Ngược Hóa Đau Thương

Chương 66: Lời tâm sự đau lòng



Đến khuya Ý Lan thức dậy đi vệ sinh thì thấy có một thân người to lớn đang nằm trên ghế sofa, cuối cùng thì anh ấy cũng ngủ lại đây sao .Vừa mới cãi nhau 1 trận ầm ĩ xong nhưng vẫn không chịu về phòng.

Đi qua đi lại thì cuối cùng cô cũng lấy chăn từ trong tủ ra thì đắp cho anh .Ý Lan hơi khom người rồi nhìn thẳng vào gương mặt của anh ,khi ngủ anh ấy cũng hay nhíu mày như vậy ...

Hạo Thiên bây giờ em nên làm gì đây ,rốt cuộc thì tại sao chúng ta vẫn cứ nhú thế này .Đã 6 năm trôi qua nhưng vẫn chưa có được cái kết viên mãn .

Y Lan ngồi bệch xuống đất hai tay thì đặt lên đầu gối của mình . Chẳng có đêm nào mà cô ngủ ngon giấc cả ,cứ chợp mắt được một chút thì cô lại gặp ác mộng ,hôm nay khi anh trở về thì Ý Lan không có nằm mơ nữa rồi, có lẽ anh ấy chính là một nữa ở trong cuộc sống của cô..

" Hạo Thiên con trai của chúng ta đã hơn 4 tháng tuổi rồi, những lúc đến bệnh viện siêu âm em tủi thân lắm .Ai ai cũng có chồng ở bên cạnh, nhưng em thì không có .."

"Nhưng em cũng không dám đòi hỏi gì quá nhiều,bởi vì anh đã cứu em cho nên anh mới mất tích ."_ Ý Lan vừa nói vừa khóc ,nước mắt cư lăn dài ở trên gò má.

"Tuổi thơ của em cũng thiếu thốn tình cảm ,em chỉ có mẹ ở bên cạnh mà thôi .Còn ba thì không có quan tâm đến,bây giờ em sợ sau này khi sinh con ra thì sẽ không có tình yêu thương từ người ba.."

"Em ước gì bây giờ chúng ta sẽ trở lại như trước đây ,em muốn đi dạo Thượng Hải cùng anh, muốn đi ngắm sao băng .Và em muốn được anh ôm ngủ hằng đêm .."

"Dạo gần đây em bị ốm nghén miết ,em hay đau bụng và bị cảm nữa. Nhưng mà em không muốn đến bệnh viện đâu ,em sợ tiêm chích lắm . Lân trước bị ngất em đã bị chích mấy mũi rồi,đau lắm anh à .."

" 6 năm qua anh hận em chưa đủ sao ,vậy cho nên hiện tại anh muốn dày vò em đây mà .Hạo Thiên à ,thanh xuân của em đã dành hết cho anh rồi,cả tuổi trẻ ước mơ của em cũng không còn nữa ..Anh bây giờ là gia đình của em ,ấy vậy mà anh cũng không cần em nữa rồi .."

"Chính anh là người đã đưa em đăng ký kết hôn, khoảnh khắc ấy em chỉ vui đúng có 1 ngày mà thôi .Sau ngày hôm ấy cuộc sống của em chỉ toàn là nước mắt mà thôi .. hức. .hức .."

"Hức ..hức..."



Mấy tháng qua không có anh ở bên cạnh thì cô cũng hay tâm sự và cũng hay nói chuyện một mình nữa .Vừa nói rồi vừa khóc luôn ,cô cũng không muốn khóc đâu nhưng nước mắt nó cứ tự mình tuôn trào ra mà thôi .

" Ba mẹ ,con nhớ hai người lắm .Hạo Thiên anh ấy không cần con nữa rồi... hức...hức .."..

" Ba mẹ ,hai người sắp được làm ông bà ngoại rồi .Hai người ở dưới có vui không,hay là con xuống dưới bầu bạn cùng hai người nha..hức ..hức. ."

"Đau .con đau quá đi ..con không muốn sống nữa đâu, thời gian qua con gắng gượng đủ rồi."

Ngay sau đó Ý Lan liền đứng dậy rồi đi ra khỏi phòng,bên ngoài bây giờ đang rất lạnh .Cô chỉ cần đi ra đó ngồi đến sáng là có thể chết cống rồi .

" Haha.."

_ Cô mỉm cười rồi đi từng bước một.

Những mới đi được có mấy bước thì Ý Lan đã bị ai đó đánh ngất rồi, người đó chính là Hạo Thiên . Thật ra thì từ nãy giờ anh vẫn chưa ngủ, những gì mà cô tâm sự thì anh cũng đã nghe hết tất cả .

Anh bế cô trở về phòng rồi đặt lên giường,cái cô gái này đúng là bị điên rồi mà . Chẳng phải lúc nãy vẫn còn mạnh miệng lắm sao ,vậy mà mới trôi qua có mấy tiếng mà đã suy nghĩ tiêu cực như vậy rồi .

Nếu đã muốn chết thì hãy đợi rời khỏi đây đi ,anh không muốn cô chết ở trong nhà của anh đâu .Rốt cuộc thì những gì mà Ý Lan nói có phải là sự thật hay không đây ,anh có nên tin cô gái này hay không .

Người ta hay nói anh hùng sẽ không qua được ải mỹ nhân ,dường như anh cảm thấy câu nói này rất đúng thì phải .Hạo Thiên đưa mắt nhìn Ý Lan đang ngủ say sưa , phụ nữ có bầu thường trắng trẻo và xinh đẹp như thế này sao .Đôi mắt tròn xoe ,môi mỏng nhìn rất là quyến rũ .

Tôn Ý Lan đâu mới là con người thật của cô đây ,cô ta nói là có thai với mình, đã vậy còn có giấy đăng ký kết hôn nữa chứ .Càng nghĩ anh lại càng muốn nổ tung cái đầu luôn ,ký ức lúc có lúc không khiến cho anh không thể nào mà nhớ ra được, mọi thứ nó vẫn cứ mờ ảo trong đầu của anh mà không lần ra được thứ gì cả...
Chương trước Chương tiếp