Nàng Dâu Cá Koi
Chương 22: Âm mưu
Đùng…đoàng…
Tiếng sấm ở bên ngoài vang rền, mây đen cuồn cuộn mau chóng che khuất mặt trăng. Thỉnh thoảng những tia chớp sáng lóe lên loằng ngoằng như muốn rạch nát bầu trời.
Người đàn ông đeo kính ngồi trên ghế, quay lưng lại với cánh cửa sổ sát đất. Trong căn phòng tối tăm, ánh đèn điện vàng lờ mờ chiếu khắp căn phòng. Gương mặt người đàn ông chìm trong u ám.
Ông ta đang gọi một cuộc điện thoại.
“Ông nói đi, tại sao Triệu Dịch Quân còn chưa chết.”
“Cái gì?”
“Tôi không cần biết. Tôi muốn hắn ta phải chết càng nhanh càng tốt.”
Ông ta bỏ biết bao nhiêu công sức, tìm bao nhiêu cách mà cũng không thể giết được Triệu Dịch Quân. Chỉ có lần này là chỉ còn cách thành công đúng một bước.
Nhưng không thể ngờ rằng, mọi chuyện đang suôn sẻ thì bỗng dưng lại bị phá đám.
Ông ta tàn nhẫn nói với đầu dây bên kia.
“Ông phải làm mọi cách để triệt hạ hắn ta. Tôi không thể chờ đợi thêm nữa.”
“Ông không làm được thì đến lúc đấy đừng có trách tôi ra tay tàn ác.”
Nói xong câu đe dọa thì người đàn ông bực mình dập máy thật mạnh. Thái dương của ông ta đau nhức. Kế hoạch hoàn hảo của ông ta không ngờ lại kẹt ở bước cuối cùng.
Tại sao Triệu Dịch Quân còn chưa chết mà lại có dấu hiệu hồi phục. Chẳng lẽ là tại đứa con dâu xung hỉ là Triệu phu nhân kiếm từ đâu về được thật hay sao.
“Cha, chuyện sao rồi?”
Trong phòng không chỉ có một mình người đàn ông lớn tuổi, mà còn có một người đàn ông khác trẻ hơn.
“Có kẻ ngăn cản, tính mạng của Triệu Dịch Quân đang được níu lại.”
Người đàn ông trẻ tuổi trầm giọng.
“Không phải nói là thầy phù thủy này rất cao tay hay sao. Không lý nào lại dễ dàng phá giải bùa chú như thế.”
Năm ngoái, khi biết đến danh tính của thầy phù thủy này, hai cha con ông ta đã trù tính mọi chuyện. Từ việc làm sao có thể hủy hoại nhà họ Triệu đến có thể nuốt trọn nhà họ Triệu. Tất cả mọi chuyện đều được làm hoàn hảo, chỉ chờ đến lúc có thể đạp lên nhà họ Triệu mà đứng lên đỉnh cao.
Từ việc Triệu Dịch Quân gặp tai nạn sắp chết, đến chuyện tập đoàn Triệu thị liên tục xảy ra vấn đề. Triệu Dịch Thần sứt đầu mẻ trán ra để xử lý mọi chuyện.
Chỉ cần Triệu Dịch Quân chết đi, Triệu Dịch Thần sụp đổ. Triệu gia chỉ còn hai mẹ con Triệu phu nhân là đàn bà con gái không biết gì, Triệu gia chắc chắn sẽ tan cửa nát nhà.
Đến lúc đó cha con ông ta sẽ làm ngư ông đắc lợi, một lưới tóm gọn toàn bộ Triệu thị.
Không ngờ nửa đường lại nhảy ra một chướng ngại vật.
“Nghe nói là Triệu phu nhân đó may mắn tìm được một lão đạo sĩ, còn tìm ở đâu ra một đứa con dâu xung hỉ.”
Chuyện tâm linh tình phải giải quyết bằng vấn đề tâm linh. Chỉ là hai cha con ông ta không ngờ đến, việc này cũng sẽ bị phát giác ra.
Người đàn ông lớn tuổi sốt ruột.
“Giờ cũng chưa biết phải làm thế nào? Tập đoàn nhà ta không thể đợi được lâu hơn nữa.”
Chậm nhất là ba tháng sau phải trả lãi theo quý cho ngân hàng. Nếu không thể trả được đúng hạn thì thông tin tập đoàn ông ta có vấn đề sẽ bị rò rỉ ra bên ngoài. Đến lúc đấy thì cổ phiếu tập đoàn sẽ lao dốc, không thể cứu vãn được.
Người con trai ánh mắt thẫm lại, lóe lên tia sáng độc ác.
“Cha đừng lo, chuyện này cứ giao cho con. Con đã nghĩ ra cách giải quyết.”
Không phải là Triệu gia tìm được sợi dây cứu mạng là người con dâu mới cưới đó sao. Chỉ cần cắt đứt mối liên hệ đó là được.
Giết chết người đàn ông như Triệu Dịch Quân thì còn khó khăn, nhưng giết chết một người đàn bà chân yếu tay mềm thì lại là một chuyện quá đơn giản.
“Được. Giao cho con. Nhớ phải làm cho kín kẽ. Nếu để mẹ con biết được thì không hay.”
“Cha yên tâm.”
…
Buổi chiều sau khi tan làm, Hạ Trúc Linh như thường lệ định lái xe về nhà họ Triệu. Xuống dưới ga ra nơi làm việc thì mới phát hiện, bánh xe của cô bị xì hơi lúc nào không hay.
Cô chỉ đành mở cốp sau để tìm lốp dự phòng, chuẩn bị bắt tay vào thay lốp mới. Không ngờ rằng khi cúi xuống thay lốp thì cô lại ngửi thấy mùi xăng.
Hạ Trúc Linh nghi ngờ, cẩn thận kiểm tra lại thì thấy rằng bình xăng của xe ô tô đã bị rò rỉ. Cô tái mặt, nếu vừa nãy cô lái chiếc xe này đi thì chưa biết chừng chỉ cần vừa lên xe nổ máy thì đã bình xăng đã lập tức phát nổ.
Hạ Trúc Linh chợt nhớ ra điều gì.
Bình thường cô vẫn thường đưa xe đi bảo dưỡng, lần gần đây nhất là cách đây chưa đầy hai tháng. Không thể nào mà bình xăng lại có vấn đề.
Đây là do nguyên nhân khách quan hay có kẻ chủ động muốn hại cô. Chuyện này cần phải điều tra rõ ràng.
Hạ Trúc Linh đành gọi cho cửa hàng sửa chữa, nhờ họ đến mang xe của cô về xử lý giùm. Đồng thời báo cho bảo vệ ga ra để họ có phương án phòng chống cháy nổ.
Xong xuôi mọi việc thì cô mới bắt taxi về nhà. Hạ Trúc Linh suy nghĩ, cô trước nay không hề gây thù chuốc oán với ai. Nếu đây là do người làm, thì kẻ nào lại muốn lấy mạng cô.
Việc này liệu có liên quan đến kẻ đứng sau muốn diệt sạch nhà chồng cô hay không?
Tiếng sấm ở bên ngoài vang rền, mây đen cuồn cuộn mau chóng che khuất mặt trăng. Thỉnh thoảng những tia chớp sáng lóe lên loằng ngoằng như muốn rạch nát bầu trời.
Người đàn ông đeo kính ngồi trên ghế, quay lưng lại với cánh cửa sổ sát đất. Trong căn phòng tối tăm, ánh đèn điện vàng lờ mờ chiếu khắp căn phòng. Gương mặt người đàn ông chìm trong u ám.
Ông ta đang gọi một cuộc điện thoại.
“Ông nói đi, tại sao Triệu Dịch Quân còn chưa chết.”
“Cái gì?”
“Tôi không cần biết. Tôi muốn hắn ta phải chết càng nhanh càng tốt.”
Ông ta bỏ biết bao nhiêu công sức, tìm bao nhiêu cách mà cũng không thể giết được Triệu Dịch Quân. Chỉ có lần này là chỉ còn cách thành công đúng một bước.
Nhưng không thể ngờ rằng, mọi chuyện đang suôn sẻ thì bỗng dưng lại bị phá đám.
Ông ta tàn nhẫn nói với đầu dây bên kia.
“Ông phải làm mọi cách để triệt hạ hắn ta. Tôi không thể chờ đợi thêm nữa.”
“Ông không làm được thì đến lúc đấy đừng có trách tôi ra tay tàn ác.”
Nói xong câu đe dọa thì người đàn ông bực mình dập máy thật mạnh. Thái dương của ông ta đau nhức. Kế hoạch hoàn hảo của ông ta không ngờ lại kẹt ở bước cuối cùng.
Tại sao Triệu Dịch Quân còn chưa chết mà lại có dấu hiệu hồi phục. Chẳng lẽ là tại đứa con dâu xung hỉ là Triệu phu nhân kiếm từ đâu về được thật hay sao.
“Cha, chuyện sao rồi?”
Trong phòng không chỉ có một mình người đàn ông lớn tuổi, mà còn có một người đàn ông khác trẻ hơn.
“Có kẻ ngăn cản, tính mạng của Triệu Dịch Quân đang được níu lại.”
Người đàn ông trẻ tuổi trầm giọng.
“Không phải nói là thầy phù thủy này rất cao tay hay sao. Không lý nào lại dễ dàng phá giải bùa chú như thế.”
Năm ngoái, khi biết đến danh tính của thầy phù thủy này, hai cha con ông ta đã trù tính mọi chuyện. Từ việc làm sao có thể hủy hoại nhà họ Triệu đến có thể nuốt trọn nhà họ Triệu. Tất cả mọi chuyện đều được làm hoàn hảo, chỉ chờ đến lúc có thể đạp lên nhà họ Triệu mà đứng lên đỉnh cao.
Từ việc Triệu Dịch Quân gặp tai nạn sắp chết, đến chuyện tập đoàn Triệu thị liên tục xảy ra vấn đề. Triệu Dịch Thần sứt đầu mẻ trán ra để xử lý mọi chuyện.
Chỉ cần Triệu Dịch Quân chết đi, Triệu Dịch Thần sụp đổ. Triệu gia chỉ còn hai mẹ con Triệu phu nhân là đàn bà con gái không biết gì, Triệu gia chắc chắn sẽ tan cửa nát nhà.
Đến lúc đó cha con ông ta sẽ làm ngư ông đắc lợi, một lưới tóm gọn toàn bộ Triệu thị.
Không ngờ nửa đường lại nhảy ra một chướng ngại vật.
“Nghe nói là Triệu phu nhân đó may mắn tìm được một lão đạo sĩ, còn tìm ở đâu ra một đứa con dâu xung hỉ.”
Chuyện tâm linh tình phải giải quyết bằng vấn đề tâm linh. Chỉ là hai cha con ông ta không ngờ đến, việc này cũng sẽ bị phát giác ra.
Người đàn ông lớn tuổi sốt ruột.
“Giờ cũng chưa biết phải làm thế nào? Tập đoàn nhà ta không thể đợi được lâu hơn nữa.”
Chậm nhất là ba tháng sau phải trả lãi theo quý cho ngân hàng. Nếu không thể trả được đúng hạn thì thông tin tập đoàn ông ta có vấn đề sẽ bị rò rỉ ra bên ngoài. Đến lúc đấy thì cổ phiếu tập đoàn sẽ lao dốc, không thể cứu vãn được.
Người con trai ánh mắt thẫm lại, lóe lên tia sáng độc ác.
“Cha đừng lo, chuyện này cứ giao cho con. Con đã nghĩ ra cách giải quyết.”
Không phải là Triệu gia tìm được sợi dây cứu mạng là người con dâu mới cưới đó sao. Chỉ cần cắt đứt mối liên hệ đó là được.
Giết chết người đàn ông như Triệu Dịch Quân thì còn khó khăn, nhưng giết chết một người đàn bà chân yếu tay mềm thì lại là một chuyện quá đơn giản.
“Được. Giao cho con. Nhớ phải làm cho kín kẽ. Nếu để mẹ con biết được thì không hay.”
“Cha yên tâm.”
…
Buổi chiều sau khi tan làm, Hạ Trúc Linh như thường lệ định lái xe về nhà họ Triệu. Xuống dưới ga ra nơi làm việc thì mới phát hiện, bánh xe của cô bị xì hơi lúc nào không hay.
Cô chỉ đành mở cốp sau để tìm lốp dự phòng, chuẩn bị bắt tay vào thay lốp mới. Không ngờ rằng khi cúi xuống thay lốp thì cô lại ngửi thấy mùi xăng.
Hạ Trúc Linh nghi ngờ, cẩn thận kiểm tra lại thì thấy rằng bình xăng của xe ô tô đã bị rò rỉ. Cô tái mặt, nếu vừa nãy cô lái chiếc xe này đi thì chưa biết chừng chỉ cần vừa lên xe nổ máy thì đã bình xăng đã lập tức phát nổ.
Hạ Trúc Linh chợt nhớ ra điều gì.
Bình thường cô vẫn thường đưa xe đi bảo dưỡng, lần gần đây nhất là cách đây chưa đầy hai tháng. Không thể nào mà bình xăng lại có vấn đề.
Đây là do nguyên nhân khách quan hay có kẻ chủ động muốn hại cô. Chuyện này cần phải điều tra rõ ràng.
Hạ Trúc Linh đành gọi cho cửa hàng sửa chữa, nhờ họ đến mang xe của cô về xử lý giùm. Đồng thời báo cho bảo vệ ga ra để họ có phương án phòng chống cháy nổ.
Xong xuôi mọi việc thì cô mới bắt taxi về nhà. Hạ Trúc Linh suy nghĩ, cô trước nay không hề gây thù chuốc oán với ai. Nếu đây là do người làm, thì kẻ nào lại muốn lấy mạng cô.
Việc này liệu có liên quan đến kẻ đứng sau muốn diệt sạch nhà chồng cô hay không?
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương