chút rồi nói, "Được."
Từ Đan: "Vậy chúng ta trao đổi số điện thoại nhé, đến lúc đó lại hẹn."
Tiết Mân đang cầm điện thoại liền thuận tay đưa cho Từ Đan. Từ Đan ghi số vào điện thoại của nàng, khóe mắt trông thấy Cố Ninh Tư đi ngang qua, lập tức nói: "Cố Ninh Tư, tụi mình định là đến sinh nhật của mình sẽ đi ăn lẩu, cậu có muốn đi cùng không?"
Cố Ninh Tư đã đi lên lầu, nghe vậy thì nhìn xuống các nàng: "Không đi."
Từ Đan: "..."
Thời gian trôi qua, kỳ thi đã kết thúc, lại đến kỳ nghỉ cuối tuần.
Trì Thanh Xuyên gọi điện cho Trì Noãn, hỏi cô ngày mai có về nhà không.
"Hôm nay anh mua được một miếng thịt bò rất ngon, tối về sẽ om, ngày mai em về là có thể ăn cùng chị dâu của em rồi. Còn có mua thêm xương sườn, anh làm sườn xào chua ngọt cho em nhé."
Trì Noãn nói: "Dạ."
Buổi tối, khí trời rất âm u. Từ Đan mời mọi người đến một quán lẩu nổi tiếng ở Vân Thành, thậm chí còn gọi bia để ăn mừng.
Trì Noãn uống xong một ly, cảm thấy choáng váng liền không uống nữa. Trái lại là Đỗ Mẫn và Từ Đan, hai người thề sẽ phân cao thấp về tửu lượng. Triệu Tinh Tinh reo hò, đập bàn cười to, Trì Noãn cũng mỉm cười nhìn các nàng náo loạn, bất chợt cô nghe thấy Tiết Mân ngồi bên cạnh hỏi mình: "Cậu có thích lẩu không?"
Trong đại sảnh ồn ào, Trì Noãn quay đầu lại. Bởi vì uống rượu, sắc mặt cô ửng đỏ, giọng nói bất giác có chút ngọt ngào: "Thích."
Tiết Mân mỉm cười: "Tôi cũng thích."
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương