Người Tình Một Đời
Chương 41: Mạnh mẽ đúng lúc
Qua mấy ngày sau thì Yến Nguyệt cũng trở lại công ty làm việc,tuy là không có Vũ Hạo và trợ lý ở đây thì cô vẫn làm việc bình thường.
Bữa trưa thì cô sẽ xuống căn tin ăn cơm trưa,Yến Nguyệt cảm thấy mọi người cứ xì xào bàn tán trông rất là ngại.
“ Em đừng quan tâm những lời bọn họ nói …”
“ Anh Tẫn Viêm …”
“ Ừm là anh,anh có thể ngồi xuống đây ăn cơm được không.”
“ Được chứ,anh ngồi đi. “
“ Cảm ơn em.”
“ Mà Yến Nguyệt,nghe nói tuần rồi em không có đi làm. “
“ À em bị bệnh cho nên mới xin nghỉ “
“ Ừm thì ra là vậy.”
“ Em ăn nhiều vào đi để có sức làm việc, nhìn em ốm quá đi “
“ Vâng.”
Lát sau ăn trưa xong thì Yến Nguyệt trở lại phòng làm việc,vừa bước vào thì đã gặp người quen rồi đó chính là Dương Lan và Lưu Vũ Khanh …
“ Hai người đến đây tìm Vũ Hạo à,anh ấy không có ở đây.Vũ Hạo đã đi công tác rồi” _ Yến Nguyệt nói xong thì đóng cửa phòng lại.
“ À thì ra đây là chị dâu tương lai …Xinh đẹp thật đấy …”
“ Lý Yến Nguyệt khi nào thì Vũ Hạo về,qua tuần sau là đến đám cưới của Vũ Khanh rồi …Nó không về thì cũng phải đưa tiền hay là vật gì có giá trị đi chứ.”
“ Nói đi khi nào thì nó về …”
“ Tôi …tôi không biết “ _ hoá ra là đến đây để đòi tiền.
“ Cô là bạn gái nó mà không biết,rốt cuộc cô có phải là bạn gái của nó không vậy.”
“ Mẹ à Lý Yến Nguyệt chắc chắn là bạn gái của Lưu Vũ Hạo rồi,nếu không thì cô ta sẽ không đỡ đạn cho anh ta đâu. “
Hai người họ cứ một người tung rồi một người hứng khiến cho cô vô cùng mệt mỏi.Đã đang mệt trong người rồi mà toàn gặp thứ gì đâu.
“ Rốt cuộc thì hai người muốn gì đây …Muốn lấy tiền thì đợi anh ấy về đi, tôi không có tiền đâu.”
“Lý Yến Nguyệt cô ăn nói kiểu gì vậy hả,dám ăn nói với mẹ chồng tương lai của mình như vậy à.”
“ Bác gái bác không phải là mẹ ruột của anh ấy.Con gọi một tiếng dì là được rồi.”
“ Mày …mày..”
“Khi nào nó về thì nhớ nhắc đưa tiền đấy,dù sao thì Vũ Khanh cũng là em trai của nó. “
“ Chị dâu chị đẹp thật đấy..”
“ Vũ Khanh con sắp cưới Trần Tĩnh rồi đó.””_ bà ta lên tiếng nhắc nhở.
“ Mẹ à,phụ nữ xinh đẹp thì xứng đáng được yêu thương chứ. “
Cái tên Lưu Vũ Khanh đúng là đáng khinh mà,sắp lấy vợ rồi mà còn ở đây làm trò nữa chứ.
Khi mà hai mẹ con họ rời đi thì cô mới dám thở dài một cái,lúc nãy cô cũng hơi sợ khi bật lại hai người họ. Chẳng hiểu sao ở đâu có động lực mà lại khiến cho cô mạnh mẽ đúng lúc như vậy đấy.
Yến Nguyệt ngồi xuống ghế sofa gọi điện thoại cho Vũ Hạo,cô gọi đến cuộc thứ 4 thì anh mới chịu nghe máy.
[ Alo có chuyện gì.]
[ Vũ Hạo khi nào thì anh về nhà,qua tuần sau là đám cưới của em trai anh đấy …]
Khi mà cô vừa nói xong thì Vũ Hạo liền tắt máy luôn,ở bên đây Yến Nguyệt vẫn chưa hiểu có chuyện gì đang xảy ra hết.
Rốt cuộc là anh ấy đang bị cái gì vậy chứ. … Muốn cái gì thì cứ nói ra đi,anh định hành cô đến chết luôn thì mới chịu …
Đến tối Yến Nguyệt mới tan ca về nhà,giờ này cũng đã hơn 8 giờ tối rồi.Cô bắt taxi rồi lên xe đi đến cửa hàng tiện lợi ở gần đây, hiện tại bây giờ về nhà cũng buồn lắm cho nên cô muốn ra ngoài một chút.
Đến cửa hàng tiện lợi cô mua một ly mỳ và một chai nước ngọt, rồi sau đó thì đi tìm bàn ngồi xuống và thưởng thức bữa tối của mình …
“ Cũng ngon thật đấy. “ _ Yến Chi vừa thổi vừa ăn,lúc trước cô cũng ăn như thế này lắm.
“ Đây là Yến Chi mà ta,sau bây giờ lại ngồi đây ăn mỳ rồi.”_ Trần Tĩnh lên tiếng trêu chọc.
“ Hay là đã bị Vũ Hạo đá đít rồi cho nên mới ngồi đây. “
“ Trần Tĩnh sau này chúng ta sẽ làm chị em với nhau rồi,tôi là chị dâu của cô đấy. “
“ Hừ “_ Trần Tĩnh cười nhếch mép một cái rồi nói tiếp:” chưa chắc đâu,với cái tình hình này cô đã bị Vũ Hạo bỏ rồi.”
“ Không lấy được Vũ Hạo thì tôi sẽ lấy Vũ Khanh,còn cô mà bị anh ấy đá đi thì sẽ không còn gì cả. “
“ Mà nghe nói là cô vừa cứu anh ấy một mạng mà, nhưng mà vẫn bị đối xử như thế này,đáng thương quá đi. “
“ Trần Tĩnh cô đừng có khinh người quá đáng “
“ Tôi thích nói như vậy đó,cô làm gì được tôi chứ.”
“ Đương nhiên là tôi không làm gì được cô rồi, nhưng mà lấy chồng rồi mà cô vẫn giữ cái giọng điệu như thế này thì xem chừng bị mẹ chồng dạy dỗ đấy,với lại tôi thấy bà Dương Lan cũng không có hiền đâu.”
’ “ Mẹ chồng tôi rất tốt,cô không cần phải lo đâu.”
“ Ừm, được vậy thì chúc mừng cô trước. …Hôn lễ của cô tôi sẽ đi phong bì thật là dày …’’
“ Cô sắp bị Vũ Hạo đuổi đi rồi mà vẫn muốn đến đám cưới của tôi sao..”
“ Cô yên tâm đi tôi sẽ đến mà,tới lúc đó cô sẽ thất vọng lắm đây …”
“ Được,vậy tôi chờ. “…
Nói xong Trần Tĩnh liền hậm hực rời đi,Yến Nguyệt cũng ngồi xuống ghế ăn hết ly mỳ của mình.
Đúng là nếu cô không nói lại thì cô ta sẽ leo lên đầu của cô mà ngồi,sau này cô chỉ sẽ tốt với những người mà mình nên tốt mà thôi.
Đã nói như vậy mà cũng không nghe thì thôi,Dương Lan cô cảm thấy bà ta không có đơn giản gì cả. Có lẽ hai mẹ con bà ta chỉ đang lợi dụng Trần Tĩnh mà thôi …
Buổi trưa thì gặp hai người họ còn đến tối thì lại gặp Trần Tĩnh, ngày hôm nay đúng thật là xui xẻo mà. …
Nhưng mà nói đi thì cũng nói lại hình như là Vũ Hạo sắp chán cô rồi,dám không chừng những lời Trần Tĩnh nói lại đúng và chính xác. Hơn 1 tuần nữa thôi nếu anh ấy không trở về thì cô cũng không dám đến lễ cưới một mình đâu …
Bữa trưa thì cô sẽ xuống căn tin ăn cơm trưa,Yến Nguyệt cảm thấy mọi người cứ xì xào bàn tán trông rất là ngại.
“ Em đừng quan tâm những lời bọn họ nói …”
“ Anh Tẫn Viêm …”
“ Ừm là anh,anh có thể ngồi xuống đây ăn cơm được không.”
“ Được chứ,anh ngồi đi. “
“ Cảm ơn em.”
“ Mà Yến Nguyệt,nghe nói tuần rồi em không có đi làm. “
“ À em bị bệnh cho nên mới xin nghỉ “
“ Ừm thì ra là vậy.”
“ Em ăn nhiều vào đi để có sức làm việc, nhìn em ốm quá đi “
“ Vâng.”
Lát sau ăn trưa xong thì Yến Nguyệt trở lại phòng làm việc,vừa bước vào thì đã gặp người quen rồi đó chính là Dương Lan và Lưu Vũ Khanh …
“ Hai người đến đây tìm Vũ Hạo à,anh ấy không có ở đây.Vũ Hạo đã đi công tác rồi” _ Yến Nguyệt nói xong thì đóng cửa phòng lại.
“ À thì ra đây là chị dâu tương lai …Xinh đẹp thật đấy …”
“ Lý Yến Nguyệt khi nào thì Vũ Hạo về,qua tuần sau là đến đám cưới của Vũ Khanh rồi …Nó không về thì cũng phải đưa tiền hay là vật gì có giá trị đi chứ.”
“ Nói đi khi nào thì nó về …”
“ Tôi …tôi không biết “ _ hoá ra là đến đây để đòi tiền.
“ Cô là bạn gái nó mà không biết,rốt cuộc cô có phải là bạn gái của nó không vậy.”
“ Mẹ à Lý Yến Nguyệt chắc chắn là bạn gái của Lưu Vũ Hạo rồi,nếu không thì cô ta sẽ không đỡ đạn cho anh ta đâu. “
Hai người họ cứ một người tung rồi một người hứng khiến cho cô vô cùng mệt mỏi.Đã đang mệt trong người rồi mà toàn gặp thứ gì đâu.
“ Rốt cuộc thì hai người muốn gì đây …Muốn lấy tiền thì đợi anh ấy về đi, tôi không có tiền đâu.”
“Lý Yến Nguyệt cô ăn nói kiểu gì vậy hả,dám ăn nói với mẹ chồng tương lai của mình như vậy à.”
“ Bác gái bác không phải là mẹ ruột của anh ấy.Con gọi một tiếng dì là được rồi.”
“ Mày …mày..”
“Khi nào nó về thì nhớ nhắc đưa tiền đấy,dù sao thì Vũ Khanh cũng là em trai của nó. “
“ Chị dâu chị đẹp thật đấy..”
“ Vũ Khanh con sắp cưới Trần Tĩnh rồi đó.””_ bà ta lên tiếng nhắc nhở.
“ Mẹ à,phụ nữ xinh đẹp thì xứng đáng được yêu thương chứ. “
Cái tên Lưu Vũ Khanh đúng là đáng khinh mà,sắp lấy vợ rồi mà còn ở đây làm trò nữa chứ.
Khi mà hai mẹ con họ rời đi thì cô mới dám thở dài một cái,lúc nãy cô cũng hơi sợ khi bật lại hai người họ. Chẳng hiểu sao ở đâu có động lực mà lại khiến cho cô mạnh mẽ đúng lúc như vậy đấy.
Yến Nguyệt ngồi xuống ghế sofa gọi điện thoại cho Vũ Hạo,cô gọi đến cuộc thứ 4 thì anh mới chịu nghe máy.
[ Alo có chuyện gì.]
[ Vũ Hạo khi nào thì anh về nhà,qua tuần sau là đám cưới của em trai anh đấy …]
Khi mà cô vừa nói xong thì Vũ Hạo liền tắt máy luôn,ở bên đây Yến Nguyệt vẫn chưa hiểu có chuyện gì đang xảy ra hết.
Rốt cuộc là anh ấy đang bị cái gì vậy chứ. … Muốn cái gì thì cứ nói ra đi,anh định hành cô đến chết luôn thì mới chịu …
Đến tối Yến Nguyệt mới tan ca về nhà,giờ này cũng đã hơn 8 giờ tối rồi.Cô bắt taxi rồi lên xe đi đến cửa hàng tiện lợi ở gần đây, hiện tại bây giờ về nhà cũng buồn lắm cho nên cô muốn ra ngoài một chút.
Đến cửa hàng tiện lợi cô mua một ly mỳ và một chai nước ngọt, rồi sau đó thì đi tìm bàn ngồi xuống và thưởng thức bữa tối của mình …
“ Cũng ngon thật đấy. “ _ Yến Chi vừa thổi vừa ăn,lúc trước cô cũng ăn như thế này lắm.
“ Đây là Yến Chi mà ta,sau bây giờ lại ngồi đây ăn mỳ rồi.”_ Trần Tĩnh lên tiếng trêu chọc.
“ Hay là đã bị Vũ Hạo đá đít rồi cho nên mới ngồi đây. “
“ Trần Tĩnh sau này chúng ta sẽ làm chị em với nhau rồi,tôi là chị dâu của cô đấy. “
“ Hừ “_ Trần Tĩnh cười nhếch mép một cái rồi nói tiếp:” chưa chắc đâu,với cái tình hình này cô đã bị Vũ Hạo bỏ rồi.”
“ Không lấy được Vũ Hạo thì tôi sẽ lấy Vũ Khanh,còn cô mà bị anh ấy đá đi thì sẽ không còn gì cả. “
“ Mà nghe nói là cô vừa cứu anh ấy một mạng mà, nhưng mà vẫn bị đối xử như thế này,đáng thương quá đi. “
“ Trần Tĩnh cô đừng có khinh người quá đáng “
“ Tôi thích nói như vậy đó,cô làm gì được tôi chứ.”
“ Đương nhiên là tôi không làm gì được cô rồi, nhưng mà lấy chồng rồi mà cô vẫn giữ cái giọng điệu như thế này thì xem chừng bị mẹ chồng dạy dỗ đấy,với lại tôi thấy bà Dương Lan cũng không có hiền đâu.”
’ “ Mẹ chồng tôi rất tốt,cô không cần phải lo đâu.”
“ Ừm, được vậy thì chúc mừng cô trước. …Hôn lễ của cô tôi sẽ đi phong bì thật là dày …’’
“ Cô sắp bị Vũ Hạo đuổi đi rồi mà vẫn muốn đến đám cưới của tôi sao..”
“ Cô yên tâm đi tôi sẽ đến mà,tới lúc đó cô sẽ thất vọng lắm đây …”
“ Được,vậy tôi chờ. “…
Nói xong Trần Tĩnh liền hậm hực rời đi,Yến Nguyệt cũng ngồi xuống ghế ăn hết ly mỳ của mình.
Đúng là nếu cô không nói lại thì cô ta sẽ leo lên đầu của cô mà ngồi,sau này cô chỉ sẽ tốt với những người mà mình nên tốt mà thôi.
Đã nói như vậy mà cũng không nghe thì thôi,Dương Lan cô cảm thấy bà ta không có đơn giản gì cả. Có lẽ hai mẹ con bà ta chỉ đang lợi dụng Trần Tĩnh mà thôi …
Buổi trưa thì gặp hai người họ còn đến tối thì lại gặp Trần Tĩnh, ngày hôm nay đúng thật là xui xẻo mà. …
Nhưng mà nói đi thì cũng nói lại hình như là Vũ Hạo sắp chán cô rồi,dám không chừng những lời Trần Tĩnh nói lại đúng và chính xác. Hơn 1 tuần nữa thôi nếu anh ấy không trở về thì cô cũng không dám đến lễ cưới một mình đâu …
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương