Ngã Rẽ Tình Yêu

Chương 31: Đưa Đi



Đông sang xuân đến, những đêm mưa tuyết bên ngoài đã bớt đi dần rồi kết thúc hẳn, chỉ để lại là hàng vạn giọt tuyết đã tan đọng trên những tán lá cây như thể chúng vẫn còn đang vương vấn không dứt cái mùa lạnh lẽo đã qua vậy.

Tuyết tan dần, trên những lẻo đường cũng đỡ trở lên trơn trượt hơn, mặc dù còn một chút se se lạnh nhưng cũng không thể ngăn được muôn vàn loại hoa khoe sắc nở rộ, cây cối bắt đầu ra trồi non lá mới, đám gấu nâu thức dậy kiếm ăn với bộ lông xuề xòa rối mù vì ngủ đông thời gian dài, những chú sóc nhỏ tung tăng nhảy nhót từ cành cây này qua cành cây nọ,…Vạn vật đều đang không ngừng làm việc chăm chỉ sau vụ nghỉ đông để chuẩn bị cho đợt đông mới.

Dòng người tấp nập vui cười khắp các chốn thôn quê yên bình cho đến trung tâm sầm uất nhộn nhịp, ai nấy đều dang rộng cánh tay vươn vai đón lấy những tia nắng mới ấm áp làm sao.

Tất cả đều báo hiệu một năm mới tràn đầy không khí niềm vui tràn hòa khắp nơi, báo hiệu thời khắc của mùa màng bội thu.

Ngược lại, Ellie phải trải qua ngày tháng tẻ nhạt cứ trôi dần cùng đám trẻ ở cái nơi chết tiệt này, mà chẳng biết bao giờ mới dừng lại.

Ellie rất nhớ cha, cô lo cha bận rộn với công việc ngày đêm không ngủ giờ lại phải gánh thêm việc tìm kiếm cô. Không ngày nào là Ellie không cầu nguyện, cầu cho cha và mọi người được bình yên khỏe mạnh, cầu cho mọi việc cha làm đều thuận lợi suôn sẻ, mong rằng cha hãy mau chóng tìm ra nơi này và đến cứu cô vùng đám trẻ, để cho lũ xấu xa tàn ác của hội buôn người phải chịu tội, chết không toàn thây.

Trong một lần nọ, khi Ellie vẫn như mọi ngày ngồi lắng nghe Kaytlyn tâm sự, người bạn mới duy nhất của cô ở căn hầm dành cho “ Những món hàng có giá trị cao “ này. Thì tên bá tước Yolluxe bất ngờ ghé thăm căn hầm.

Hắn càng xuống tới gần tiếng kêu lạch cạch của chiếc gậy chống vàng của hắn khi chạm đất lạnh càng to, theo sau hắn là một tên đàn ông rất cao to và lực lưỡng.

Họ chẳng nói chẳng rằng, xuống đến nơi thì trực tiếp lôi Ellie đi mặc cho cô chẳng hiểu chuyện gì, Kaytlyn thấy vậy thì hoảng hốt lắm, bình thường cô ấy rất nhút nhát và dè dặt nhưng khi thấy Ellie bị bắt đi lại không do dự mà chạy tới can ngăn.

“ Các ngươi…muốn đưa cậu ấy đi đâu?! “

Ellie có thể cảm nhận được rất rõ, đôi bàn tay nhỏ mảnh khảnh nắm chặt lấy tay cô không buông đang không ngừng run lên. Không biết rằng Kaytlyn là sợ đám người này có ý đồ bất chính với Ellie hay là cô ấy sợ sau khi Ellie đi sẽ chẳng còn ai làm chỗ dựa chống lưng cho bản thân nữa.

Yolluxe mất kiên nhẫn dậm dậm gậy chống trong tay xuống nền.

“ Các ngươi lưu luyến cái gì, nếu còn không bỏ tay ta sẽ dẫn cả ngươi theo! “

Nhưng dù gì Ellie cũng không muốn Kaytlyn vì mình mà bị liên lụy, cũng bị chúng lôi theo chịu khổ, cô quay lại nhìn Kaytlyn, thấy rõ sự nơm nớp lo sợ trong đôi mắt cố nặn ra biểu cảm mạnh mẽ. Ellie lắc đầu rồi mỉm cười.



“ Hãy buông tay ra đi, đừng lo cho tôi, tôi sẽ sớm quay lại thôi…”

Nghe vậy, Kaytlyn do dự hồi lâu cuối cùng vẫn là buông tay, đưa mắt nhìn theo Ellie bị Yolluxe và người của lão kéo đi.

Ra khỏi căn hầm, Ellie bị kéo đi rất nhanh trên dãy hành lang dài tưởng chừng như vô tận. Dưới chân là thảm lót màu đỏ rất bắt mắt, hai bên hành lang bằng cẩm thạch trắng muốt là vô số bình hoa bằng vàng và những bộ áo giáp uy nghiêm, trên tường treo rất nhiều ảnh của tên Yolluxe nhưng lại không thấy tấm nào có hình gia đình lão cả. Thực sự lâu đài này rất rộng và sa hoa, cũng phải thôi đứng đầu hội buôn người, che mắt các quan đại thần và đức vua để làm công việc phạm pháp này, của cải nhà lão không chất đống, thì cũng trải dài từ phương Bắc đến phương Nam không xuể.

Đi được một lúc rồi Ellie mới cất tiếng hỏi.

“ Rốt cuộc ông muốn đưa tôi đi đâu? “

Yolluxe im lặng hồi lâu rồi mới đáp lại, hình như trong chất giọng khàn khàn ấy còn pha chút vẻ tức giận và thiếu kiên nhẫn.

“ Ngươi có biết không, ta nghĩ những ngày tháng vừa rồi ngươi đã sống quá nhàn hạ và sung sướng khiến ta thấy ngứa mắt…”

“ Cha của ngươi, cái tên Ambershan William chết tiệt ấy luôn không ngừng làm khó ta trong những buổi họp mặt cùng đức vua những ngày qua…”

Ellie cười khẩy chen vào lời nói của lão Yolluxe.

“ Sao nào, dường như những tội ác mà ông gây ra đã không còn có thể che dấu nổi nữa nhỉ. Sẽ sớm thôi vì cha ta rất nhạy bén, cha sẽ mau chóng phá tan chốn này và bắt ngươi phải chịu tội…”

“ Câm miệng! “ - Hắn dừng chân dậm mạnh chiếc gậy xuống rồi quát.

Có vẻ đã đúng như những lời Ellie nói, công tước Ambershan đã phát hiện ra những điều đáng ngờ ở bá tước Yolluxe trong khi miệt mài tìm kiếm tung tích của Ellie. Nhờ những bằng chứng ít ỏi thu thập được nhờ người đưa tin và mua được ở chợ đen. Công tước Ambershan không ngừng làm khó và thăm dò, nhằm từng bước khiến Yolluxe tự vạch trần bộ mặt thật của chính mình trước bệ hạ khiến hắn vô cùng căm phẫn.

Giờ đây sự phẫn nộ ghen ghét đó đã được đẩy sang Ellie.
Chương trước Chương tiếp