Nghiêm Tổng, Em Yêu Anh

Chương 1



Thành phố Paris, Pháp – Tập đoàn tài chính MTV Finance.

Hàn Uyển Đình – 24 tuổi, là tiểu thư Hàn gia, cô đã sang pháp du học và làm việc tại MTV Finance được hơn 3 năm.

Tập đoàn MTV Finance là một trong những tập đoàn tài chính đa quốc gia với rất nhiều công ty con ở các nước.  Bằng sự nổ lực của bản thân, hiện Uyển Đình đang giữ chức giám đốc tài chính cho MTV và là một trong những cánh tay đắc lực của MTV Finance.

“Giám đốc, chị xem qua bảng báo cáo rồi ký duyệt giúp em nhé” – Mặc Chi, trợ lý của Hàn Uyển Đình cầm lấy tập tài liệu đưa về phía cô.

“Được rồi. Em để trên bàn giúp chị, đợi chị xem qua một lát đã nhé”

“Dạ vâng”

Hàn Uyển Đình cầm lấy bảng báo cáo xem qua một lượt, cô cũng nhanh chóng đặt bút ký duyệt rồi đưa lại cho Mặc Chi.

“Của em”

“Cảm ơn chị. Không có việc gì thì em ra ngoài trước nha”

Mặc Chi toang bước ra ngoài thì Hàn Uyển Đình cất giọng hỏi.

“Lịch trình hôm nay của chị như nào?”

Mặc Chi nghe tiếng cô nên cũng dừng bước. Cô nhanh chóng báo cáo lịch trình cho Uyển Đình.

“Dạ 4h chiều chị có cuộc họp với tổng giám đốc Khải ạ.”



Hàn Uyển Đình nghe qua một lượt, cô gật đầu như đã hiểu rồi ra hiệu cho trợ lý ra ngoài. Cô mệt mỏi ngồi tựa ra ghế, cầm lấy chiếc điện thoại trên bàn, nhấn nút gọi đi.

“Ba mẹ. Hai người vẫn khỏe chứ ạ?”

“Ừ. Ba mẹ vẫn khỏe. Con ở bên đó có tốt không? Công việc như nào? Nếu vất vả quá thì về nhà với ba mẹ nhé”.

Đúng là không ai yêu thương mình vô điều kiện ngoài ba mẹ. Mặc dù, Hàn Uyển Đình đã tự lập ở Pháp khá lâu nhưng ông bà Hàn vẫn không một phút giây nào là không lo lắng cho cô con gái nhỏ của mình.

“Con sống rất tốt, công việc cũng rất ổn. Ba mẹ không cần lo lắng cho con đâu. Lễ này con sẽ về thăm bố mẹ nhé. Con rất nhớ đồ ăn mẹ nấu”

“Được, đến đó mẹ sẽ nấu nhiều đồ ăn ngon cho con”

Hàn Uyển Đình nói vài câu rồi cũng tắt điện thoại, tiếp tục công việc của mình.

Đến chiều, cô có cuộc họp với tổng giám đốc – Khải Minh. Hầu như các công việc lớn nhỏ ở tập đoàn đều dưới sự điều hành của Khải Minh, còn vị chủ tịch đứng đằng sau hầu như không thấy xuất hiện.

Cuộc họp lần này chủ yếu là để cô cùng Khải Minh bàn bạc và đưa ra chiến lược cho dự án mở rộng đầu tư sắp đến. Hàn Uyển Đình nhìn bảng số liệu trên màn hình, lập tức đưa ra quan điểm của mình. Dù cô là vị giám đốc nhỏ tuổi nhất ở đây nhưng ai ai cũng phải nể phục sự quyết đoán và tư duy kinh doanh của Hàn Uyển Đình.

Sau hơn hai tiếng đồng hồ cùng bàn bạc, thảo luận cuối cùng cuộc họp cũng đã kết thúc. Hàn Uyển Đình mệt mỏi trở về nhà, cô tắm rửa, ăn tối rồi lên giường nằm xem tạp chí. Một lúc sau, điện thoại di động của Hàn Uyển Đình vang lên. Cô với tay cầm lấy, nhấn nút nghe.

“Alo. Em đây”

“Sao giọng em mệt mỏi vậy? Công việc gần đây rất bận rộn sao?”

Người gọi đến không ai khác chính là Quách Khải – người yêu của Hàn Uyển Đình. Cả hai đã có hơn ba năm bên cạnh nhau.

“Em không sao”



“Khi nào em tính trở về nước? Không lẽ em cứ muốn hai chúng ta mãi yêu xa như bây giờ”

“Lễ này em sẽ về thăm bố mẹ. Khi đó chúng ta sẽ gặp nhau, còn việc trở về nước em chưa nghĩ đến”

Quách Khải nghe Hàn Uyển Đình trả lời liền đen mặt, anh ta lớn tiếng chất vấn cô.

“Như thế nào là chưa nghĩ đến? Em đường đường là tiểu thư của Hàn gia, em trở về điều hành Hàn thị không phải là được hay sao, việc gì cứ lăn lộn bên ngoài như vậy?”

“Anh nói như vậy là có ý gì?” Hàn Uyển Đình khó hiểu, tại sao hết lần này đến lần khác anh đều muốn cô trở về Hàn thị làm việc.

“Anh chỉ muốn tốt cho em. Em trở về nước, chúng ta sẽ có nhiều thời gian bên cạnh nhau. Hơn nữa, Hàn thị là tập đoàn của gia đình em, em về đó làm việc thì có làm sao? Như vậy cũng giúp ích hơn cho công việc của anh sau này”

Hàn Uyển Đình im lặng không đáp lại, dường như cô đang suy nghĩ về những gì anh đang nói.  Quách Khải và Hàn Uyển Đình quen nhau hơn ba năm, cô ấn tượng bởi tính cách lương thiện và cầu tiến trong công việc của anh. Nhưng có lẽ những lời vừa không tránh khỏi làm cô suy nghĩ lung tung.

“Em hơi mệt, em nghỉ ngơi đây. Anh cũng nghỉ ngơi đi.” Hàn Uyển Đình không muốn tiếp tục tranh cãi nên đề nghị tắt máy.

“Em trốn tránh cái gì? Em có nghĩ cho tương lai của anh không?”

“Quách Khải...”

“Nếu em cứ mãi cố chấp thì chúng ta không cần nói chuyện nữa”

Dứt lời, không để Hàn Uyển Đình kịp trả lời, Quách Khải lập tức tắt máy. Hàn Uyển Đình cũng không nghĩ ngợi nhiều, cô sẽ đợi anh bình tĩnh trở lại rồi sẽ nói chuyện với anh.

Những ngày sau đó, Hàn Uyển Đình bận rộn với công việc của mình mà Quách Khải cũng không một lần gọi điện cho cô. Cô gọi thì chỉ nhận lại tiếng tút tút, không một hồi đáp.
Chương trước Chương tiếp