Ngược Hóa Đau Thương
Chương 91: Trở về bên nhau
Nhìn lại thì mới thấy nơi này khá là bình dị, tuy quán ăn không quá là đông đúc nhưng lại có chút hương vị của thôn quê.
"Y Lan chúng ta đi thôi"
"Ừm "
Mai Linh thanh toán xong thì tiếp tục lái xe đưa cô đi chơi ,hai ngươi đến trung tâm thương mại chơi trò chơi điện tử ..Y Lan chơi không giỏi trò này cho lắm và thế là cô liền đi gắp thú.
"Y Lan cậu giỏi quá đi ,cậu gắp cho mình con màu hồng đó đi."
"Được.." ..
"Ah cảm ơn cậu nha."
" Không có gì"
Ý Lan gắp cho mình hai con khủng long ,bởi vì cô thấy nó rất dễ thương .Màu xanh và còn có cả màu xám nữa chứ..
"Y Lan bây giờ đi đâu chơi nữa giờ"
" Hay là chúng ta lên lầu hai mua đồ ăn đi, nhà mình hết đồ ăn vặt rồi "
"Ừm cũng được "''.
" Một lát nữa mình phải mua thật nhiều đồ ăn thì mới được'''.
***_
Hạo Thiên ngồi ở trên giường ngủ xem điện thoại, anh lướt lên wechat của Ý Lan thì thấy cô đăng ảnh đi chơi ,đi ăn uống. Không biết là cô ấy đi với ai nhỉ,anh tò mò quá đi .
Bụng bầu của cô đã lớn lăm rồi, hình như là sắp sinh thì phải .
Sau đó anh liền nhắn tin cho Ý Lan,anh tạo ad khác để cô không biết là mình .
[ Chào em ,rất hân hạnh được làm quen ..)
Tin nhắn được gửi đi nhưng không có ai trả lời hết ,sau đó anh liền gửi tiếp tục .
(Ý Lan em đang đi đâu à ,sao không trả lời tin nhắn của tôi..)
Ở bên kia Ý Lan nhận được tin nhắn thì liền vào xem ,cô khẽ nhíu mày một cái .Đây là ai thế ,sau lại nhắn tin cái kiểu này chứ .Nó giống như là đang tán tỉnh 1 cô gái vậy .
( Tôi không quen biết anh ,đừng nhắn tin kiểu này nữa .Với lại tôi cũng đã có chồng rồi ..)
(Ồh thì ra là vậy, nhưng mà tôi cũng không ngại ..)
( Anh có bị điên không hả ,anh từ trên núi xuống có đúng không..)
( Tôi nhắc lại là tôi đã có chồng có con rồi...]
Anh biết ngay là cô ấy vẫn sẽ chờ anh mà :[ tôi có thể làm cha của đứa bé mà ..)
( Tôi thấy em đăng hình đi chơi nhưng lại không có hình của chồng em thì phải].
( Chồng tôi đang đi công tác rồi,anh đừng có nói nữa ..)
Nhắn xong cô liền tắt điện thoại rồi kéo Mai Linh đi về nhà ,cô hết tâm trạng đi chơi luôn rồi .Rốt cuộc hắn ta là kẻ nào mà dám đánh vào nỗi đau của cô chứ ,đúng thật là tức chết mà. Tâm trạng cứ thế mà chùn xuống không thể cười được nữa .
Về đến nhà Ý Lan liền đi thẳng lên phòng,quản gia định nói chuyện gì đó nhưng cô đi nhanh quá cho nên ông cũng không nói được .
"Cạch .."
Cô mở cửa phòng thì thấy bóng người đang đứng ở cửa sổ , chẳng lẽ là ma sao ,hay là Hạo Thiên đi về báo mộng cho cô biết đây .
" Hạo Thiên là anh đúng không, là anh về báo mộng cho em .."
"Anh thật sự đã chết rồi sao ."bàn tay của cô có chút run rẩy ,cô không dám bước lại gần..
" Ý Lan em muốn anh chết đến như vậy à ."
"Anh chết thì em sẽ đi lấy chồng khác có đúng không? em mau trả lời anh đi chứ.."
" Mà anh đã chết thật rồi sao. "
"Anh thích ăn gì em cúng cho anh ,anh thích ăn nhất là thịt nướng.."
"Ý Lan.."_ anh hét lên khiến cho cô hoảng hồn .Sau đó cô liền chạy lại mở đèn lên .
Má ơi chân anh ấy chạm đất mà ,vậy là anh ấy vẫn chưa chết ,anh ấy vẫn còn sống .
" Anh vẫn còn sống "
"Đương nhiên rồi,anh đâu thể nào cho em đi lấy chồng khác đâu.."
" Anh ,vậy mà anh lại gạt em sau anh không nói sớm hơn chứ ,làm em sợ muốn chết .."
"Không sao cả rồi "_ cả hai người liền ôm lấy nhau .
"Em thật sự rất nhớ anh."
" Anh cũng rất nhớ em .."
"Mà anh à lúc nãy có đàn ông tán tỉnh em, hình như anh ta bị điên thì phải.. Anh ta còn muốn làm chồng bé của em nữa đó .."
Hạo Thiên nghe xong thì liền phì cười:" người đó là anh đấy ,là anh nhắn tin cho em .."
" Aha ...anh này ,hôm nay lại dám chơi trò này nữa.."
"Đợi em lâu về nhà quá nên kiếm gì đó làm "
" Anh quá là rảnh rỗi đi .."
Đêm hôm nay cả 2 người tâm sự rất nhiều chuyện với nhau ,Hạo Thiên kể về chuyện anh bị thương cho cô nghe, thời gian này khá là nhạy cảm cho nên sau khi nghe xong thì cô liền khóc sướt mướt cả lên .
Tối nay cả hai người ôm nhau ngủ,Hạo Thiên ôm vợ mình rất là chặt .Đã lâu lắm rồi anh mới có thể ôm vợ mình,vậy cho nên phải tranh thủ một chút mới được ..
Sau tất cả chúng ta cũng trở về bên nhau ,tuy là thời gian trôi qua nhanh ,quá khứ cũng có nhiều chuyện xảy ra nhưng mà hiện tại cảm thấy rất xứng đáng với những gì mà bản thân đã và đang trải qua từng ngày,từng giờ từng giờ.
"Y Lan chúng ta đi thôi"
"Ừm "
Mai Linh thanh toán xong thì tiếp tục lái xe đưa cô đi chơi ,hai ngươi đến trung tâm thương mại chơi trò chơi điện tử ..Y Lan chơi không giỏi trò này cho lắm và thế là cô liền đi gắp thú.
"Y Lan cậu giỏi quá đi ,cậu gắp cho mình con màu hồng đó đi."
"Được.." ..
"Ah cảm ơn cậu nha."
" Không có gì"
Ý Lan gắp cho mình hai con khủng long ,bởi vì cô thấy nó rất dễ thương .Màu xanh và còn có cả màu xám nữa chứ..
"Y Lan bây giờ đi đâu chơi nữa giờ"
" Hay là chúng ta lên lầu hai mua đồ ăn đi, nhà mình hết đồ ăn vặt rồi "
"Ừm cũng được "''.
" Một lát nữa mình phải mua thật nhiều đồ ăn thì mới được'''.
***_
Hạo Thiên ngồi ở trên giường ngủ xem điện thoại, anh lướt lên wechat của Ý Lan thì thấy cô đăng ảnh đi chơi ,đi ăn uống. Không biết là cô ấy đi với ai nhỉ,anh tò mò quá đi .
Bụng bầu của cô đã lớn lăm rồi, hình như là sắp sinh thì phải .
Sau đó anh liền nhắn tin cho Ý Lan,anh tạo ad khác để cô không biết là mình .
[ Chào em ,rất hân hạnh được làm quen ..)
Tin nhắn được gửi đi nhưng không có ai trả lời hết ,sau đó anh liền gửi tiếp tục .
(Ý Lan em đang đi đâu à ,sao không trả lời tin nhắn của tôi..)
Ở bên kia Ý Lan nhận được tin nhắn thì liền vào xem ,cô khẽ nhíu mày một cái .Đây là ai thế ,sau lại nhắn tin cái kiểu này chứ .Nó giống như là đang tán tỉnh 1 cô gái vậy .
( Tôi không quen biết anh ,đừng nhắn tin kiểu này nữa .Với lại tôi cũng đã có chồng rồi ..)
(Ồh thì ra là vậy, nhưng mà tôi cũng không ngại ..)
( Anh có bị điên không hả ,anh từ trên núi xuống có đúng không..)
( Tôi nhắc lại là tôi đã có chồng có con rồi...]
Anh biết ngay là cô ấy vẫn sẽ chờ anh mà :[ tôi có thể làm cha của đứa bé mà ..)
( Tôi thấy em đăng hình đi chơi nhưng lại không có hình của chồng em thì phải].
( Chồng tôi đang đi công tác rồi,anh đừng có nói nữa ..)
Nhắn xong cô liền tắt điện thoại rồi kéo Mai Linh đi về nhà ,cô hết tâm trạng đi chơi luôn rồi .Rốt cuộc hắn ta là kẻ nào mà dám đánh vào nỗi đau của cô chứ ,đúng thật là tức chết mà. Tâm trạng cứ thế mà chùn xuống không thể cười được nữa .
Về đến nhà Ý Lan liền đi thẳng lên phòng,quản gia định nói chuyện gì đó nhưng cô đi nhanh quá cho nên ông cũng không nói được .
"Cạch .."
Cô mở cửa phòng thì thấy bóng người đang đứng ở cửa sổ , chẳng lẽ là ma sao ,hay là Hạo Thiên đi về báo mộng cho cô biết đây .
" Hạo Thiên là anh đúng không, là anh về báo mộng cho em .."
"Anh thật sự đã chết rồi sao ."bàn tay của cô có chút run rẩy ,cô không dám bước lại gần..
" Ý Lan em muốn anh chết đến như vậy à ."
"Anh chết thì em sẽ đi lấy chồng khác có đúng không? em mau trả lời anh đi chứ.."
" Mà anh đã chết thật rồi sao. "
"Anh thích ăn gì em cúng cho anh ,anh thích ăn nhất là thịt nướng.."
"Ý Lan.."_ anh hét lên khiến cho cô hoảng hồn .Sau đó cô liền chạy lại mở đèn lên .
Má ơi chân anh ấy chạm đất mà ,vậy là anh ấy vẫn chưa chết ,anh ấy vẫn còn sống .
" Anh vẫn còn sống "
"Đương nhiên rồi,anh đâu thể nào cho em đi lấy chồng khác đâu.."
" Anh ,vậy mà anh lại gạt em sau anh không nói sớm hơn chứ ,làm em sợ muốn chết .."
"Không sao cả rồi "_ cả hai người liền ôm lấy nhau .
"Em thật sự rất nhớ anh."
" Anh cũng rất nhớ em .."
"Mà anh à lúc nãy có đàn ông tán tỉnh em, hình như anh ta bị điên thì phải.. Anh ta còn muốn làm chồng bé của em nữa đó .."
Hạo Thiên nghe xong thì liền phì cười:" người đó là anh đấy ,là anh nhắn tin cho em .."
" Aha ...anh này ,hôm nay lại dám chơi trò này nữa.."
"Đợi em lâu về nhà quá nên kiếm gì đó làm "
" Anh quá là rảnh rỗi đi .."
Đêm hôm nay cả 2 người tâm sự rất nhiều chuyện với nhau ,Hạo Thiên kể về chuyện anh bị thương cho cô nghe, thời gian này khá là nhạy cảm cho nên sau khi nghe xong thì cô liền khóc sướt mướt cả lên .
Tối nay cả hai người ôm nhau ngủ,Hạo Thiên ôm vợ mình rất là chặt .Đã lâu lắm rồi anh mới có thể ôm vợ mình,vậy cho nên phải tranh thủ một chút mới được ..
Sau tất cả chúng ta cũng trở về bên nhau ,tuy là thời gian trôi qua nhanh ,quá khứ cũng có nhiều chuyện xảy ra nhưng mà hiện tại cảm thấy rất xứng đáng với những gì mà bản thân đã và đang trải qua từng ngày,từng giờ từng giờ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương