Người Cầm Quyền
Chương 35: Ông nội khen ngợi
Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Người Cầm Quyền
- Vậy thì thảo luận lại.Hoàng Văn Vận dùng ánh mắt tràn đầy nụ cười nhìn Phương Trung, hắn dùng giọng bay bổng nói:- Chủ tịch Phương, anh thấy thế nào?Phương Trung đang dùng hai tay vuốt mái tóc bóng mượt của mình, lúc này hắn chợt dừng lại, trầm giọng nói:- Tôi thấy trước tiên nên quá triệt chỉ thị của thị ủy.Hoàng Văn Vận cười cười, hắn biết Phương Trung sẽ không từ bỏ ý đồ, vừa rồi hỏi như vậy cũng chỉ là nể mặt đối phương mà thôi.- Xem ra mọi người có sự khác nhau rất lớn, nếu đã như vậy thì chúng ta tạm thời buông sự việc này, đợi sau khi trung ương cho ra văn kiện tương quan thì sẽ xem xét lại.Không ít thường ủy nghe vậy mà gật đầu đồng ý, hai bên vốn có thực lực ngang nhau, mà Hàn Đông đã can thiệp, nếu tiếp tục cũng không còn ý nghĩa. Hơn nữa thật sự đúng như những gì Hàn Đông đã nói, thế cục bây giờ là không rõ, lãnh đạo cấp cao còn chưa có lời định luận chính thức, như vậy phải đợi sau này rồi nói.Hoàng Văn Vận đảo mắt nhìn một vòng, sau đó mỉm cười nói:- Cứ quyết định như vậy, tan họp.Hoàng Văn Vận cầm lấy quyển vở trên bàn rồi đứng lên đi ra ngoài ngay lập tức, khi đến trước mặt Hàn Đông thì hắn dừng lại, vươn hai tay ra khẽ vỗ lên vai Hàn Đông.- Cám ơn bí thư Hoàng.Hàn Đông nói lời thật lòng.Hoàng Văn Vận khẽ gật đầu, cũng không nói gì, trực tiếp đi ra ngoài. Lần này lại làm thất bại kế hoạch của Phương Trung, tâm tình của hắn là rất tốt, cuối cùng cũng chỉ là giơ lên thật cao rồi khẽ buông xuống, cũng không cho đối phương thừa thắng mà xử phạt nặng Hàn Đông. Nhưng Hoàng Văn Vận cũng có lo nghĩ cho riêng mình, Hàn Đông gây ra động tĩnh quá lớn, lãnh đạo tỉnh thành phố đều chú ý đến điểm này, dù hắn có tâm tư bảo vệ thì cũng chỉ có mức độ mà thôi.Phương Trung từ đằng sau đi đến với vẻ mặt âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo quét qua mặt Hàn Đông, gương mặt càng thêm âm trầm.Các vị thường ủy lục tục đi ra khỏi phòng, vẻ mặt mọi người rất khác nhau, ánh mắt đều không nhịn được phải dừng lại một lúc trên người Hàn Đông.Mao Siêu đi ở vị trí sau cùng, khi đi qua trước mặt Hàn Đông, hắn khẽ đưa ngón tay cái rồi cười vang:- Rất tốt.Hàn Đông mỉm cười cảm kích:- Cám ơn trưởng phòng Mao.Mao Siêu cười nói:- Không có gì, tôi chỉ động mồm động mép một chút mà thôi.Trong phòng họp cũng không có người nào bỏ đi, tất cả đều khiếp sợ nhìn tình huống này, đều suy đoán xem Hàn Đông và Mao Siêu có quan hệ gì. Thông qua những biểu hiện trước đó của Hàn Đông, mọi người lại hiểu sâu về hắn hơn một chút, đều ý thức tiểu tử này cũng không phải là viết lách lỗ mãng, nếu có thể thuận lợi vượt qua cửa ải khó khăn lần này, sau này nhất định sẽ trở thành một nhân vật lớn.Tất nhiên dù có không ít người lúc này bắt đầu coi trọng Hàn Đông, cũng có người muốn kết giao với hắn, nhưng không ai dám đứng ra, dù sao thế cục cũng không trong sáng, nếu tiến lên thì kiếp này sợ rằng sẽ khó sống.Tâm tình của Hàn Đông là rất tốt, chỉ cần hắn có thể đứng vững trước sự chèn ép mạnh mẽ của đám người Phương Trung, như vậy tình thế sẽ nhanh chóng cải biến. Tất nhiên điều này sẽ có liên quan đến sự giúp đỡ toàn lực của Hoàng Văn Vận, nếu không chính hắn đã phải xám xịt quay về thủ đô rồi.Lúc nghỉ ngơi giữa trưa, Hàn Đông nhận được một cuộc điện thoại, người điện thoại đến lần lượt là Lý Đại Dũng, Trần Dân Tuyển, Chu Chính, còn có Trâu Cương ở cục thống kê, ai cũng tỏ ra quan tâm đến tình huống của hắn.- Mình bây giờ cũng không phải chiến đấu một mình.Hàn Đông mỉm cười nói.Lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, Hàn Đông nhận điện thoại, bên trong vang lên âm thanh của Dư Ngọc Trân:- Tiểu Đông, có khỏe không?
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương