Người Tình Cũ Của Mẹ Kế
Chương 94: Tâm địa của Cố Mộc Hàn vô cùng đáng sợ
* Anh Tư Tư...
Cổ Mộc Hàn nhíu mày "là Giả Thiên Thiên, sao cô ta lại biết anh Tư Tư nhập viện mà chạy đến đây chứ ?"
Giả Thiên Thiên thấy Cố Mộc Hàn ngồi bên cạnh giường bệnh của Từ Diện Tư thì vô cùng tức giận "Cố Mộc Hàn, ả đê tiện này...có phải mấy ngày qua mày luôn ở bên cạnh anh Tư Tư không ?"
Cổ Mộc Hàn lạnh mặt "dì Thiên Thiên, sao có vẻ như đang rất tức giận vậy ạ ?"
*Mày hãy buông tha cho anh Tư Tư đi Cổ Mộc Hàn.
- Tại sao ?
*Tao và anh ấy sắp kết hôn rồi. Mày đừng ngoan cố bám riết không buông.
Cổ Mộc Hàn đứng lên, hai bắt chéo trước ngực, mắt nhìn đăm đăm lên người Giả Thiên Thiên "kìa...mẹ kế của con, sao lại trơ trẽn quá vậy ? Đã lấy chồng sinh con rồi mà, sao lại còn lừa gạt anh Tư Tư vậy ?"
*Mày câm miệng và đừng bao giờ nhắc đến thằng cha khốn nạn của mày trước mặt tao thêm một lần nào nữa.
- Vậy đó...mà cách đây mười mấy năm, Giả Thiên Thiên dì đã tìm đủ mọi cách để bò lên giường của ông ta và còn vì ông ta mà phụ bạc Từ Diện Tư nữa cơ đấy !
*Mày im miệng, nếu không thì tao sẽ xé nát cái miệng đó của mày.
- Cô đúng là loại phụ nữ trơ trẽn và ác độc, dám đưa Cổ Mộc Ân ra nước ngoài sống một mình, năm ấy nó chỉ mới chín tuổi. Để cô ở đây gài Từ Diện Tư kết hôn cùng cô.
Giả Thiên Thiên cười lạnh "anh Tư Tư sẽ kết hôn cùng tao, còn mày thì chỉ có thể đứng nhìn tao hạnh phúc bên anh ấy, anh ấy vốn không hề biết mày là ai".
- Vậy thì con phải chúc mừng dì Thiên Thiên rồi.
*Mày cút đi, sau này thì đừng bao giờ lượn lờ trước mặt anh Tư Tư, tao và anh ấy sắp kết hôn rồi.
- Được thôi ! Cổ Mộc Hàn tôi sẽ không bao giờ tranh giành đàn ông với kẻ khác đâu. Như vậy thật mất mặt.
*Vậy thì mày cút đi cho đẹp trời.
- Dì Thiên Thiên nóng tính thế, con còn chưa nói hết kia mà.
Giả Thiên Thiên nhíu mày "mày lại muốn giở trò gì nữa đây ?"
- Nhưng cũng đừng hòng có kẻ nào chạm vào người đàn ông của tôi. Từ Diện Tư là người đàn ông của Cổ Mộc Hàn, tôi thách kẻ nào dám chạm vào anh ấy.
*Mày...thứ tiểu tam như mày, mày có tin là tao sẽ thông báo cho báo chí biết chuyện mày xen chân vào làm kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác không ?
- Ai ? Ai mới là kẻ thứ ba vậy Giả Thiên Thiên tiểu thư ?
*Đến giờ này mà mày còn hỏi được câu ấy.
- Nói cho cô biết..tôi đây có đủ chứng cứ để chứng minh Giả Thiên Thiên chính là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác đó.
*Mày dám...
- Giả Thiên Thiên, tôi nói cho cô biết...thách ai thì thách, chứ đừng dại dột mà thách Cổ Mộc Hàn tôi.
*Mày muốn cái gì ? Tao phải trả cho mày bao nhiêu thì mày mới chịu buông tha cho anh Tư Tư.
- Tiền sao ? Cổ Mộc Hàn tôi lại thiếu chút tiền thừa đó sao ?
Giả Thiên Thiên tức giận thở phì phò "Cổ Mộc Hàn, tao sẽ không dễ thua cuộc đâu".
- Người đâu, đưa ả điên này ra ngoài cho tôi.
//Dạ tiểu thư !
*Cổ Mộc Hàn, tao giết chết mày.
Cổ Mộc Hàn đứng khoanh tay trước ngực nhìn ra bên ngoài cửa sổ, phía bên dưới là khuôn viên bệnh viện, cây xanh rợp bóng mát, bên dưới tàn cây là những chiếc ghế đá, mọi người đang chen chúc nhau ngồi.
//Cổ tiểu thư muốn gặp tôi, không biết có chuyện gì ?
Cổ Mộc Hàn xoay người lại nhìn vị bác sĩ vừa bước vào.
- Chào bác sĩ !
//Tôi là Tần Minh, trưởng khoa tâm lý. Có phải Cổ tiểu thư muốn tôi trở thành người theo dõi bệnh tình của ông chủ Từ không ?
Cổ Mộc Hàn mỉm cười "không !"
// Vậy...
- Tôi muốn nhờ trưởng khoa Tần theo dõi bệnh tình của một người khác.
//Người đó là ai ?
- Giá Thiên Thiên !
//Giả Thiên Thiên ? Người này bệnh thế nào ?
Cổ Mộc Hàn cười tươi "người này hoàn toàn không hề bệnh".
Tần Minh nhíu mày "Vậy là sao ?"
- Người này không có bệnh, nhưng tôi lại muốn cô ta có giấy chứng bệnh và thật sự bệnh. (
Tần Minh kinh ngạc "chuyện này..."
- Tôi sẽ trả cho Tần trưởng khoa với một khoản tiền lớn đó là "chín chữ số !"
Tần Minh chết lặng, anh không ngờ một người phụ nữ xinh đẹp như Cổ Mộc Hàn mà lại hành sự ghê sợ đến như vậy.
- Sao ?
Tần Minh khép lại đôi mắt, anh thừa biết thân phận của Cổ Mộc Hàn, đối đầu với cô thì chẳng có gì là tốt đẹp cả.
I/Được !
Cổ Mộc Hàn nhíu mày "là Giả Thiên Thiên, sao cô ta lại biết anh Tư Tư nhập viện mà chạy đến đây chứ ?"
Giả Thiên Thiên thấy Cố Mộc Hàn ngồi bên cạnh giường bệnh của Từ Diện Tư thì vô cùng tức giận "Cố Mộc Hàn, ả đê tiện này...có phải mấy ngày qua mày luôn ở bên cạnh anh Tư Tư không ?"
Cổ Mộc Hàn lạnh mặt "dì Thiên Thiên, sao có vẻ như đang rất tức giận vậy ạ ?"
*Mày hãy buông tha cho anh Tư Tư đi Cổ Mộc Hàn.
- Tại sao ?
*Tao và anh ấy sắp kết hôn rồi. Mày đừng ngoan cố bám riết không buông.
Cổ Mộc Hàn đứng lên, hai bắt chéo trước ngực, mắt nhìn đăm đăm lên người Giả Thiên Thiên "kìa...mẹ kế của con, sao lại trơ trẽn quá vậy ? Đã lấy chồng sinh con rồi mà, sao lại còn lừa gạt anh Tư Tư vậy ?"
*Mày câm miệng và đừng bao giờ nhắc đến thằng cha khốn nạn của mày trước mặt tao thêm một lần nào nữa.
- Vậy đó...mà cách đây mười mấy năm, Giả Thiên Thiên dì đã tìm đủ mọi cách để bò lên giường của ông ta và còn vì ông ta mà phụ bạc Từ Diện Tư nữa cơ đấy !
*Mày im miệng, nếu không thì tao sẽ xé nát cái miệng đó của mày.
- Cô đúng là loại phụ nữ trơ trẽn và ác độc, dám đưa Cổ Mộc Ân ra nước ngoài sống một mình, năm ấy nó chỉ mới chín tuổi. Để cô ở đây gài Từ Diện Tư kết hôn cùng cô.
Giả Thiên Thiên cười lạnh "anh Tư Tư sẽ kết hôn cùng tao, còn mày thì chỉ có thể đứng nhìn tao hạnh phúc bên anh ấy, anh ấy vốn không hề biết mày là ai".
- Vậy thì con phải chúc mừng dì Thiên Thiên rồi.
*Mày cút đi, sau này thì đừng bao giờ lượn lờ trước mặt anh Tư Tư, tao và anh ấy sắp kết hôn rồi.
- Được thôi ! Cổ Mộc Hàn tôi sẽ không bao giờ tranh giành đàn ông với kẻ khác đâu. Như vậy thật mất mặt.
*Vậy thì mày cút đi cho đẹp trời.
- Dì Thiên Thiên nóng tính thế, con còn chưa nói hết kia mà.
Giả Thiên Thiên nhíu mày "mày lại muốn giở trò gì nữa đây ?"
- Nhưng cũng đừng hòng có kẻ nào chạm vào người đàn ông của tôi. Từ Diện Tư là người đàn ông của Cổ Mộc Hàn, tôi thách kẻ nào dám chạm vào anh ấy.
*Mày...thứ tiểu tam như mày, mày có tin là tao sẽ thông báo cho báo chí biết chuyện mày xen chân vào làm kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác không ?
- Ai ? Ai mới là kẻ thứ ba vậy Giả Thiên Thiên tiểu thư ?
*Đến giờ này mà mày còn hỏi được câu ấy.
- Nói cho cô biết..tôi đây có đủ chứng cứ để chứng minh Giả Thiên Thiên chính là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác đó.
*Mày dám...
- Giả Thiên Thiên, tôi nói cho cô biết...thách ai thì thách, chứ đừng dại dột mà thách Cổ Mộc Hàn tôi.
*Mày muốn cái gì ? Tao phải trả cho mày bao nhiêu thì mày mới chịu buông tha cho anh Tư Tư.
- Tiền sao ? Cổ Mộc Hàn tôi lại thiếu chút tiền thừa đó sao ?
Giả Thiên Thiên tức giận thở phì phò "Cổ Mộc Hàn, tao sẽ không dễ thua cuộc đâu".
- Người đâu, đưa ả điên này ra ngoài cho tôi.
//Dạ tiểu thư !
*Cổ Mộc Hàn, tao giết chết mày.
Cổ Mộc Hàn đứng khoanh tay trước ngực nhìn ra bên ngoài cửa sổ, phía bên dưới là khuôn viên bệnh viện, cây xanh rợp bóng mát, bên dưới tàn cây là những chiếc ghế đá, mọi người đang chen chúc nhau ngồi.
//Cổ tiểu thư muốn gặp tôi, không biết có chuyện gì ?
Cổ Mộc Hàn xoay người lại nhìn vị bác sĩ vừa bước vào.
- Chào bác sĩ !
//Tôi là Tần Minh, trưởng khoa tâm lý. Có phải Cổ tiểu thư muốn tôi trở thành người theo dõi bệnh tình của ông chủ Từ không ?
Cổ Mộc Hàn mỉm cười "không !"
// Vậy...
- Tôi muốn nhờ trưởng khoa Tần theo dõi bệnh tình của một người khác.
//Người đó là ai ?
- Giá Thiên Thiên !
//Giả Thiên Thiên ? Người này bệnh thế nào ?
Cổ Mộc Hàn cười tươi "người này hoàn toàn không hề bệnh".
Tần Minh nhíu mày "Vậy là sao ?"
- Người này không có bệnh, nhưng tôi lại muốn cô ta có giấy chứng bệnh và thật sự bệnh. (
Tần Minh kinh ngạc "chuyện này..."
- Tôi sẽ trả cho Tần trưởng khoa với một khoản tiền lớn đó là "chín chữ số !"
Tần Minh chết lặng, anh không ngờ một người phụ nữ xinh đẹp như Cổ Mộc Hàn mà lại hành sự ghê sợ đến như vậy.
- Sao ?
Tần Minh khép lại đôi mắt, anh thừa biết thân phận của Cổ Mộc Hàn, đối đầu với cô thì chẳng có gì là tốt đẹp cả.
I/Được !
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương