Ngược Hóa Đau Thương
Chương 82: Gặp mặt
Sáng hôm sau ngủ thức dậy thì cô đã không thấy anh đâu rồi,chắc có lẽ Hạo Thiên đã đến công ty .
" Cạch .."
"Anh vẫn chưa đi làm sao .."
" Ừm vẫn chưa .."
"Ý Lan em đi đánh răng đi rồi chúng ta ăn sáng ."
" Vâng .."
Sau đó thì Ý Lan cũng rời giường rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân .Ở bên ngoài Hạo Thiên khom người xếp gối và chăn lại cho gọn gàng ,việc ở trên giường đã xong thì anh liền đi mở cửa sổ ra cho thoáng mát .Căn phòng thoáng chốc đã tràn ngập đầy ánh sáng rồi...
( Alo có chuyện gì vậy .)
( Sếp xe em đã sửa xong rồi, nhân viên nói xe đã bị người ta phá bởi vì chúng ta vừa mới đem xe đi bảo dưỡng ..)
( Ừm tôi biết rồi, tôi cũng đã cho người điều tra.)
[ Vâng ,vậy lát nữa em đến đón sếp ..)
(ป้.]
Hạo Thiên ngồi xuống ghế rồi vắt chéo hai chân lại mà suy nghĩ chuyện hôm qua, cũng may là có Hồ Chí nói cho anh biết chứ nếu không hiện tại đã vào bệnh viện nằm rồi .
Chân Vĩnh cái tên này thật si tình đến như vậy sao ,Tăng Đình thì cô ta đáng được bảo vệ ư .Cậu ta đúng là điên thật rồi,điên vì đã giúp 1 người phụ nữ độc ác như vậy .
"Hừ ,điên hết rồi .." _ anh thầm trách mắng rồi mở điện thoại lên tra thông tin .
Chân Vĩnh hiện đang là giám đốc điều hành tại 1 công ty bất động sản của gia đình, cậu ta là con một của gia đình. Tuy hai người là bạn nhưng lâu rồi đã không còn liên lạc nữa cho nên anh không nhớ được nhiều thông tin cho lắm .
Gương mặt đẹp trai có điều kiện nhưng lại không có đầu óc thì phải .Bộ cậu ta không biết Tăng Đình Đình đang bị truy nã hay sao chứ ,càng nghĩ thì anh lại càng điên lên .Hay là cậu ta lại muốn trả thù anh đây ,vì năm xưa
Tăng Đình Đình thích anh nhưng cậu ta lại thích Tăng Đình Đình .
Đúng là đau đầu mà, không biết khi nào thì mọi chuyện mới kết thúc nữa .
'Cạch.."
''' Hạo Thiên ."
"Xong rồi sao ,lại đây với anh ."
"Vâng.."
Ý Lan ngồi xuống ghế sofa rồi ngã vào lòng của anh ,còn anh thì liền ôm cô thật chặt vào lòng .
"Um..."
'''Anh sao thế.."
" Đâu có sao đầu .À bây giờ em đừng ra ngoài cho nó an toàn.."
" Em hiểu rồi"
"Thoi,ching ta di xuong เลิ่น an sang .."
" Vâng "..
Giờ này đã hơn 8 giờ sáng mọi người ai nấy cũng bắt đầu vào công việc của mình rồi .Hạo Thiên và Y Lan cùng nắm tay nhau đi xuống nhà ăn sáng ,anh cũng ga lăng mà kéo ghế ra giúp cho cô..
''' Em an di .…"
" Vâng.."
"A Lan tháng này anh sẽ đưa em đi khám thai .."
"Dạ ."
Bữa sáng cứ thế mà trôi qua một cách nhẹ nhàng, khi mà ăn sáng xong thì Y Lan thắt cà vạt giúp Hạo Thiên rồi tiễn anh đi làm .
Đến văn phòng Hạo Thiên vừa bước vào thì đã gặp người quen ,anh còn định đi tìm anh ta nhưng mà bây giờ người ta đã tự mình đi đến rồi .
"Chân Vĩnh." _ Hạo Thiên lên tiếng rồi phất tay bảo Hồ Chí đi ra ngoài .
" Câu vẫn còn nhớ đến tôi"
"Đương nhiên, trí nhớ của tôi tốt lắm. Tôi còn định đi tìm cậu nói chuyện vậy mà lại đến trước rồi,xem ra tôi khỏi phải mất công đi. "
"Hạo Thiên buông tha cho Đình Đình đi ."
"Đình Đình ,cậu gọi cô ta thân mật thật đấy . Nhưng mà câu này tôi là người nói mới đúng , phải nói là cô ta hãy buông tha cho tôi mới đúng .Cô ta làm những gì với gia đình tôi cậu có biết không "
"Biết, nhưng mà bây giờ cô ấy rất khổ sở.."
" Khổ sở hả ,vậy lúc đầu đừng có làm .Cô ta hại Y Lan, hại ba mẹ tôi khiến cho tôi trở thành người không cha không mẹ đây này .Nếu đổi lại cô ta giết Chân gia các người thì cậu có buông tha hay không đây. ."
"Hạo Thiên, tôi .. tôi .."_ Bất giác Chân Vĩnh không nói được thành lời.
" Tôi đã nhân nhượng lắm rồi, nếu bằng không chỉ bằng 1 phát súng là kết thúc một sinh mạng. Cậu có biết là cô ta đã bắt cóc Ý Lan không hả ,cô ấy đang mang thai con của tôi đấy .Đã vậy còn đặt bom nữa chứ ,nếu ngày hôm đó tôi không đẩy cô ấy ra thì Y Lan đã chết rồi đấy ,1 xác nhưng mà hai mạng người ..''''
" Cô ta thật là ích kỷ vì ganh tị với Ý Lan mà cô ta đã giết người, không những giết ba mẹ của tôi mà còn giết mẹ của Ý Lan nữa .Cậu nghĩ xem cô ta có đáng chết hay không .."
" Chân Vĩnh tôi biết cậu đang giúp cô ta ,nếu muốn tốt cho người mình yêu thì mau bảo cô ta đầu thú đi .Với lại cô ta đâu có yêu cậu đâu ,sau cậu lại tốt với người ta như thế .Cậu xứng đáng yêu người khác tốt hơn chứ không phải là Tăng Đình Đình ..'''
" Hạo Thiên tôi biết là Đình Đình không tốt nhưng mà tôi vẫn rất yêu cô ấy, tôi không thể đề cô ấy chết được „"'''
" Vậy cậu định giúp cô ta trốn chui trốn nhủi suốt đời à .Cô ta đang bị truy nã rồi cho nên sẽ không có cái kết tốt đẹp đâu .À vừa tối hôm qua cô ta đã cắt đứt thắng xe của tôi đấy ,cậu nghĩ cô ta vẫn còn là con người à ,cô ta vốn dĩ là 1 con thú ..'''
" Hạo Thiên đừng nói nữa .."
" Hừ, không muốn nghe à .Nói chứ chuyện của cô ta nói 3 ngày 3 đêm cũng không hết đâu ..Cậu có muốn tôi gửi email không,lời cuối cùng tôi mượn cậu hãy nghĩ đến gia đình của chính mình thì hơn và cũng đừng có dây dưa với cô ta. Đến khi cảnh sát bắt được thì cậu cũng là đồng phạm đấy .."'
''' Hạo Thiên cậu không thể suy người lại sao.."
"Vậy cậu có cái gì đánh đổi không. ."_ Hạo Thiên chậc lưỡi một cái rồi nói tiếp " không chứ gì,cậu đâu có cái gì đâu .Nếu có thì là tiền à ,hay là cái công ty bất động sản . Nhưng mà tôi không có thiếu tiền, tiền của tôi rất nhiều .'''
" Nếu cậu không giúp thư thôi, tôi sẽ tự tìm cách ."
" Ốh ,bản lĩnh thật đấy ,Tăng Đình Đình đúng thật là có Phước mà. Nhưng e rằng cậu đã bảo vệ sai người rồi, đến cười cũng cậu vẫn sẽ không có gì bởi vì Tăng Đình Đình không có coi trọng cậu đâu .Cậu sẽ mất tất cả cho mà xem ..''
" Cô ấy sẽ không như vậy đâu, tôi hiểu cô ấy.."
"Ừm ,tùy cậu thôi . Nhưng mà cậu tuyệt đối đừng đụng đến Ý Lan còn không tôi sẽ không buông tha cho mấy người đâu .."''
'''' Tôi không hèn hạ đến như vậy đâu ."_Nói xong Chân Vĩnh liền đứng dậy rồi rời khỏi phòng..
Đúng là điên hết mà ,Chân Vĩnh lại vì cô ta mà đến đây tìm anh ,e rằng là cậu ta đã lậm vào tình yêu quá nhiều rồi .
" Cạch .."
"Anh vẫn chưa đi làm sao .."
" Ừm vẫn chưa .."
"Ý Lan em đi đánh răng đi rồi chúng ta ăn sáng ."
" Vâng .."
Sau đó thì Ý Lan cũng rời giường rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân .Ở bên ngoài Hạo Thiên khom người xếp gối và chăn lại cho gọn gàng ,việc ở trên giường đã xong thì anh liền đi mở cửa sổ ra cho thoáng mát .Căn phòng thoáng chốc đã tràn ngập đầy ánh sáng rồi...
( Alo có chuyện gì vậy .)
( Sếp xe em đã sửa xong rồi, nhân viên nói xe đã bị người ta phá bởi vì chúng ta vừa mới đem xe đi bảo dưỡng ..)
( Ừm tôi biết rồi, tôi cũng đã cho người điều tra.)
[ Vâng ,vậy lát nữa em đến đón sếp ..)
(ป้.]
Hạo Thiên ngồi xuống ghế rồi vắt chéo hai chân lại mà suy nghĩ chuyện hôm qua, cũng may là có Hồ Chí nói cho anh biết chứ nếu không hiện tại đã vào bệnh viện nằm rồi .
Chân Vĩnh cái tên này thật si tình đến như vậy sao ,Tăng Đình thì cô ta đáng được bảo vệ ư .Cậu ta đúng là điên thật rồi,điên vì đã giúp 1 người phụ nữ độc ác như vậy .
"Hừ ,điên hết rồi .." _ anh thầm trách mắng rồi mở điện thoại lên tra thông tin .
Chân Vĩnh hiện đang là giám đốc điều hành tại 1 công ty bất động sản của gia đình, cậu ta là con một của gia đình. Tuy hai người là bạn nhưng lâu rồi đã không còn liên lạc nữa cho nên anh không nhớ được nhiều thông tin cho lắm .
Gương mặt đẹp trai có điều kiện nhưng lại không có đầu óc thì phải .Bộ cậu ta không biết Tăng Đình Đình đang bị truy nã hay sao chứ ,càng nghĩ thì anh lại càng điên lên .Hay là cậu ta lại muốn trả thù anh đây ,vì năm xưa
Tăng Đình Đình thích anh nhưng cậu ta lại thích Tăng Đình Đình .
Đúng là đau đầu mà, không biết khi nào thì mọi chuyện mới kết thúc nữa .
'Cạch.."
''' Hạo Thiên ."
"Xong rồi sao ,lại đây với anh ."
"Vâng.."
Ý Lan ngồi xuống ghế sofa rồi ngã vào lòng của anh ,còn anh thì liền ôm cô thật chặt vào lòng .
"Um..."
'''Anh sao thế.."
" Đâu có sao đầu .À bây giờ em đừng ra ngoài cho nó an toàn.."
" Em hiểu rồi"
"Thoi,ching ta di xuong เลิ่น an sang .."
" Vâng "..
Giờ này đã hơn 8 giờ sáng mọi người ai nấy cũng bắt đầu vào công việc của mình rồi .Hạo Thiên và Y Lan cùng nắm tay nhau đi xuống nhà ăn sáng ,anh cũng ga lăng mà kéo ghế ra giúp cho cô..
''' Em an di .…"
" Vâng.."
"A Lan tháng này anh sẽ đưa em đi khám thai .."
"Dạ ."
Bữa sáng cứ thế mà trôi qua một cách nhẹ nhàng, khi mà ăn sáng xong thì Y Lan thắt cà vạt giúp Hạo Thiên rồi tiễn anh đi làm .
Đến văn phòng Hạo Thiên vừa bước vào thì đã gặp người quen ,anh còn định đi tìm anh ta nhưng mà bây giờ người ta đã tự mình đi đến rồi .
"Chân Vĩnh." _ Hạo Thiên lên tiếng rồi phất tay bảo Hồ Chí đi ra ngoài .
" Câu vẫn còn nhớ đến tôi"
"Đương nhiên, trí nhớ của tôi tốt lắm. Tôi còn định đi tìm cậu nói chuyện vậy mà lại đến trước rồi,xem ra tôi khỏi phải mất công đi. "
"Hạo Thiên buông tha cho Đình Đình đi ."
"Đình Đình ,cậu gọi cô ta thân mật thật đấy . Nhưng mà câu này tôi là người nói mới đúng , phải nói là cô ta hãy buông tha cho tôi mới đúng .Cô ta làm những gì với gia đình tôi cậu có biết không "
"Biết, nhưng mà bây giờ cô ấy rất khổ sở.."
" Khổ sở hả ,vậy lúc đầu đừng có làm .Cô ta hại Y Lan, hại ba mẹ tôi khiến cho tôi trở thành người không cha không mẹ đây này .Nếu đổi lại cô ta giết Chân gia các người thì cậu có buông tha hay không đây. ."
"Hạo Thiên, tôi .. tôi .."_ Bất giác Chân Vĩnh không nói được thành lời.
" Tôi đã nhân nhượng lắm rồi, nếu bằng không chỉ bằng 1 phát súng là kết thúc một sinh mạng. Cậu có biết là cô ta đã bắt cóc Ý Lan không hả ,cô ấy đang mang thai con của tôi đấy .Đã vậy còn đặt bom nữa chứ ,nếu ngày hôm đó tôi không đẩy cô ấy ra thì Y Lan đã chết rồi đấy ,1 xác nhưng mà hai mạng người ..''''
" Cô ta thật là ích kỷ vì ganh tị với Ý Lan mà cô ta đã giết người, không những giết ba mẹ của tôi mà còn giết mẹ của Ý Lan nữa .Cậu nghĩ xem cô ta có đáng chết hay không .."
" Chân Vĩnh tôi biết cậu đang giúp cô ta ,nếu muốn tốt cho người mình yêu thì mau bảo cô ta đầu thú đi .Với lại cô ta đâu có yêu cậu đâu ,sau cậu lại tốt với người ta như thế .Cậu xứng đáng yêu người khác tốt hơn chứ không phải là Tăng Đình Đình ..'''
" Hạo Thiên tôi biết là Đình Đình không tốt nhưng mà tôi vẫn rất yêu cô ấy, tôi không thể đề cô ấy chết được „"'''
" Vậy cậu định giúp cô ta trốn chui trốn nhủi suốt đời à .Cô ta đang bị truy nã rồi cho nên sẽ không có cái kết tốt đẹp đâu .À vừa tối hôm qua cô ta đã cắt đứt thắng xe của tôi đấy ,cậu nghĩ cô ta vẫn còn là con người à ,cô ta vốn dĩ là 1 con thú ..'''
" Hạo Thiên đừng nói nữa .."
" Hừ, không muốn nghe à .Nói chứ chuyện của cô ta nói 3 ngày 3 đêm cũng không hết đâu ..Cậu có muốn tôi gửi email không,lời cuối cùng tôi mượn cậu hãy nghĩ đến gia đình của chính mình thì hơn và cũng đừng có dây dưa với cô ta. Đến khi cảnh sát bắt được thì cậu cũng là đồng phạm đấy .."'
''' Hạo Thiên cậu không thể suy người lại sao.."
"Vậy cậu có cái gì đánh đổi không. ."_ Hạo Thiên chậc lưỡi một cái rồi nói tiếp " không chứ gì,cậu đâu có cái gì đâu .Nếu có thì là tiền à ,hay là cái công ty bất động sản . Nhưng mà tôi không có thiếu tiền, tiền của tôi rất nhiều .'''
" Nếu cậu không giúp thư thôi, tôi sẽ tự tìm cách ."
" Ốh ,bản lĩnh thật đấy ,Tăng Đình Đình đúng thật là có Phước mà. Nhưng e rằng cậu đã bảo vệ sai người rồi, đến cười cũng cậu vẫn sẽ không có gì bởi vì Tăng Đình Đình không có coi trọng cậu đâu .Cậu sẽ mất tất cả cho mà xem ..''
" Cô ấy sẽ không như vậy đâu, tôi hiểu cô ấy.."
"Ừm ,tùy cậu thôi . Nhưng mà cậu tuyệt đối đừng đụng đến Ý Lan còn không tôi sẽ không buông tha cho mấy người đâu .."''
'''' Tôi không hèn hạ đến như vậy đâu ."_Nói xong Chân Vĩnh liền đứng dậy rồi rời khỏi phòng..
Đúng là điên hết mà ,Chân Vĩnh lại vì cô ta mà đến đây tìm anh ,e rằng là cậu ta đã lậm vào tình yêu quá nhiều rồi .
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương