Ngài Trình, Cầu Xin Buông Tha Tôi!
Chương 5: Bị bán làm kỹ nữ
Trình Thiếu Phàm kéo Vân Hi ra bên ngoài liền nhét cô vào trong xe một cách thô bạo, hắn nhanh chóng liên lạc với một quán bar gần đó với ý định muốn bán cô làm kỹ nữ, đồng thời đổi lấy 10% cổ phần như đã thương lượng ngay từ ban đầu.
Dĩ nhiên Vân Hi vẫn không biết bản thân cô sắp bị bán, cô liền ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn đợi hắn đưa mình trở về nhà để xem tình hình cụ thể của gia đình. Nếu được cô muốn mua một bó hoa hồng trắng cho cha...
"Đây...đây không phải đường đến nhà tôi, anh nhầm rồi phải không...?"
Trình Thiếu Phàm vẫn giữ bộ dạng lạnh nhạt đáng sợ như cũ, hắn lập tức mở cửa xe lôi cô vào bên trong quán bar vẫn chưa đến giờ mở cửa trước sự dãy dụa vô lực của Vân Hi. Càng đi sâu vào bên trong, giọng cô càng nức nở đáng thương...
"Không...đừng mà...tôi không về nhà nữa...xin anh buông tôi ra..."
Trình Thiếu Phàm mang Vân Hi đến một căn phòng bao trên tầng hai liền đẩy cửa bước vào, bên trong chính là một người đàn bà ăn mặc diêm dúa cùng lớp trang điểm đậm đã đợi sẵn từ trước. Trên gương mặt trung niên đầy nếp nhăn cười cười chào đón bọn họ...
"Ôi Trình thiếu...xin chào ngài, có vẻ ngài đến sớm hơn tôi dự kiến đấy và cô gái đứng ở phía sau ngài...thật sự rất xinh đẹp..."
Người đàn bà kia chính là quản lý của quán bar này, chuyên tìm kiếm những cô gái xinh đẹp cần tiền để phục vụ cho lũ đàn ông man rợn nhiều tiền. Công việc sẽ nhẹ nhàng nếu bọn họ gặp được những người đàn ông không đòi hỏi, nếu không có thể bỏ mạng trên giường...
Bà Nguyệt quan sát cô gái xinh đẹp trẻ trung trước mặt, thật sự chỉ nhìn một lần đã đem lại cho người khác cảm giác muốn yêu thương mà. Nếu tận dụng tốt có thể bà ta sẽ thu lại nguồn lời gấp đôi số tiền đã bỏ ra để mua cô...
"Cô gái xinh đẹp này, đừng sợ...mau lại đây với tôi nào..."
Vân Hi lắc đầu nguầy nguậy nép sau lưng Trình Thiếu Phàm, cô có một dự cảm chẳng lành về những chuyện đang diễn ra...
"Không...tôi không muốn...mau đưa tôi về được không..."
Trình Thiếu Phàm mạnh tay kéo Vân Hi đến trước mặt bà Nguyệt, đến tận bây giờ hắn mới lên tiếng nói được một câu nhưng lại khiến tâm trí của cô vỡ nát...
"Nhớ chuyển tiền cho tôi, muốn sử dụng cô gái này như thế nào cũng được...nhưng nhớ lấy giá cao vào, cô ta phục vụ tốt lắm đấy..."
Vân Hi đưa mắt nhìn chằm chằm vào biểu cảm lạnh nhạt của Trình Thiếu Phàm, cô vốn không phải món đồ để bọn họ có thể tự do buôn bán như thế này...cô không thể chấp nhận được bản thân sẽ trở nên thấp hèn giống như những người phụ nữ bán thân tầm thường ở ngoài kia...
"Giá như thế nào còn phải đợi tôi quyết định, một người ngoài như anh can thiệp làm gì..."
Tuy gia đình nợ nần, mẹ chỉ yêu thương mỗi em trai nhưng cô vẫn được cha nuôi dạy tử tế đàng hoàng, dù thân thể có dơ bẩn như thế nào đi chăng nữa thì cốt cách của cô vẫn mãi mãi là tiểu thư cao quý của nhà họ Lạc.
Vân Hi mím chặt môi, biểu cảm chết lặng đi đến phía sau bà Nguyệt, ánh mắt của cô mông lung nhìn đi nơi khác, hoàn toàn không để hắn vào mắt. Dường như trong lòng phần lớn đều là sự thất vọng về phán đoán sai lầm của mình...
"Tôi không muốn nhìn thấy hắn thêm một giây nào nữa...bà đưa tôi đi đi..."
Bà Nguyệt mỉm cười hài lòng dẫn đường cho Vân Hi đến phòng của nhân viên mới. Khi đi ngang qua hắn, thân thể cô bất giác run rẩy liên hồi nhưng bị mái tóc dài che khuất...
Trình Thiếu Phàm bất giác xoay người nhìn theo bóng lưng của Vân Hi liền nhận ra có điều gì đó không đúng cho lắm. Đột nhiên tiếng điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ mơ hồ của hắn...
"Nói..."
-Bên gia đình bị hại thuê cậu xử lý tên công tử nhà giàu vừa xâm phạm con gái của bọn họ...tuy không nhiều tiền nhưng tôi nghĩ cậu nên nhận...
"Được..."
Trình Thiếu Phàm thường không nhận những vụ ám sát dưới mười ngàn đô, sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến khả năng lẫn uy tín của hắn. Nhưng hôm nay vừa nhận được thêm một khoản tiền bên ngoài, nhận thêm vụ này để giải trí cũng không phải chuyện quá tệ, còn ai thực hiện vẫn chưa biết...
Trước tiên hắn phải đến kho vũ khí kiểm tra một chuyến những loại súng chuyên dụng cho việc ám sát, có lẽ phải tiêu thêm một số tiền lớn...
"Tối nay cho cậu thực hành xử lý một tên công tử đáng chết..."
-Vâng...em sẽ cố gắng làm việc thật tốt ạ.
Tu Minh vui mừng đáp lại đề nghị của Trình Thiếu Phàm. Cuối cùng sau bao nhiêu ngày đi theo học hỏi, cậu cũng được hắn cho phép thực hành rồi...
"Cha người nhìn xem...anh Trình cho phép con thực hiện nhiệm vụ cùng rồi đấy..."
Tu Cường biết tỏng tên này chỉ nhận cho có lệ rồi sai con trai ông đi làm thay mà thôi. Nguyên tắc của hắn từ trước đến nay không ai không biết, huống chi ở nhà còn có một tiểu mỹ nhân đang đợi sẵn thì ngu gì không trở về sớm...
"Mày...mày mãi mãi không thể bằng cậu ta được...đồ vô dụng..."
Tu Minh không hiểu sao cha lại lên tiếng mắng chửi cậu, nhưng cậu cũng không quan tâm đến mấy lời thừa thãi cho lắm...chỉ cần đi theo anh Trình làm nhiệm vụ cũng khiến cậu thỏa mãn vài phần. Vốn dĩ Tu Minh không hề hòa hợp với cha cậu từ khi mẹ mất, kể cả hiện tại hay tương lai cậu không cần ông ta cũng có thể sống tốt...
Dĩ nhiên Vân Hi vẫn không biết bản thân cô sắp bị bán, cô liền ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn đợi hắn đưa mình trở về nhà để xem tình hình cụ thể của gia đình. Nếu được cô muốn mua một bó hoa hồng trắng cho cha...
"Đây...đây không phải đường đến nhà tôi, anh nhầm rồi phải không...?"
Trình Thiếu Phàm vẫn giữ bộ dạng lạnh nhạt đáng sợ như cũ, hắn lập tức mở cửa xe lôi cô vào bên trong quán bar vẫn chưa đến giờ mở cửa trước sự dãy dụa vô lực của Vân Hi. Càng đi sâu vào bên trong, giọng cô càng nức nở đáng thương...
"Không...đừng mà...tôi không về nhà nữa...xin anh buông tôi ra..."
Trình Thiếu Phàm mang Vân Hi đến một căn phòng bao trên tầng hai liền đẩy cửa bước vào, bên trong chính là một người đàn bà ăn mặc diêm dúa cùng lớp trang điểm đậm đã đợi sẵn từ trước. Trên gương mặt trung niên đầy nếp nhăn cười cười chào đón bọn họ...
"Ôi Trình thiếu...xin chào ngài, có vẻ ngài đến sớm hơn tôi dự kiến đấy và cô gái đứng ở phía sau ngài...thật sự rất xinh đẹp..."
Người đàn bà kia chính là quản lý của quán bar này, chuyên tìm kiếm những cô gái xinh đẹp cần tiền để phục vụ cho lũ đàn ông man rợn nhiều tiền. Công việc sẽ nhẹ nhàng nếu bọn họ gặp được những người đàn ông không đòi hỏi, nếu không có thể bỏ mạng trên giường...
Bà Nguyệt quan sát cô gái xinh đẹp trẻ trung trước mặt, thật sự chỉ nhìn một lần đã đem lại cho người khác cảm giác muốn yêu thương mà. Nếu tận dụng tốt có thể bà ta sẽ thu lại nguồn lời gấp đôi số tiền đã bỏ ra để mua cô...
"Cô gái xinh đẹp này, đừng sợ...mau lại đây với tôi nào..."
Vân Hi lắc đầu nguầy nguậy nép sau lưng Trình Thiếu Phàm, cô có một dự cảm chẳng lành về những chuyện đang diễn ra...
"Không...tôi không muốn...mau đưa tôi về được không..."
Trình Thiếu Phàm mạnh tay kéo Vân Hi đến trước mặt bà Nguyệt, đến tận bây giờ hắn mới lên tiếng nói được một câu nhưng lại khiến tâm trí của cô vỡ nát...
"Nhớ chuyển tiền cho tôi, muốn sử dụng cô gái này như thế nào cũng được...nhưng nhớ lấy giá cao vào, cô ta phục vụ tốt lắm đấy..."
Vân Hi đưa mắt nhìn chằm chằm vào biểu cảm lạnh nhạt của Trình Thiếu Phàm, cô vốn không phải món đồ để bọn họ có thể tự do buôn bán như thế này...cô không thể chấp nhận được bản thân sẽ trở nên thấp hèn giống như những người phụ nữ bán thân tầm thường ở ngoài kia...
"Giá như thế nào còn phải đợi tôi quyết định, một người ngoài như anh can thiệp làm gì..."
Tuy gia đình nợ nần, mẹ chỉ yêu thương mỗi em trai nhưng cô vẫn được cha nuôi dạy tử tế đàng hoàng, dù thân thể có dơ bẩn như thế nào đi chăng nữa thì cốt cách của cô vẫn mãi mãi là tiểu thư cao quý của nhà họ Lạc.
Vân Hi mím chặt môi, biểu cảm chết lặng đi đến phía sau bà Nguyệt, ánh mắt của cô mông lung nhìn đi nơi khác, hoàn toàn không để hắn vào mắt. Dường như trong lòng phần lớn đều là sự thất vọng về phán đoán sai lầm của mình...
"Tôi không muốn nhìn thấy hắn thêm một giây nào nữa...bà đưa tôi đi đi..."
Bà Nguyệt mỉm cười hài lòng dẫn đường cho Vân Hi đến phòng của nhân viên mới. Khi đi ngang qua hắn, thân thể cô bất giác run rẩy liên hồi nhưng bị mái tóc dài che khuất...
Trình Thiếu Phàm bất giác xoay người nhìn theo bóng lưng của Vân Hi liền nhận ra có điều gì đó không đúng cho lắm. Đột nhiên tiếng điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ mơ hồ của hắn...
"Nói..."
-Bên gia đình bị hại thuê cậu xử lý tên công tử nhà giàu vừa xâm phạm con gái của bọn họ...tuy không nhiều tiền nhưng tôi nghĩ cậu nên nhận...
"Được..."
Trình Thiếu Phàm thường không nhận những vụ ám sát dưới mười ngàn đô, sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến khả năng lẫn uy tín của hắn. Nhưng hôm nay vừa nhận được thêm một khoản tiền bên ngoài, nhận thêm vụ này để giải trí cũng không phải chuyện quá tệ, còn ai thực hiện vẫn chưa biết...
Trước tiên hắn phải đến kho vũ khí kiểm tra một chuyến những loại súng chuyên dụng cho việc ám sát, có lẽ phải tiêu thêm một số tiền lớn...
"Tối nay cho cậu thực hành xử lý một tên công tử đáng chết..."
-Vâng...em sẽ cố gắng làm việc thật tốt ạ.
Tu Minh vui mừng đáp lại đề nghị của Trình Thiếu Phàm. Cuối cùng sau bao nhiêu ngày đi theo học hỏi, cậu cũng được hắn cho phép thực hành rồi...
"Cha người nhìn xem...anh Trình cho phép con thực hiện nhiệm vụ cùng rồi đấy..."
Tu Cường biết tỏng tên này chỉ nhận cho có lệ rồi sai con trai ông đi làm thay mà thôi. Nguyên tắc của hắn từ trước đến nay không ai không biết, huống chi ở nhà còn có một tiểu mỹ nhân đang đợi sẵn thì ngu gì không trở về sớm...
"Mày...mày mãi mãi không thể bằng cậu ta được...đồ vô dụng..."
Tu Minh không hiểu sao cha lại lên tiếng mắng chửi cậu, nhưng cậu cũng không quan tâm đến mấy lời thừa thãi cho lắm...chỉ cần đi theo anh Trình làm nhiệm vụ cũng khiến cậu thỏa mãn vài phần. Vốn dĩ Tu Minh không hề hòa hợp với cha cậu từ khi mẹ mất, kể cả hiện tại hay tương lai cậu không cần ông ta cũng có thể sống tốt...
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương